Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà bản thân người trong cuộc Đinh Xuân Thu càng khiếp sợ. Dù hắn biết có không ít kẻ có thể đem hắn diệt trừ, nhưng bị một chiêu mà đánh bại như kẻ trước để hắn hoài nghi nhân sinh, bởi lẻ hắn dầu gì cũng thành danh mấy mươi năm nay bị một cái trẻ tuổi nam tử đến đánh, không thẹn không giận được?

“ Ngươi... ngươi là kẻ nào?” Đinh Xuân Thu vội dùng trong người nội lực ổn định lại thương thế của mình, một mặt lại cố tỏ ra sợ hãi nghẹn giọng chất vấn.

Đế Thiên An lạnh nhạt nói : “ kẻ chết không cần biết nhiều”

Đinh Xuân Thu khiếp nhược dáng vẻ chợt biến đổi theo kẻ kia đã đến gần hơn, gương mặt trở nên hung ác vô cùng, từ người hắn bất thình lình lại bạo phát ra một luồng độc vụ vô hình bay nhanh đến Đế Thiên An.

“ Ha ha ha” Đinh Xuân Thu nhìn thấy gả nam tử phía trước bị độc vụ vô hình của mình bao bọc mà hưng phấn cười lớn lên, đắc ý nói : “ Tiểu tử nếm thử lão phu Tam Tiếu Tiêu Dao Tán lợi hại, để xem ngươi làm thế nào chống đở Hóa Công đại pháp của lão phu”

Độc vụ vô hình từ người Đinh Xuân Thu phát ra kia chính là Tam Tiếu Tiêu Dao Tán, thứ phấn độc này không hương không sắc, lại cực kỳ mịn hạt không tài nào nhìn rõ được.

Một khi để những phấn độc nhỏ li ti vô hình vô sắc bám vào độc lực đáng sợ nháy mắt công kích.

Cho dù nội công thâm hậu người nhất thời cũng khó mà bài trừ, khi đó Đinh Xuân Thu lợi dụng Hóa Công của mình đem nội lực của tên phía trước hóa đi, khi đó còn không phải là mặc cho y chém giết.

Đây chính là át chủ bài của hắn, cũng là loại độc mà Đinh Xuân Thu mấy năm nay dốc sức mà luyện ra. Dù cho cảnh giới có cao hơn hắn nội công thâm hậu đi nữa, một khi bất cẩn bị Tam Tiếu Tiêu Dao Tán bao phủ, dù là bế khí cũng vô ích.

“ Hay quá!!! Sư phụ lão nhân gia thắng rồi!!” một tên đệ tử Tinh Túc phái nhìn tình cảnh này mà vui mừng, sau đó lớn tiếng gào : “ Tinh Túc lão tiên pháp lực vô biên! Oai trấn thiên hạ!”

Có tên đệ tử này hô lên, đám đệ tử còn lại cũng thi nhau gào lên cổ vũ, thanh âm nhất thời vang vọng khắp cả một vùng.

“ Tinh Túc lão tiên, thiên hạ vô song!”

“ Tinh Túc lão tiên pháp lực vô địch!”

“ Tinh Túc lão tiên, độc công cái thế”

Đinh Xuân Thu nhìn nam tử phía trước ở bên trong độc vụ sắc mặc ngưng trọng, cười tủm tỉm hỏi :“ thế nào Hóa Công đại pháp mùi vị của lão phu thế nào?”

Thực tế Độc Tiên Đinh Xuân Thu là người tự biết điểm mạnh điểm yếu của mình. Nhận thấy mình không tài hoa quán tuyệt như các sư huynh sư đệ, không thể bằng thực lực cạnh tranh vị trí Chưởng môn với quy định khắt khe do bản phái đặt ra, Đinh Xuân Thu đã chỉ tập trung vào duy nhất võ học, bỏ qua những thứ tạp học khác.

Lão đã chọn cho mình hướng đi phù hợp và trở thành kẻ mạnh nhất của bản phái, đủ sức đả bại sư phụ mà giành lấy ngôi vị chưởng môn bằng bạo lực.

Hóa Công đại pháp do Đinh Xuân Thu sáng tạo ra, bộ võ công này có mục đích là làm suy yếu nội lực của đối phương nhưng không thể đem nội lực của đối phương để cho bản thân sử dụng.

Nguyên lý của môn võ công này là hút chất độc từ các loài độc vật vào cơ thể, sau đó đánh vào cơ thể của đối thủ để hóa giải đi nội công của đối thủ.

Bộ võ công này khuyết điểm là phải hút chất độc hằng ngày để luyện công, Hóa Công đại pháp khi phát công, đánh vào cơ thể của đối thủ mà không được thì sẽ bị chất độc từ chưởng pháp của mình đả thương lại.

Đinh Xuân Thu đắc ý lại nói tiếp : “ có phải ngươi cảm thấy nội lực của mình đang suy yếu đúng hay không?”

Đinh Xuân Thu đi đến gần, bàn tay phải tạm thời đã gảy không thể dùng được, chỉ còn lại tay trái, hắn nâng lên lòng bàn tay vận lấy nội công ẩn chứa kịch độc trong đó : “ tiểu tử, sẽ rất nhanh thôi lão tiên ta sẽ cho ngươi chết thống khoái”

“ Ngươi không có cơ hội đó” Đế Thiên An lạnh nhạt xem thường, cả người thả ra lực lượng trong người, lập tức khí tràng cường đại từ hắn phát sinh.

“ Không thể nào.... Tam Tiếu Tiêu Dao Tán của ta.... Hóa Công của ta” Đinh Xuân Thu gương mặt thay đổi, tràn đầy không thể tin lẫn kinh sợ.

“ Độc với ta không có tác dụng, Đinh Xuân Thu chịu chết đi” Đế Thiên An lạnh giọng, trong nháy mắt tốc độ sức mạnh của hắn được đề thăng.

Tam Tiếu Tiêu Dao Tán của Đinh Xuân Thu nếu đổi lại kẻ khác tất sẽ kinh sợ, chỉ cần vô tình bám lên tất độc phát mà chịu cảnh tử vong. Nhưng Đế Thiên An mà nói dùng độc với hắn là vô dụng nhất.

Cơ thể hắn thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập, đến cả lôi kiếp còn không làm gì được thì mấy thứ độc tố này có thể làm gì chứ. Chưa kể Tam Tiếu Tiêu Dao Tán của Đinh Xuân Thu khi bám lên cơ thể hắn cũng trở thành chất bổ cho hắn mà thôi.

Dù sao độc đến mức tận cùng cũng là dược, dược đến mức tận cùng là độc.

Cơ thể Đế Thiên An có Dị Hỏa tôi luyện, máu huyết bên trong có Dị Hỏa lực lượng, độc tố vào thân liền trờ thành lực lượng cho hắn mà thôi.

“ Xuy”

Đế Thiên An bóng ảnh lóe lên như thiểm điện, trong nháy mắt đã đến trước người Đinh Xuân Thu một quyền thô bạo không nhân nhượng oanh ra.

“ Bành”

Đinh Xuân Thu lại lần nữa văng ngược về sau, rồi đụng lên một cái nhà gỗ gần đó rồi trượt xuống, trên cơ thể vẫn còn vấn vươn lôi điện chạy dọc lên đó, lồng ngực của hắn đả bị lỏm xuống một đoạn.

Xương cốt ở lồng ngực dưới một quyền bá đạo của Đế Thiên An bị đánh vở, có thể thấy nhiều mảnh xương vụn đâm qua da thịt thấm đỏ máu tươi.

“ Phốc!” Đinh Xuân Thu phun ra một ngụm máu, ánh mắt hiện lên kinh hoàng không cách nào tin được.

“ Thiên… Thiên… Nhân…” Đinh Xuân Thu môi khẽ mấp máy nhưng không cách nào có thể chống đở được nữa, cuối cùng đứt khí bỏ mình.

Bản thân Đinh Xuân Thu tuy cuồng ngạo nhưng vẫn biết mình không phải vô địch, kẻ có thể diệt trừ hắn tại trung nguyên có rất nhiều. Thậm chí trong một đêm đem Tinh Túc phái hủy diệt vẫn có.

Song những kẻ này hắn đều tận lực tránh dây vào, lại thêm an phận ở Tinh Túc phái cũng không gây hấn xâm chiếm với các bang phái khác, thành ra hắn mới có thể làm mưa làm gió ở Tinh Túc Hải.

Cho đến trước khi chết, có thể dể dàng đem hắn đánh chết, Đinh Xuân Thu tại trước khi chết trong đầu liền nghĩ đến một khả năng, đó là Thiên Nhân cường giả mới có thể để cho hắn bó tay chịu chết như vậy.


Đế Thiên An bất kể Đinh Xuân Thu nghĩ gì, lại xuất hiện phía trước người hắn, hai bàn tay vươn ra hắn bắt đầu cướp đoạt tinh khí của Đinh Xuân Thu lưu lại trong người.

Nếu không phải hắn cẩn thận khống chế lực đạo, tránh cho Đinh Xuân Thu hao phí vô ích nội lực chỉ e y đã sớm bị hắn đánh chết.

“ Không!!! Không thể nào”

“ Sư phụ chết rồi!!!”

“ Aa!!!”

“ Chạy mau!”

Trong phút chốc đám đệ tử của Tinh Túc phái liền nháo nhào cả lên, mạnh mẽ nhất cũng khiến cho bọn họ sợ hãi nhất Đinh Xuân Thu vậy mà chết?

Không ít kẻ sợ hãi mà bỏ chạy, cũng có kẻ run lẩy bẩy ở tại chổ quỳ mọp nháo nhào hô hoán xin tha, lẫn phỉ nhổ đã chết đi Đinh lảo quái.

Đế Thiên An bỏ mặt ngoài tai, nhìn cái xác khô của Đinh Xuân Thu cũng chưa có buông tha, từ mười đầu ngón tay rực rở sợi chỉ xuyên vào mi tâm rồi lôi kéo linh hồn y ra, sau đó vặn xoắn.

Linh lực trắng ngần vở tan rồi dung nhập vào mi tâm Đế Thiên An, để cho Linh Hồn của hắn tẩm bổ lấy.

Làm xong, Đế Thiên An liền dời gót chân, hổ nhập bầy dê xông vào đám đệ tử Tinh Túc phái mà đồ diệt.

Những kẻ này tuy nhỏ yếu, nhưng máu huyết và cả linh hồn trợ giúp cho hắn khôi phục lại thực lực. Cho dù là bé nhỏ nhưng muỗi nhiều cắn chết voi.

“ Ah! Tha mạng!”

“ Xin tha mạng! đại hiệp xin tha mạng!”

“ Mau! Mau chạy mau!”

Ồn ào rất nhanh náo lên khi thấy Đế Thiên An chém giết, đám đệ tử Tinh Túc phái kinh hồn táng đảm kẻ tháo chạy người chống trả…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK