Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phục Ma Hoa Linh Kiếm chính là khắc tinh của các loại tà phép, cho nên gã Môn chưởng lão này một khi bị Phục Ma Hoa Linh Kiếm cắt qua, tà thuật gieo lên người cũng bị phá vỡ triệt để nằm xuống.

“ Quả là chịu tà phép! Cũng may có Phục Ma Hoa Linh Kiếm của Hoa Liên” Phù Dung nhìn thấy tỷ muội mình một kiếm giết đi gả kia, cất lời nói.

“Phục Ma Hoa Linh Kiếm” Tử Hào giật mình khi nghe được, sau đó xách mủi giáo nhảy lùi về sau ánh mắt đề phòng nhìn nữ giả nam trang kia, quát : “ ngươi chính là Kiếm Vương truyền nhân đó ư?”

“ Ta...” Đàm Hoa Liên có chút sửng sốt, sau đó gật đầu thừa nhận

“ Đừng để ý tên đần đó làm gì? Hắn so với Hàn Phi Quang cũng đần không kém . Bệnh đần rất dễ lây qua người” Đế Thiên An cất lời trêu chọc, tiếp tục di chuyển về phía trước.

“ Cái gì! Ta không có đần nhé! Chỉ có tên ngu đần này thôi” Hàn Phi Quang tá hóa lên, trên tay hắn cầm một cây đao không ngừng quơ quơ lấy.

Hỏa Long Đao đã bị lấy mất, hắn đã xác định học võ hiển nhiên cũng không thể hành tẩu giang hồ mà không có binh khí được. Mà Hắc Phong Hội tài lực lẽ nào thiếu vũ khí cho một gả đệ tử của Thiên Mã Tướng Quân ư? Tuy không thể bằng thanh vũ khí cũ nhưng chất lượng hơn xa các vũ khí khác.

“ Ngươi nói cái gì?” Tử Hào cực kỳ không thích Hàn Phi Quang, sặc mùi thuốc súng nhìn hắn, chỉ trích : “ thân là đệ tử Thiên Mã Tướng Quân lại đi giao du với Kiếm Vương truyền nhân, ngươi chính là bại hoại thanh danh của người”

“ Thôi đi! Lão già đó cùng với Kiếm Vương còn làm bạn đây! Ta với Hoa Liên muội muội giao du thì tính là gì?” Hàn Phi Quang bỉu môi nói.

Tử Hào như ăn thuốc nổ, táo bạo :“ Ngươi nói cái gì?”

“ Hét cái gì hả?” Hàn Phi Quang rống lại.

Mà cả hai không biết rằng chính thanh âm của hai người phát ra, để cho không ít thứ nghe được. Tại phía trước thông đạo mà Đế Thiên An đang đi, không ít cái thân ảnh nằm la liệt tại đó. Chúng bị thanh âm đánh thức, giống như Môn chưởng lão bắt đầu thức tỉnh.

“ Bùng! Bùng!!” từng cái thân ảnh khí tức không ngừng kéo lên, cơ thể tản phát ra ánh sáng, đồng loạt hướng về Đế Thiên An nhóm người mà đến.

“ Chúng là cái gì vậy?” Tiểu Hương giật mình hỏi.

Phù Dung kinh thốt : “ Trời ơi! Chúng nhiều quá”

“ Là phân hồn ma nhân” Đế Thiên An giải thích : “ những kẻ trước đều đã chết cả rồi, chúng đốt khí làm sinh lực. Không có não để tư duy nhưng chúng được tiếp sức mạnh làm sinh lực nên rất dai”

Hắn có thể nhận ra đó là vì nhờ có Giả Sơn Phong. Có Hỏa Long Đao nhận chủ hắn biết về Thần Địa cũng không ít chuyện. Lại thêm Ma Kiếm Lang giả tìm đến, hắn khi giết xong thông qua Rinnegane đọc lấy ký ức của y.

Trong đống ký ức của Giả Sơn Phong thì hắn biết đến Thần Địa có một loại thủ đoạn, không ít giang hồ võ lâm nhân sĩ khi chết được đem về. Và trở thành Phân Hồn Thây Ma phục vụ cho mục đích của Thần Địa.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

“ Phốc xích!”

Phân Hồn Thây Ma không có ý thức chỉ có bản năng giết bất cứ kẻ nào cản đường chúng, song đối với võ lâm nhân sĩ là cơn ác mộng bởi chúng đã sớm chết, cho dù đứt tay gãy chân vẫn có thể quay lại sát lục. Song đứng trước nhóm người Đế Thiên An hiện giờ, yếu ớt không chịu nổi một kích.

Phục Ma Hoa Linh Kiếm là khắc tinh của mọi loại tà thuật, dưới tay Đàm Hoa Liên thi triển ra Trường Bạch Kiếm Pháp, một kiếm quét qua giết đi Phân Hồn Thây Ma, chỉ một kiếm liền giết triệt để.

Đoàn người di chuyển một đường đi vào thông đạo, tại cuối thông đạo lại dẫn đến một cái phòng rất lớn. Trần hang so với thông đạo còn cao gấp mấy chục lần.

Vừa tiến vào trong Đế Thiên An lập tức nhìn thấy một cái nam tử đang bị xích sắt trói buộc tứ chih, khóa lại ở trên tường, y phục tơi tả thảm thương. Cơ thể trên không ít vết thương cùng máu tanh.

“ Ôi mẹ ơi! Lại mấy xác chết lúc nãy kìa” Hàn Phi Quang nhìn cái thân ảnh kia mà hô

Tử Hào khinh thường : “ dù là ma nhân nhưng bị trói thế thì việc gì phải sợ”

“ Không! Kẻ này không phải ma nhân! Ta nghĩ hắn chính là người cho chúng ta biết đáp án đang cần tìm đấy” Đế Thiên An quan sát một lát rồi nói, thong thả đi đến trước người.

“ Ô! Đây chính là…” Thôi Thường Hy bị lời của Đế Thiên An nhắc lên hứng thú, đến gần một tay vén lên mái tóc của hắn, liền giật mình thất sắc.

“ Quách Chấn Hiền, môn chủ của phái Hổ Xám” Đàm Hoa Liên, Phù Dung cùng nói khi thấy dung mạo của nam nhân kia.

“ Ơ! Nhưng ông ta sao bị trói ở đây?” Hàn Phi Quang không rõ hỏi.

Tử Hào cũng đi đến quan sát, nói : “ chỉ hơi giống thôi, người mà ta gặp ở ngoài thì khác hẳn. Nói vậy đây mới chính là môn chủ thật sự ư?”

Gả đàn ông này dung mạo cùng với hiện tại Quách Chấn Hiền bên ngoài không khác là bao nhiêu. Lại kết hợp với những gì mà Đế Thiên An nói trước đó, Tử Hào cùng mấy người ở gần cũng đã hiểu được thật hư.

“ Nếu y là Quách môn chủ, vậy kẻ kia là giả mạo rồi. Hắn là hắn giết người rồi giá họa cho sư đệ của ta” Thôi Thường Hy ngẫm nghĩ nói.

Hàn Phi Quang nghe được hỏa khí đại thịnh : “ thì ra là thế, cái tên khốn nạn kia, lại dám hãm hại ta”

“ Là vậy ư? Đại ca bị tên kia giết ư?” Tử Hào lầm bẩm, đến tận bây giờ hắn còn không hiểu nữa chính là quá ngu xuẩn rồi.

Môn chưởng lão là người nói cho hắn biết gã đệ tử Thiên Mã Tướng Quân hại chết đại ca hắn. Bây giờ lại quỷ dị ở nơi này và trở thành Ma nhân. Còn cả một Quách Chấn Hiền khác bị trói buộc ơ đây. Mọi chuyện chính là do tên giả mạo môn chủ phái Hổ Xám kia mà ra cả.

“ Là ta nhất thời nóng giận trúng kể kẻ gian, ta xin lỗi” Tử Hào đối với Hàn Phi Quang tạ lỗi một cái, bất kể thế nào hắn đích xác là đổ oan người ta.

“ Ơ! Ơ!” Hàn Phi Quang nhất thời bị Tử Hào làm cho luống cuống.

Tử Hào nói xong sau người, rồi dẫm mạnh tung người nhảy đi : “ ta trước đi báo thù cho đại huynh. Làm xong việc sẽ đến”

Hiện giờ kẻ gian đã rõ, Tử Hào bây giờ muốn làm nhất chính là đem kẻ giả mạo gian ác kia giết chết. Sau đó trả thù cho đại huynh đã chết của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK