Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Vũ Canh rời đi, trong động chỉ còn hai thân ảnh.

Bạch Thái lúc này ngồi dưới đất, khoanh chân tọa thiền ngũ tâm hướng thiên, hít vào thở ra theo quy luật của Long Đế thổ nạp.

Bạch Thái nhìn chất lỏng màu đỏ sềnh sệch bên trong một cái lọ nhỏ, không chút nghĩ ngợi liền đem nó uống vào người.

Ngay khi chất lỏng đỏ trôi vào người, cơn đói bụng cũng tiêu thất đi, cơ thể Bạch Thái cũng khẽ run theo, một cái cảm giác thư sướng khuếch tán toàn thân.

“ Ngưng thần tĩnh tâm, ý thức chìm vào trong cơ thể, hô hấp theo những gì muội đả học được” Đế Thiên An một bên cười nói.

Vốn chìm trong thư sướng Bạch Thái nghe được liền tỉnh táo lại, gật đầu làm theo Đế Thiên An nói.

Nàng hiện giờ làm chính là tu luyện theo phương pháp vị ca ca này chỉ dạy.

“ Huyết Thạch thứ đồ chơi này đối với những người mới tu luyện là đồ tốt” Đế Thiên An lẩm bẩm.

Chất lỏng màu đỏ mà Bạch Thái vừa uống chính là Huyết Thạch được Đế Thiên An tinh luyện ra, thứ này số lượng nhỏ thì không có nhiều tác dụng nhưng rơi vào tay một kẻ Đế phẩm Luyện Dược Sư như hắn lại là một chuyện khác.

Bạch Thái chỉ cần đều đặn uống Huyết Thủy do hắn chế luyện ra, đảm bảo thân thể không ngừng được cải thiện tốt hơn. Có thêm một bên hắn chỉ dạy, sớm muộn cũng nhất phi trùng thiên.

“Muội cứ ở nơi này tu tập, nếu muốn tìm ca thì đến cái hang đỏ gần nhất ấy” Đế Thiên An xoa nhẹ đầu Bạch Thái xong rồi lại nhanh chóng đi ra khỏi hang động.

“ Ân” Bạch Thái nhỏ giọng nói, đôi mắt nhìn chăm chăm thân ảnh cao lớn đi ra khỏi hang động, cho đến khi biến mất liền quay lại với việc tu luyện của mình.

Tại hầm mỏ Bắc Sơn không phải đào hang động nào cũng an toàn, những đường đạo an toàn khai khoán thường treo những thẻ trúc màu xanh lá, còn những đường đạo treo màu đỏ là nguy hiểm, những cái hang này ẩn chứa khói độc trong đó cực kỳ nguy hiểm cho người đào.

Mà Đế Thiên An hiện giờ là tìm đến một cái hang nguy hiểm như vậy, bước vào sâu bên trong khí độc liền quanh quẩn trong hang động, số lượng khí độc cũng không nhiều bao nhiêu.

Do là khi công nhân nô lệ đào phát hiện ra khí độc liền dừng lại, không có đào nữa, khi treo cái thẻ trúc đỏ lên nó trở thành nơi nguy hiểm, đám nô lệ khác biết mà né tránh ra.

“ Ba!!”

Tiếng vang nhỏ vang lên, từng tảng đá bong tróc rồi vở vụn rơi lả tả xuống mặt đất, theo bàn tay Đế Thiên An chạm vào, thổ nguyên tố cùng Huyết Thạch năng lượng bị hắn đào rỗng.

Để rồi khi bị rút đi năng lượng, những tảng đá cửng rắn như gỗ mục sụp đổ.

Còn khí độc trong hang hoàn toàn không tác dụng, cũng trở thành nguồn năng lượng tẩm bổ cho hắn.

Nhục thể của hắn do Dị Hỏa hun đúc, cơ thể hắn có thể hấp thu toàn bộ những thuộc tính có trong của những đóa Dị Hỏa vào thân thể, bất kỳ thuộc tính bất đồng nào khi bị hấp nạp vào người, liền bị huyết nhục hắn cắn nuốt.

Tạp chất được loại bỏ chỉ giữ lại tinh thuần năng lượng, rồi chuyến hóa chúng thành lực lượng cho Đế Thiên An.

Mặt đá cứng rắn không ngừng bị bào mòn, cơ thể Đế Thiên An như cái thâm uyên cắn nuốt lấy lực lượng. Theo hắn gia trì hấp lực, cái hang động được đào sâu thêm.

Ngoài ra thiên địa linh khí xung quanh cũng được kéo vào người hắn, cái hang động không ngừng được đào sâu.

Ngoài ra thiên địa linh khí xung quanh cũng được kéo vào người hắn.lực, cái hang động không ngừng được đào sâu.

Bạch Thái hang động.

Một tràng tiếng bước chân vang lên, truyền đến tai Bạch Thái để nàng mở đôi mắt ra, người đi vào là nhóm ngươi A Cẩu.

“ Bạch Thái, cô không xuống ăn cơm ư? ” A Thạch đi vào lên tiếng hỏi.

Lưu Si thì hỏi : “ đại ca đâu rồi?”

Bạch Thái chậm rãi đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn Vũ Canh nhìn mình, đem mắt dời đi cái thân hình quen thuộc kia, đáp : “ ca đi đến cái hang động khác rồi”

Khương Thượng đi đến trước, ánh mắt nhìn cái lọ nhỏ cách Bạch Thái không xa, cười hỏi : “ nảy giờ cô ở lại tu tập ư?”

“ Uhm” Bạch Thái gật đầu.

A Kim ánh mắt mong chờ nhìn Bạch Thái, hỏi : “ thật lợi hại, Bạch Thái đại ca có dạy cô thêm cái gì khác không?”

Bạch Thái nghe được có phần ngượng ngùng, đáp : “ huynh ấy có dạy ta, nhưng ta không được phép truyền bậy.”

“ Là vậy ư?” A Kim, Lưu Si, Khương Thượng, A Thạch bốn người nghe xong có phần tiếc hận cho mình và hâm mộ cho Bạch Thái.

Về phần Vũ Canh hắn cũng không quá nhiều thất vọng, dù sao hắn còn có một ngoại công đêm đến sẻ truyền dạy cho mình rèn luyện đây.

A Cẩu đi đến gần, lấy ra một cái nắm cơm tròn vo, là hắn dành được trong trưa này khi hoàn thành xong nhiệm vụ được giao, ăn một phần hắn còn đem 1 phần về cho Bạch Thái, xem như xin lỗi lẫn cảm kích nàng phần nào.

“ Không cần ta không đói” Bạch Thái đáp, thân hình quay người đi đến một cái tảng đá, nâng lên cái búa rồi đập xuống.

“ Thấy chưa! Ta đả nói An đại ca nhất định có lưu cho nàng đồ ăn” Lưu Si nhỏ giọng lên tiếng.

“ Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?” A Kim nghi hoặc nhỏ giọng nói.

Từ khi bị nhốt lên khung củi, hai ngày một đêm liên tiếp được áp tải từ Triều Ca đến hầm mỏ Bắc Sơn, hắn thấy Bạch Thái rất chiếu cố A Cẩu. Hơn nữa còn biết nàng là vợ của hắn.

Nhưng từ khi đi vào hầm mỏ, nhất là xảy ra bị đánh bởi lão Thái, từ sau khi được vi đại ca Đế Thiên An chữa trị xong, quan hệ của hai người liền thay đổi.

“Ai biết chứ!” Khương Thượng lên tiếng.

Hắn đối với việc A Cẩu đối xử với Bạch Thái vốn chẳng ưa gì, tuy không rõ rốt cuộc xảy ra mâu thuẫn gì. Nhưng hắn có thể đoán ra hắn là cái tên này làm gì quá đáng rồi.

A Cẩu nhìn Bạch Thái rời đi, hắn cũng thu lại nắm cơm, chuyện này cũng không biết thế nào cho phải.

Dù sao hắn chiếm dụng thân xác của chồng nàng, trước kia lại chém một con mắt. Hiển nhiên bây giờ sự tình bại lộ, thân phận lòi ra cũng để hắn khó xử, không biết phải đối mặt như thế nào.

Hang động bên ngoài.

“ Bước nhanh lên coi! Đói cơm hả? Nhanh lên! Nhanh lên!” Lão Thái quát lớn nhìn cái lão già cõng theo gùi gỗ trên lưng, bước đi chậm rãi.

Rồi một cái nam tử khác, có lẽ vì quá lao lực cõng lấy cái gùi đựng Huyết Thạch đổ ngả xuống.

Lão Thái nhìn thấy, lập tức quát : “ vô dụng, đứng lên mau”

Cuộc sống nô lệ trong hầm mỏ Bắc Sơn tràn đầy khổ cực gian nan, liên tục làm việc với cường độ cao. Hoàn thành thì tốt, nếu không hoàn thành nhiệm vụ trong ngày chính là không thể có cơm ăn.

Đồ ăn cấp cho cũng chưa tất là đầy đủ cho đám nô lệ hoàn thành nhiệm vụ trong ngày, lại thêm trong quá trình lao động cũng chịu sự hối thúc, đánh đập của các Bách Phu Trưởng; Thiên Phu Trưởng, dẫn đến thể lực không ngừng xuống cấp.

“ Sưu”

Tên nộ lệ vừa mời ngả xuống gần lão Thái, vừa mới đứng dậy mang lấy gùi Huyết Thạch mà đi, được vài bước thì một cây mủi tên xuyên qua ống chân trái của hắn.

“ Ahhh! Đau quá, đau quá”

Tên nô lệ vì đau đớn mà mất cân bằng ngả xuống bên dưới mặt đất, hai tay ôm lấy cái chân trái mình, thống khổ kêu là.

Cách hắn chưa đến 3 mét, kẻ bắn tên chính là Na Tra.

“ Wa! Bắn trúng rồi! Bắn trúng rồi! Ta bắn trúng một con hổ lớn” Na Tra tràn đầy vui vẻ cầm lấy cây cung của mình chạy nhảy reo hò : “ Ha ha! Ta là thợ săn lợi hại nhất”

Đáng ghét nhất và không nguyện ý gặp nhất trong mắt đám nô lệ, đó chính là đứa con trai cưng của Lý Tịnh, dựa vào quyền lực của cha mình lại được sủng ái từ nhỏ cho nên Na Tra hung hăn càn quấy.

Thường xuyên đem những nô lệ gặp được chơi đùa, mà mỗi lần chơi đùa xong, bọn họ người nào người nấy cũng chịu thương tích.

“ Ngươi làm ngựa cho ta” Na Tra chỉ vào cái lão già gần đó, cũng chẳng mất bao lâu hắn liền cởi lên lưng của lão già này, hai tay nắm một sợi thừng ràng qua cổ làm như dây cương khiến ngựa.

“ Ha ha! Nhanh lên làm chó kêu đi!”

“ Gâu gâu!”

“ Tốt lắm ! Ta sẽ nói với cha thưởng thức ăn cho chó cho ngươi”

Na Tra là thiếu chủ của hầm mỏ Bắc Sơn, đi bên cạnh thường có đám võ sĩ bảo vệ, lại được Lý Tịnh nhất mực cưng chiều, cho nên ngang ngược từ nhỏ.

Đám nô lệ chỉ có thể bấm bụng mà chấp nhận, nếu đụng phải Na Tra chỉ trách bản thân mình xui xẻo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK