Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Hiên Lâu một gian phòng.

“ Anh Tuyết công chúa này quả thật lợi hại” Lạc Thời Thu cất lời cảm thán khi chứng kiến Anh Tuyết cường thế ra sân.

Lâu Mãn Phong ngồi ở bên, tiếp lời : “ Đế thiếu đoán không sai, Anh Hoa Cung ngoài mặt đến bắt Linh Ma còn chính là muốn lấy Phá Mộ Lệnh”

“ Chúng ta vào sinh ra tử không dễ gì mà lấy được Lệnh Phá Mộ, nó là vinh quang của Công Mộ phái chúng ta. Nếu Anh Tuyết công chúa phái người đi cướp, đừng trách ta csẽ không khách khí .” Lạc Thời Thu một quyền đánh vào trên mặt bàn hung hăng nói.

Lâu Mãn Phong khuyên nhủ : “Thời Thu, đây không phải là Cốc Tử mộ, đối phương cũng không phải Thủ Mộ phái người. Anh Hoa cung là người của qua phủ hoàng gia, chúng ta chỉ có thể dùng trí không thể cưỡng đoạt”

Lạc Thời Thu liền nói: “Sợ cái gì đâu?, cho là hoàng đế có mặt tại đây cũng phải giảng một chữ Lý đi.”

“Chữ lý?” Lâu Mãn Phong chế giễu một chút: “Bên trái là chữ Vương, bên phải là chữ Lý, đều là vương quyền trong quý tộc định đoạt đồ vật.”

Ngay lúc này từ bồn tắm trong phòng truyền ra một hồi sặc sụa thanh âm.

“ Trong phòng có người!” Lạc Thời Thu nghe được hô một câu, vội vả đi theo thanh âm phát ra nơi.

“ Ai đấy” Lâu Mãn Phong nhìn thấy trong thùng nước một cái nam tử, liền hỏi.

Đã không thế giấu mình, kẻ trong thùng nước chỉ có thể ngoi đầu lên. Mà theo hắn vừa ngoi lên, bị ngay Lạc Thời Thu một tay kéo mạnh ra vứt trên sàn nhà.

Kẻ trốn trong thùng gỗ đầy nước này không ai khác là Trương Dã, sau khi phát hiện sự tình không ổn, hắn liền chọn một cái gian phòng mà trốn vào bên trong. Giấu mình trong thùng nước.

“ Hai vị đại hiệp Công mộ phái tha mạng” Trương Dã hoảng sợ xin tha

Lạc Thời Thu nghi hoặc, hỏi : “ sao ngươi lại biết chúng ta là người Công Mộ phái?”

“ Vừa nãy lời hai vị đại hiệp nói, tiểu nhân đã nghe hết rồi.” Trương Dã thành thật giải thích : “Tiểu nhân Trương Dã, Phá Mộ Lệnh là do tiểu nhân lấy, chỉ cần giữ lại cái mạng này, hai tay dâng trả”

Lạc Lâu hai người cũng bất ngờ không thôi khi kẻ trộm đi Phá Mộ Lệnh lại có mặt ngay trong gian phòng của mình.

Đúng là có tâm trồng hoa hoa không nở, vô tâm trồng liễu liễu nở hoa.

“ Vậy giao ra đây đi! Mộ thiếu chúng ta tha ngươi không giết” Lâu Mãn Phong nói.

Trương Dã đứng lên, đưa ra yêu cầu : “ tiểu nhân đã giấu nó ở một nơi bí ẩn, chỉ cần hai vị đại hiệp đưa tiểu nhân thoát khỏi Vân Hiên Lâu, lại cho tiểu nhân chút lợi lộc. Vậy thì Phá Mộ Lệnh là của các ngươi”

“ Tiểu tử được voi đòi tiên, còn dám đòi tiền” Lạc Thời Thu nghe mà tức giận, đi đến một tay nắm áo hắn.

Trương Dã khoát thân né ra, không có sợ hãi, cười cười đưa ra sở muốn cùng uy hiếp cả hai : “ 500 lượng vàng, 500 lượng vàng. Không thì mọi người đừng mong có được Phá Mộ Lệnh”

“ 500 lượng vàng, ai lại mang nhiều tiền như thế trên người” Lâu Mãn Phong từ tốn đáp

Trương Dã đáp : “ Vậy ra khỏi Vân Hiên Lâu rồi đưa, Công Mộ phái các ngươi giàu có một phương, chút tiền này có khó khăn là gì đâu?”

“ Tiểu tử ngươi trộm Phá Mộ Lệnh của chúng ta! Lại còn dám tham lam, hôm nay ta không chém ngươi không được” Lạc Thời Thu nghe xong xúc động chém người, tay nâng Hàn Huyết Cổ Kiếm vung lên đầu chém.

Trương Dã nhìn mà hoảng sợ, ngã bệch dưới đất kêu một tiếng.

Lâu Mãn Phong thấy vậy, một tay cản lại : “ Thời Thu bình tĩnh”

“ Mãn Phong, huynh đừng cản đệ, thứ tiểu nhân này giữ lại chỉ là tai họa” Lạc Thời Thu xúc động, quyết tuyệt mà nói.

“ Anh Hoa cung phụng mệnh tra lâu, người bên trong mở cửa!”

Chính lúc cả ba người giằng co, một đạo thanh âm không nhỏ vang lên, lọt vào tai của cả ba, nói cho cả ba biết Anh Hoa Cung người đã đến.

Nhưng lại không phải gian phòng của Lâu Mãn Phong mà là gian phòng kế bên.

Cánh cửa chậm rãi mở ra, từ phía sau một cái thân ảnh nam tử đi ra, ở tại gian phòng này không ai khác chính là Đế Thiên An.

Tích Nguyệt cùng bốn thuộc hạ đi theo trong giây lát thất thần, bởi bọn họ lần đầu thấy được một đôi đồng tử yêu dị mà xinh đẹp, dung mạo khôi ngô tuấn lãng nam nhân lại thêm mấy phần tà mị.

“ Kẻ này, là hắn! Xích Mi Long Xà Đế Thiên An” Tích Nguyệt cũng không có ở lâu trong thất thần, nhanh từ trong đó tỉnh lại, đại não như sấm động trời quan, lần đầu gặp gở không cần giới thiệu cũng biết kẻ này là ai?

Ngoại hình khác lạ và đặc trưng, chính là kẻ dám đã thương Thiếu thành chủ và chịu Anh Hoa Cung truy nã.

“Xuy!”

Ngay lập tức, ống tay áo dải lụa dưới nội lực vận chuyển, Tích Nguyệt khống chế nó bắn đến Đế Thiên An phía trước, trực tiếp gát trên cổ.

“ Xích Mi Long Xà, trọng phạm của triều đình, ngươi bị bản ty bắt giữ” Tích Nguyệt nhìn đối phương bị chế trụ, lập tức lớn tiếng cao giọng nói.

Mà những thuộc hạ phía sau Tích Nguyệt cũng đã rút ra trường kiếm, bọn họ cũng bị lời của cấp trên mình đề tỉnh lại, từng mủi sắc lẻm chỉ về phía kẻ tội phạm truy nã của Anh Hoa cung phía trước.

Không chỉ bốn nữ Anh Hoa Cung mà bốn người đi theo Đế Thiên An cũng bị thanh âm này mà kinh động.

“ Thời Thu đừng xúc động, Đế thiếu hẵn đã có kế sách” Lâu Mãn Phong lại khuyên bảo Lạc Thời Thu, khi thấy hắn xúc động muốn nâng kiếm đi ra

Lạc Thời Thu ngẫm nghĩ một chút cũng gật đầu, Đế Thiên An võ công lợi hại hơn hắn làm sao dễ dàng mà bị chế phục được, thông minh như vậy hiển nhiên y đã có kế sách ứng đối.

“ Đại lừa gạt, Thiên Lạc tỷ, tỷ nói tên đại lừa gạt này lại đang đánh ý đồ xấu gì?” Lâm Thủy Dao ở một gian phòng khác, tràn đầy không rõ hỏi tỷ muội mình.

Hàn Thiên Lạc cười nói : “ chàng ấy hẳn có lý do của mình”

“ Thuê ba gian phòng còn dặn chúng ta không nhúng tay vào hắn chuyện, đại lừa gạt này lại thần thần bí bí” Lâm Thủy Dao tỏ vẻ bất mãn khi không đoán ra được

Thì ra khi được Tần Vô Tẫn dẫn lên gian phòng, nhóm 5 người liền phân tách thuê lấy ba gian phòng khác nhau. Lấy Đế Thiên An ở giữa mà trái phải hai bên, đây là chủ ý của Đế Thiên An đề ra hơn nữa đối phương còn dặn dò một ít.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK