Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng vào lúc Harry né một trái Bludger khác đang lao xoáy qua đầu nó cực kì nguy hiểm thì sự cố xảy ra. Cây chổi của nó bỗng như bị chấn động, chao đảo dễ sợ.

Trong nháy mắt, Harry tưởng mình sắp té nhào xuống. Nó nắm chặt cán chổi bằng cả hai tay và kẹp chặt hai đầu gối lại. Trong đời, nó chưa bao giờ cảm thấy khủng khiếp như vậy.

Cây chổi lại chấn động lần nữa, dường như nó muốn hất Harry ra. Nhưng xưa nay, có bao giờ cây Nimbus 2000 lại quyết định hất người cỡi một cách thình lình như vậy? Harry cố gắng quay về phía những cột gôn của đội nhà. Nó lưỡng lự, nửa muốn kêu Wood xin tạm dừng trận đấu, nửa không.

Và đúng lúc đó, Harry nhận ra cây chổi của mình đã trở nên bất trị: nó không quay trở nổi cán chổi. Cũng không lái được. Cây chổi cứ ngúa ngoắc chĩa thẳng lên trời, thỉnh thoảng lại quất mạnh một cái, khiến Harry sắp té nhào.

Lee vẫn đang bình luận trận đấu: “Đội Slytherin đang giữ banh… Flint đang có banh Quaffle… anh vượt qua Spinnet… qua cả Bell… Một trái Bludger tống mạnh vào anh, chắc là bể mũi quá… Dạ, em giỡn chút mà cô… Đội Slytherin GHI BÀN… Ồ không”

Phe Slytherin bùng lên hoan hô. Dường như không ai để ý thấy cây chổi của Harry đang cư xử hết sức kỳ lạ. Nó đang đưa Harry lên cao dần. Cao dần, tách ra khỏi trận đấu, vừa bay vừa vùng vằng, giật ngược.

“Không biết thằng Harry đang làm cái trò gì kia?” Lão chăm chú nhìn qua ống dòm : “Phải như ta không biết rõ về thằng nhỏ, thì ta sẽ cho rằng nó đã không điều khiển được cây chổi… Nhưng vô lý”

Thình lình, mọi người trên khán đài đều chỉ về phía Harry, tít mít trên cao. Cây chổi của nó đang bắt đầu xoay tròn, xoay tròn, còn nó thì chỉ cố bám cho được cán chổi.

Thế rồi cả đám đông há hốc mồm ra: Cây chổi của Harry vừa giật ngược một cách man dại, hất văng Harry ra ngoài. Giờ đây, Harry chỉ còn bám được có một tay vào cán chổi, đeo tòn ten trên không.

Seamus thì thào: “Hay lúc thằng Flint cản phá, nó đã làm gì cây chổi?

Lão Hagrid run run giọng, nói: “Không thể được… Chỉ có một phù thuỷ mạnh phe hắc ám mới phù phép nổi cây chổi… Chứ đứa con nít… con nít làm sao ám được một cây Nimbus 2000? Tiên sinh...”

Nghe tới đó, Hermione vội giật lấy cái ống dòm của lão Hagrid, nhưng thay vìhướng lên Harry, cô bé lại chĩa ống dòm vào đám đông tìm kiếm.

Ron, mặt mày xám ngoét, rên rỉ: “Bạn đang làm gì vậy?”

Hermione thở hổn hển: “Biết ngay mà… Thầy Snape… Coi kìa”

Ron chụp ống dòm. Thầy Snape ở giữa đám đông, trên khán đài đối diện. Mắt ông đăm đăm nhìn Harry và môi thì lẩm nhẩm liên tục không kịp thở.

Hermione nói: “ Ổng chắc chắn đang làm cái gì đó… đang phù phép cây chổi”

Đế Thiên An một bên luôn xem kịch, lại nhìn Hermione nhìn mình khẽ lắc đầu, bàn tay búng nhẹ “ tách” một cái, trên không trung rung lắc Harry đang cố ôm lấy cây chổi, một luồng trắng ngần ánh sang bao trùm, một luồng hắc khí nhanh chóng bay ra rồi tiêu tán đi, trắng ngần quang mang này nhanh chóng co rút lại thành một ngọn lửa rồi biến mất.

“ Là Noah” Tuốt trên cao kia Harry cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, cả người như tắm mình trong ánh sang ban mai linh hồn lẫn thể xác đều gột rửa, liền biết ra là ai làm, chiếc chổi đả trở về ban đầu nhanh chóng lao đi trong không trung, trong mắt nó thấy được một cái màu vàng nhỏ xinh đôi cánh.

Từ trên trời cao vẻ lên bầu trời một vệt ngân quang, một tay vươn ra trong ánh mắt ngắm nhìn của nhiều người, một tay vươn ra tóm lấy thứ màu vàng đó. Rồi không ngừng chúi đầu rơi xuống mặt đất bên dưới, đến khi chỉ còn bốn năm mét thì hãm tốc điều khiển chiếc chổi của mình đổi hướng, tốc độ cũng giảm dẫn lại

Màu vàng choé có một đôi cánh nhỏ, nó giơ cái vật ấy lên cao khỏi đầu, hét to: “Tôi bắt được banh Snitch rồi”

Trận đấu kết thúc trong tình cảnh la ó sôi trào của đám học sinh nhà Gryffindor, tiếng tung hô dậy song không ngừng. Cùng với Lee Jordan vẫn còn hồ hởi gào kết quả trận đấu khản cả cổ: “Gryffindor đã thắng với tỷ số 170 – 60”

Nửa tiếng sau, gian nhà Đế Thiên An.

Trên một chiếc bàn ngọc xa hoa, Ron hưng phấn ngồi lên xuýt xoa sờ lấy nó lại ăn lấy một mẫu thức ăn, nhìn Harry không xa đó đồng dạng như mình, lên tiếng :“ Chính lão Snape. Hermione và mình nhìn thấy lão đang ếm cây chổi của bồ, miệng lão lẩm nhẩm liên tục, mắt thì không rời khỏi bồ một giây nào hết.”

Hagrid một bên uống rượu của mình có chút say, lớn tiếng : “ Nhảm nhí! Việc gì mà thầy Snape phải làm như vậy?”

Harry, Ron và Hermione nhìn nhau, xem nói sao với lão Hagrid đây. Cuối cùng Harry quyết định nói sự thật: “Tụi con đã khám phá ra bí mật của ổng. Ổng tìm cách vượt qua con chó ba đầu trong đêm lễ Hội Ma. Ổng bị chó cắn. Tụi con nghĩ là ổng muốn đánh cắp cái mà con chó ba đầu đang canh giữ.”

Lão Hagrid làm rớt chung rượu lớn của mình, rượu ướt cả y phục : “Làm sao các cháu lại biết về con Fluffy?”

“Fluffy hả?”

“Ờ… nó là con chó của ta… Mua của một thằng cha người Hy Lạp mà ta gặp ở quán rượu hồi năm ngoái… Ta cho cụ Dumbledore mượn để nó canh giữ cái”

Harry nôn nóng: “Cái gì ạ?”

Lão Hagrid đổi giọng cáu kỉnh: “Thôi, đừng hỏi ta nữa. Đó là chuyện tối mật, ừ, tối mật”

“Nhưng mà lão Snape đang định đánh cắp nó mà?”

Lão Hagrid lại gạt đi: “Nhảm nhí! Thầy Snape là giáo sư trường Hogwarts, đời nào ổng lại đi làm mấy chuyện đó!”

“Vậy thì tại sao ổng cứ tìm cách giết Harry?”Hermione kêu lên :“Bác Hagrid, cháu nhìn là biết cây chổi bị ếm mà, cháu đã đọc hết sách vở về đề tài đó rồi. Khi muốn ếm ai thì phải chăm chú nhìn không rời mắt khỏi người đó, mà cháu thấy ông Snape không chớp mắt”

Lão Hagrid nóng nảy bảo: “Ta nói với tụi bây là tụi bay nhầm rồi! Ta không biết tại sao cây chổi của Harry đâm giở chứng như vậy, nhưng thầy Snape không đời nào tìm cách giết học trò! Này, nghe đây, cả ba đứa tụi bay… tụi bay đang xía vô chuyện không dính dáng gì tới mình cả. Nguy hiểm lắm. Tụi bay quên con chó đi, quên luôn chuyện nó đang canh giữ cái gì đi. Đó là việc của cụ Dumbledore và cụ Nicolas Flamel mà thôi.”

Harry reo lên: “A! Vậy là có ai đó tên là Nicolas Flamel liên quan đến vụ này, phải không bác?”

Nghe tới đó. Lão Hagrid liền trông như nổi điên lên với chính mình, lại thấy Đế Thiên An cất bước đi lại, ba đứa trẻ này ánh mắt sáng lên lập tức đứng dậy thầm lo lắng không thôi

“ Noah...Nicolas Flamel... anh biết người đó là ai không?” Hermione lập tức lên tiếng hỏi

Đế Thiên An cười nhạt đi đến chiếc ghế ngọc xa hoa, một chân duỗi thẳng từ trong không gian lấy ra một vò rượu khác chậm rãi uống lấy, nhìn Hagrid ánh mắt khẩn cầu, lắc đầu nói : “ biết nhưng anh không nói , còn gì là thú vị nữa”

“ Noah” Hermione phụng phịu bất mãn đi đến gần, mắt đảo tròn nói : “ vậy trong số sách của anh có cuốn nào có liên quan đến người đó”

“ Cốc” ngón tay vươn ra khẻ cốc nhẹ lên trán nàng : “ không nhớ nha, nhiều sách như vậy anh lười tìm”

“ Hừ” Hermione hừ một tiếng, hiển nhiên việc Đế Thiên An không giúp đỡ mình nàng cũng không vui vẻ, thân ảnh liền đứng dậy chậm rãi chạy đi thẳng hướng về một nơi.

Lúc này bên ngoài ngôi nhà, hai thân ảnh tóc đỏ nam hài đang không ngừng di chuyển tránh né đi những chiếc lá to lớn lao đến, trên tay đũa thần phóng ra hỏa diễm thiêu đốt những chiếc là này nhưng chẳng có ăn thua.

“ Nó rốt cuộc là cái thứ gì ch... xong” Fred la lên cả thân ảnh đột ngột bị tóm lại, cả người ngả sấp xuống mặt đất bên dưới.

“ Lại là cái cảm giác này... a a a” Georgo cũng cùng chung số phận với người anh em mình, bị những chiếc lá cây lớn tóm chặt, từng sợi dây leo quấn vào cơ thể cả hai, đem toàn bộ ma lực trong người hút sạch, còn đem cả hai anh em treo ngược lên,

Lão Hagrid ở bên trong nhìn thấy dây leo to lớn đung đưa, nhìn rõ là ai khoái trá nhìn hai tên quậy phá này chịu cảnh ngộ : “ Là hai cái đứa tiểu quỷ phá phách đó, đúng là không có chừa mà”

“ Fred, Georgo” Ron hô lên, trong long cũng vui sướng, dù sao hai người anh này thường ngày hay chọc ghẹo hắn, chẳng một chút lo sợ bọn họ nguy hại tính mạng, bởi vì những ai tiến vào căn nhà này chỉ bị treo một lát hành hạ thể xác một hồi, sẽ được thả ra thôi.

Không lâu sau giáo sư Mcgongall nhận được tin đi đến, nhìn hai học sinh nhà mình bị treo, gương mặt tràn đầy tức giận với cặp đôi quậy phá này : “ trừ nhà Gryffindor 20 điểm, 2 trò cấm túc 1 tháng”

“ Ôi, thôi mà cô” Fred cùng Georgo la lên, bản thân đả chịu tra tấn rồi bây giờ còn nhận thêm hình phạt đúng là tồi tệ mà.

Harry cùng đám người bên trong tiếp tục ở lại căn nhà này dạo chơi, cho đến khi sắc trời tối dần, ăn lấy một bụng no nê thức ăn, còn mang theo túi lớn túi nhỏ trở về, nếu mà được đám người bọn họ không nguyện ý rời đi chổ này à.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK