Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong điện văn thần vỏ tướng xì xào, hiển nhiên Thanh Y Lâu hoạt động mấy năm nay người nào không rõ.

Tiếng tốt một vùng, dân chúng đều nguyện ý làm công cho Thanh Y Lâu, khi mà lương hướng đãi ngộ hoàn toàn khác biệc. Lại được nhận lấy rất nhiễu đải ngộ tốt từ nơi này.

Bước đến một bước, không xa phía trước là thủy trì xanh rờn như cái bể bơi nhỏ, phía trên là từng bậc cao dẫn đến chổ đứng của Doanh Chính, Đế Thiên An lại nói : “ Còn việc trái với lễ nghi mà Tướng quốc nói, trước đây ta gặp phái Cái Nhiếp tiên sinh một lần ở nước Hàn, có chuyển lời cho Tần Vương cũng như bái thiếp của Việt vương, xin hỏi Tần Vương ta nói có đúng không?”

Doanh Chính nghe đến đây cũng đệm lưng cho hắn : “ Quả là có chuyện này là quả nhân sai sót, Trọng Phụ quả nhân nhớ được luật pháp Đại Tần không ngăn cấm người nước khác đến buôn bán đi”

Lữ Bất Vi gương mặt băng sương đến giờ còn không biết Doanh Chính với Đế Thiên An bắt tay thì hắn đập đầu chết quách cho rồi, lạnh giọng nói : “ Quả là không cấm”

Đế Thiên An không cho hắn nói tiếp, lớn giọng nói : “ Nghe nói Tướng quốc Lữ Bất Vi biên soạn Lữ Thị Xuân Thu học rộng tài cao, chỉ cần chỉ ra một lỗi liền thưởng ngàn vàng”

“Đúng vậy” Lữ Bất Vi lớn giọng, mặc dù không biết đối phương bán thuốc gì trong bụng nhưng tác phẩm do môn hạ biên soạn hắn cực độ tin tưởng.

“ Thiên Hùng từ lâu đả ngưỡng mộ Tướng quốc tài học, lại thêm Việt vương trước khi nhờ ta đi sứ cũng đã nói với ta. Người trung nguyên luôn xem Bách Việt là đất man di chưa khai hóa, Việt vương không phục cho nên ra một câu đố chỉ cần người trung nguyên nào phá giải được sẻ tặng 10 vạn lượng hoàng kim.”

Ngừng một chút xoay người, cười nói : “ trong thất quốc thì Tần quốc lại là mạnh nhất, hùng binh trăm vạn nhân tài đông đảo. Việt vương cũng muốn xem thử toàn thể văn thần đại Tần, có giải được câu đố của xứ man di chúng ta không?”

“ Ngông cuồng” Lữ Bất Vi thốt lên, mà quần thần trong triều cũng bắt đầu xì xầm bàn tán

Doanh Chính ngồi trên cao ánh mắt lay chuyển, rồi nói : “ Trọng Phụ người thấy chuyện này thế nào”

Lữ Bất Vi trầm tư lấy chuyện này không hề đơn giản chút nào, chính là liên quan đến quốc thể hắn đương nhiên biết Việt vươngĐế Thiên An tài trí đây, đả đối phương dám đem ra lại muốn đem hắn kéo vào, đã biết rõ hắn muốn nhảy vào sao?

“ Chỉ là một câu đố, xem ra tài học của Tướng quốc nước Tần cũng chỉ đến thế, lần sau mở miệng phải uốn lưỡi bảy lần biết chưa ăn có thể ăn bậy, nói thì không thể nói bậy được”

“ Ngươi” Lữ Bất Vi nộ lên một tiếng tức giận, mặc dù là biết đối phương khích tướng mình nhưng hắn cũng không nuốt trôi được cơn giận này, nhưng hắn ngồi lên được ngôi vị này cái gì không kinh qua, nhanh chóng dằn cơn giận này xuống.

“ Ta thấy Tướng quốc cũng già cả rồi, người về già đầu óc cũng không linh hoạt như người trẻ. Sau lại không học theo Tướng quốc trước đây là Thái Trạch cảm thấy mình tuổi tác đả cao, tài học có hạn mà giao ra ấn tướng cho người có tài đảm nhiệm.”

Đế Thiên An tiếp tục đổ dầu vào lửa : “ Ta thấy thôi quên đi, giải câu đố này Tướng quốc hẳn không đủ sức đâu? Dù sao cũng già cả rồi, năng lực không đủ.”

Lữ Bất Vi tay siết chặt, liên tục bị đánh mật như vậy trước đám người, lại là chỉ trích hắn năng lực không đủ, học theo Tướng quốc đời trước đem ấn tướng giao ra, làm sao hắn chịu được, lớn giọng nói : “ Được lão phu cũng muốn kiến thức”

“ Cá cược thì phải có thêm chút tiền tài mới có hứng thú, nếu như Tướng quốc giải đáp được ta liền bồi ba mươi vạn hoàng kim, còn nếu không Tướng quốc bồi lại ba mươi vạn hoàng kim, dù sao chút tiền lẻ đó Bách Việt ta không thiếu.” Đế Thiên An đâu dể gì bỏ qua cơ hội mần thịt con dê béo này, lại nói : “ không hạn chế môn sinh của Tướng quốc lẫn hiền tài nước Tần tham dự”

“Được” Lữ Bất Vi lớn tiếng, ba mươi vạn là một con số lớn nhưng với hắn mà nói cùng tương đối mà thôi, La Võng trải rộng 7 nước thế lực hắn cắm sâu nước Tần mà cho dù có thua đi nữa hắn cũng có thể đòi lại được.

Đế Thiên An nhích môi lên nói : “ Nghe đây : “Vừa chó vừa gà có 3600 con bó lại cho tròn 10000 chân chẳn, hỏi mấy gà mấy chó”

Đại điện lâm vào tĩnh mịch một hồi, sau đó bắt đầu xì xầm bàn tán lấy hiển nhiên đám người này cụng bị 10 vạn hoàng kim cho động dung lấy.

“ 3600 con, 10000 chân” Doanh Chính trên đại điện lâm vào trầm tư lấy, trong đầu không ngừng tổ hợp lấy bao nhiêu con gà con chó, đồng dạng Lữ Bất Vi lẫn đám người cũng như vậy.

“ Giải đi giải đi, ta từ từ đùa chết các ngươi” Đế Thiên An trong đầu thầm hô lấy.

Đây là bài toán hai ẩn số học sinh trung học lớp 7, 8 là đã biết giải rồi, nếu không biết cách thì tự mò tự lần đi, đây là bài toán năm xưa khi hắn còn ngồi trên ghế nhà trường.

Nguyên bản là vừa gà vừa chó 36 con, 100 chân chẵn hắn nhân lên là để cho đám người này nghĩ nát óc đi, biết đâu mấy tên điên này tính không ra chơi bắt chó bắt gà nhốt một chổ tổ hợp đây.

“ Cái gì cũng có giới hạn, Tướng quốc học rộng tài cao môn sinh 3 ngàn như vậy thời gian ba ngày đi, còn mấy người khác không giới hạn thời gian” Đế Thiên An tùy ý nói tiếp : “ Nếu mà không giải được ta đưa câu đố dễ hơn”

Lúc này một thân ảnh nội thị nhanh chóng bước vào, trên tay là một khai ốc biển cùng với một sợi chỉ mảnh, nhìn đám quần thần trong triều nhìn mình cười nói : “ Chỉ cần sử dụng sợi chỉ này xỏ qua được con ốc này là được, không được dùng nội lực của người tu vỏ, cần dùng tay của mình”

Đêm tối, Hàm Dương thành bóng đêm thăng trầm, một gian khách điếm.

Lục Chỉ Hắc Hiệp ngồi trầm ngâm không ngừng vuốt râu nhìn về trước mặt những dòng văn tự, đồng thời một con ốc biển trên đó.

Hiển nhiên bằng tai mắt của Mặc Gia hắn cũng biết được trò cá cược của Đế Thiên An, hơn nữa cũng chả là kín kẻ gì khi mà trở về Đế Thiên An liền treo giải chỉ cần người giải được hai câu trên liền trả 10 vạn hoàng kim, thách đố thiên hạ nhân sỉ nước Tần, đương nhiên là trừ đám Bách Việt người dân ra.

“ Cừ Tử, việc này căn bản là không làm được” Một tên hàm hậu thanh niên trên tay một con dao bầu bưng lên một khai thức ăn nói.

“ Đinh đệ đừng nói mò, là chúng ta chưa giải được mà thôi” Lục Chỉ Hắc Hiệp không cho là vậy liền nói : “ Lữ Bất Vi động tĩnh thế nào”

Đinh Hưu gãi đầu cười ngây ngô nói : “ Tất cả chó trong thành lẫn gia cầm trong thành đều được lén lút bắt về, đồng thời những thợ may khéo tay nhất cũng được mời về trong phủ”

Lục Chỉ Hắc Hiệp nghe được, nói : “ Xem ra lần này Lữ Bất Vi phải thiệt thòi rồi”

Âm Dương Gia, La Sinh Đường.

“ Phi Yên, ngươi thấy thế nào” Đông Hoàng Thái Nhất thanh âm phiêu miễu nhìn về một thiếu nữ khoát trên người một bộ màu vàng lam quần dài kéo đất mà đi, tóc dài thấp bó buộc, khác một sợi tóc lộ,bảo thạch màu lam đồ trang sức, da thịt như bạch tuyết trắng nõn một dạng, từ người tỏa ra khí chất cao quí.

Người này chính là Âm Dương Gia đệ nhất thiên tài tuổi còn nhỏ nhưng Âm Dương Thuật tạo nghệ cực sâu, họ Cơ tên Phi Yên là hậu nhân của hoàng tộc Đại Chu phong hào Diễm Phi là Âm Dương Gia Đông Quân, chỉ đứng dưới Đông Hoàng Thái Nhất một bậc, cho dù là lưỡng đại hộ pháp hay ngủ đại trưởng lão cũng phải vâng dạ nghe lời.

Đông Quân Phi Yên mày nhướngg lại nhìn phía trước huyễn cảnh con ốc biến cùng với sợi chỉ mảnh hồng, chậm rãi nói : “ Không dùng nội lực lại có thể xỏ xuyên qua vòng xoắn của con ốc, Phi Yên vẫn không nghĩ ra được”

Đông Hoàng Thái Nhất phất tay huyễn cảnh biến mất, nói : “ Tinh tượng thay đổi, Phi Yên cũng biết chứ”

Đông Quân gật đầu, liền nghe bên tai Đông Hoàng Thái Nhất nói : “ Thiên cơ rối loạn, Đế tinh đại thịnh, nhìn đến Tần Quốc thiên muốn biến, mà Thất quốc thiên hạ, cũng muốn vì vậy mà biến. "

Đông Quân gật đầu tiếp lời :"Đế Tinh rơi vào Tần Quốc, thiên hạ bảy phân, thuộc về thứ nhất, song còn có một khỏa tinh nhỏ hơn mặc dù tỏa sáng rực rở nhưng khi đến gần Đế Tinh thì ảm đạm đi nhiều, hắn là nước Hàn”

Đông Hoàng lên tiếng : “ Hàn quốc mục nát nhiều năm so với Tần còn kém rất nhiều, Tần diệt lục quốc là đại thể Âm Dương Gia không thể bỏ qua cơ hội này.”

Sau đó ống tay áo vung ra phía trước không gian như sóng gợn một dạng từ người nàng chân khí lan tràn lại huyễn hóa ra một khung cảnh, là Đại Tần Hàm Dương cung bên trong hình ảnh lại thấy được cách phá giải đáp án.

Chiêm Tinh Luật là Âm Dương Gia một trong cao cấp công pháp, người tu luyện có thể thông qua sao trời trộm nhìn được thiên cơ, thấy được một phần tương lai ngắn ngủi, Phi Yên mặc dù là kỳ tài nhưng cảnh giới hiện giờ còn thấp. So với Đông Hoàng Thái Nhất mà nói thì không tồn tại một cấp độ.

“ Thì ra là vậy” Phi Yên nhìn thấy hình ảnh bên trong khẽ thốt lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK