Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trước giờ nhất tướng công thành vạn cốt khô, nói chi là Đế Thiên An quân chủ của Bách Việt bây giờ.

Chỉ cần bắt được y, đám binh sĩ chết đi có là gì, Lý Viên không chút tiếc thương thuộc hạ mất mạng, bởi những kẻ này với hắn mà nói tùy ý có thể chọn từ các binh doanh khác bổ sung vào.

Đế Thiên An nâng kiếm lại giết người, hắn đả không còn như con người trước kia nữa, một khi quyết định xuất thủ, vậy tất nhiên ra tay vô tình.

Cộng thêm hắn có Nội Thiên Địa làm chổ dựa, cho dù là thiên quân vạn mã hắn cũng không sợ nữa, đánh không lại cũng có thể chạy đi.

Chính nhờ nó, cho nên Đế Thiên An mới trẻ trâu muốn đến Trần Dĩnh đại khai sát giới.

“ Chả trách Minh Hà và La Võng đều không giết được y, nhưng mà ngươi có thể giết được bao nhiêu người đây?” Lý Viên lẩm bẩm, một tay phất nhẹ.

Theo cái phất tay này, một toán quân lính vừa đuổi đến mang trên mình tiễn nỏ, từng người di chuyển lên các gian nhà các con hẻm gần, phong tỏa toàn bộ tuyến đường này, tùy thời có thể nhắm bắn Đế Thiên An.

Phía trước người Đế Thiên An một nhóm quân mã lại hung hãn không sợ chết nhận lệnh của Lý Viên lao lên, từng mũi từng giáo nhọn hoắc tuần tự tập sát mà tới, trong chớp mắt liền muốn đem Đế Thiên An chém thành khối vụn.

“ Uỳnh”

“ Uỳnh”

Hai thanh âm như sấm rền, hai thanh lôi kiếm lướt đến trong nhóm quân Sở sao đó lại bạo nổ kinh thiên, huyết nhục con người lại hiện ra.

Binh khí trên tay đám người này rơi xuống phát ra leng keng thanh âm, một nhóm so với một nhóm chết càng thảm.

“ Mở” Đế Thiên An thúc dục nhãn lực của mình, khóe môi nhích lên độ cong, từ ống tay áo bay ra hai thanh tiểu đao.

Tiểu Lý Phi Đao à không là Tiểu Đế Phi Đao mới đúng, theo hắn quán chú khí vào dưới đôi mắt bá đạo vẻ lên bạch quang.

“ Phanh”

“ Phanh”

“ Phanh”

Đôi tay Đế Thiên An không ngừng bắt lấy các phi đao trong người liên tục ném đi, có lúc hắn dùng Chakra khí công của mình ném, có lúc hắn chỉ dùng đơn thuần lực đạo ném.

Nhưng cho dù la đơn thuần lực đạo cũng có uy lực kinh người,cho dù là tiểu đao bình thường bị ném với tốc độ cao cũng trở thành vũ khí đoạt mạng đáng sợ.

Trên người hắn có cả thảy là 500 thanh tiểu đao, số lượng có thể nhiều hơn nếu từ bên trong nội thiên địa lấy ra, hơn nữa Đế Thiên An có thể sử dụng đá vụn dưới chân quán chú vào khí công của mình mà giết địch.

Đám binh sĩ nước Sở dùng đối phó với bình dân người thường còn được, nếu đối phó với võ lâm cao thủ thì lại không thể, nhưng nếu dùng số lượng bù chất lượng và kịp dàn trận lại là một việc ngược lại.

Trong thời gian ngắn này đã không có một người đối với Đế Thiên An xuất thủ, mà ngược lại là một bên hắn thoải mái đồ sát.

Chân bước đến, đao phóng ra, huyết nhục tứ tung.

Suy cho cùng người tinh lực có hạn, có thể giết 10, giết 100 nhưng 1000 thì làm sao mà đủ năng lực ấy chứ.

Đế Thiên An vốn đã không phải là người thường, hắn trong người mang huyết mạch của Bahamut, còn là người thường được ư?

Hơn nữa bây giờ đã có Nội Thiên Địa làm chổ dựa, dưới gầm trời này có thể giết được hắn còn chưa có.

Đao đến hồn vong, kiếm đến huyết nhục tứ tung.

Cả tuyến đường phồn hoa, giờ đây giống như nhân gian địa ngục vậy, tay chân đứt đoạn thịt nát con người hiện ra, thậm chí những cái đầu nổ tung khiến cho cung nữ thái giám gần đó run lẩy bẩy sợ hãi.

Mà có chỉ là thái giám cung nữ, đến ngay cả quân sĩ nước Sở vây giết Đế Thiên An cũng bị rung động, khi chứng kiến vũ lực trùng kích lòng người thế kia, không ít kẻ chân run lùi bước.

Đế Thiên An như ma thần vang vọng khắp nơi, sát ý nồng đậm lan tỏa : “ Hôm nay ta muốn đại khai sát giới, lấy máu các ngươi tế điện anh linh tộc nhân của ta, một người không thoát một kẻ không tha”

“ Ngươi so vơi huynh trưởng của ngươi quả là khác, có điều chỉ là con kiến tương đối lớn giảy dụa mà thôi” Lý Viên cười lạnh, hất cằm.

Ngay lập tức thân vệ bên cạnh nhận lệnh, quát : “ bắn tên”

Binh sĩ mang theo cung nỏ đã nhắm chuẩn vào vị trí của Đế Thiên An, đồng loạt bóp cò nỏ, hàng trăm mủi tên sắc lạnh lao đến vun vút.

“ Xuy xuy”

Đế Thiên Anngưng phóng đao, đem Vấn Thiên thả xuống cắm lên mặt đất, hai bàn tay duỗi thẳng ra trước.

“ Thần La Thiên Chinh”

Một cái cường đại lực đẩy lấy Đế Thiên An làm trung tâm bạo phát mà ra, đem từng căn mũi tên bắn đến từ mọi hướng bắn ngược về sau.

Đồng thời sức đẩy còn lột luôn cả gạch đá gần đó, đem huyết nhục lẫn Sở quân đã chết, các thanh binh khí thổi văng đi, các nhà dân lân cận kiến trúc bị tàn phá.

Rinnegane một trong các năng lực bá đạo được Đế Thiên An vận dụng ra, một chiêu này không chỉ giải trừ hiểm cảnh, mà còn đem đám binh sĩ nước Sở ép chết.

Các căn mủi tên hay binh khí thậm chí còn bắn ngược lại, kết thúc tính mạng của những kẻ bắn ra chúng.

“ Cái gì.. đây là” Lý Viên cả kinh chứng kiến cường đại hơi thở tỏa ra người, khí tức dồn nén đáng sợ từ Đế Thiên An đang bao bọc trong xoáy khí.

Hắn bây giờ đả kinh hoảng lên, phải biết chiến đấu đả qua một canh giờ, ấy vậy mà Đế Thiên An lại vẫn không có dấu hiệu xuống sức.

“ Xuy”

Hai mũi phi đao lóe lên bạch quang, thoát khỏi tay Đế Thiên An bắn đến nóc nhà cách hắn 10 mét phương vị, xỏ xuyên yết hầu đem hai tên quân Sở cầm nỏ mạt sát.

Đế Thiên An cười lạnh, mũi chân dẫm một cái khiến mặt đất nứt vở rồi lao như tên bắn lên nóc nhà, không cho mười tên lính Sở phản ứng, Vấn Thiên kiếm vung ra đem đám người này xuyên qua da thịt, giết.

“ Bắn, tiếp tục bắn” Một gả đội trưởng ở gần đó hạ lệnh cho đám cung thủ chuyển hướng về vị trí của Đế Thiên An.

Mưa tên vẻ lên bầu trời một đường cong rồi cắm xuống mái nhà, Đế Thiên An đã không còn tại đó, mà bật nhảy đến một nơi khác, kết thúc một nhóm quân Sở sinh mệnh khác.

Hiện giờ Đế Thiên An cả người phủ lên Lôi thuộc tính Chakra, tự nhiên tốc độ sức mạnhtăng lên diện rộng, cộng thêm đôi nhãn đồng của mình, cái đám binh sĩ nước Sở bây giờ chẳng khác nào là bầy dê béo.

Mà hắn chính là con Hổ dữ sát nhập vào, đồ sát.

Thân ảnh không ngừng lóe lên, chớp mắt số cung thủ nước Sở bị hắn giết đã ngoài trăm tên, nhưng quân Sở còn đông lắm, từng này còn chả thấm vào đâu.

Đế Thiên An lại nâng lên cước bộ, bóng ánh lóe lên như thiểm điện, tốc độ hắn nhanh đến cực hạn, do di chuyển quá nhanh mà hình thành một cơn gió quét qua, cơn gió này mang theo hơi thở tử vong thu hoặc tính mệnh quân Sở.

“ Lên, giết hắn” Lý Viên một chân đạp lấy tên quân sĩ run sợ gần đó, đem đại kiếm chỉ về phía Đế Thiên An, quát : “ kẻ nào giết được hắn, bản tướng quân tất trọng thưởng vạn lượng hoàng kim, quân cấp tăng thêm hai bậc, kẻ nào trái mệnh chém”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK