Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một gian khách điếm.

Một cái đàm ông, toàn thân từ trên xuống dưới trang phục đều là màu đen, trên tay cầm một thanh kiếm chậm rãi bước vào.

Bốn phía, ngay lập tức, các giang hồ nhân sỉ ngồi trong nơi này liền im lặng, không nói một lời, nào.

Tên tiểu nhị chạy đến, mồ hôi cũng lấm tấm chảy ra, hắn chỉ là người thường làm sao chịu được cái không khí này chứ, hơn nữa trên người vị khách quan này lại tỏa ra luồng khí lạnh lẽo để hắn sống lưng lạnh buốt.

Tiểu nhị cố lấy dũng khí, hỏi : “ Khách quan... khách quan... ngài cần dùng gì?”

“ Một tô mì” lạnh lùng lời nói cất lên, sau đó đem chuôi kiếm đặt ở bên đùi mình.

Đây tuyệt đối là một thanh bảo kiếm, trên chuôi kiếm trang sức chính là mười ba khỏa, êm dịu ánh sáng lộng lẫy minh châu, mỗi một khỏa này có giá từ ngàn lượng hoàng kim trở lên.

Kiếm không phải bình thường kiếm, điều này thể hiện rõ khi mấy cái võ lâm nhân sĩ thấy được thanh kiếm kia, ai nấy sắc mặt ngưng trọng cả lên.

Tiểu nhị rất nhanh chạy đến bưng lấy một tô mì nóng hổi.

Đàn ông an lặng ăn lấy, không một chút biến sắc gì.

“ Yến Thập Tam!”

“Hắn xuất hiện rồi”

“ Đúng vậy, ta nhận ra thanh kiếm đó”

“Hắn là ai vậy?”

“Còn có ai, thiên hạ ngày nay còn có mấy cái Yến Thập Tam đâu?”

Yến Thập Tam, một cái lệnh giang hồ Tề quốc vì đó sợ hãi cùng kính ngưỡng danh tự, y là một cái có thể xem là võ lâm thần thoại Tề quốc.

Đã từng giang hồ Tề quốc từng lấy “Kiếm khí ngang dọc ba vạn dặm, một chiêu kiếm hàn quang mười chín quận” để hình dung Yến Thập Tam.

Yến Thập Tam xuất từ Yến thị thế gia ở đất Tề, là kỳ tài luyện võ của Yến gia trang trong hai trăm năm đổ lại.

Từ khi sinh ra đã có kiếm tâm, cả cuộc đời y truy cầu kiếm đạo! Kiếm đối với y đã không còn là một thứ vũ khí, nó đã trở thành lẽ sống.

Năm 7 tuổi đã tinh thông Yến gia kiếm pháp còn đánh bại cả chính phụ thân của mình, khi lên 10 thì Yến gia người đã không ai có thể dạy hắn được. Sau đó Yến Thập Tam tự mình luyện kiếm, đến năm mười bảy thì dung nhập giang hồ và từ đó nổi danh.

Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm là thứ kiếm pháp mà y sáng tạo ra, Yến Thập Tam tung hoành giang hồ Tề quốc, sau đó phiêu bạt qua các nước khó có địch thủ.

Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm tuy chỉ có 13 chiêu, hơn hai mươi năm nay, y tung hoành ngang dọc giang hồ cũng chỉ cần có 13 chiêu này mà thôi. Thậm chí y còn rất ít khi dùng đến hết 13 chiêu đã bại không ít cao thủ dùng kiếm.

Nhưng chỉ có Yến Thập Tam mới biết, tinh túy trong kiếm pháp của y chính là thức thứ 14, một thức dung hợp tất cả tinh túy của 13 chiêu còn lại, nhưng có thể để y dùng đến chiêu này rất ít.

Nhưng cuộc đời ít ra cũng không bạc đãi y, trời đất đã không phụ lòng y, thiên hạ trung nguyên vẫn không ít có cường giả dùng kiếm có thể giúp y đạt thành sở nguyện – thử nghiệm uy lực của Đoạt Mệnh Thập Tứ Thức.

Kiếm Thánh của Độc Cô Thành đã khiến y nếm được trải nghiệm đó, trận chiến đó Yến Thập Tam bại dưới Thánh Linh Kiếm Pháp kiếm 22 của Độc Cô Kiếm, nhưng tuổi đời và chiến tích và cảnh giới của Độc Cô Kiếm đều hơn xa Yến Thập Tam.

Yến Thập Tam bại nhưng không chết, Độc Cô Kiếm không giết y bởi y lẫn Yến Thập Tam đều biết, kiếm pháp của Yến Thập Tam còn có thể còn một chiêu lợi hại hơn, cho nên Yến Thập Tam chiến thua trở về Tề quốc bế quan.

Thời điểm Yến Thập Tam phá quan mà ra, Đoạt Mệnh Thập Ngũ Thức đã thành để hắn tự tin có thể đánh bại được Độc Cô Kiếm, chỉ là đất Tề xuất hiện một cái Tu La công tử để hắn hay tin, Long Đằng Vạn Lý một chiêu kia để hắn hấp dẫn mà muốn thử chiêu.

Bằng Yến gia thế lực Yến Thập Tam hạ chiến thư với Tu La công tử, sau khi nhận được trả lời chính là tìm đến Cửu Nghi thành, trước khi đại chiến hắn lại lấp lấy cái bụng trong người, đến cảnh giới như hắn độc tố bình thường đều bị kiếm khí hộ thể bức ra, hắn muốn tâm tình mình bình ổn ở trạng thái tốt nhất đối phó với kẻ kia.

Và khi đã giải quyết xong chuyện ăn uống, Yến Thập Tam tìm đến Bạch Hạc Lâu và chờ đợi đối thủ của mình.

Theo hắn di chuyển, hàng trăm đôi mắt không ngừng chú mục theo dõi, có trên đường, có trên lầu các gần đó, có ở xa nhắm đến.

Cũng bên trong gian khách điếm này, một tuyệt đại cô gái cau mày nhìn theo Yến Thập Tam bước đi trên đường phố, nói : “ Yến Thập Tam”

Nếu Đế Thiên An có mặt ở nơi này, liền nhận ra cô gái này là ai, chính là Tiểu Tiên Nữ ghét ác như cừu, không lâu trước muốn trừ ma vệ đạo Trương Tinh.

“ Dâm tặc, ngươi đừng có chết, mạng của ngươi chỉ có ta mới giết” Trương Tinh đứng ở một gian lầu các lẩm bẩm.

Từ khi ăn thua thiệt bởi Đế Thiên An, nàng một đường bám theo cái gì thủ đoạn đều bài ra cả, có điều nàng đánh không lại y, rồi lại chịu thua thiệt hơn.

Bây giờ theo lý mà nói nàng phải vui khi thần thoại võ lâm Tề quốc tìm đến, nhưng mà lòng nàng lại không muốn hắn chết.

Ít ra có chết thì do chính tay nàng hạ thủ, đây là bởi càng dây dưa chịu thiệt nhiều, đâm ra mập mờ quan hệ, tình cảm rối rắm khó nói.

Thời gian trôi đi, thấm thoát qua một ngày.

Khi đêm tối vừa xuống, mặt trăng treo cao trên bầu trời, một tiếng tiêu âm từ xa vọng lại, truyền đến tai đám người quanh quẩn Bạch Hạc lâu.

Tiêu âm du dương khiến người mê mẩn khó dứt, nhưng chỉ có vài người ở nơi này tâm chí kiên định không hề bị tiêu âm ảnh hưởng.

Một đạo ánh kiếm lượt qua trên trời đêm, trong rất nhiều ánh mắt đám người ngước đầu nhìn lên, một thân ảnh tím vàng y phục, ngự kiếm phi hành, thân ảnh từ trời cao hạ xuống đỉnh mái.

Tuấn mỹ dung mạo, tóc dài rực rở tung bay trong đêm, giờ phút này không ít người ngẩn ngơ nhìn nam tử kia, y giống như Trích Tiên hạ phàm xuống nhân gian.

Tiếng tiêu không ngừng vang lên, có da diết sục sôi, lúc cao lúc thấp, làm cho lòng người bị cuốn hút trên đó.

Sinh ly tử biệc, khoái ý ân cừu, ba xích kiếm rong ruổi giang hồ, vẩy bầu máu nóng nhiệt huyết của tuổi trẻ, làm cho đám người ở đây nghe được mê say.

Nhất là những cô nương trong thành, cũng như những người tinh thông nhạc luật, đối với tiêu âm càng thêm say mê.

Tiêu âm quanh quẩn, dưới ánh trăng dịu nhẹ, làm cho không biết người như si như say.

Tiêu dứt, âm dừng.

“ Trời không sinh Đế Thiên An, vạn cổ như đêm dài”

Đế Thiên An lại trang bức, thanh âm to rõ vang vọng trong đêm, thanh âm như sống động trời quan lan tỏa khắp mọi ngóc ngách đến trong thành.

“ Thật là ngông cuồng ma đầu”

“ Y tưởng mình là ai?”

“ Đúng là kiêu ngạo”

“ Ếch ngồi đáy giếng”

Một số chính đạo nhân sỉ tỉnh lại, lão giang hồ nghe được không nhịn được mắng.

Yến Thập Tam ánh mắt nhìn nam tử trên nóc lâu, lập tức nhún chân, đằng thân mà lên, chỉ mượn một cái điểm lực đả đuổi đến nóc lâu phía trên, dừng chân trước thanh trường kiếm hoa lệ cắm trên nóc lâu hai tuần trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK