Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên ngoài nhìn cửa đá bị phong bế, Phục Thành sắc mặt âm trầm ngưng trọng hơn bao giờ hết. Bởi ngắn ngủi chi gian hắn đã nhìn ra được bên trong có không ít người, và cả đại sư huynh của hắn.

Nếu là trước kia hắn sẽ không kiêng kỵ, nhưng giờ đây thêm một Xích Mi Long Xà công lực thâm bắt khả trắc. Lại thêm thuộc hạ đi theo thương vong nặng nề, vọng động xông vào chắc bị những kẻ bên trong vây chết.

“ Sưu! Sưu! Sưu!!”

Trong lúc Quỷ Tôn Phục Thành đang phân vân, chợt tiếng xé gió truyền lại bên tai, kèm với đó không ít khí tức xuất hiện để cho hắn vội xoay người. Nhìn một cái gương mặt hắn liền trầm xuống, bởi những kẻ phía trước bọc hậu phía sau không ai khác là Mộ Vương Thành người.

Phục Thành biết đại sự không ổn, nhưng vẫn không có biến hóa gì, hỏi : “Thiếu thành chủ đi rồi lại về, còn dẫn theo nhiều người như vậy, đây là ý gì?”

Mộ Dung Diệp đáp : “Bản thiếu là muốn lấy Quỷ Long đồ, hay là thế này chúng ta chung nhau tiến lùi, không biết ý ngài thế nào?”

Từ khi thông qua Sở Tử Khanh phát hiện lối vào Đào Hoa Nguyên, hắn không có vội xông vào trước mà để cho U tộc đi đầu. Chính là vì kiêng kỵ Xích Mi Long Xà cùng đám người Công Mộ, cứ để cho Quỷ Tôn đi trước dọn đường vì chính là giờ khắc này.

“Hừ, nghêu sò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Chiêu này của Thiếu thành chủ đúng là âm độc .” Phục Thành song tay đặt sau lưng nắm chặt, trong lòng tức giận nhưng mặt ngoài gió êm sóng lặng.

Hắn hiện tại đã rõ vì sao Mộ Dung Diệp lại không có vội vả đi vào trước Đào Hoa Nguyên như vậy. Nhìn thương vong nặng nề phía mình, hắn đã hiểu được mình bị qua mặt. Là hắn đánh giá sai chiến lực của nhóm người kia, hiện tại U tộc tinh anh mang đến Thập Lý Âm Dương Giới còn phân bố ở những nơi khác, mà đi theo hắn vào đây chỉ còn lại một ít.

Bây giờ Mộ Dung Diệp mang người đến, tỏ ý cùng tiến lùi nhưng hắn có đường lựa chọn ư? Chỉ sợ khi lấy được Quỷ Long đồ ra tên này không cho hắn một đao cũng không phải là không thể. Nhưng tình huống giờ không có sự giúp đỡ của Mộ Vương Thành đúng là không cách nào lấy được Quỷ Long đồ.

“Ha ha ha ha” Mộ Dung Diệp cười lên ha hả: “ như nhau thôi, như nhau thôi!Người trong giang hồ, cầu sinh giữa hiểm ác. Nói cho cùng chúng ta cũng là vì bảo vệ U Đô Thành, không muốn để cho Công Mộ phái quấy rầy tổ tiên của các ngươi an nghĩ mà thôi.”

Nghe được cái này, Phục Thành đáp : “Nếu như bản tôn không đồng ý thì sao?”

“Vậy Thiếu thành chủ đành hầu tới cùng!” Mộ Dung Diệp ngữ khí lạnh nhạt đáp.

Lời dứt Mộ Vương Thành tử sĩ rút kiếm ra chờ lệnh Mộ Dung Diệp, mà phía U tộc người cũng rút nguyệt đao ra, chỉ cần ra lệnh một tiếng, lập tức có thể chiến một trận. Có điều thật sẽ đánh nhau ư? Tất nhiên sẽ khổng rồi.

Hiện tại U tộc thế yếu. Mộ Vương Thành người đông thế mạnh. Một khi hỗn chiến U tộc liền bại vong. Nhưng phương thắng Mộ Vương Thành cũng bị cắn một khối thịt, mà khi đó Công Mộ bên trong sẽ bỏ qua cơ hội tốt này ư?

Mộ Dung Diệp lẫn Quỷ Tôn Phục Thành đều rõ ràng đánh là không thể nào. Bọn hắn sẽ không để cho tình huống xấu nhất đó xảy ra.

“ Sưu!”

Bất quá, ngay lúc hai bên đang giằng co, một đạo bóng tím lướt nhanh mà đến, sau đó rơi ngay giữa hai phe nhân mã, theo cái đạp chân tiếp đất nội lực vận chuyển, chấn ra một luồng kình khí thị uy.

Mộc Tuyết Ly nhướng mày một mắt liếc nhìn Phục Thành.

“ Ba!” Một tiếng vang nhẹ khác vang lên, ngay khi Mộc Tuyết Ly xuất hiện Quỷ Sứ đã theo sau mà đến. Nhưng hắn không chỉ đi có một người, mà còn mang theo một cái thân ảnh khác, Lâu Mãn Phong.

Mộc Tuyết Ly xuất hiện Mộ Dung Diệp không có biến hóa, nhưng Vô Khả lại khác, liền chắp tay ôm kiếm cúi đầu, bởi người kia là hắn Vương thúc.

“Tinh Dật sư thái, Phong thiếu bản thân trúng độc chịu thương, bây giờ bần tăng đã đem y đưa về, phiền mở cửa cho!” Vô Khả cất lời nói.

Ở bên trong, vốn định rời đi Tịnh Dật đám người bị sự xuất hiện của Mộ Dung Diệp đám người mà nán lại, giờ nghe được tin Lâu Mãn Phong ai nấy nhìn nhau một cái, trong mắt lại hiện lên ý cười.

“ Ngươi có chứng cứ gì?” Tịnh Dật cất lời.

Lâu Mãn Phong lên tiếng : “ nương, là hài nhi bất hiếu”

Theo cái tiếng này, Nhậm Đạo ở bên trong vận công đem tảng đá chặn lại nhắc ra, ở bên ngoài Vô Khả đại sư mang theo Lâu Mãn Phong đi vào bên trong.

“ Sao Mãn Phong lại ở trên tay ngài?” Lạc Thời Thu cất lời dò hỏi

Vô Khả đáp : “ ta thấy Lâu thiếu tại Đào Hoa Nguyên gặp nạn, cho nên tiện tay cứu”

Không khác gì Vô Khả nói, sau khi ở lại cùng Quỷ Tôn đánh một trận. Lâu Mãn Phong cũng dùng qua Quỷ Ngạc huyết, lại hội Kỳ Lân ty Quỷ Thủ song đao tuy không giết được Phục Thành, nhưng muốn chạy là bình thường.

Phục Thành nhìn Lâu Mãn Phong chạy lại sợ trúng kế điệu hổ ly sơn, cho nên dặn đồ nhi Cảnh Kỳ bám theo, còn thông tri cho các tinh anh của U tộc khác tụ tập vào đây.

Lâu Mãn Phong chạy lên mật đạo lại trúng phải mai phục của Mộ Dung Diệp bị trúng phải độc rắn xà yên của Sở Tử Khanh, nhất thời khó vận nội lực. Sau đó vận chút hơi tàn mà chạy trốn, cuối cùng đụng phải Vô Khả đuổi đến.

“ Lão thân cảm tạ ngài đã cứu mạng Mãn Phong” Tịnh Dật chắp tay cúi đầu thi lễ,

“Chỉ là tiện tay mà thôi, Tịnh Dật sư thái không cần đa lễ” Mộ Dung Hách chậm nói :“chỉ là tình huống hiện tại, e rằng sẽ không tránh khỏi một trận chém giết. Vẫn mong các vị quyết định sớm”

“Ta Lâu thị phụng Tổ Chế, ở đây trấn thủ Quỷ Long đồ đã được mười ba đời, trải qua thời gian trăm ngàn năm rồi. Đức cao vọng trọng, tiếng sạch đồn xa. Lão thân cho dù thịt nát xương tan cũng sẽ không nhượng bộ.” Tĩnh Dật sư thái tuyệt không chịu nhượng bộ.

Nghe được cái này, Vô Khả đáp: “Ta và Thần Sai tuân theo Mộ Phù của tổ chế chung, chủ trì chuyện thủ mộ của thành U Đô, lệnh vương không thể trái, cũng có nhiều lúc thân bất do kỉ.”

Hắn lời này Tĩnh Dật rõ ràng,còn không phải là nhắc nhở Thần Sai và Quỷ Sứ sẽ ra tay liên hợp đối phó ư, nói :“ Hai phái Công Thủ như nước với lửa, chúng ta ai vì chủ nấy, đại sư không cần áy náy.”

Quỷ sứ gật đầu, sau đó xoay người đi ra.

Ở bên ngoài Phục Thành phủ đầu lên tiếng : “Mộ Vương Thành đây là muốn làm trái Tổ Chế dùng binh tiếp đãi U tộc chúng ta sao?”

Lời vừa dứt, Vô Khả từ bên trong cửa đá nhảy ra ngoài đến bên cạnh sư muội mình, một tay A Di Đà Phật thủ thế, cất lời: “Quỷ Tôn chưởng sứ đừng nóng giận”

Phục Thành lại nói : “ đồ nhi của ta Cạnh Kỳ truy đuổi Lâu Mãn Phong, nay lại thấy ngươi đem Lâu Mãn Phong về, chuyện này giải thích thế nào?”

Vô Khả chậm đáp : “ bần tăng tại Đào Hoa Nguyên phát hiện được Lâu thiếu trúng độc, y Phật tổ nói cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, cho nên tiện tay cứu giúp”

“ Hừ! tốt một cái tấm lòng bồ tát” Phục Thành cao giọng châm chọc

Mộc Tuyết Ly nghe được y châm chọc, trực tiếp nói : “Suy cho cùng Quỷ Long đồ mới là các ngươi mục đích thực sự.”

Phục Thành cũng không ngụy trang, thừa nhận : “Hừ, phải thì đã sao? Bản tôn phụng U Đế chi mệnh, san bằng Đào Hoa Nguyên, đoạt lại Quỷ Long đồ. Bọn ta nhất định phải có Quỷ Long đồ cho bằng được, đừng nói các ngươi Mộ Vương Thành, cho dù là cả võ lâm có đối địch với ta, thì ta cũng quyết không từ bỏ.”

“ Giết!” U tộc tinh anh còn lại không một chút sợ chết, mặc dù ít người nhưng khí thế không thua, nâng lấy nguyệt đao giơ lên quyết tuyệt một lời.

“ Mong Quỷ Tôn chưởng sứ bớt giận” Mộ Dung Diệp lúc này mở lời : “ tuy Quỷ Long đồ chỉ là một bức bản đồ của Địa Phủ thành U Đô. Nhưng nó có liên quan đến trận chiến U Đô của hai phái Công Thủ. Một thứ quan trọng thế này, thành Mộ Vương bọn ta cũng sẽ không chấp tay nhường cho kẻ khác”

Phục Thành nhướng mày: “ Ý của Thiếu thành chủ là, cơ bản cũng không thành rồi”

“Cũng không phải là không thành, U Đô Thành là các ngươi U tộc tổ tiên Địa Phủ, mà Mộ Vương Thành bọn ta thủ mộ tại đây theo giao ước. Thật ra chúng ta đều làm vì sự an nguy của thành U Đô. Nên đoàn kết một lòng cùng đối phó Công Mộ phái mới phải.” Mộ Dung Diệp một bên vỗ về nói.

Vô Khả chen vào : “ Diệp nhi nói đúng. Ta có ý này. Không biết Quỷ Tôn chưởng sứ thấy như thế nào?”

“Nói ra nghe thử, ta cũng không muốn trở mặt thành thù, tàn sát lẫn nhau với Mộ Vương Thành. Ngược lại hời cho đám tặc phái Công Mộ.” Phục Thành chính là chờ đợi cơ hội này, làm sao có thể bỏ qua được, xuống nước nói.

Nhìn thấy Quỷ Tôn Phục Thành thỏa hiệp, Vô Khả nói: “sau khi lấy được Quỷ Long đồ , chúng ta choh người sao chép thêm một phần. Các ngươi lấy bản gốc về cho U Đế, bản sao chép thì thành Mộ Vương bọn ta giữ. Dùng vào việc chuẩn bị trận chiến U Đô.Không biết ý ngài thế nào?”

Chủ ý này quả thật không cách gì để bàn nữa, Phục Thành biết rõ đây là Mộ Vương Thành sau cùng nhượng bộ, nếu như hắn không đồng ý, như vậy thật muốn đánh nhau hắn chỉ có thể thua thiệt mà thôi.

“Đây quả thật là một chủ ý hay vẹn cả đôi đường, bản tôn không có dị nghị!” Phục Thành đồng ý cất lời.

Vô Khả quay nhìn về phía Mộ Dung Diệp hỏi: “Diệp nhi, con thấy thế nào?”

“Diệp nhi hết thảy nghe theo Vương thúc an bài.”chủ ý này hắn đồng thời cũng nghĩ đến, cho nên Mộ Dung Diệp lập tức ôm quyền thi lễ không có phản đối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK