Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, đêm tối, Du Châu thành, rừng trúc tiểu đình phía trước.

Hắc Bạch Vô Thường từ khi bị Lục Lâm Hiên một kiếm giết, phơi thây dầm mưa dãi nắng qua ngày.

Quanh hai xác chết có không ít côn trùng lẫn quạ đen bỏ mạng. Chúng nó chết là vì độc thi trên người cả hai, muốn ăn xác lại bị chính thi độc độc lực mạt sát.

“ Leng keng!”

Cơn gió thổi qua, rừng trúc xào xạt tiếng lá trúc, trong đó lại vang lên một tiếng chuông.

Bỗng nhiên, tại trong rừng trúc không người qua lại xuất hiện một nhóm người, hướng về thi thể của Hắc Bạch Vô Thường mà đến.

Dẫn đầu là một quái dị lão nhân, râu hoa râm, đầu đội mủ trang điểm màu tím mũ, trên người ăn mặc tím bạch không giống trung nguyên bào phục, trên quần áo còn có rất nhiều kỳ kỳ quái quái vật phẩm trang sức.

Trừ cái này ra, để cho người ngạc nhiên địa phương là, gã lão nhân này con mắt toàn bộ đều là màu đen, một chút tròng trắng mắt đều không có, giống như là được khảm hai viên hắc đá quý giống nhau.

Theo sau y là một cái đầu bạc, mang thần bí quỷ mặt nạ người áo đỏ. Này đầu bạc người áo đỏ dáng người cũng không có vẻ già nua, hẳn là cái thanh niên hoặc trung niên.

Y phục khác biệc lẫn đặc trưng, nhóm người này xác thực không phải trung nguyên nhân sĩ, mà là Miêu Cương.

Cũng không phải bình thường Miêu Cương, chính là người trung nguyên nghe mà sợ mất mật đến từ Vạn Độc quật.

“ Leng keng!” Lão nhân dẫn đầu đi đến, trên tay y cầm một cái chuông đồng lắc nhẹ, tay kia cầm một cái bằng gỗ như hài tử nhỏ, bất quá đôi mắt lại tinh hồng cực kỳ quỷ dị, miệng lão không ngừng lẩm bẩm.

Chỉ thấy gã đi theo sau mặt nạ quỷ người, nhanh chóng đi đến Hắc Bạch Vô Thường đem tay mở miệng ra, rồi đem trong tay nhúc nhích cổ trùng bỏ vào trong miệng cả hai.

“ Leng keng!” chuông đồng không ngừng vang lên thanh âm theo lão nhân không ngừng lắc chuông, miệng lẩm nhẫm mỗi lúc một nhanh.

Mà chính lúc này, Hắc Bạch Vô Thường cơ thể không ngừng xảy ra vặn vẹo, tiếng xương cốt không ngừng phát lên răng rắc tiếng xương khớp.

Thời gian qua đi, Hắc Bạch Vô Thường không ngừng vặn vẹo, theo đó khó thể tin tưởng được một màn hiện ra, trái tim vốn đã chết bắt đầu đập lại, máu đã đông cũng bắt đầu ấm lên, da thịt cứng ngắn cũng có dấu hiệu mềm hóa.

“ Đi thôi” lão nhân dừng chuông lạnh rên một tiếng, sau đó xoay người mà đi.

Nhóm người theo sau không nói một lời cất bước đi theo, chỉ trong chốc lát cả nhóm người đã biến mất khỏi rừng trúc.

Lão nhân này chính là Bất Lương Soái tìm đến người, Hắc Bạch Vô Thường dù đã chết nhưng chỉ cần hắn đến cũng có thể khởi tử hoàn sinh- Vạn Độc quật Vu vương Xi Lạp.

Miêu Cương nằm ở nam trung nguyên, đồi núi sông ngoài chia tách, nơi mà chỉ có rừng thiêng nước độc độc trùng hoành hoành. Trong mắt trung nguyên chi địa là nơi man di sinh sống.

Bất quá người trung nguyên lại e sợ vùng đất này, bởi nơi đây Vu Cổ thần bí mà đáng sợ, hung danh từ xưa đã vang danh. Nhất là Vạn Độc quật thống lĩnh Thập Vạn Đại Sơn, lại là trong mắt thế nhân trung nguyên cực kỳ đáng sợ.

So với ba đại khổng lồ tổ chức ở trung nguyên chỉ có hơn không chút kém.

Mà Xi Lạp vốn ở Miêu Cương xa xôi, là một trong hai thống lĩnh tối cao của Vạn Độc quật lại khuất thân đi đến nơi này. Đích thân hạ cổ đem hai tên Tiểu Thiên Vị sống dậy, đều là vì Viên Thiên Cương chi lệnh mà đến.

Cực kỳ dễ hiểu, bởi Xi Lạp giống như Thượng Quan Vân Khuyết đám người, đều là Bất Lương Nhân thành viên.

Y chính Thiên Cương ba mươi sáu giáo úy trong Thiên Cô Tinh, am hiểu vu cổ chi thuật, thực lực cũng là thần bí khó lường.

Một nơi khác, Lạc Dương thành Đại Lương hoàng cung, Tiêu Lan Điện bên dưới.

Khó ai biết được tại lòng đất bên dưới lại có một gian thạch thất rộng lớn cực kỳ bí ẩn, cho dù là Chu Ôn cũng từ khi chấp chính Đại Lương vẫn không hề hay biết. Gian thạch thất này không phải tiền triều xây dựng mà là do chính con trai hắn sở xây.

Lúc đầu Minh Đế Chu Hữu Khuê lo lắng Quỷ Vương Chu Hữu Văn uy hiếp được địa vị của mình, cho nên uy hiếp Hắc Bạch Vô Thường dẫn hắn tìm được Chu Hữu Văn bế quan địa điểm.

Tại Chu Hữu Văn bế quan khẩn yếu quan đầu xuất hiện, làm cho Chu Hữu Văn tẩu hỏa nhập ma, bằng không bằng vào Minh Đế làm sao dễ dàng chế phục em trai mình nhanh gọn như vậy được chứ.

Chu Hữu Khê không có giết chết người em mình, mà đem hắn giam cầm ở nơi này, đem xương tỳ bà dùng móc câu xuyên qua, trói gô cả người vào giá sắt treo ở không trung, dùng máu của hắn đặc biệc thực thi phong ấn. Để cho Chu Hữu Văn tràn ngập trong thống khổ cũng đau đớn.

“ Chu Hữu Khê, ngươi nợ ta, xem như trả rồi!”một đầu tóc đỏ, râu quai nón, dáng người to lớn nam tử, khác với giả Chu Hữu Văn thật người lại toát lên một cỗ bá khí lăng lệ, đặc biệc song đồng của y tựa như huyết đồng một dạng.

“ Phanh! Phanh!!” chỉ thấy từ người Chu Hữu Văn âm khí như mực thoát ly ra ngoài, đem gông xiềng trói buộc cơ thể nhiều năm mạnh mẽ phá vở.

Chu Hữu Văn bị phong ấn lực lượng, bất quá hắn từ khi đạt đến Thiên Vị công lực thì đã thuế biến, không như thường nhân phục dụng cơm nước thường ngày. Có thể tại thiên địa bên ngoài, thông qua Cửu U Huyền Thiên Thần Công mà đem thiên địa linh khí chuyển hóa thành âm khí, nhờ đó mà sống đến hiện giờ.

Chu Hữu Khê cũng biết điều này, bất quá là hắn cố tình tạo nên. Hắn chính là muốn để đứa em này sống không bằng chết, chịu trong ngục tối qua ngày không thể làm gì, chỉ có thể cam lòng chấp nhận số mệnh.

“ Chu Hữu Khê, tên ngu xuẩn này chịu thả ta ra, hẳn hắn đã bị người khác giết rồi, rốt cuộc là ai?” Chu Hữu Khê chậm rãi tiếp đất, cảm nhận được cơ thể tự do không có trói buộc, nhịn không được cảm khái.

Chu Hữu Khê hận không giết hắn, dùng máu của mình thông qua bí thuật phong ấn hắn, trừ máu của hắn hoạc huyết mạch chí thân của hắn, thì không cách nào phá giải được. Mà Chu Hữu Văn tất nhiên sẽ không tin Chu Hữu Khê tốt bụng thả hắn ra, mười phần là bị địch nhân giết, không cam lòng mới thả hắn ra.

Mọi việc không khác gì Chu Hữu Văn suy đoán, Chu Hữu Khê đại thể đã qua bỏ mạng, hắn không cam lòng nên mới tự sát một màn trước Lý Tinh Vân đám người. Dùng máu của mình chảy xuống khe rảnh nứt dưới lòng đất, mượn dùng máu của mình để giải cứu đứa em trai mình ra.

Thật ra Huyền Minh giáo vốn đã có từ trước khi Chu Ôn soán Đường, tổ chức này không chịu quy phục Chu Ôn dưới trướng cho nên hắn đem quân diệt trừ. Sau đó phái hai đứa con mình tiếp nhận cùng gầy dựng lại Huyền Minh giáo.

Cửu U Huyền Thiên Thần Công chính là Huyền Minh Giáo trấn giáo thần công, công pháp thuộc tính chí âm chí hàn. Đại thành người sử dụng toàn thân cao thấp phát ra Cửu U Địa Ngục chi khí, giống như âm quỷ triền thân, sát khí bức người.

Ra chiêu lúc quỷ khóc thần gào, âm khí đầy trời, một chưởng đánh ra giống như hắc ám phủ xuống, thôn phệ vạn vật, vô cùng uy mãnh, thế không thể đỡ. Người thường nếu như như trúng chiêu, trong khoảnh khắc cũng sẽ bị hóa thành tro bụi.

Thần công chia làm hai phần, quyển thượng tên Cửu U, quyển hạ tên Huyền Thiên.

Chu Hữu Khê không biết tốt xấu, vì tốc thành, lại bỏ qua Huyên Thiên trực tiếp tu luyện Cửu U, lại phối hợp tà pháp đồng tu, căn cơ bất ổn cho nên tẩu hỏa nhập ma trở thành quái vật.

“ Nhờ có ngươi mà ta cũng đã đạt đến Đại Thiên Vị, hơn nữa còn là hậu kỳ” Chu Hữu Văn cảm nhận khổng lồ chân khí trong người lên tiếng.

Sống không bằng chết tư vị, nhiều năm bị giam giữ cũng không khiến hắn khuất phục, dày vò nhiều năm cuối cùng cũng thoát khốn. Không chỉ vậy, Cửu U Huyền Thiên chân khí cũng đề thăng một mảng lớn.

Tại trước khi bị giam hắn chỉ là Trung Thiên Vị cảnh, giờ đây cũng nhập bước vào Đại Thiên Vị cảnh giới. Hiện giờ thực lực, cho dù Chu Hữu Khê còn sống cũng không phải là hắn đối thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK