Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng sau, hang núi Trường Bạch, Quan Tuấn Hưng thạch thất.

“ Một khi đã nhắm vào đối thủ lớn, Thần Địa sẽ kiên nhẫn mua chuộc không chỉ một mà hai ba lần. Nếu một lần thất bại chúng lại lập tức cử một nhóm khác tới thương thuyết.”

Quan Tuấn Hưng đứng sau Đế Thiên An nhìn hắn đang xem thấy một quyển sách, trên tay cầm trên tay một tập giấy khác cung kính đưa :“Trong đây ghi tất cả các nhân vật của Trường Bạch từng bị dụ dỗ. Và cả các môn phái khác”

“ Ukm!” Đế Thiên An đưa tay tiếp nhận, nhìn một chút : “ làm rất tốt, bây giờ ngươi có thể trở về Huyễn Ảnh Môn được rồi. Từ bây giờ người đảm nhiệm chức Hộ Pháp, trợ giúp cho Tú Lệ trong tối thu thập tình báo và chờ lệnh của ta ”

“ Đa tạ chủ nhân” Quan Tuấn Hưng lập tức quỳ xuống cảm kích mà nói.

Tại thung lũng Hổ Xám giết đi Diệp Mẫn Thiên môn chủ của Huyễn Ảnh Môn, Đế Thiên An đã sưu hồn tìm lấy ký ức của hắn. Từ đó biết được chính xác vị trí của môn phái này cùng với các môn nhân còn lại.

Cộng thêm Tú Lệ người nhà còn ở nơi đây, hắn tận dụng cái xác chết của Diệp Mẫn Thiên và Tử Hào, thông qua Rinnegane biến cả hai thành một phân thân. Cùng với Tú Lệ trở về hang ổ của Huyễn Ảnh Môn mà thu thập thế lực này.

Trong tối Huyễn Ảnh Môn đã là thế lực của riêng hắn. Năng lực của Quan Tuấn Hưng rất hữu ích, cộng thêm Đế Thiên An chưởng khống Huyễn Ảnh Môn, sau khi ngã bài liền đem tên này thu phục vào dưới trướng.

“ Thú vị, thông qua thương đội đặt hang ư?” Đế Thiên An cười nói.

Quan Tuấn Hưng đứng dậy, cất lời : “Thần Địa là một tổ chức rất lớn. Để duy trì sự tồn tại tất nhiên là họ phải cần có nhu yếu phẩm”

“ Ukm” Đế Thiên An gật đầu, nói : “ chuẩn bị đi, ta sẽ vào Thần Địa cùng với chuyển hàng lần này”

Quan Tuấn Hưng nghe xong lập tức đi đến tủ gổ gần đó, kéo thọa lấy ra một tập giấy, sau đó viết lên trên đó, viết xong đem lại : “ đây là thông tin và thư giới thiệu làm võ sĩ hộ vệ của Biểu quốc. Tờ giấy này sẽ giúp chủ nhân tới điểm giao nhận riêng mà Thần Địa thiết lập. Việc còn lại vượt qua tầm của thuộc hạ”

“ Không sao! Phần còn lại ta tự lo được” Đế Thiên An cách không hấp lấy, sau đó đứng dậy mà rời khỏi nơi này.

“ Thiên hạ này sẽ vì người mà thay đổi ư?” Quan Tuấn Hưng nhìn lấy bóng ảnh dần biến mất mà nỉ non.

Mặc dù là phản đồ nhưng Quan Tuấn Hưng vẫn còn chưa dứt tình với nơi mình đã lớn lên. Nay lại nghe được cái môn phái kia đã đổi chủ, một lần nữa mình có cơ hội trở về làm sao mà không vui mừng được.

Hơn nữa vị chủ nhân mới này càng để cho hắn hài lòng và thấy được tiền đồ. Đầu tiên về thực lực có thể so găng với thiên hạ Ngủ Tuyệt cùng Tà phái lãnh tụ, mà mưu trí hắn đã đích thân lãnh giáo qua.

Về phần thực lực trước mắt chỉ có Huyễn Ảnh Môn tàn dư phụng sự, nhưng có thật là như thế không? Bên cạnh hắn nữ nhân một người so với một người không dể trêu chút nào cả. Hai người trong đó là nữ nhi của thế lực ngoại võ lâm, một người là cháu gái của Kiếm Vương, kẻ mập mờ dây dưa còn lại là chủ nhân của Huyền Vũ Phá Thiên Cung.

Có nghĩa y có thể thông qua bọn họ mà mượn lấy thế lực. Nếu điều động cổ thế lực ánh chính là khổng lồ nào thua kém gì Thần Địa chứ?

“Chuyện bắt đầu thú vị rồi đây” Đế Thiên An cười nói, rời khỏi cửa hang lập tức đạp không mà đi, phương hướng chính là căn nhà của Đàm Hoa Liên.

Mặt trăng treo cao, Đàm Hoa Liên nhà gỗ phía trước

“Mai Du Tần, tôi thậy cậu rất khác lạ, cậu có biết không?”

Trong đầu vang lên Huyền Vũ Phá Thiên Cung lời, Mai Du Tần vừa đi đáp lại : “ tôi biết Huyền Vũ, cái tên đó hắn làm tôi khó thở, mỗi khi nghe hắn nói như thể tim tôi sắp vở tung ra. Tại sao tôi lại như vậy, Huyền Vũ?”

Mấy ngày ngắn ngủi chung đụng với Đế Thiên An nhóm người, nàng bị hắn chọc ghẹo liên tục xấu hổ vô cùng. Nhất là trên đường về còn bị hắn tán tỉnh, khiến nàng thẹn thùng lựa chọn tránh mắt kẻ kia khi hắn trở về.

“…...” Huyền Vũ Phá Thiên Cung nghe được mấy lời này mà trầm mặc.

Trong Bát Đại Kỳ Bảo thì Huyền Vũ Phá Thiên Cung phải nói là có mối quan hệ thân thiết với chủ nhân của mình nhất so với những vũ khí khác.

Mai Du Tần từ rất sớm đã được Huyền Vũ Phá Thiên Cung công nhận, thậm chí võ công của nàng hiện giờ đều được truyền dạy từ bảo vật này. Huyền Vũ Phá Thiên Cung có thể nói là người bạn đáng tin cậy nhất mà nàng có được.

“ Là vì nàng thích ta rồi đấy!”

Bất chợt thanh âm vang lên để cho Mai Du Tận giật mình, lập tức gương cung cài tên tên, nhưng ngay sau đó nàng phát hiện ra từ lúc nào tại vị trí mình có thêm một cái thân ảnh, y chỉ mới xuất hiện trong sát na ngắn ngủi.

“ Làm thế nào, ta không cảm nhận được khí của hắn” Huyền Vũ Phá Thiên Cung cả kinh khi thông tri cho Mai Du Tần nói.

Mai Du Tần đồng dạng kinh ngạc khi không phát hiện ra kẻ đến, phải biết đây là lần đầu tiên kể từ khi nàng sở hữu Huyền Vũ Phá Thiên Cung.

Mặc dù đã bịt mắt nhưng Mai Du Tần thông qua khí cn không hề không thấy đường, thông qua khí cảm mà đánh giá người khác hoặc sự vật. Lại thêm Huyền Vũ Phá Thiên Cung có thể giúp nàng trong mấy dặm tìm kiếm và phát hiện người, so với mở mắt nhìn còn lợi hại hơn rất nhiều.

Vô luận là ai, từ trước đến nay đều chưa từng thoát qua Huyền Vũ Phá Thiên Cung phạm vi cảm ứng. Ấy vậy mà ngày hôm nay Đế Thiên An lại làm được điều đó, bỏ qua sự cảm ứng của thanh bảo khí này.

“ Bởi vì ngươi chỉ là một thanh phá cung mà thôi, muốn tìm khí của bản Thánh Vương đúng là buồn cười” Đế Thiên An đồng dạng nghe được tiếng nói của bảo khí kia, cất lời giải thích.

“ Nực cười, dám nói ta là thanh phá cung” Huyền Vũ Phá Thiên Cung có phận giận giữ khi bị khinh thị.

Mặc dù biết hắn là chủ nhân của Hỏa Long Đao võ lực mạnh mẽ đi nữa, nhưng Huyền Vũ Phá Thiên Cung không một chút nào sợ hãi. Bởi Huyền Vũ Phá Thiên Cung cho rằng gã kia cùng lắm là cở như Kiếm Vương thực lực mà thôi.

Đế Thiên An trực tiếp vươn tay túm lấy trường cung, hỏa diễm rực rỡ phủ bám lên thân cung, linh hồn lực công kích vào hồn binh : “bản Thánh Vương muốn diệt ngươi, chỉ là một cái ý niệm”

Mai Du Tần cảm nhận được người bạn mình sợ hãi, vội vả nói : “ xin ngươi đừng làm hại
Huyền Vũ”

Nàng vốn là con gái của môn chủ Đại Đô Môn nhưng vì xuất thân là con tiểu thiếp mà chịu cảnh ghẻ lạnh, sau này chính cha mình vì tránh cho bản thân bị bắt nạt mà để nàng ra một sơn thôn hẻo lánh, cô độc không có bạn bè.

Cho đến một ngày Huyền Vũ Phá Thiên Cung xuất hiện, nó là người bạn đầu tiên và cũng nhiều năm sau này. Làm con mắt của nàng, cả hai đã tạo nên mối quan hệ gắn kết giữa cả hai.

Cho nên nàng làm sao nhìn được cảnh người bạn mình bị người nam nhân kia công kích, vội mở miệng xin tha lấy.

“ Du Tần đã mở miệng thì ta bỏ qua.Lần sau còn bất kính với ta thì liệu hồn” Đế Thiên An thu lại lực lượng không quên dọa nạt thanh cung này.

Huyền Vũ Phá Thiên Cung run rẩy, nó không nghĩ đến được cái gả đàn ông này lại sỡ hữu được lực lượng khủng bố như vậy. Từ trước đến nay Tử Hà Ma Thần là nhân loại có linh hồn lực mạnh nhất mà nó biết, nhưng so với gã này đều không bằng.

“ Vâng!” Huyền Vũ Phá Thiên Cung run giọng đáp lấy, nó biết gã này có đủ lực lượng để mạt sát nó, cho nên cũng biết thân biết phận mà thu lại tâm tính.

Mai Du Tần thở phào nhẹ nhõm khi thấy người kia đồng ý, vội đem trường cung ôm vào ngực mình sợ kẻ kia lại làm hại. Mà chính ngay lúc này, tấm mạn che mắt của nàng đã bị Đế Thiên An hái xuống.

“ A!” Mai Du Tần bịlấy mất tấm che mắt thì có chút giật mình, nhất thời kinh hô.

Tấm mạn che đã cởi xuống, dung mạo của nàng không thua kém Đàm Hoa Liên bao nhiêu. Ở người toát lên vẻ đẹp của một mỹ nhân tĩnh lặng khiến người khác nhìn vào có cảm giác vô cùng bình yên.

“ Ngô!” Mai Du Tần chỉ kịp thốt lên một tiếng nữa, rất nhanh sau đó tê dại xúc cảm đã lấn át đại não, đôi môi của nàng đã bị kẻ kia hôn xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK