Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Đế Cung nơi Thăng Long điện vị trí.

Thăng Long điện đã sụp đổ, kiến trúc đổ nát cây cối gãy đổ bao phủ trong phương viên một dặm.

Một cái hố nông lớn ở trước Thăng Long điện hai trăm mét, xung quanh có không ít kiếm cắm trên mặt đất cùng thân ảnh người, kẻ đứng người ngồi hoặc là nằm chết trên mặt đất.

Họa Kích Huyết Long Mâu cắm xuyên vào một cái thân hình, đem kẻ này đóng đinh trên một bàn đá, máu tươi đỏ hồng chảy ra nhiễm lấy mặt đất.

Mà chủ nhân của nó hiện tại đang ở hố nông kia.

Song long bị kiềm giữ, trên người có vô số đao kiếm xuyên qua, y phục tàn phá không chịu nổi như xích lõa.

Mà đứng trước hắn là Bất Lương Soái đang quỳ gối một tay chống đất, ngoài ra còn mười cái giống y như thế, những kẻ này đều phun ra một ngụm máu.

Bất Lương Soái ho khan một cái rồi đứng dậy, tấm mặt nạ của hắn đã nát để lộ ra dung mạo đáng sợ, mặc dù thọ thương nghiêm trọng nhưng hắn không bận tâm nữa, hắn đi đến trước nhìn người kia, nói : “ cổ kim đến nay, Việt Đế quả thật là vạn năm mới có một. Nếu không phải vì người quá cường đại, Bản Soái mới dùng cái thủ đoạn này, tuy nhiên có hổ thẹn nhưng vì giết người Bản Soái cũng phải làm”

Thiên Trạch không nói, đưa mắt nhìn thương tích trên người, sinh mệnh cổ thân thể này đang trôi qua mà hắn không một chút để ý cùng lo lắng, suy yếu nói : “ các ngươi hôm nay không ai có thể....”

Lời còn chưa dứt Bất Lương Soái đã cướp đến, không chút dư thừa một tay bồi chưởng, cả thân hình Thiên Trạch bị đánh văng.

Như hình ảnh quay chậm, toàn bộ người có mặt ở đây đều giương mắt nhìn, cho đến khi cái thân ảnh kia văng mười mấy mét, thân thể lại như tứ phân ngủ liệt huyết nhục đầm đìa rồi rơi xuống đất, ai nấy đều ngây ngẩn.

“ Việt Đế đã chết! các vị! Chúng ta lần này... thành công” Bất Lương Soái đánh xong một chưởng cao giọng nói, nhưng thương thế trong người cũng phát tác để hắn nói ra cũng đứt quãng.

Nhưng không ai bận tâm chuyện này, ai nấy đưa mắt nhìn đống huyết nhục đầm đìa ở xa kia.

Việt Đế Thiên Trạch, kẻ sát hại gần bốn trăm vạn sinh mệnh dựng lên huy hoàng chiến tích, đã chết.

Từ khi bắt đầu kế hoạch bọn họ đã biết rõ đây là chuyện nguy hiểm nhất cùng điên rồ nhất trong đời bọn họ. Chỉ là những kẻ chấp nhận tham dự vào, kẻ thì thèm muốn sức mạnh kẻ thì vì tư lợi riêng, hoặc là khao khát sức mạnh trường sinh mà Việt Đế nắm giữ chế bá thế gian.... bọn họ biết rõ kẻ địch hùng mạnh đáng sợ thế nào, nhưng bọn họ vẫn lựa chọn.

Đến khi đối mặt với tuyệt đỉnh thế gian cường giả kia, bọn họ đã rõ ràng y đáng sợ đến nghẹt thở. Đã không ít kẻ bỏ mạng khi tham chiến, bảy mươi hai người tham dự đã chết đi bốn mươi kẻ, đây là cái giá cực kỳ lớn cũng nhiều kẻ run sợ.

Phải biết vì luyện tập sát Đế, những kẻ tham chiến đã luyện tập kỹ càng phối hợp với nhau, cho nên rõ ràng sức mạnh của cái trận pháp vây công này cường đại. Ấy vậy mà hơn một nữa đã chết, nhưng kẻ giết bọn họ làm ra để bọn họ không quá ngạc nhiên.

Bây giờ, kẻ thần ma kia đã không thể sống hơn được nữa, nói rõ bọn họ lần này thích Đế đã thành công, song nhiều kẻ vẫn thổn thức cứ nghĩ như mình nằm mơ, cũng phải thôi từ trong Quỷ Môn quan đi ra làm sao không thất thần.

“ Y chết rồi”

“ Việt Đế chết rồi!”

“ Ha ha ha! Việt Đế rốt cuộc chết rồi”

“ Các vị Bạo Đế đã chết rồi, chúng ta thắng rồi”

“ Thắng rồi! cuối cùng đánh thắng rồi”

“ Tận mắt so chiến mới biết được y đáng sợ thế nào!”

“ May mắn là y quá tự ngạo với lực lượng của mình, mới cho chúng ta cơ hội”

“ Đây là cái giá cho sự tự đại ngông cuồng của mình”

“Bí mật của y cất giữ trên Long Điện!”

“Các vị, hiện giờ Việt Đế tuy chết nhưng thủ hạ của y vẫn còn!”

“ Đúng! xin nhớ lấy chúng ta ban đầu ước định”

Ngắn ngủi trầm mặc qua đi không lâu liền sau đó là ồn ào của ba mươi cao thủ còn sống, bọn họ cảm khái với Việt Đế chết đi hoặc có kẻ bắt đầu rục rịch tâm tư với những thứ Việt Đế sở hữu.

Bỗng nhiên, ồn ào lại lắng xuống, chúng nhân chú mục.

Bởi một cái quan tài màu đỏ bằng ngọc trong nháy mắt lại hiện ra ở chổ huyết nhục đầm đìa Việt Đế.

Nhất thời khiến cho những kẻ kia chú ý, ai nấy đề phòng.

Rất nhanh sau đó, nắp quan tài bị kéo trượt ra, một cánh tay từ bên trong vươn ra, sau đó là một cái thân ảnh chậm đứng dậy hiển lộ trong mắt chúng nhân.

Ba mươi con người, đồng tử ai nấy co rút thành cây kim, trong lòng cùng một ý nghĩ khi thấy nam tử phía trước.

Xích lõa thân hình và cao lớn, tuấn lãng như tượng ngọc không một góc chết dung mạo, bất cứ mỹ nữ nào nhìn thấy cũng nhấc lên xao động. Một đầu tóc tím dài tùy ý xõa và một đôi con mắt màu xanh lam.

Các thớ cơ ẩn hiện săn chắc trên da thịt, ẩn tàng lực lượng mạnh mẽ phía sau. Đáng nói nhất không phải là những thứ đó, mà là một đôi song long màu tím uốn lượn trong không trung.

Kẻ này là ai?

Nhìn kỹ sẽ rõ y không phải Việt Đế nhưng lại có vài nét tương đồng, đó là đôi mắt cùng song long kia.

Việt Đế vừa chết y lại xuất hiện, có ai nói cho bọn họ biết giữa y và Việt Đế có quan hệ như thế nào?

“ Vù!”

Giữa lúc đám người kinh sợ đề phòng nhìn gả nam tử kia, chỉ thấy xích lõa thân hình nhanh chóng được một bộ tử kim y phục khoác lên, viên giới chỉ trên tay Việt Đế thoát ly sau đó nhập đến tay người kia.

“ Các ngươi cũng khiến trẫm bất ngờ đấy, thân xác cũ này có một cái kết cục như vậy xem như cũng không phí trẫm thời gian qua dùng lấy” Thiên Trạch chậm rãi bước đến.

“ Ngươi....rốt cuộc là ai?” Bất Lương Soái kinh sợ, trầm giọng mà hỏi.

Thiên Trạch cười nói : “ trẫm chính là Thiên Trạch, Thiên Trạch cũng chính là trẫm”

Lời này vừa ra ba mươi con người kinh sợ hãi hùng.

Võ lâm thiên hạ không thiếu kỳ công dị học, Bất Tử Ấn pháp của Thạch Chi Hiên có thể phân liệt tinh thần thành hai nhân cách, hoặc là những dị thuật có thể đem thân thể phân thân, Bát Linh Lung giam giữ nhiều hồn chung xác....

Hiện giờ thêm một cái tự xưng là Thiên Trạch nữa xuất hiện để cho đám người chấn sợ, bởi một cái thôi bọn họ đã bị dồn đến Tử Môn, bây giờ thêm một cái nữa bọn họ có thể chiến thắng tiếp ư?

“Cũng may nhờ các ngươi, trẫm mới để cho bộ thân xác này có một cái kết, so với bị trẫm phân hủy thì chiến tử còn thích hợp hơn” Thiên Trạch cười nói, tay nhẹ đưa ra bắt đầu sở thu lấy lực lượng còn tại thân xác Thiên Trạch.

So với nguyên xác Thiên Trạch mà nói thì Chân Long thể của Thiên Trạch mạnh mẽ gấp trăm ngàn lần. Mười một năm qua ngâm trong Sinh Mệnh Nguyên Tuyền đã khôi phục tại hai năm trước, chỉ là Thiên Trạch không có đem ra hoán đổi.

Cho đến ngày hôm nay, Bất Lương Soái thông qua Địa Trạch Thập Nhị Tứ đem bộ thân xác mới của Thiên Trạch giết chết, Thiên Trạch mới thông qua nguyên thần từ Tử Long Kim Giới lấy ra nguyên xác của mình.

Thật ra Thiên Trạch nếu dùng hết lực lượng cũng có thể đem bọn chúng giết, chỉ là Thiên Trạch lại không muốn như vậy. Hắn mượn kế hoạch Diệt Thiên Kế Hoạch để bộ thân xác Thiên Trạch có một kết cục oai hùng.

Chết tại chiến đấu trên so với bị thu hồi và phân hủy mà nói thì Thiên Trạch chọn cái trước hơn cái sau. Một phần khác chính là trêu đùa hí lộng đám người này, cho nên mới ngầm để cho đám người kia giết chết thân thể này.

“ Cái gì!”

“ Không thể nào!”

“ Làm sao....!”

“ Đừng tin lời hắn xàm ngôn, nhất định là Vu thuật của Bách Việt”

“ Không sai! Việt Đế đã bị chúng ta đánh chết, là kẻ khác giả thần giả quỷ”

Vài cái người nghe xong Thiên Trạch nói kinh sợ bấn loạn, nhưng cũng có không ít người không nguyện tin tưởng lấy thực tế này.

“ Ngăn hắn lại!” Bất Lương Soái cùng vài người chợt kinh hô lên, bởi bọn họ thấy từ trong huyết nhục của Việt Đế bay ra hai luồng màu đen và vàng khí, hai luồng khí này tụ vào hai bàn tay của y, cả bọn trong sát na liền nghĩ đến thông tin mà bọn họ biết được, đó là y có thể thu hồi lại lực lượng của mình.

Mà sát na sau đó cả bọn đều rõ ràng thực hư, các thanh Luyện Khí Chi Kiếm tan rã và hội tụ đến chổ người kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK