Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau, Grryffindor phòng sinh hoạt chung.

“ Ginny, thế nào? ” Harry lên tiếng nhìn về Ginny hỏi thăm, đã mấy ngày nay Hermione cạch mặt hai người, hơn nữa hai người cũng không tìm được thân ảnh của Hermione, cơ hồ thời gian rãnh đều không tìm được Hermione.

Ginny mặt có chút hồng hồng khi nhìn Harry trước mặt lấy, sau đó ngượng ngùng lên tiếng : “ Hermione không sao cả, chị ấy cũng không để tâm đến chuyện này, mấy ngày nay nàng bận học nhảy”

Harry nghe đến lời nói của Ginny lòng thở phào nhẹ nhõm lên, sự việc vừa rồi làm cho hắn có phần kinh hãi đấy. Đồng thời tức giận với Ron không thôi, những ngày này hắn cũng ngĩ lại quá khứ những sự kiện xảy ra.

Chỉ có mỗi Hermione là quan tâm thật sự chú trọng vào mối quan hệ giữa 3 người, hơn nữa khi hắn gập nguy hiểm lẫn đủ thứ ngờ vực chỉ có mỗi Hermione là lo lắng hắn, còn Ron chính là ganh tỵ tự ti.

“ Ginny, em em có bạn nhảy chưa?” Harry nhìn Ginny phía trước, đột nhiên nói.

Hắn hiện giờ cũng có chút kinh ngạc khi nhìn Ginny trở nên xinh đẹp, mấy ngày nay liên tục nhờ lấy Ginny làm cho hắn tiếp xúc nhiều hơn với em gái này.

Ginny nghe đến gương mặt đỏ bừng lên, cúi đầu ngượng ngùng lắc đầu, ánh mắt nhìn về đôi chân mình không biết nghĩ ngợi gì cả.

“Cái kia... em làm bạn nhảy anh được chứ” Harry lên tiếng, hắn vốn định đi đến Cho Chang mở lời, mấy ngày nay lại bị Hermione cho quấy rầy, sau đó lại thấy Ginny ma xui quỷ khiến làm cho hắn mở lời lên.

“Ân” Ginny gật đầu mặt nhanh chóng hồng thấu, hai chiếc lổ tai nàng cũng nhanh chóng đỏ lên giống như mấy tóc của nàng, sau đó thân ảnh nhanh chóng chạy đi khỏi chổ này.

Đêm giáng sinh- Dạ Vũ chính là thời điểm mà tất cả đám học sinh mong đợi, khắp cả đại sảnh đã được trang trí sặc sở lên.

Khi mà năm này đả không còn các hoạt động như năm trước, thì Tam Pháp Thuật chính là điểm chờ mong nhất cho các học sinh ở trường.

Phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor lúc này trông rất lạ, đầy nhóc những người ăn mặc đủ màu sắc thay vì một đám học sinh mặc đồng phục đen thui như mọi khi.

Ginny đang đợi Harry ở ngay chân cầu thang. Trông cô bé ấy quả thật là xinh đẹp trong bộ váy áo màu hồng chói lọi,vì là con út lại là con gái nên nàng được ba mẹ và các ông anh cưng chiều rất nhiều.

“Em… ơ… trông… xinh quá, Star cũng vậy” Harry có chút thất thần lên tiếng, sau đó nhanh chóng lấp liếm nhìn về pokemon bên cạnh

“Cám ơn.” Ginny lí nhí trả lời, sau đó mặt hồng hồng đi đến cùng hắn.

Mà một bên Ron có chút kinh ngạc nhìn về cảnh này, đám người cũng nhanh chóng thoát đi đại sảnh hướng về đại sảnh mà đi, không mời được Hermione lại không có như nguyên tác thông qua Harry giúp đỡ, hắn thành công trở thành Grryffindor nam sinh không có bạn nhảy.

Tiền sảnh cũng đầy nhóc học sinh, tất cả đều nhẩn nha quanh quẩn chờ đến lúc tám giờ, khi cánh cửa đại sảnh đường được mở ra. Những người có bạn nhảy là người khác ký túc xá đang đi len lỏi qua đám đông để tìm gặp nhau.

Một nhóm học sinh nhà Slytherin đang đi lên cầu thang từ phòng sinh hoạt chung của họ dưới tầng hầm. Malfoy dẫn đầu; nó mặc một bộ lễ phục bằng nhung đen với cổ cao, khiến cho Harry nhận thấy nó trông giống như một mục sư.

Pansy Parkinson trong bộ áo váy xếp nếp màu hồng nhạt đang vịn cánh tay Malfoy. Cả Crabbe và Goyle đều mặc lễ phục màu xanh lá, trông cả hai đứa y chang hai cục đá tảng phủ rêu, và Ron vui mừng nhận thấy hai đứa nó chẳng kiếm được bạn nhảy nào hết.

Cánh cửa chính bằng gỗ sồi mở ra, và mọi người quay lại nhìn đoàn học sinh trường Durmstrang đi vào cùng giáo sư Karkaroff. Dẫn đầu đoàn khách này là Krum, cặp kè một cô gái xinh đẹp mặc áo váy xanh lơ. Nhìn qua phía trên đầu những học sinh Durmstrang đang tiến vào tiền sảnh.

Thông qua đó đám người có thể thấy bãi cỏ phía trước, bên phải lâu đài đã được biến thành một kiểu hang đá tràn đầy ánh sáng thần tiên, nghĩa là hàng trăm nàng tiên thực sự đang ngồi trong những bụi hoa hồng vừa mới được hóa phép hiện ra ở đó.

Các nàng tiên chấp chới vỗ cánh bay phía trên những bức tượng của cái gì đó giống như ông già Noel và cỗ xe hươu của ông.

Giọng nói của giáo sư McGonagall vang lên:“Xin mời các quán quân lên phía trên này.”

“Hẹn gặp lại sau nha.” Harry lên tiếng nhìn về Ron, mặt có chút hồng hồng nắm lấy tay Ginny bước đến đại sảnh trung tâm

Đám đông đang rì rào tách ra để cho Harry và Ginny đi qua.

Giáo sư McGonagall mặc một bộ áo váy carô chéo màu đỏ và đã cài một vòng hoa đại khái xấu xí quanh vành nón của bà. Bà bảo các quán quân và bạn nhảy hãy chờ bên ngoài cửa khi những người khác kéo vào bên trong đại sảnh đường.

Khi tất cả những học sinh đều đã ngồi đâu vô đấy, các quán quân và bạn nhảy sẽ diễu hành vào Đại sảnh đường theo nghi lễ.

Bỗng dưng tất cả đám người ở đại sảnh bổng dưng im lặng, đồng thời ánh mắt kinh ngạc hâm mộ, ngạc nhiên, một số người ánh mắt không tin được đem tay dụi mắt mình khi nhìn về cặp đôi xuất hiện trong đại sảnh.

“Chào Harry, Ginny” Hermione trong bộ váy màu hồng xinh đẹp, hồng quang chiếu sáng cả một vùng không gian đi đến chỗ đám người, bộ y phục giống như hỏa diễm một dạng bùng cháy trong đêm.

“ Hôm nay đẹp lắm Ginny” Đế Thiên An nhìn thân ảnh nữ tử bên cạnh Ginny khen lên tiếng, sau đó nâng lên tay nhỏ Hermione đi đến một chổ trống.

“ Hermione nàng nàng là Hermione” Harry một bên không tin được khi nhìn về thân ảnh Hermione.

“ukm” Ginny gật đầu, ánh mắt có chút hâm mộ nhìn Hermione, nhất là khi nhìn về Đế Thiên An thân ảnh soái ngây người đi, sau đó lén lút quan sát Harry một chút.

Mà không chỉ có Harry ngạc nhiên mà Ron thì há to miệng, ánh mắt nhìn Hermione.

“ A a a” âm thanh sợ hãi lại kinh hô lên khi một cặp đôi khác xuất hiện từ hướng nhà Slytherin.

Lại thêm một Đế Thiên An khác, một bộ tím vàng trường y hoa lệ, đi bên cạnh là một nữ hài xanh ngọc bích dạ phục, mái tóc vàng diễm lệ được cẩn thận chải chuốt, so với bình thường càng trở nên xinh đẹp- Daphne Greengras.

“Hừ” Hermione thấy Daphne thì hừ lạnh ánh mắt nhìn về Daphne ma sát lấy, nhưng rất nhanh thu hồi, môi có chút cong lên khi nghĩ đến việc gì.

Daphne cũng nhìn thấy ánh mắt của Hermione nhưng rất nhanh thu hồi đi, nhưng sự xuất hiện của một cặp đôi tiếp theo làm cho 2 người ánh mắt viên đạn nhìn về nữ nhân đó.

Đại sảnh đường, lại thêm một phân thân Đế Thiên An khác xuất hiện, đi bên cạnh là Feur, một bộ y phục màu bạch kim xinh đẹp lộng lẩy đi vào sảnh đường trung tâm chọn lấy một địa phương hướng xuống.

“ A A A... Giáo Sư” đám nữ gào thét thanh âm vang lên, ánh mắt nhìn về đám nữ mà thù địch, ánh mắt có chút không cam lòng, sau bọn họ lại quên mất đả Hermione có thể dung ra phép phân thân, thì Noah giáo sư sao không thể chứ.

Đám nữ sinh thì bị Đế Thiên An cho mê đảo, còn đám nam sinh thì bị vẻ đẹp của 3 nữ sinh cho hấp dẫn lấy, ngày hôm nay 3 nữ nhân này miểu sát hết tất cả nữ sinh toàn trường, ngoại hình đã xinh đẹp lại cộng thêm những bộ y phục hoa lệ phối hợp cho đám người.

Khi mọi người đã yên vị trong đại sảnh đường, giáo sư McGonagall bảo các quán quân và bạn nhảy của mình sắp thành hàng đôi và đi theo bà.

Tất cả làm theo và đám đông trong Đại sảnh đường vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt khi họ bước vào và bắt đầu đi về phía cái bàn tròn to đặt ngay ở phía đầu của Đại sảnh.

Các vị giám khảo đang ngồi ở đó.

Những bức tường của Đại sảnh hầu như được bao phủ hết bằng lớp sương giá màu bạc lóng lánh, với hàng trăm vòng hoa và bóng tròn trang trí giăng ngang trần nhà đã được phù phép thành một bầu trời đầy sao.

Những dãy bàn của các nhà đã biến mất; thay vào đó là hàng trăm bàn nhỏ hơn, mỗi bàn có thể ngồi khoảng mười hai người, và bàn nào cũng được thắp lồng đèn.

Đế Thiên An nắm lấy tay mỗi người dắt đến chiếc bàn dành cho các vị dũng sỉ ăn uống lấy, tất nhiên hắn sẻ không ngu đem 3 nữ dồn chung một chổ rồi. Đám người trên bàn cũng bất ngờ kinh ngạc khi thấy sự xuất hiện của 3 cặp đôi này.

Khi các quán quân đến gần cái bàn đầu tiên, cụ Dumbledore tươi cười hớn hở, đêm nay Ludo Bagman mặc lễ phục màu tía rực rỡ có đính những ngôi sao vàng to tướng, và ông vô tay nhiệt liệt như bất cứ học sinh nào.

Và Maxime hiệu trưởng đã thay đổi bộ đồng phục thường ngảy bằng sa tanh đen thành một tấm áo dài thướt tha bằng lụa màu hoa oải hương. Bà cũng vỗ tay chào đón các quán quân một cách lịch sự.

Nhưng lần này Crouch không có mặt trong số các vị giám khảo. Ngồi ở cái ghế thứ năm trên bàn giám khảo giờ đây là Percy Weasley.

Khi các quán quân và bạn nhảy đi tới bàn, Percy kéo một cái ghế trống bên cạnh anh và nhìn Harry chằm chằm, khiến cho Ginny mặt đỏ bừng xấu hổ không dám nhìn anh trai minh, hai tay nắm lấy làn váy, mà Harry cũng không khác gì hơn.

Hôm nay Percy mặt một bộ lễ phục mới toanh màu xanh nước biển và biểu lộ một vẻ tự mãn, nhìn hai người cười nói :“Anh vừa được thăng chức. Bây giờ anh là trợ lý riêng của ông Crouch, và anh đại diện cho ông ấy ở đây.”

Harry không trông mong được thuyết giảng về đáy vạc trong suốt buổi ăn tối.

Nó hỏi:“Tại sao ông ấy không đến?”

“Anh rất áy náy phải nói rằng ông Crouch không được khỏe lắm, không được an khang. Từ trận Cúp thế giới đến nay ông không được khỏe. Cũng không đáng ngạc nhiên, ông làm việc quá sức mà. Bây giờ ông ấy chẳng còn trẻ như xưa nữa, mặc dù vẫn thông tuệ, dĩ nhiên, đầu óc của ông vẫn vĩ đại như xưa nay.

Nhưng mà Cúp Thế giới quả là một thất bại đối với toàn bộ Bộ Pháp Thuật, và rồi ông Crouch lại chịu đựng thêm một cú sốc cá nhân với cách cư xử tệ hại của con gia tinh của ông ấy, tên Blinky hay kêu là gì đó.

Đương nhiên là ông đã đuổi ngay con gia tinh đó, nhưng mà... Ừ, như anh nói ấy, ông phải sống và làm việc, ông cần được chăm sóc, và anh nghĩ là ông rơi vào một sự hụt hẫng nhất định trong cuộc sống ở tư gia, thiếu hẳn sự thoải mái và niềm an ủi từ khi con gia tinh ấy ra đi.

Và rồi chúng ta lại tổ chức cuộc Thi đấu Tam Pháp thuật, trong khi phải tiếp tục giải quyết những hệ lụy của trận Cúp Thế giới – nó khơi lên vụ bà phù thủy Skeeter ì xèo khắp nơi.Thiệt là tột nghiệp ông ấy. Ổng đáng được hưởng một Giáng sinh an lành! Anh rất mừng là ông ấy biết rằng có người có thể trông cậy để thay thế vị trí của ông ấy.”

Trên mấy cái đĩa vàng lóng lánh vẫn chưa có đồ ăn, nhưng có một cái thực đơn nhỏ được đặt trước mặt mỗi người. Harry ngập ngừng cầm cái thực đơn trước mặt nó lên và nhìn quanh chẳng có bồi bàn nào cả.

Tuy nhiên Dumbledore cẩn thận ngó xuống cái thực đơn của cụ, rồi nói rất rõ ràng với cái đĩa của cụ:“Thịt cốt-lết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK