Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ghe được Thiên Trạch lời nói, Hàn Phi sắc mặt triệt để âm trầm xuống, bầu không khí lần nữa biến ngưng trọng vô cùng.

Cuối cùng hắn cũng lựa chọn, Hàn Phi đem chiếc bình chứa cổ mẫu quăng đến Thiên Trạch, tay xiết chặt cất lời :« ta chọn...thái tử »

Hồng Liên ở xa đó cả người hụt hẫng, khóe mắt có chút ngấn ra, trái tim liền giống bị hung hăng đâm một đao, có loại không nói ra được nhói nhói, trong suốt trong mắt to, nước mắt không kiềm hãm được rơi xuống.

Bên cạnh Thủy Vân Du nhìn Hồng Liên công chúa thương tâm, trong lòng cũng có chút thương cảm lấy.

Khu Thi Ma áp chế thái tử Hàn Cảnh ở bên đối diện với Thủy Vân Du cũng đem Hàn Cảnh thả ra. Không để ý chút nào bị té trên mặt đất, Hàn Cảnh vẻ mặt vui mừng, ra sức tránh thoát khu Thi Ma nhanh nhất có thể, chạy đến Hàn Phi bên cạnh.

« Lựa chọn giữa thân tình của bản thân và bảo toàn quyền trị vị xả tắc, ta thấy đây là quyết định sáng suốt của ngươi » Thiên Trạch nói xong chậm rãi xoay người.

« Dừng lại » Hàn Phi lúc này lạilên tiếng.

Thiên Trạch nghe vậy dừng bước, hiện tại có được cổ mẫu trong tay và cả Hồng Liên, tự nhiên không sợ Hàn Phi đổi ý. Cho dù đổi mục tiêu thì ưu thế vẫn ở trong tay hắn.

Hàn Phi liền nói : « Ta chọn thái tử cũng không có nghĩa là ta từ bỏ Hồng Liên »

Lời này vừa ra để cho một bên đau lòng Hồng Liên, lộ ra vẻ giật mình. Đồng thời Thiên Trạch sắc mặt cũng trầm xuống, bằng hắn trí tuệ liền đoán ra Hàn Phi còn bố trí hậu thủ.

“Vù” một đạo âm thanh xé gió vang lên trong không khí, giữa bầu trời đêm an tĩnh âm thanh này vang lên phá vở đi sự bình yên nơi này.

Lúc này Thiên Trạch thần sắc cảnh giác, ngó trái ngó phải, đề phòng Vệ Trang hay Nghịch Lân hoặc nhân thủ khác tập kích. Tai nghe được tiếng xé gió, ánh mắt đảo hướng về nơi phát ra thanh âm liền thấy được một cây hàn băng trường thương đâm đến.

Nhìn thấy cái này hàn băng thương, Thiên Trạch trong sát na liền biết hậu thủ mà Hàn Phi lưu xuống là gì, trước khi bị giam vào ngục sâu nhiều năm giữa bọn hắn liền từng có một phen tranh đấu, nhìn liền nhận ra ngay.

Thiên Trạch nhìn băng thương đến gần mình, sau đó thân thể nghiêng qua một chút, chỉ thấy ngay khi hắn nghiêng qua một mũi thương băng xuyên qua người hắn.

“Ầm” mũi thương băng cắm xuống mặt đất, ngay lập tức ở vị trí đó vốn chỉ là mặt đất có sỏi đá bình thường.

Trong chớp mắt từng khối băng lớn sắc nhọn cấp tốc mọc lên, như bụi cỏ một dạng hàng loạt các gai nhọn sắc bén mọc tua tủa đâm ra ngoài, hơi lạnh tê buốt không thôi.

Ở đầu những gai băng này cực kỳ sắc nhọn, chỉ cần người thường vô ý chạm phải cũng bị nó cắt đứt máu thịt lấy, đặc biệc dựa vào hình thế của nó cao đến bốn năm mét cực kỳ đáng sợ.

« Ngươi đã bán đứng giao dịch của chúng ta » Thiên Trạch gằn giọng tức giận nói ra, đến phút này hắn đã hiểu rõ mọi thứ.

“Sưu! Sưu! Sưu!”

Theo đệ nhất cây băng thương rơi xuống, trên bầu trời lần nữa truyền đến tiếng xé gió, từng cây băng thương bắn nhanh đến vị trí Thiên Trạch. Cũng không trực tiếp công kích thiên trạch, mà là tại Thiên Trạch chung quanh tạo thành hàn băng tường vây, đem Thiên Trạch vây khốn tại tường băng bên trong.

Hàn Phi chậm rãi nói : « Ngươi đã có thuốc giải,nhưng mà ...ngươi cũng đã nói... một thẻ bài không thể đổi lấy lưỡng toàn cơ mĩ. Nếu không phải người thân trong nhà còn không bảo vệ được thì nói đến chuyện gì bảo vệ xả tắc »

Thiên Trạch tức giận, thân hình không ngừng né tránh các mũi thương băng bay đến, đồng thời hai đầu xiềng xích xà lao đến phía Hàn Phi.

Nhưng nhanh chóng có một mấy cột trụ băng mọc lên chắn lại, lúc này Thiên Trạch giống như bị vây nhốt ở bức tường băng bên trong.

Thủy Vân Du lập tức bắt lấy tay của Hồng Liên đem nàng di chuyển đi, có điều mới đi được vài bước thì dừng lại.

Phía trước nàng một thân ảnh nam tử đột nhiên xuất hiện sắc lạnh mũi kiếm chỉ ngay vào yết hầu nàng, người đến chính là Vệ Trang, nhưng ngay sau đó thân ảnh của Khu Thi Ma và Bách Độc Vương, Xảo Ma hiện ra phía sau Vệ Trang.

Theo Thủy Vân Du khẽ gật đầu, mang theo Hồng Liền lùi về sau mấy mét, từ hai cây trâm cài tóc hái xuống, tựa như đoản kiếm nhỏ lại theo nàng khống chế ngưng tụ thành hai thanh thủy kiếm lớn, hai đường thủy kiếm chém về Vệ Trang, liền mở ra đại chiến.

Một mình Vệ Trang độc đấu năm thủ hạ của Thiên Trạch: Bách Độc Vương, Khu Thi Ma, Tượng Vương, Xảo Ma và Thủy Vân Du.

“ Sưu sưu!!”

“ Leng keng!! Leng keng!!”

“ Phanh! Phanh!!”

Dồn dập kim thiết chói tai vang lên không ngừng, Vệ Trang trên tay Sa Xỉ đối mắt với năm người thế công, giọt mưa không lọt chống trả.

Tung Hoành gia có thể nhảy lên trên các gia mà ngang dọc không phải là hư danh, tuy Vệ Trang chỉ mới xuất sư ba năm, nhưng thực lực cũng không thể xem thường được mặc cho cả năm ngườigiao chiến vẫn không tài nào cầm xuống Vệ Trang.

Nếu bàn về thiên hạ hôm nay kiếm pháp biến hóa chi quỷ dị khó lường, không gì bằng Quỷ Cốc phái Tung Hoành kiếm thuật.

Dù là Tung kiếm hay Hoành kiếm chỉ có một chiêu, nhưng một chiêu thiên biến vạn hóa, hư hư thực thực khó lường.

Vệ Trang thi triển Liên Hoành kiếm pháp, chỉ có một chiêu bốn thức nhưng phức tạp dị thường, một kiếm xuất ra thiên biến vạn hóa. Cho dù là năm người công kích, không có ép Vệ Trang rơi xuống hạ phong, thậm chí còn ngược lại.

Công qua thủ lại gần hai trăm chiêu, cuộc giao đấu lấy Vệ Trang một địch năm lại giành được thế thắng.

Sa Xỉ mũi kiếm trực chỉ Thủy Vân Du, Vệ Trang lạnh lùng liếc nhìn Bách Độc Vương, Xảo Ma,Tượng Vương và Khu Thi Ma ôm lấy vết thương xung quanh, lạnh lùng lên tiếng : “ Ta có thể giết chết ngươi…nhưng bây giờ kẻ địch lớn nhất các ngươi không phải là ta”

Năm người này cho dù liên thủ lại cũng không phải là hắn đối thủ được. Khi cả năm người còn không phát huy hết được.

Như Bách Độc Vương bị Mặc Nha đánh trọng thương, Tượng Vương khớp chân chưa lành chỉ còn Khu Thi Ma và Thủy Vân Du, Xảo Ma là coi được. Có điều cả ba thực lực đều không phải là Vệ Trang đối thủ.

Vệ Trang lại nhắc nhở : “ Tình cảnh chủ nhân các ngươi, xem ra không được tốt”

Năm người này cũng hiểu rõ được lời nói của Vệ Trang, nếu chấp nhận trả giá Vệ Trang cũng đừng hòng rời đi có điều Thiên Trạch đang giao chiến với Bạch Diệc Phi.So với Hồng Liên thì người kia còn quan trọng hơn nhiều.

“Cứu chủ nhân trước!” Khu Thi Ma trước tiên mở miệng nói, tất nhiên không cách nào ngăn cản Vệ Trang cứu đi Hồng Liên, vậy thì đi trợ giúp Thiên Trạch, lời còn chưa dứt đã xoay người vội vả chạy về vị trí của Thiên Trạch.

Băng thương công kích Thiên Trạch bọn họ nhận biết, chính là thủ hạ của Bạch Diệc Phi làm ra. Hàn Phi bán đứng giao dịch, nếu như thuộc hạ của Bạch Diệc Phi đã đến vậy thì chủ nhân của bọn hắn còn chậm trễ ư?

Hiện tại chủ nhân còn chưa có giải trừ cổ mẫu, không muốn thừa nhận bọn họ cũng rõ bây giờ y, tuyệt không phải là Bạch Diệc Phi đối thủ.

Bạch Diệc Phi tàn nhẫn bọn họ đều là biết đến, nếu là Thiên Trạch lần nữa rơi xuống Bạch Diệc Phi trong tay, hạ tràng tự nhiên không cần nói cũng biết. Chưa kể tối nay bọ ngựa bắt ve hoàng tước có đứng sau hay không?

“ Đi!” Xảo Ma lạnh rên một tiếng, lập tức đuổi theo Khu Thi Ma.

Những người khác nghe xong, cũng đều đồng ý xuống, mấy người vội vàng thi triển khinh công, hướng bên kia Thiên Trạch phương hướng mang theo thương thế, chạy như điên đến.

“ Đi thôi” Vệ Trang cất lời, xoay người bước đi.

Tuy thuận lợi từ thủ hạ Thiên Trạch cứu đi Hồng Liên, nhưng trong lòng cũng căng thẳng không thôi, khi mà đêm nay hắn biết còn một vị ẩn trong bong tối quan sát. Hắn không biết đối phương ở nơi nào, Thiên Trạch gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Bố cục là do hắn xếp từ nhiều năm trước, nhân tố bất ổn như Thiên Trạch chính là một chuyện cực kỳ đau đầu. Chưa kể thái tử nước Hàn có thể chết bất cứ lúc nào, từ lần trước ám sát Cơ Vô Dạ để cho hắn biết một loại vũ khí dạ tập từ xa của Bách Việt.

Đến tận bây giờ đường đi nước bước vẫn trong tầm tay đối phương, mà bọn họ không thể không đi theo, chỉ có thể vùng vẩy trong lòng bàn tay hắn.

Việt vương Đế Thiên An làm cho hắn nhận được cực đại áp lực, dù sao người có tên cây có bóng Việt vương Đế Thiên An tài trí thế nào hắn đương nhiên biết rõ.

Nhất là cục diện bây giờ suy cho cùng đều là do đối phương bày ra cả, có thể nói Hàn quốc đả lâm vào sinh tử nguy nan thời kỳ. Thái tử chết đối với triều đình mà nói càng làm cho tranh đoạt quyền vị tốt hơn, mà Hàn Phi cũng không thoát khỏi liên đới.

Cho dù thuận lợi qua được việc này thì việc Thiên Trạch xuất hiện ở lòng Tân Trịnh, cũng làm cho mối quan hệ Hàn Việt trở nên căng thẳng hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK