Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàm Hoa Liên thân là cháu gái Kiếm Vương thì đương nhiên sẽ có rất nhiều người nhận ra, mà những người canh gác ở đây vừa nhìn đã nhận ra cũng không quá ngạc nhiên, lập tức hô lên:

“ Ối! đúng là Đàm cô nương thật rồi”

“ Đàm cô nương!”

“ Lên mau đi!”

Đàm Hoa Liên từ xa nghe được, đi đến cười nói : “chào các anh em”

“ Có hơi gầy một chút!”

“ Vâng! Thật mừng là cô vẫn khỏe”

“ Cô đi đâu thời gian qua thế?”

Nhìn Đàm Hoa Liên được ba người chào đón quan tâm, Đế Thiên An liền vội dời mắt đi về cái thân ảnh đang quỳ ngồi trên mặt đất. Bởi trong đầu hắn lúc này vang lên thanh âm của Hỏa Long Đao : “ chủ nhân! Ta ngửi được mùi vị của Huyền Vũ Phá Thiên Cung”

Bát đại khí bảo của Thần Địa đã ngưng hồn cho mình, cùng xuất từ một nơi cho nên giữa chúng với nhau đều có quan hệ. Nếu đã thức tỉnh trong một khoảng cách nhất định sẽ cảm ứng lẫn nhau.

Vấn đề là bọn chúng có ý định nhận nhau, hai là như người xa lạ qua đường hay không thôi? Mà hiện tại Hỏa Long Đao cũng biết được chủ nhân mình đang thu thập bát đại khí bảo, nó hiển nhiên ra sức với chủ nhân của mình.

“ Huyền Vũ Phá Thiên Cung” Đế Thiên An nghiền ngẫm, ánh mắt lại rơi vào cây trường cung được chạm khắc tinh xảo, được đặt bên cạnh nữ nhân kia.

“Có tâm trồng hoa hoa không nỡ, vô tâm trồng liễu liễu nở hoa” Đế Thiên An nhanh chóng cùng Hỏa Long Đao câu thông đi ra, khóe môi nhích lên độ cong khẽ thầm nói.

Hắn muốn thu thập lấy võ lâm bát đại khí bảo, mặc dù có Hỏa Long Đao nhận chủ nhưng tung tích về mấy món còn lại cũng không rõ. Không nghĩ đến lần này đến núi Trường Bạch lại khéo đụng một món.

Lại đem mắt quan sát nữ nhân phía trước, âm thầm đánh giá cô nương này. Gặp nhiều mỹ nhân cho nên dựa vào dáng hình rất tốt bên ngoài hắn có thể phán đoán cô gái này cũng thuộc hạng xinh đẹp.

Khuôn mặt lại bị che mất một nửa bởi một tấm vải che lấy đôi mắt, gương mặt thon gọn sống mủi khá cao. Đặc biệc đó là dưới hắn nhãn đồng phát hiện ra được nàng công lực so với Hàn Phi Quang còn mạnh hơn rất nhiều lần.

Về phần tam nữ bên cạnh có Đế Thiên An ở bên, công lực của bọn họ so với nguyên tác còn cao hơn nhiều.

“ Vị kia là ai thế?” Giải thích cho ba người ở đây rõ ràng những người đi cùng mình, và từ chối khéo ngày mai sẽ gặp Ân Tích Ngưu, Đàm Hoa Liên cũng chú ý đến nữ nhân đang quỳ ngồi gần đó, dò hỏi.

Một người canh gác trả lời : “ cô ta muốn diện kiếm Kiếm Vương và đợi đó suốt mấy ngày rồi”

Đàm Hoa Liên nghe được có người muốn tìm ông mình, ngạc nhiên truy hỏi : “ gặp ông tôi? Có việc gì?”

Gã thuộc hạ Ân Tích Ngưu ghé sát tai Đàm Hoa Liên nhỏ giọng nói : “ cô nương chắc có biết Đại Đô Môn chứ ạ?”

“ Đại Đô Môn” Đàm Hoa Liên đọc lên tên môn phái này, đại não nhớ lại đây không phải là môn phái mà mình đã từng đi qua khi đến địa phận Tống Võ Môn sao?

“ LÀ một môn phái nhỏ đóng trên địa bàn gần Tống Võ Môn, nghe nói mới đây cả môn phái đã bị diệt vong bởi một tên đệ tử của Thiên Mã Tướng Quân”

Nghe đến đây Hàn Phi Quang có chút giật mình lên, hắn bây giờ mang thân phận là đệ tử Thiên Mã Tướng Quân à.

“ Vậy cô gái này…” Đàm Hoa Liên lấp lửng hỏi

Gã thuộc hạ Ân Tích Ngưu đáp : “ Vâng! Cô ta là người của Đại Đô Môn. Chắc là tới đây xin gặp đại nhân để cầu giúp đỡ đòi nợ máu cho môn phái”

“ Đại Đô Môn! Không nghĩ tới lại có chuyện này” Lời trò chuyện hai người tuy nhỏ nhưng đều để cho Đế Thiên An nghe rõ mồn một, nhẹ giọng cảm thán.

Hắn không nghĩ đến Huyền Vũ Phá Thiên Cung lại ở trong cái môn phái nhỏ mà mình đi qua. Hơn nữa lại nhờ công của Dân Bách Phong mới để cho chủ nhân của khí bảo này chạy đến nơi này.

Đại Đô Môn bị diệt vong, hết thảy là do môn nhân này tuần tra lãnh địa không chọc ai lại chọc vào sát tinh Chân Bách Phong. Thế là không nói một lời Chân Bách Phong không chỉ diệt đi cái nhóm lính tuần tra này, thẳng đến Đại Đô Môn bản doanh tàn sát.

May mắn thay khi đó Huyền Vũ Phá Thiên Cung chủ nhân không có mặt tại nơi đó, sau khi trở về môn phái phát hiện ra môn phái diệt vong. Liền một mạch đi đến nơi này, muốn cầu Kiếm Vương giúp đỡ.

“Đại Đô Môn? Nghe thật quen tai à, nhớ rồi chính là môn phái mà chúng ta đi qua ở Tống Võ Môn” Tiểu Hương một bên suy ngẫm, rồi quay sang Phù Dung : “ gã đệ tử Thiên Mã Tướng Quân kia có phải là tam sư huynh của tên đần…”

Hàn Phi Quang tá hỏa lên khi sợ cái nha đầu kia nói toạc ra thân phận, lập tức vội dịch thân đem tay bịt mồm nàng, quát lớn : “ nói cái gì thể hả”

Tiểu Hương bị bịt miệng, lập tức vung quyền đánh văng hắn đi : “ hừ, dám quát ta, muốn ăn đòn phải không?”

“ Không! Không ạ” Hàn Phi Quang có chút sợ cô nương hung bạo này, vội lắc đầu.

Mà đối thoại của hai người cũng để cho chủ nhân của Huyền Vũ Phá Thiên Cung nghe được, hai vai nàng có chút run lên.

“ Không thể ngờ… Hỏa Long Chi Bảo, Ma Linh Kiếm, Bá Vương Quỷ Diện Giáp và Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo. 4 bảo vật tình cờ đang có mặt ở đây quả thật là kì duyên” ngay lúc này Huyền Vũ Phá Thiên Cung cảm ứng được bốn khí bảo khác, cùng chủ nhân của mình tương thông.

Tám đại khí bảo vốn từ Thần Địa, nhưng tại nhiều năm trước Thần Địa xảy ra biến động mà lần lượt các khí bảo lưu lạc ở võ lâm trung nguyên.

Từ trước đến nay hiếm khi có hai món khí bảo nào cùng nhận một người làm chủ nhân và tụ tập một chổ. Nhưng hôm nay cộng thêm Huyền Vũ Phá Thiên Cung đã lên đến con số 5, một con số vô cùng ấn tượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK