Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phủ thái tử, bóng đêm thăng trầm.

Một thân hắc y đột nhiên lóe lên rồi xuất hiện ở cửa.

Ngay lập tức phủ thái tử thị vệ thi thể, bị Khu Thi Ma thi pháp biến thành cương thi, chính tại cửa ra vào tuần tra, cái xác không hồn một dạng, thân hình xiêu vẹo quỷ dị, phát hiện ra được thân ảnh này. Lập tức giương nanh múa vuốt xông qua tới.

Nhưng hắc y lại là bất động thanh sắc, chỉ là phất phất tay, mấy cỗ hàn lãnh thâu xương lan tỏa ra xung quanh đem cương thi toàn bộ thành băng điêu, không chỉ thế đem gốc cây lân cận cũng nhiễm lên một tầng lạnh lẽo hàn băng phủ bọc.

“ Crac” “ Crac” Cuối cùng băng tinh vỡ nát ra tới.

Hắc y đi từng bước một tiến vào, thân ảnh cứ như thuấn di một dạng trong giây lát biến mất lại hiện ra ở trong phủ đệ.

Rất nhanh, một đạo khác bóng người xuất hiện, lại là Thủy Vân Du chặn lại hắc y.

“ Một mỹ nhân thế này, không nên đùa với kiếm” Huyết Y Hầu nhìn thấy nữ tữ phía trước trên tay ngưng tụ thủy kiếm chậm rãi nói.

Chỉ thấy cái bóng của hắn đột nhiên chuyển động hướng đến phía sau Thủy Vân Du, ngay sau đó các sợi dây gai băng to lớn xoay quanh nàng để lộ ra hàn khí kinh người, thanh thủy kiếm trên tay của Thủy Vân Du lập tức biến thành băng kiếm, có lẽ do hàn khí lạnh lẽo mà Thủy Vân Du không chịu được liền buông tay.

Đồng thời một đóa hoa băng theo tay của Bạch Diệc Phi phẩy nhẹ từ đầu một ngọn gai băng nở rộ, nói : “ cách ẩn dụ này thích hợp với nàng”

Thủy Vân Du đôi mắt xoay chuyển, thân ảnh nhanh chóng thoát ly khỏi trói buộc rời đi, nàng khống thủy đối phương khống băng, nếu giao chiến nàng chịu thiệt trước, khi mà hàn băng nương theo nước cấp tốc hóa băng.

Hàn khí đối phương quá mức lạnh lẽo, nương theo đó xâm nhập vào thể nội của nàng, Thủy Vân Du lạnh lùng nói : “ Ngươi quá lạnh không hợp khẩu vị ta”

“ Nàng không xích lại gần một chút, làm sao hiểu được dưới vẻ ngoài lạnh lẽo còn có mặt nhu mì như nước” Bạch Diệc Phi đi đến, trên tay hàn khí nhanh chóng ngưng kết thành một khối băng trong suốt phản chiếu hình ảnh xinh đẹp của nàng trong đó.

“ Cẩn thận đấy, lần trước mấy kẻ nam nhân thốt ra mấy chữ này, đều đã chết rồi” Thủy Vân Du không yếu thế lên tiếng.

“ Ngươi đến chậm rồi” một giọng nói đột nhiên lên tiếng phá vở đi thế cuộc của hai người, cánh cửa cổng thái tử ngay lập tức đóng mạnh lại Thủy Vân Du lui qua một bên nhường chỗ cho Thiên Trạch đi đến.

Hai người nhìn nhau một cái, Huyết Y Hầu phá vở yên tĩnh mở miệng, trong lời nói có chút bất mãn: “Hành động của ngươi còn hơn ta tưởng tượng”

“ Xem ra ngươi không thích sự ngoài ý muốn” Thiên Trạch trầm giọng nói ra, nhìn không ra buồn vui.

“Ta chỉ thích sự bất ngờ”Huyết Y Hầu bình tĩnh nói, trong lời nói lại là không giận tự uy.

“Thứ ta đang tặng đây không phải là bất ngờ ư?" Thiên Trạch hỏi ngược lại, lơ đễnh.

" Sự bất ngờ ngoài tầm khống chế sẻ là một tai họa” Huyết Y Hầu lạnh giọng nói ra, đi thẳng về phía trước, chung quanh bầu không khí lại lạnh mấy phần.

Thiên Trạch cười lạnh: “ Vậy thì ta có thể cam đoan tai họa chỉ mới bắt đầu” "

“ Ngươi đã lấy thứ đồ ngươi không nên lấy” Huyết Y Hầu chuyển đề tài, trực tiếp nói.

Thiên Trạch đáp : " ý ngươi là tên sát thủ tên là Ngột Tựu sao?"

Huyết Y Hầu lay lay đầu: “ ta đang chỉ tên còn lại trong Đoạn Phát Tam Lang”

“ Ngươi rất để tâm coi bộ ta lấy đúng rồi” Thiên Trạch cười lạnh nói, trong lòng có bản thân tính toán.

Huyết Y Hầu tức giận, xoay người nhìn xem Thiên Trạch, cảnh cáo nói: “Tốt nhất ngươi nên cẩn thận”

“Hô" Thiên Trạch cũng không thèm để ý, trên mặt thậm chí có chút ít vẻ khinh miệt.

“Ta biết rất rỏ nhược điểm của ngươi, chúng ta có thể thả ngươi ra thì cũng có thể hủy ngươi bất cứ lúc nào” Huyết Y Hầu lạnh giọng nói ra, trong lời nói tràn đầy ý uy hiếp.

Mà Thiên Trạch lại là cười nhạt một tiếng, nói một câu càng thêm ý vị sâu xa nói: “ Điểm thú vị là, bản thân ta chính là nhược điểm của ngươi ‘chúng ta’ mà ngươi vừa nói nếu để họ biết sẻ rất không vui”

Không có người biết, Thiên Trạch cùng Huyết Y Hầu giữa, còn có tầng một sâu hơn quan hệ, liền Cơ Vô Dạ cũng không biết nói. .

“ Ngươi không hề hiểu chúng ta” Huyết Y Hầu bình tĩnh nói, tựa hồ không quan tâm Thiên Trạch uy hiếp.

Huyết Y Hầu tu vi cao thâm, Tuyết Y Bảo chủ nhân, trông coi 10 vạn binh quyền, liền tính Cơ Vô Dạ cũng sẽ không hoàn toàn trở mặt.

Quyền lợi trò chơi liền là dạng này, Huyết Y Hầu có bản thân tư bản, Cơ Vô Dạ không thể rời hắn!

“Nhưng ta biết các ngươi cần ta”Thiên Trạch lại là lần nữa mở miệng: " một người chờ đợi càng lâu lấy sẻ càng nhiều”

“ Nếu như ngươi đủ thông minh, ngươi sẻ lấy được thứ ngươi cần” Huyết Y Hầu lạnh giọng nói ra, đối với Thiên Trạch lòng tham, rất là phản cảm.

“ Nếu như ngươi đủ thông minh thì sẽ không chọn lúc này để mặc cả” Thiên Trạch đồng dạng không cam lòng yếu thế.

“ Bất cứ thứ gì trên đời đều có giá cả, chẳng hạn như thứ này” Huyết Y Hầu cười lạnh nói, trong tay nhiều một cái hắc sắc chai thuốc: “ Tuy ngươi bên người có Độc Vương tinh thông tất cả, nhưng đây không phải là độc”

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên rất là bị đè nén, Thiên Trạch càng là trầm mặc không nói, chỉ là sắc mặt dị thường băng lãnh.

Huyết Y Hầu cười nhạt một tiếng, đem chai thuốc ném cho Thiên Trạch: “ đây là một thứ gông xiềng không thể rủ bỏ, để duy trì tình hữu nghị yếu ớt của hai ta”

“ Thù hận là thứ vũ khí lợi hại nhất, ta kiến nghị ngươi hãy sử dụng”Huyết Y Hầu cười nói ra,đi ra ngoài, mấy cái lấp lóe, liền không thấy tung tích.

Mà Thiên Trạch, lại là nhìn lấy trong tay bình thuốc nhỏ, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Chính như Huyết Y Hầu nói, đây là hắn vĩnh viễn xa không cách nào giãy khỏi gông xiềng, không cởi được, phá không được, do đó, một đời đều phải bị trói buộc.

Thiên Trạch siết thật chặt trong tay bình thuốc nhỏ, nhìn xem Huyết Y Hầu đi xa phương hướng, biểu tình băng lãnh.Không có người nào, nguyện ý bị người chưởng khống cả đời, huống chi còn là bản thân cừu nhân, người đem cho hắn hơn mười năm tra tấn đây.

Một bên khác, Tử Lan Hiên lúc này.

Lưu Sa thành viên vốn đang dạ đàm liền đồng loạt đưa mắt nhìn về phương cửa sổ, tại hồ nước bên dưới một cái thân ảnh đạp nước mà đi. Không nhanh không chậm hướng về gian phòng bọn họ mà đến.

“ Lấy nước làm đường, đạp nước mà đi. Tử Phòng hôm nay được gặp quả là mở rộng nhãn giới” Trương Lương một bên cất lời cảm khái, không lâu trước kia hắn từng tại Thương Khâu Sơn thấy được hai người kia đạp núi mà bước, bây giờ lại thấy một màn phi thường nhân cảm khái.

Tử kim bóng người, Dược Thiên Sầu vừa đạp nước mà đi, một tay dẫn theo bầu rượu ngọc, mặt khác vừa đi vừ ngâm nga, tiêu sái vô cùng.

“ Trời có chút se lạnh, mỹ nhân có thể cho ta một cái chăn ấm chăng?” Dược Thiên Sầu đã đến phía trước cửa sổ, thân hình lăng không mà lên, chậm rãi đặt chân lên cửa sổ, ánh mắt nhìn về Tử Nữ, cười nói.

“ Huynh đã đến rồi, còn mở lời vui đùa” Tử Nữ đối với Dược Thiên Sầu hành vi không một nữa điểm nhìn, làm như xem không thấy.

“ Ta thật không có đùa à! Lòng có chút lạnh đây? Lộng Ngọc nàng có thể giúp ta sưởi ấm một chút không?” Dược Thiên Sầu chậm rãi tiếp đất, cợt nhã nói.

“ Trang chủ!” nhìn ánh mắt tràn đầy tính xâm lược, quét đến chổ tư mật mình Lộng Ngọc mặt lại ửng đỏ lên, thẹn thụng lại có phần vui mừng.

“Các vị cứ tự nhiên, ta hôm nay tâm tình phiền nhiễu. Chủ yếu là đến gặp mỹ nhân giải sầu. Nếu như ôm được mỹ nhân vào lòng thì càng tốt.” Dược Thiên Sầu lại đi đến gần Lộng Ngọc tiếp tục trêu chọc nàng.

“ Phiền nhiễu ư? Tình ý lay động như vậy! Đến cả ta cũng động lòng đấy” Tử Nữ bước đến che chắn lấy Lộng Ngọc : “ huynh đến nơi này, không phải là đùa giỡn tỷ muội ta nữa đó chứ”

“ Dược huynh! Chúng ta dù gì cũng có quen biết à, thật là thương tâm đấy” Hàn Phi một bên pha trò nói.

“ Ngươi đến đây vì hắn” Vệ Trang lại nhất câu kiến huyết, gọn gàng trực tiếp lại xé hư bầu không khí đi.

Dược Thiên Sầu tiếp tục trêu chọc : “ Tin của cố nhân, tất nhiên khiến ta bận lòng. Có điều so với mỹ nhân mà nói ta lại càng sầu lo hơn. Ta bây giờ quả thật là muốn đem nàng ấy cấp về Bách Việt, tránh khỏi vũng nước đục này. Có điều ai bảo ta đối với Lộng Ngọc không nỡ đây”

“ Trang chủ... ta... ta” Càng nghe Lộng Ngọc càng thẹn thùng, gò má càng ửng đỏ hơn bao giờ hết, nghe mấy lời trực tiếp này khiến nàng phương tâm xao động.

“ Muội muội ngốc, bị hắn lừa còn giúp hắn kiếm tiền. Vị Dược trang chủ đây so với Tình Thánh cửu công tử còn nổi danh, bị người ta lừa mất phương tâm khi đó muốn khóc cũng không được” Tử Nữ một bên nhắc nhở.

Mà những người còn lại đối với cố nhân hai chữ, lẫn câu chữ Dược Thiên Sầu mà phân tích lấy. Người thông minh không cần nói trực tiếp, mượn hình nói bóng cũng có thể chuyển lấy đại ý của mình muốn nói.

Hàn Phi biết rõ còn hỏi : “ Cố nhân của Dược huynh, không phải là đang náo loạn đô thành Thiên Trạch đó chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK