Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại cả thảy bốn người tương ứng với bốn động, binh chia tứ đường dò xét tứ động là một lựa chọn. Bất quá lựa chọn này lại không khôn ngoan, ai biết được bên trong đó bày trí cơ quan bẫy rập như thế nào?

Nhất là khi phân ra chiến lực liền suy giảm, mà thời gian là thứ Đế Thiên An không thiếu, hắn cần gì phải nóng vội cơ chứ? Một gã khôn ngoan lại có nhiều thủ đoạn như hắn tất nhiên biết làm ra lựa chọn chính xác nhất.

“ Bụp!” Ba làn khói trắng nhanh hiện ra theo Đế Thiên An kết ấn, ba cái phân thân khác nhanh chóng xuất hiện.

“ Đây....là phân thân” Ôn Thao kiến thức sâu rộng, nhìn qua một màn kia liền thốt lên.

Đế Thiên An gật đầu : “ chỉ là thuộc phân thân mà thôi! Vừa hay giúp ta tiết kiệm thời gian, nhưng mà trước khi đi vào cần giải quyết nó đã”

Chỉ thấy Đế Thiên An đôi mắt xạ phát ra quang mang, cường đại linh hồn lực vận dụng, đồng thời Dị Hỏa trong người thôi động hướng về phía trước mà đi.

Ngắn ngủi chi gian, Cơ Như Tuyết ba người không rõ chuyện gi xảy ra, bất chợt bọn họ thấy được cảnh vật phía trước mình như thủy tinh tan vở, không gian mờ ảo không ngừng lay động, nhưng chỉ trong tích tắc nó liền thoáng qua rồi biến mất.

“ Ảo thuật! Hừ đứng trước bản Thánh Vương, chỉ là trò trẻ con” Đế Thiên An thu hồi lại Dị Hỏa vào người, trang bức đi đến phía trước, mà tam cái phân thân còn lại cũng lập tức hướng về tam cái động khẩu mà đi.

“ Ảo thuật! Thiên An là chuyện gì vậy?” Lục Lâm Hiên không rõ chuyện gì hỏi

Ôn Thao nhíu mày trầm tư, sau đó sực nhớ ra : “ tương truyền Đạt Ma tổ sư từng dùng Tứ Đế Pháp Chú để bảo vệ động này. Có lẽ vừa rồi là Thánh Vương phá vở chú”

Sở hữu Rintensei cùng Rinnegan để cho Đế Thiên An có thể nhìn được rất nhiều thứ vô hình, đặc biệc hắn đối với ảo thuật có độ miễn dịch. Thông qua nhãn đồng mà hắn phát hiện ra không gian xung quanh bố trí một lớp huyễn thuật, người bình thường không cẩn thận đi vào liền trúng chú.

“ Đi thôi!” Đế Thiên An không có giải thích, lên tiếng thúc dục, trái ôm phải ấp chọn lấy một hang động mà đi qua.

Nhờ có nhãn đồng, Đế Thiên An thuận lợi mang theo ba người đi qua Khổ động, về phần tam cái phân thân khác đồng dạng thuận lợi vượt qua, cái gì là huyễn cảnh phía trước biến ảo ra trực tiếp giết, huyễn cảnh liền bị phá.

“ Đương! Đương! Đương.......!!” ngay khi Tứ Pháp chú bị phá, từ Gia Dà tự phát ra từng hồi tiếng chuông ngân vang.

Tứ Pháp Chú một mặt giữ chân lại những người xông cấm địa, mặt khác lại ngầm báo động cho tăng nhân trong chùa.

Lúc này, Đế Thiên An mang theo ba người thuận lợi đi ra Khổ động.

Tứ Đế pháp động, sau khi đi ra tương ứng đông tây nam bắc bốn phương lối đi, giống như lối vào là một cây cầu treo dài. Mà bốn cái lối đi ở giữa, có một cây xuyên thẳng vực sâu thạch trụ.

Trên trụ đá là một cái rộng lớn bình đài, trên bình đài có một tôn cực lớn tượng Phật đá, nhìn qua như hai tượng Phật tọa thiền dựa vào nhau. Bất quá mặt phật không phải hai mà là bốn mặt, tượng trưng cho Tứ Diệu Đế.

“Dọc theo con đường này cũng không có cái gì liên quan tới Long Tuyền bảo tàng manh mối a?! Chẳng lẽ Long Tuyền bảo tàng cùng cái này Đại Phật có liên quan?!” Đi tới ở giữa trên bệ đá, Cơ Như Tuyết nhìn xem bốn thân bốn bề tượng Phật, nghi ngờ.

Lục Lâm Hiên tiếp lời :“Trừ phi cái này Tứ Đế pháp động cùng Long Tuyền bảo tàng không có bất cứ quan hệ nào ”

“ Lý Thuần Phong để lại lời nhắn lẽ nào không có liên quan?” Ôn Thao vuốt cằm, có chút ngờ tới không thấu.

Đế Thiên An lúc này nhãn đồng đã chuyển sang Bạch Nhãn, dưới trắng đen sắc thái hắn nhìn xuyên qua Phật tượng,hắn thấy được Phật tượng bên trong ẩn giấu cơ quan, hơn nữa
ại cơ quan ẩn chứa có một vật đang phát sáng.

“ Không có liên quan” Đế Thiên An lời vừa dứt, tay nắm bên hông mình thắt lưng nhẹ xoa một cái, lập tức thắt lưng hình rồng thoát ly.

“ Bành!”

Hàn Long Tỏa Hồn cấp tốc dài ra, sau đó hướng về tượng đá bổ tới, đem tượng Phật đập thủng một góc, kéo lên bụi mù cùng đá rơi.

Chỉ thấy Hàn Long Tỏa Hồn đầu rồng trong khói bụi đem một cái rương gỗ trong bụi đá ngậm ra, theo Đế Thiên An điều khiển chấn nát rương gỗ, ngay sau đó một luồng kim quang phát sáng ra bốn phía.

“ Đây... là Phật Y Bách Nạp, hóa ra là thật” Nhìn mảnh áo phát ra kim quang có nhiều
miếng vá được đầu rồng thắt lưng thu về, Ôn Thao kinh hô lên.

Phật Y Bách Nạp là bảo vật của Phật gia, tương truyền là Đạt Ma tổ sư cà sa, có thể đao thương bất nhập chấn nhiếp âm tà.

“ Phật Y Bách Nạp” Cơ Như Tuyết cùng Lục Lâm Hiên không rõ nói

Ôn Thao nói tiếp : “ năm xưa ta từng thấy nó ở Trường An. Ai ngờ nhiệm vụ cuối cùng Bất Lương Nhân trước khi giải tán, có dính líu tới Long Tuyền bảo tàng”

“ Chỉ là manh mối ở đâu?” Lục Lâm Hiên nhìn đầu rồng lại gần miệng rồng há ra, đem tay tiếp lấy tấm cà sa phía trước, đưa mắt nhìn nghi vấn không thôi.

“ Ở trên chính nó! Tấm y phục này có che đậy một lớp phong ấn. Có lẽ là manh mối tiếp theo dẫn đến Long Tuyền bảo tàng” Đế Thiên An chậm nói, hỏa diễm phủ lên mạnh mẽ muốn xóa bỏ lớp phong ấn ở trên tấm Phật Y Bách Nạp này.

Nhiệt khí bắt đầu bốc lên,hỏa diễm lan tràn trên Phật Y Bách Nạp.

“ Đây.... là....” Ôn Thao lấp lửng kinh hô khi thấy Phật Y Bách Nạp bùng cháy, bất chợt một đợt sóng kình từ Phật Y Bách Nạp bạo phát, trong hỏa diễm thiêu đốt một cái hình ảnh bất chợt hiện lên.

Hình ảnh trên Phật Y Bách Nạp, đó là một cái rộng lớn kiến trúc, tại quần thể kiến trúc trong một khối bia cao lớn hiển hiện, trên khối bia chỉ độc ba cái văn tự.

“ Vô Tự Bi” trước khi hư ảnh biến mất Ôn Thao, Cơ Như Tuyết, Lục Lâm Hiên đã kịp nhìn được văn tự trên bia lớn, cùng thốt lên.

“ Vô Tự Bi” Đế Thiên An mày nhíu lại thu lại hỏa diễm, đem mắt nhìn về Ôn Thao, hắn dù sau cũng là người thế giới khác Vô Tự Bi thứ này hắn không rõ ràng được.

“ Vô Tự Bi.... Càn Lăng!” Ôn Thao suy ngẫm rồi kinh hô nói

“ Càn Lăng.... đó không phải là....” Cơ Như Tuyết đại não tìm kiếm thông tin liên quan đến Vô Tự Bi liền nhớ ra, đây không phải là Càn Lăng liên quan ư? Mà Càn Lăng chính là Võ Tắc Thiên mộ huyệt.

“ Càn Lăng, đây không phải là Võ Chiếu mộ bia sao?” Lục Lâm Hiên lúc nhỏ đã nghe cha mình nói qua, dù cho nàng chưa từng thấy tận mắt Vô Tự Bi, nhưng Vô Tự Bi đại danh nàng vẫn là sớm đã nghe thấy.

Mặc dù thế nhân phần lớn biết được Càn Lăng chỗ Hàm Dương, nhưng cái này hơn hai trăm năm ở giữa cũng không người có thể tìm được càn lăng địa cung cửa vào, cái này Đế hậu chi mộ, muốn đi vào, toàn bộ thiên hạ đều không người biết được.

“ Nói một chút về Càn Lăng?” Đế Thiên An hứng thú dò hỏi Ôn Thao.

Ôn Thao liền đáp : “ Càn Lăng là mộ huyệt mà Lý Thuần Phong cùng Bất Lương Soái tìm kiếm cho Võ Chiếu nơi hạ táng, nhưng cụ thể nó ở nơi nào không ai biết được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK