Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày lại qua đi.

Dưới sắc trời hoàng hôn, Mông Điềm sau nhiều ngày điều binh vây quét thu hẹp phạm vi thế lực, cuối cùng cũng truy tìm ra được nơi sót lại có khả năng là Mặc gia ẩn náu, khi cảm thấy có khả năng hắn dẫn theo đại quân cùng Tinh Hồn pháp sư đi đến.

Quả thật hắn đuổi đến chổ ẩn cư của Mặc gia đang trú ngụ, khi nhìn được mấy gian nhà gỗ dựng tại nơi rừng núi này, Mông Điềm cho đại quân bao vây, bản thân cùng với Tinh Hồn bước vào bên trong.

Nhà cửa không đóng, tựa như mấy căn nhà bỏ hoang nhưng cả hai đều biết không phải như vậy. Bởi bọn họ cảm nhận được áp lực, một cái vô hình áp lực để cả hai biết bên trong là một cái cao thủ.

Hai người nhìn nhau tiến đến cửa, cẩn thận đề phòng rồi đưa mắt nhìn nhau ngầm trao đổi cùng nhau

“Ầm!”

Cảnh cửa lớn bị chém nát, là Tinh Hồn bắn ra một đạo nhận khí phá vở, đề phòng bên trong có bẫy rập, nhận khí phá vở cửa xuyên vào trong công kích.

“ Tranh!”

Mông Điềm cũng đã rút bội kiếm của mình ra, lập tức xông vào trong.

Chỉ là...

Gỗ vụn tung tóe, đằng sau cánh cửa đúng là có người, càng không ít người, nhưng Mông Điềm cùng Tinh Hồn thấy được cả người cứng ngắc, đồng tử co rút lên.

“ Phanh!”

Nhận khí va chạm đến thân ảnh người phía trước lại bị lồng màu vàng khí phản chấn.

“ Keng keng...tư tư... xi xi”

Tinh Hồn khi phá đi cửa gổ liền theo sau mà vào, song tay thôi động lưỡi nhận chặt lên, liền bị lồng hộ khí cản lại, ngay lập tức hắn nhảy lùi về sau không tiếp tục công kích nữa.

“ Bệ... bệ hạ” Mông Điềm cả kinh thốt lên.

Thiên Trạch cầm chung rượu uống một ngụm, hỏi : “ có gì không? Mông tướng quân”

“ Thần Mông Điềm tham kiến bệ hạ!”Mông Điềm thấy cùng nghe được liền biết kẻ trước là ai, hốt hoảng chắp tay quỳ một chân hành lễ cúi đầu : “ thần không biết bệ hạ thánh giá ở trong, mạo phạm bệ hạ, xin bệ hạ trách phạt”

Long uy đè nén, thần y đặc trưng còn cả dung mạo không sai biệt. Dù có dịch dung hay là huyễn cảnh đi nữa cũng không thể làm giống. Hắn là trong quân tuổi trẻ tướng lĩnh, từng gặp qua vị Đế Vương này cho nên nhận rõ được khí chất có một không hai của y.

“ Tinh Hồn tham kiến bệ hạ! “ Tinh Hồn cũng theo sau hành lễ, thứ áp lực kia hắn đã cảm nhận qua, chả trách khi đến gần hắn lại thấy quen thuộc : “ vừa rồi mạo phạm bệ hạ, Tinh Hồn xin nhận phạt”

Thiên Trạch nhẹ nhàng nói : “ các ngươi cũng chỉ là không biết ta ở nơi này, nhận định ta là kẻ địch, ra tay hợp kích là hiển nhiên, cũng không phải tội trạng gì. Ta cũng không dại đến mức tự đoạn trung thần! đứng lên đi”

Nghe được cả hai thở phào một hơi, cảm tạ một câu : “ tạ ơn bệ hạ minh xét”

“ Để bệ hạ đích thân ngự giá đến Tang Hải chúng thần thật hổ thẹn” Mông Điềm chắp tay cúi đầu.

“ Tiểu trừ phản nghịch này phải để bệ hạ đích thân ra tay, thật có làm nhục Đế giá, chúng thần càng thêm xấu hổ vì tốn nhiều thời gian như vậy mà không diệt trừ được” Tinh Hồn cũng chen vào, đây là thật tâm, hắn trừ Đông Hoàng Thái Nhất chưởng giáo ra thì chính vị tuyệt đại đế vương này là hắn bội phục nhất người, cường đại không thể vượt qua.

“ Rết có trăm chân, nội bộ đế quốc lại có tai mắt kẻ địch. Bọn các ngươi muốn bắt được, trong thời gian ngắn như vậy tìm ra được nơi này đã dốc hết không ít công sức rồi. Chỉ là trong đám phản nghịch này xuất hiện đột biến, khiến trẫm không thể đến nơi này” Thiên Trạch từ tốn nói : “ Mông Điềm!”

“Thần tại!” Mông Điềm chắp tay cúi đầu nói.

Thiên Trạch nói : “phía Hung Nô có dị động, Đầu Mạn cấu kết với phản nghịch bên trong nội ngoại công kích. Phía bắc tuy có ba sư đoàn trấn thủ, tuy nhiên trừ cánh quân của Lý Mục ra thì không ai quen tác chiến với Hung Nô. Mà y thì nhiều năm trước giữ lấy cái cổ hủ tư tưởng rời quân. Ngươi mang Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh đi, cùng các sư đoàn khác công chiếm Hung Nô. Lập tức chuẩn bị quân nhu lên đường bắc phạt.”

“ Thần lĩnh mệnh” Mông Điềm lập tức quỳ gối cuối người, nhận mệnh, sau khi hành lễ xong xoay người ra ngoài hạ lệnh cho binh sĩ.

“ Ta đến nơi này còn phiền ngươi giữ kín một chút!” Thiên Trạch lại nói.

Tinh Hồn chắp tay cúi đầu : “ thần không dám, bệ hạ quá lời”

“Ukm!” Thiên Trạch gật đầu, sau đó nhẹ phất tay tỏ ý.

Tinh Hồn cuối đầu thi lễ rồi đi ra.

Tuy không công mà về nhưng cả hai không dám nữa lời than phiền nào.

“ Cảm tạ bệ hạ dung thứ” Đoan Mộc Dung, Tuyết Nữ cùng đám người Mặc gia từ bên dưới mật thất đi lên, hướng Thiên Trạch thi lễ.

“ Ta trước thì để thuộc hạ truy sát, sau thì phải lừa dối trọng thần. Nữ nhân với nữ nhi, đúng là bùa đòi mạng. Mỗi cái đều không an phận” Thiên Trạch thở dài ngán ngẩm.

Lời hắn nói khiến cho vài người muốn cười nhưng lại không dám, chỉ có mấy cái nữ tử thì che miệng cười khúc khích.

“ Cái gì mà bùa đòi mạng chứ” Như Sương đi đến phía trước, rồi nhảy vào lòng ngồi, lại nói : “ trong cung có cả vạn cái nữ nhân, con gái thì có mình ta chắc. Chỉ có chút nho nhỏ yêu cầu của mẹ con ta bị cha bỏ rơi cũng không làm được ư?”

Thiên Trạch đem con gái nâng lên đùi, ngồi : “ nho nhỏ yêu cầu của con khiến cho ta phải giải quyết một đống thứ về sau đấy. Mặt mủi con thì lớn, mặt mủi của cha con thì nhỏ rồi. Hơn nữa truy ra nguyên nhân là do mẹ con đấy, năm xưa cũng là mẹ con câu dẫn ta trước. Ăn xong rồi chạy cũng là mẹ con”

Tuyết Nữ mặt đỏ lên xấu hổ, ngượng nói : “ ngài là quân chủ một nước, lại nói mấy lời như vậy, không sợ thế nhân chê cười ư?”

“Ta đi đến hiện giờ người cười chê ta còn ít ư? Tính ra thì Mặc gia còn chỉ trích ác liệt, còn cho người giết ta nữa, ba mấy câu chê cười, còn nhẹ chán” Thiên Trạch nói.

Tuyết Nữ nói : “ ngài đã đồng ý bỏ qua rồi, sao lại cứ nhắc lại chuyện cũ mãi thế”

“ Đúng đó! làm gì mà cứ nhắc lại hoài, không có chút khí phách nào cả” Như Sương thêm vào.

Thiên Trạch thu lại đùa giỡn gương mặt : “ tuy ta mềm lòng bởi con, nhưng để ta ra tay con cũng phải chứng minh mình năng lực, cũng như cho Đại Việt người thấy quyết định của ta là không sai lầm.”

Như Sương vỗ ngực nói : “ tất nhiên rồi, nhưng người cũng nên đưa chỉ dụ ra chứ!”

“ Còn sợ ta lừa à” Thiên Trạch cười mắng, nói nhưng vẫn lấy ra một cuộc trục chuẩn bị từ trước.

“ Cha lừa còn ít ư! khi gặp con còn nói bị thương sắp chết, thọ mạng 2 năm. Mấy ngày nay còn hí lộng con không ít” Như Sương bỉu môi nói, đem cuộn trục mở ra, quả thật nội dung trên là Thiên Trạch đồng ý ân xá, nhìn ở góc cuối có con ấn đỏ hình vuông, vòng ngoài cùng là rồng hư ảnh thì hài lòng đem cuộn lại.

“ Có ư? sao ta lại không nhớ chút nào chứ” Thiên Trạch không chút nào nhận chuyện cũ của mình, phất tay nói.

Cùng thời gian, Tang Hải thành, Tướng Quân Phủ, Phù Tô thư phòng.

“Bây giờ, Mông tướng quân Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh, đã phong tỏa phương viên hơn mười dặm, đối diện phản nghịch phần tử, triển khai toàn diện vây quét”Lý Tư lại đến chổ Phù Tô thượng nghị chuyện tiểu trừ phản nghịch, đối với lần hành động của Mông Điềm cũng biết rõ, hướng Phù Tô nói.

Phù Tô suy ngẫm một lát nói : “Chó cùng rứt giậu, sắp chết con mồi là nguy hiểm nhất, lúc này còn cần cẩn thận!”

Lý Tư nói : “Ngoài ra, hạ thần còn có một việc phải bẩm báo công tử.”

“Chuyện gì?” Phù Tô hỏi.

Lý Tư nói : “Theo hạ thần biết được, những này phản nghịch phần tử tề tụ Tang Hải mưu đồ làm loạn tiến hành hẳn là đạt được một loại nào đó ủng hộ.”

“Một loại nào đó ủng hộ...” Phù Tô suy ngẫm.

Lý Tư nói : “Mặc Gia đã cùng đồ mạt lộ, Tây Sở Hạng thị nhất tộc bốn phía lưu vong, Cái Nhiếp phản bội chạy trốn giang hồ, nếu như không có cường đại phía sau ủng hộ, bọn họ lại như thế nào có thể gây sóng gió đâu”

Phù Tô liền hiểu ra : “Ngươi là chỉ?”

“Chư Tử Bách Gia chi, môn sinh phổ biến nhất, thực lực mạnh nhất, danh vọng tối cao Nho Gia.” Lý Tư cúi đầu lên tiếng.

Phù Tô nói : “Nho Gia Thánh Hiền chi thư, phổ biến truyền tôn vương thân đạo làm vua, Yên Nhiên Đế Phi đối với bọn hắn tương đương coi trọng, dạng này phỏng đoán nhưng có bằng chứng?”

Câu nói này Phù Tô nói mười phần thận trọng, Nho Môn đệ tử có khắp thiên hạ Đại Việt. Khổng lồ như vậy thế lực ắt hẳn không thể nào không có lổ hổng được, cũng là nơi mà thế lực phản nghịch có thể trà trộn ẩn nấp vào.

“Hạ thần đang sưu tập chứng cứ!” Lý Tư đáp

Phù Tô hỏi : “Có đầu mối sao?”

Lý Tư nói : “Vừa vặn có một đầu manh mối, “

“Ồ? Là cái gì!” Phù Tô tiếp tục hỏi thăm.

“Tề Lỗ hạng nhất trù sư Bào Đinh” Lý Tư trả lời

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK