Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào thời Xuân Thu, Tề quốc là quốc gia đầu tiên trong các chư hầu bành trướng thế lực bá chủ, bởi vị quốc chủ Tề Hoàn công, người đứng đầu trong hàng ngũ Ngũ bá nổi tiếng trong lịch sử.

Đến đầu thời kỳ Chiến Quốc, nước Tề của họ Khương dần suy yếu, và đến khi Điền Hằng giết Tề Giản công cùng nhiều tôn thất của nước Tề, lập Tề Bình công làm quân chủ nước Tề.

Thực chất Điền Hằng cai quản mọi công việc triều chính, nhưng áp dụng chính sách khôn khéo để tranh thủ lòng dân.

Chỉ sau 100 năm, chắt của Điền Hằng là Điền Hòa phế Tề Khang công. Và sau 5 năm thì Điền Hòa trục xuất Tề Khang công ra vùng duyên hải, tự lập làm quốc quân, cùng năm được Chu An Vương phong làm Tề hầu.

Từ đó Khương thị chuyển sang Điền thị, họ Điền vẫn lấy quốc hiệu là Tề quốc.

Mà Bạch Ngọc Kinh chính là hậu duệ của Tề Khang công, tại năm xưa tổ tiên bị họ Điền trục xuất và truy sát đã qua nước Triệu lánh nạn, trong tối bí mật xây dựng lên Thanh Long hội.

Bốn trăm năm qua Thanh Long hội từ nhỏ yếu mà lớn mạnh lên, trong tối trở thành một trong những thế lực lớn của Trung Nguyên, và các đời Thanh Long lão đại chỉ có thể là hậu duệ của Tề Khang công chưởng khống.

Nhưng chuyện này chỉ có nhất mạch Khương thị biết được, Thanh Long hội người không biết được. Bọn họ chỉ biết kẻ nào mang mặt nạ đồng xanh quỷ quái chính là Thanh Long lão đại.

Trên đời biết Bạch Ngọc Kinh chân chính lai lịch chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa còn chưa quá nữa bàn tay người, bây giờ lại nhiều thêm hai cái. Đối với việc này, Bạch Không Kinh kinh ngạc và chỉ biết trầm mặc, sau đó vổ tay khen lấy : “ tại hạ bội phục, không biết Đạo Thánh làm sao biết được, xin dỏng tai nghe”

Viên Tử Hà nghe xác nhận mà nội tâm run một cái, mặc dù nàng nghe phong phanh y là Thanh Long lão đại nhưng chính xác thực hư không có xác định. Bởi cái thế giới này quá rộng lớn, Thanh Long lão đại là Bạch Ngọc Kinh cũng chưa rõ ràng, huống chi chỉ là lời đồn.

Ai biết là Thanh Long lão đại cố ý an bài, để cho nàng lấy ra Khổng Tước Đồ sau đó lại đem đến chổ của y đây?

Nhưng theo Bạch Ngọc Kinh mở miệng, nàng đã rõ y chính là lão đại của Thanh Long, càng bất ngờ y chính là hậu duệ của Tề Khang công, vốn bị họ Điền tận diệt.

“ Ta có bí pháp độc môn, không ai có thể thoát được, ta cùng ngươi trò chuyện hết thảy bí mật của ngươi chôn dấu trong đại não đều bị ta phát hiện” Thiên Trạch chậm rãi giải thích.

“ Quả thật khiến tại hạ bội phục” Bạch Ngọc Kinh nghe xong tán thưởng vô cùng.

Hắn một thân thực lực lẫn kiến thức không ít, trên trung nguyên không thiếu kỳ công tuyệt học có thể từ kẻ khác trong đầu moi ra bí mật. Nhưng giống như Đạo Thánh thì chưa có được, y ra tay thế nào hắn không phát giác được, quả là đáng sợ.

“ Xem ra Đạo Thánh đã sớm liên hệ với cô ta, không ta nghĩ đúng hơn, Đạo Thánh sớm đã đến chổ Khổng Tước Đồ” Bạch Ngọc Kinh nói.

Viên Tử Hà cười lên : “ lão đại nói không sai, Tử Hà khi vào lấy Khổng Tước Đồ thì còn bị giật mình đây”

Bạch Ngọc Kinh không để ý đến nàng, giờ này mọi thứ giả trân của hai người cũng đã không còn nữa, hắn sắc mặt ngưng trọng, nói : “ nếu ta đoán không lầm, Đạo Thánh ắt hẳn cũng là vương thất của nước nào, dùng đại lượng tài chính hấp thu. Đạo Thánh đến chổ của ta, ắt hẳn không phải chỉ để gặp gỡ”

Thiên Trạch gật đầu, nói : “ ta đến là muốn thu Thanh Long hội phụng sự cho ta”

Bạch Ngọc Kinh lạnh giọng : “ Đạo Thánh muốn thu Thanh Long hội?”

“ Ân” Thiên Trạch gật đầu, nói : “ không được sao?”

Bạch Ngọc Kinh đáp : “ muốn thu Thanh Long hội vậy phải xem bản lĩnh của Đạo Thánh cái đã”

Thanh Long hội là 400 năm tâm huyết của Khương thị nhà hắn, hắn làm sao lại dễ dàng giao cho kẻ khác được. Dù cho có Đạo Thánh đi nữa, hắn cũng không thể chỉ vì đôi ba câu mà giao ra được.

Thiên Trạch đã liệu trước vấn đề này, nói : “ vậy chúng ta phân bại một trận, kẻ bại nghe lời người thắng, thế nào?”

Bạch Ngọc Kinh đáp : “ được”

Hắn dù thực lực đã đạt đến Thiên Nhân chi cảnh lại ở khoảng cách gần với Đạo Thánh, thông thường ra tay khó kẻ có thể chống đở được. Nhưng Đạo Thánh đã chuẩn bị mà đến, dám vạch trần hắn thân phận lẽ nào không sợ hắn tập kích?

Cho nên hắn không có ra tay tập kích, hơn nữa hắn còn là một cái cao ngạo kiếm khách và lòng tự kiêu của Thiên Nhân cường giả. Đối mặt với cái thiên hạ vô song kiếm pháp, hắn giống như nhiều kẻ khác cũng rất muốn so kiếm.

Cứ để thắng bại giữa hai người quyết định chuyện này, dù là hắn cũng khó mà xác định mình có thể thắng được Luyện Khí Chi Kiếm hay không? Bởi không lâu trước kia, một cái Thiên Kiếm đã bại dưới tay của Đạo Thánh rồi.

Đã có quyết định, Bạch Ngọc Kinh duỗi tay tự trong lòng ngực lấy ra một vật, đặt ở chính mình trên mặt.

Đó là một trương lãnh bích sâm u đồng thau mặt nạ, hình như long đầu, hàm dưới lộ hai cái cong răng nanh, nhìn qua tựa La Sát Dạ Xoa, nhìn người không rét mà run, không kinh mà sợ.

Hắn vùng thượng này trương mặt nạ, cả người khí thế lập tức liền thay đổi. Có loại không kiêng nể gì, cao cao tại thượng ánh mắt, hiện giờ đã có loại nhìn xuống ý vị, bễ nghễ thiên hạ thương sinh.

Giờ phút Bạch Ngọc Kinh mang lấy tiêu chí của Thanh Long lão đại vào mặt, hắn đã không còn là Bạch Ngọc Kinh hay Khương Bá Ích, mà là lão đại của Thanh Long hội.

Hắn đột nhiên duỗi tay ra, trực tiếp đánh lên Viên Tử Hà, bất cận nhân tình giết nàng, Đạo Thánh có thể không giết nhưng Viên Tử Hà cái này biến hắn thân phận, không thể lưu nàng được.

“ Phanh!”

Vang dội một tiếng, Viên Tử Hà bị một chưởng này đánh lên, nàng bị Bạch Long Kinh cho chú ý, không nghĩ đến hắn tâm ngoan thủ lạt độc thủ, cuối cùng dính lấy một chưởng này.

Chỉ là Viên Tử Hà không chết.

Bạch Ngọc Kinh thần sắc chợt biến, đôi mắt trong hiện lên co rút, trong thoáng chốc suy nghĩ, thanh âm ẩn ẩn lửa giận : “ là ngươi ám toán ta”

Viên Tử Hà tuy không chết nhưng một chưởng kia cũng để nàng thụ đau, lúc này đôi mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn cùng trêu cợt, nói : “ may nhờ có Đạo Thánh, bằng không ta đã chết dưới một chưởng này của lão đại ngươi rồi”

Thiên Trạch cười nói : “ loại độc này vô hình vô vị vô sắc chậm phát tác, tiếp xúc nửa ngày đổ lại lúc, một khi vận khí công lực toàn tiêu thất. Đây là thủ hạ của ta tốn công điều chế”

Bạch Ngọc Kinh là Thanh Long lão đại cho nên hắn sẽ không ngu ngốc mà không đề phòng, nhất là ở cùng Viên Tử Hà. Chỉ là hắn đã tính toán mọi chuyện, Viên Tử Hà trước khi xác nhận hắn thân phận hoặc là muốn ám sát hắn, tất phải cùng hắn tiếp xúc thêm một thời gian, chờ thời cơ chín muồi tâm hắn phòng bị bày xuống thì ra tay.

Chỉ là hắn không lường đến Viên Tử Hà lại chịu Thiên Trạch sai khiến, nàng đã bố trí loại hương độc kia, Bạch Ngọc Kinh cho dù có cẩn trọng đến nào cũng không lường được, hắn bất giác tiếp xúc với thời gian dài, cuối cùng khi nổi sát tâm muốn trừ Viên Tử Hà thì toàn bộ một thân công lực tạm thời mất đi.

Thiên Trạch cũng không cho Bạch Ngọc Kinh thời gian dài, dùng Không Thức Giới nhiễu loạn tâm trí hắn, sau đó lại dùng Hư Vô nhập thể.

Viên Tử Hà yên lặng xem, nàng là đường chủ ám sát, một thân võ lực cũng là có, chỉ là đối mặt với Đạo Thánh nàng cũng không tin chút công lực mình giải quyết được, nếu ra tay chết chính là nàng, mà y có ra tay giết nàng hay không nàng còn chưa rõ, song nàng nghĩ giữ lại mình so với giết còn tốt hơn, bởi đổi một cái Thanh Long lão đại, nàng có thể giúp y khống chế cùng nghe lệnh.

“ Chủ nhân” Bạch Ngọc Kinh triệt để khuất phục, cung kính lên tiếng.

Theo hai tiếng chủ nhân kia ra Thiên Trạch đã biết khồng lồ Thanh Long hội đã rơi vào tay hắn, hơn nữa Thiên Trạch còn biết Khương thị trừ bồi dưỡng Thanh Long hội ra còn tại Tề quốc phát triển nhân thủ của mình, gần bốn trăm năm tích xúc của Khương thị sớm muộn sẽ chảy qua túi hắn, đây có thể nói là thu hoạch không một chút nhỏ.

Thiên Trạch lại chuyển mắt sang nữ nhân kia, nói : “ ta sẽ không giết nàng, thậm chí nếu nàng làm tốt Thanh Long lão đại cũng có thể cho nàng. Hy vọng nàng đủ thông mình và khôn khéo”

Viên Tử Hà tươi cười cam đoan : “ Tử Hà cảm tạ Đạo Thánh thương hoa tiếc ngọc, chỉ cần Đạo Thánh cho Tử Hà cơ hội chứng minh, Tử Hà sẽ chứng minh năng lực của mình có ích cho đại nghiệp của người, chủ nhân ”

Viên Tử Hà là cái giỏi về tâm kế nữ nhân, nàng đối với vị trí lão đại kia hiển nhiên cũng thèm muốn.

Mà giờ khắc này, kiều diễm như hoa trên mặt, lộ ra chính là một loại hưng phấn, hưng phấn đến nàng cơ hồ rùng mình khó khống, bởi vì nàng cũng có thể một bước lên trời, trở thành oai phong một cõi, hiệu lệnh hắc bạch lưỡng đạo Thanh Long hội.

Đến ngay cả Thanh Long lão đại hiện giờ đã bị kẻ kia khống chế, nàng cũng khôn ngoan phụng y làm chủ. Chỉ cần khiến người kia hài lòng, nàng có thể leo lên vị trí mà nàng vẫn luôn mơ ước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK