Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Đồ Vạn Lý tiếp tục đi đến mở ra một khối khăn gấm, để lộ ra một thanh loan đao sắc bén, do thứ tự người đến mang theo bảo vật nhập nơi này trước sau, cho nên hắn cũng tuân thủ theo người đến trước sau đem bảo vật lần lượt lấy ra : “ Đến từ Canh Tự khách quý mang đến bảo vật là một thanh loan đao”

Thanh loan đao này so với đôi danh kiếm cũng không hề kém cạnh, tạo hình cong cong sắc bén, mà chủ nhân là một nam tử nho nhã thân phận cũng không kém phần quyền quý tương lai sau này cũng là nhân vật phong vân- Yên thái tử Đan.

Chính là sao này chế bá ra Đâm Tần kế hoạch là Mặc Gia Cự Tử sau này thống lĩnh Mặc Gia một trong học phái nổi tiếng nhất, đệ tử đông đảo chống Tần đại nghiệp.

Số phận của tên này cũng thê thảm không thôi, khi mà khi Tần công Yên chính phụ thân hắn là Yên Vương Hỉ chấp nhận dâng đầu con mình cho nước Tần. Sau này lại trúng bởi Lục Hồn Khủng Chú của Âm Dương Gia ngủ đại trưởng lão một trong Đại Tư Mệnh, để rồi táng thân cùng với Cơ Quan Thành.

Đế Thiên An quan sát rồi thầm phán định :“ Hẳn là Yên Đan cùng với Đầu Mạn đổi lấy loan đao đi”.

“ Kinh Kha thúc thúc thật đáng ghét, có một đôi song kiếm như vậy lại đem đi đổi, uổng công trước đây ta lại cho hắn uống rượu nhiều như vậy” Lăng Sương sinh khí nhìn thân ảnh Kinh Kha đang ở phía gian phòng gần đó.

Giao tình của nàng với Kinh Kha không cạn, thường xuyên đem rượu ngon trong kho cho Kinh Kha uống. Vậy mà tên này lại có kiếm tốt lại đem đi đổi, không nhớ đến nàng đây, cũng để cho nàng bất mãn.

Việc này tính ra là do cơn thèm rượu của Kinh Kha phát tác, đôi song kiếm nổi danh này là hắn trừ gian diệt ác, từ một ổ sơn tặc lấy được. Khước Tà tuy tốt nhưng với hắn lại không thích hợp khi sử dụng đoản kiếm, hắn vốn định đem song kiếm này làm quà cho Lăng Sương làm quà.

Nhưng mà khi nghe tin Lăng Sương cùng Dược Thiên Sầu trùng hợp đến Tân Trịnh, lại có Đổi Bảo Đại Hội. Đối với Lăng Sương tính cách hắn liền hiểu rõ. Nhất định sẻ đến nơi này tham dự cho nên cũng góp náo nhiệt vào đây.

Tiện thể mở man tầm mắt một hai với những bảo vật ở nơi này. Sau đó lại cho đại tiểu thư kia một cái bất ngờ.

Kinh Kha đem chung rượu đem nâng đến hướng Lăng Sương tỏ ý, nở lấy một nụ cười tươi, nhưng mà đáp lại hắn là cái xoay mặt đi, lẩm bẩm : “ xem ra sinh khí rồi”

Triệu Cao nhìn thấy một màn này, ngoài mặt vẫn như thường không có chuyện gì nhưng trong lòng cũng đã không yên.

Trong lòng yên lặng suy tính, thanh Việt vương kiếm này La Võng nhất định phải có, nhưng đắc tội đại tiểu thư của Thanh Y Lâu... chuyện này La Võng cũng nên cân nhắc nặng nhẹ.

La Võng tuy cường đại nhưng không phải là hoành không kiêng kỵ, có rất nhiều thế lực mạnh mẽ không hề thua kém.

Như Bách Gia Chư Tử mà Thanh Y Lâu cắm rễ Tần quốc, có quan hệ giao tình với thái hậu Triệu Cơ, cùng Hắc Băng Đài tổ chức sát thủ nước Triệu dưới quyền của thái hậu hậu thuẫn.

Cộng thêm bên trong tổ chức này có không ít cao thủ ẩn mình, thực lực của trang chủ Dược Thiên Sầu lại thâm bất khả trắc. Danh vọng của Dược Thiên Sầu tại Thất Quốc vang dội, hơn nữa đằng sau y chính là Bách Việt quốc, bất luận từ thế lực lẫn địa vị đều không nhỏ chút nào.

Có điều đối phương có từ Kinh Kha đổi được bảo vật không hắn cũng không dám chắc, cho nên trong lòng đành gởi gắm hy vọng vào việc đối phương không đổi lấy.

Ba mũi huyền tinh của hắn đem đến đối với một kiếm khách mà nói không đáng là gì, nhưng một đúc kiếm sư mà nói lại là một chuyện khác.

Chỉ cần đem nó cùng với các kim loại chú tạo rèn đúc lại, sẻ tạo thành một danh kiếm khác. Kinh Kha không phải thiếu một thanh binh khí vừa tay sao?

Chỉ cần có ba mũi huyền tinh này khi đó tìm một đại sư đúc kiếm, là có thể cho mình một thanh kiếm thích hợp rồi.

Kiếm khách có một danh kiếm chiến lực sẽ khác, nếu có một thanh kiếm phù hợp với mình khi đó càng phát huy thực lực đến tận cùng.

Năm kiện bảo vật đã hiện thế Tư Đồ Vạn Lý tiếp tục cất bước mở ra khăn gấm để lộ ra một cái chung rượu, ở ngoài màu đỏ san hô bọc lấy màu xanh phỉ thủy.

Tư Đồ Vạn Lý cười nói: “Bảo vật của quý nhân Đinh Tự Các cũng không tầm thường, tục ngữ nói Quỳnh Tương Nhập Tôn, Bích Hải Kinh Lan."

Chung rượu hết sức xinh đẹp, là dùng biển sâu kì lạ khoáng thạch chế tạo thành, mặt ngoài càng là dùng trân quý Hồng San Hô trang trí, giá trị to lớn còn xa ở đó đối với Bích Hải vòng tay phía trên.

Chỉ cần đổ rượu vào chung, nghiêng tai có thể nghe tiếng sóng vỗ bờ, cho nên mới có danh truyền Quỳnh Tương Nhập Tôn Bích Hải Kinh Lan.

Lúc này, mặc kệ là Yến Xuân Quân, vẫn là Yến Đan, cùng với thích rượu như mạng Kinh Kha, đều đối cái này chén rượu lên hứng thú. Thậm chí trong lòng có ý định đem bảo vật của mình đổi lấy chung rượu quý giá kia.

Mà chủ nhân của món bảo vật này là mới trở về từ đất Tề Lỗ học nghệ trở về, cửu công tử Hàn Phi. Đối với biểu hiện của đám người hắn cũng thấy được trong mắt, khóe môi bất giác nhích lên nho nhỏ độ cong.

“ Thiết có gì đáng xem” Lăng Sương nhìn xem như không thấy, chung rượu này nàng tại Tang Hải từ Hàn Phi uống qua không ít, trong nhà trong còn có không ít chung rượu làm bằng các loại ngọc khác nhau.

Đế Thiên An đưa mắt gật đầu chung rượu này giá trị không nhỏ, nhìn tuấn lãng nam tử kia trong lòng nổi lên ái tài chi tâm.

Hàn Phi tài trí so với Lý Tư còn trên cơ một bậc, hơn nữa hành sự phóng kháng cá tính lại hắn rất ưa thích.

Theo trí nhớ của hắn sau này Hàn Phi đi sứ Tần rồi bị sư đệ mình ghanh ghét mà bị gièm pha rơi vào ngục, cuối cùng chết bởi Lục Hồn Khủng Chú của Âm Dương Gia.

“ Nếu ta đã xuất hiện, như vậy ngươi cũng nên vì Bách Việt lương thần đi” Đế Thiên An trong đầu thầm an trí Hàn Phi trở thành Pháp Viện người.

Lăng Sương đưa mắt quan sát, mà đầu Tiểu Bạch cũng ngóc đầu lên kêu lên ‘chi chi’ hiển nhiên nó đối với chung rượu này ưa thích nhất.

Hàn Phi nhích lên độ cong khi thấy phản ứng của đám người nơi này đều bị vẻ kinh diễm của nó hấp dẫn, hiển nhiên hắn đối với bảo vật của mình cực độ tin tưởng.

Lúc này, Tư Đồ Vạn Lý đưa tay về một khối khăn gấm mở ra chính là vò rượu Lăng Sương, liền nói : “ Bảo vật của vị khách nhân đến từ Nhâm Tự Các là một vò rượu- Thu Bạch Lộ”

“ Thu Bạch Lộ” Kinh Kha và Hàn Phi ánh mắt sáng trưng nhìn về vò rượu kia, hai người vốn là tửu quỷ yêu rượu hơn mạng.

Hiển nhiên bảo vật bên trong này đối với hai người mà nói so với vò rượu kia đều không bằng, hơn ai hết hai người đều đả nếm qua vò rượu này.

Một người là nhờ quan hệ một người là trong đại hội Cờ Vương đánh vào vòng 16 đoạt được, lúc này hai người không ngừng nuốt nước bọt.

Biểu hiện của hai người làm cho Triệu Cao và Tử Nữ thêm lo lắng lên, mục đích của hai người môt chính là song kiếm, một là muốn câu Hàn Phi đến cho mình.

Mà nữa đường lại xuất hiện đại tiểu thư của Thanh Y Lâu, khiến cho bọn họ tâm tư cũng sợ là nửa đường mà đi không về, cũng may chỉ có một vò chỉ đổi một người mà thôi.

“ Đại tiểu thư mau đổi cho ta đi” Kinh Kha liền giành trước nói, tranh thủ quan hệ lập tức nói lên, mà lời hắn vừa nói làm cho Triệu Cao cánh tay siết chặt lên.

Mà Hàn Phi cũng không cam lòng lạc hậu hô : “Đại tiểu thư, Hàn Phi cũng nguyện đổi lấy, đại tiểu thư chúng ta giao tình không cạn đi, đến Tiểu Bạch không phải ưa thích chung rượu này ư.”

Lăng Sương bỉu môi nhìn hắn, chung rượu của Hàn Phi đích thật rất đẹp rất quý nhưng so với song kiếm kia nàng ưa thích hơn, liền nói : “ Đổi cho ngươi!”

“ Tốt” Kinh Kha mừng hớn hở thốt lên một tiếng, tâm tình vui sướng lên khi nghe được mà Hàn Phi nghe được thì chán chường không thôi.

Triệu Cao sắc mặt biến sắc lên cổ tay siết chặt hơn khi bất lợi tin tức nhận được, Lăng Sương thân phận không phải đơn giản.

Tuổi còn nhỏ nhưng đã vang vọng thất quốc, là người thân cận nhất đạt được toàn bộ chân truyền của Dược Thiên Sầu, có thể đạp nước leo núi như đất bằng một dạng mà đi.

Kiếm đã rơi vào tay nàng khó mà lấy lại được, nhưng Khước Tà là thế gian hiếm có danh kiếm. Không đổi được như vậy cho người trộm đi đây.

La Võng từ trước đến nay không thiếu nhất chính là nhân thủ. Chỉ cần trộm kiếm không lấy nhân mạng, lại đổi một thanh kiếm khác tin tưởng Thanh Y Lâu cũng sẻ bỏ qua.

Tư Đồ Vạn Lý nhìn ba vị khách nhân lại còn chưa giới thiệu xong đã ăn ý đổi lấy trước bảo vật, hoàn toàn không theo quy cũ của Tiềm Long Đường, nhưng hắn cũng không một chút bất mãn, xem như không thấy gì cả đợi khách nhân an lặng xong liền đem kiện bảo vật tiếp theo mở ra.

Lúc này, Tư Đồ Vạn Lý đưa tay về một khối khăn gấm mở ra chính là vò rượu cồn của Đế Thiên An, liền nói : “ Bảo vật của vị khách nhân đến từ Quí Tự Các là một tấm ngọc bội, Hỏa Vũ Mã Não”

Hỏa Vũ Mã Não là khoáng ngọc hiếm có chỉ có ở Bách Việt, màu sắc như hỏa diễm, đặc biệc chỉ có ở Thiên Hạ Vô Song thành Hỏa Vũ sơn trang nơi.

Song nhiều năm nay thương đoàn Bách Việt buôn bán khắp nơi loại ngọc này cũng tràn khắp thất quốc, rất được giới quý tộc ưa chuộng.

Mảnh ngọc bội này cũng không dấy lên quá nhiều phản ứng, chỉ có Tử Nữ đôi mắt thông qua vải rèm nhìn về Đế Thiên An một lúc sau đó lại dời đi, khi mà đã đến bảo vật của nàng lấy ra.

Tư Đồ Vạn Lý lại đi đến chổ bảo vật cuối cùng tay vạch trần vải vàng : “ Chiếc hộp mang hình dáng cổ xưa này là do một vị khách nhân cuối cùng mang đến”

Tại Tư Đồ vạn dặm sau khi nói xong, Tử Nữ mềm mại âm thanh, từ nhã các rèm đằng sau nhẹ nhàng truyền ra : “Muốn đổi lấy bảo vật của ta phải tuân thủ một điều kiện, đó là trước lúc trao đổi không được mở chiếc hộp ra, bảo vật của ta biết cách chủ nhân, đối với một số người nó là bảo vật vô giá, nhưng đối với những người khác nó có thể chẳng đáng một đồng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK