Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Sở vương phát binh, ba nước còn lại cũng có động tĩnh.

Bắc Ly từ khi Tề Thiên Trần trở về báo tin 60 vạn quân bị diệt, lập tức 40 vạn quân đội do đại tướng Trình Lạc Anh xuôi nam xuống Đại Việt.

Chỉ là trong quá tình xuống Đại Việt thông tin nhận được Thiên Trạch một người đại náo Ngô quốc, lại khiến cho Bắc Ly vương kiêng kỵ với vũ lực cái thế của Thiên Trạch, thế là hắn điều thêm Vương Thế Sung và Vũ Văn Tích mang thêm 80 vạn quân nam chinh, trừ họa và bằng mọi giá chiếm lấy số lượng tài sản Thiên Trạch cướp.

Hàn quốc từng là thống soái Bạch Diệc Phi dẫn binh phạt Đại Việt, theo lệnh của Hàn vương An mang theo 120 vạn quân vào Đại Việt.

Ngô vương Phù Sai thì hạ lệnh cho lão tướng Vương Tôn Lạc, Tích Lặc và thái tử Huệ mang theo 180 vạn quân chia binh ba đường mà công Việt.

Bốn chi đại quân được bốn vị quân vương hạ lệnh công phạt Đại Việt có cùng mục đích giống nhau, trừ họa và chiếm tài bảo khổng lồ trong hoàng cung kia. Nhưng vì quốc thổ khác nhau nên đại quân bốn nước đặt chân lên đất Việt cũng khác nhau.

Sớm nhất là 120 vạn quân Hàn, Bạch Diệc Phi dẫn quân chiếm lại địa bàn cũ, nhưng vẫn đứng yên bất động không xâm lấn qua địa bàn nước Sở.

Bạch Diệc Phi khi tiếp quản lại thổ địa cũ đã biết Thiên Trạch có vũ lực đáng sợ, lại thêm Thăng Long nằm tại thổ địa của Bắc Ly đem quân qua đánh buộc phải qua Sở quốc chổ, đem quân công kích Thăng Long cho dù thuận lợi chiếm thành cũng khó mà giữ được trước hai nước kia, cho nên hắn án binh chờ đợi.

Đúng là chờ đợi, bởi hắn nhận được tin võ lâm giang hồ kéo xuống Thăng Long, hắn muốn bảo trì lực lượng và để cho lực lượng này hao mòn thế lực của Thiên Trạch, trong tối lại để Dạ Mộ cùng các thế lực chia chén canh tài sản khổng lồ kia.

Còn lại ba nước Ngô, Sở, Bắc Ly cũng không khác quân Hàn là mấy. Bọn họ cũng muốn ôm cây đợi thỏ, chờ thế lực giang hồ đánh trận trước, mượn tay thế lực giang hồ mà hao mòn thế lực của Thiên Trạch, trong tối thì cùng các thế lực khác chia chén canh kho báu khổng lồ.

Nhưng.... sự tình biến đổi, bốn nước chư tướng thông qua thám báo hoặc đích thân đến Thăng Long xem chiến, vũ lực của Thiên Trạch vượt qua bọn họ có thể lường đến, võ lâm nhân sĩ gần trăm vạn người lại tan tác chim muôn.

Vũ lực cái thế để cho bốn nước chư tướng kinh sợ, càng kinh sợ ý muốn diệt trừ Thiên Trạch lại càng lớn hơn.

Bởi Thiên Trạch có được sức mạnh Thần Ma hắn sẽ dừng lại bằng việc chiếm cứ một thành ư? Bốn nước đều có thù, y sẽ không bỏ qua được, chờ y lớn mạnh lực lượng chính là đại họa của bốn nước.

Song tiến đánh Thiên Trạch, bọn họ đem quân đến có thể làm được ư?

Trăm vạn võ lâm nhân sĩ không phải là y đối thủ, trong thành lại còn hai đầu thần thú tọa trấn, làm sao diệt trừ?

Giữa lúc bốn nước chư tướng bị quân vương thúc ép phải trừ diệt Thiên Trạch, may mắn bọn họ nhận được một tin thám báo. Đó là khi đại chiến với võ lâm nhân sĩ xong, Thiên Trạch vào hoàng cung không ra, mọi việc chính sự giao cho chư nữ của y.

Trong các suy đoán khác nhau, thì suy đoán y tiêu hao công lực cần phải tĩnh dưỡng bế quan, hấp thụ Tử Kim Thần Vũ lực lượng, suy đoán này rất được nhiều kẻ chấp nhận. Không ít kẻ cho rằng đây là thời cơ tốt, cơ hội có thể đem kẻ Thần Ma kia trừ đi.

Trong bốn nước cùng các thế lực, Tuyết Y Bảo chủ Bạch Diệc Phi là người chủ động diệt trừ Thiên Trạch nhất. Bởi hắn là kẻ có thù oán sâu đậm với y. Cộng thêm Hàn An đã gởi chỉ dụ không tiếc hết thảy phải giết Thiên Trạch, hắn chủ động đến tìm ba nước còn lại liên lạc, cùng chế định một kế hoạch diệt trừ vĩnh viễn mối họa.

Đứng trước mối họa nguy hiểm kia, bốn nước chư tướng quyết định hợp tung với nhau, bọn họ ngồi lại cùng nhau bàn bạc làm sao diệt trừ Thiên Trạch.

Kế hoạch diệt trừ Thiên Trạch được chư tướng bàn bạc thương nghị, sau đó nhất quyết đồng ý với nhau bằng việc di dời sự chú ý của Thiên Trạch, phát động thế công chớp nhoáng công hãm Gia Lãm/ Thăng Long.

Để làm được điều đó, Ngô Liêm cùng chư tướng ba nước cho thủ hạ của mình lẻn vào đô thành Đại Việt đem hỏa khí lớn vào trong, ngoài ra còn liên lạc với các thế lực có hận thù với Thiên Trạch làm cảm tử nhiễu loạn.

Kế hoạch dù có lổ thủng nhưng không phải là không có khả năng thực thi, sau khi cân nhắc các khâu sơ hở, Ngô Liêm cùng các đầu não bốn nước cho thủ hạ triển khai kế hoạch và ước định thời gian công hãm đô thành Đại Việt.

Tháng năm ngày hai mươi hai chính là thời điểm ước định.

Vào lúc chín giờ sáng thời điểm, trong thành xảy ra các vụ oanh tạc cực lớn, hoàng cung Bách Việt bị đại lượng hỏa dược mang đến oanh kích.

Thủ hộ đại trận không bị hư hại nhưng các kiến trúc lân cận hoặc nhà dân thì thương vong nặng nề.

Khi vụ oanh tạc này vừa hiện, trong thành lại xảy ra trọng đại nội loạn, một lượng lớn người tập kích giết hại quan binh trên thành, phóng hỏa đốt kiến trúc trong thành và lẫn trốn trong các nhà dân.

Cả thành Thăng Long cũng bị náo động và tê liệt.

Đại lượng thủ hạ của Thiên Trạch truy lùng giết chết những kẻ làm rối loạn này.

Vụ náo động qua đi chừng nửa tiếng, 150 vạn quân Sở và 120 vạn quân Hàn và 150 vạn quân Ngô áp thành.

Riêng quân Bắc Ly không tham dự, bởi đại quân đã bị Thiên Trạch trừ diệt, Thiên Trạch che dấu động tĩnh cho nên ba nước còn lại vẫn không hay biết. Bọn họ nếu có biết thì đó là chuyện Thiên Khải bị Thiên Trạch đến náo động.

Kế hoạch đã lên thời điểm đã đến, cộng thêm việc Thiên Trạch hành tung không rõ có khả năng còn ở đất Bắc Ly, đây là cơ hội tốt cho các nước còn lại diệt trừ vĩnh viễn thế lực của Thiên Trạch, sau đó chỉ việc dùng đại lượng nhân mã dốc sức diệt y.

“ Rầm! Rầm!Rầm!!”

Ngoài thành nơi một số bách tính Đại Việt ở nơi cao nhìn thấy trùng trùng điệp điệp kéo lên khói mù đại quân, đại địa rung chấn tiếng vó ngựa, từ xa thấy được cờ ngựa san sát, ai nấy hoảng sợ, vội vả chạy vào cổng thành.

“ Truyền lệnh! Lập tức công thành” đại quân bên trong, Ngô Liêm nhìn thấy tường thành còn mấy ngàn mét lập tức phát lệnh.

“ Tướng quân có lệnh! Công thành!” lệnh ban xuống thân binh bênh cạnh lập tức giục ngựa chạy lên tiền quân.

“ Tuuuu!”

Tù và kèn hiệu được thổi lên, tiên quân lập tức theo phương trận di chuyển đến trước.

Trọng Giáp đi trước, cung thủ theo sau, trang bị công thành cũng được vận chuyển.

Sở quân tấn công thành bắc thì Hàn quốc tiến công mặt tây.

“Công thành!” Bạch Diệc Phi trong soái trướng cất cao lời.

Lập tức tiếng tù và thổi lên, tiền quân lập tức áp thành, trang bị công thành cùng khí giới mới lúc tiến đến.

“ Tiến công!” Mặt đông Ngô quốc Vương Tôn Hùng làm soái, giám quân thái tử Huệ cùng phát động thế công,150 vạn quân Ngô hùng dũng công thành.

“ Giết!”

“ Xung phong!”

“ Kẻ nào công thành thưởng ngàn lượng hoàng kim, thăng tiến hai cấp”

“ Kẻ nào giết được Việt Đế, bệ hạ phong Vạn Hộ Hầu”

“ Kẻ nào lâm trận thoái lui! Chém”

“ Các binh sĩ nước Ngô! quét sạch kẻ thù nước Việt, rửa sỉ nhục của Ngô vương”

“ Nào binh sĩ, để cho thế nhân biết quân đội tinh nhuệ nhất Sở quốc”

“ Cung thuẫn tiến trước, bộ binh theo sau, chuẩn bị công thành!”

Ba mặt chiến trường tiếng tù và cùng binh sĩ ba nước không ngừng vang lên, hỗn tạp thanh âm hòa lẫn với các mệnh lệnh ban phát.

“ Công thành!”

“ Ba mặt đều bị công thành!”

“ Không xong! Trời ơi!”

“ Lần này để xem ngươi chống đở thế nào? Thiên Trạch?”

“ Gấp cái gì! có bệ hạ tại! còn sợ bọn chúng!”

“Chỉ cần bệ hạ tại, bọn chúng chỉ là gà đất chó sành!”

“ Ba nước đại binh tiến công! Liệu có phá được hay không?”

“ Thiên Trạch đã là Thần Ma cường giả? Y có hai cái thần thú tương trợ, nhưng mà y vừa mới dưỡng thương xong, trong thành lại ít quân đội, thật là khó nói”

“ Đúng vậy! y quá đáng sợ. Nhưng đại quân bốn nước cũng hơn ba trăm vạn đi, bọn họ lần này đại tấn công với quy mô lớn. Kết quả khó nói. Đáng nói là khi tường thành công hãm, bọn họ có bỏ qua chúng ta ư?”

Trong thành hỗn loạn trong, không thiếu những kẻ quan chiến nghị luận bàn tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK