Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa lớn Tiểu Thánh Hiền trang nơi.

Chưởng môn Nho gia đương nhiệm Phục Niệm cùng sư đệ Nhan Lộ tề vai mà đứng, phía sau là hai hàng màu lam Nho gia đệ tử, từng cái cung kính đứng ở bên cạnh, chắp tay thẳng lưng mà đứng.

“Nho gia hai cái người kia là ai thế?” ẩn nập trong tàng cây, Đạo Chích nhìn về phía Tiểu Thánh Hiền Trang trước cửa hai người, hướng bên người Đinh Bàn Tử nghi vấn.

Hắn có mặt ở đây là nhận tin Thiên Minh và Thiếu Vũ bị Tần quân truy bắt, thế là dùng khinh công của mình truy tìm, cuối cùng đuổi đến Tiểu Thánh Hiền Trang.

“Là hai vị sư huynh Trương Lương tiên sinh, vị lớn tuổi hơn chính là đại sư huynh Phục Niệm tiên sinh, y cũng là Nho gia đương nhiệm chưởng môn!” Bào Đinh giải thích cho đồng bạn.

Đạo Chích một mặt vẻ kinh ngạc, ngữ khí kinh ngạc nói: “Phục Niệm? Đây chính là đại danh đỉnh đỉnh nhân vật a!”

Tại Nho gia trong Phục Niệm có địa vị rất lớn, y là Khổng Tử nhất mạch trực hệ tử tôn, học thức không nhỏ. Hơn nữa y còn nắm giữ một thanh danh khí cực kỳ nổi tiếng, xét về danh tiếng chỉ đứng sau Tuân Tử.

Từ trước đến nay Nho Mặc khác đường không qua lại, cộng thêm Yên Đan khi làm Cừ Tử đề ra Phi Nho, chỉ trích Nho gia xa hoa lãng phí Lễ tiết khiến hai nhà đã không mấy ưa càng thêm xa lánh.

Tuy nhiên Đạo Chích đối với Phục Niệm danh tiếng cũng nghe được một hai.

“Chứ sao nữa!phối kiếm của y là Thái A, chính là Âu Dã Tử nổi danh bát kiếm” Đinh Bàn Tử trả lời hắn.

Đạo Chích hỏi: “Nho gia... chẳng phải là một lũ thư sinh hay sao?”

Bào Đinh có chút chế giễu nói: “Uổng cho ngươi cũng là người biết rộng hiểu nhiều, Nho gia nổi danh về học vấn trứ danh, nhưng cái họ luyện là văn võ kiêm tu, chính là cái gì mà Văn an bang thổ, Võ định thiên hạ các loại, dù sao cũng vô cùng lợi hại”

Đạo Chích cảm giác chính mình trướng tư thế , hắn không ngừng gật đầu: “Ờ!! Được được!Thế người bên cạnh là ai?”

“Nho gia Nhị đương gia, Nhan Lộ!” Bào Đinh trả lời

Đạo Chích đối với cái tên này không mấy nổi danh, nói: “Danh tiếng của y giống như không bằng Phục Niệm cùng Trương Lương a!”

Bào Đinh đáp: “ đúng là vậy, nhưng mà cũng bởi vì dạng này, nên chẳng ai biết được y thực lực như thế nào?”

Đạo Chích hỏi: “ Ông cùng Nho gia giao tiếp nhiều năm như vậy, cũng không biết lai lịch của hắn?”

Bào Đinh đáp : “Thật sự không biết, nhưng mà có thể đảm nhiệm Nho gia Nhị đương gia, đạo hạnh chắc chắn không cạn!”

Đạo Chích nói : “Lần này Lý Tư tự mình đến Nho gia, ta xem nhất định không có chuyện gì tốt!”

Lúc này, Trương Lương đã từ cổng lớn đi ra cùng đứng với hai vị sư huynh mình, cũng không trò chuyện nhiều bởi khách đã từ ba khung xe ngựa đi xuống.

Dẫn đầu khung xe ngựa thứ nhất đi xuống là một cái đầy đặn béo tốt dáng người, mặc nữ nhân y phục, màu xanh lục sắc, tóc bới cẩn thận trên cài một bông hoa đỏ, mặt cầm một cái mặt nạ bạc che đậy dung nhan.

Nữ nhân này là Danh gia thiên kim cũng là chưởng môn tại nhiệm bây giờ Công Tôn Linh Lung, Tư Pháp viện nổi danh gần đây quan chức.

Từ khung xe ngựa thứ hai đi ra mà một cái thiếu niên trẻ tuổi, tầm mét rưởi đổ lại.

Y mặc áo tím, hắn tràn ngập tà khí trong hai mắt lộ ra khí tức nguy hiểm, trên trán kéo dài đến má trái gò má màu tím hoa văn, càng lộ ra thần bí khó lường.

Việt quốc Quốc Sư một trong, Âm Dương Gia hai vị Hộ Pháp- Tinh Hồn.

Cùng với y là một cái lão già râu trắng bạc phơ lưng còng, lão già chống gậy mà đi kèm theo đứt quãng tiếng ho khan.

Chỉ là chẳng biết tại sao, ở phía xa đứng Phục Niệm đột nhiên không thể tin đồng dạng trừng lớn hai mắt, nhìn xem vị lão đầu này.

Y chính là Sở Nam Công, từng là Sở quốc đệ nhất hiền sĩ. Tuổi đã hơn trăm, như thần tiên nhân vật.

Cuối cùng một chiếc kia xe ngựa chậm rãi tiến vào tầm mắt Phục Niệm đám người, xe dừng lại sau đó, một tên binh lính tiến lên, mở cửa xe, một cái bọc lấy màu đen tạo giày đi xuống, hiện tạiĐại Việt đế quốc Viện trưởng Viện Tư Pháp, Lý Tư.

“Khách quý đến thăm chưa thể nghênh đón, nếu lễ số có chổ nào không chu đáo mong đại nhân lượng thứ”Phục Niệm chắp tay, nhìn Lý Tư dẫn người đến phía trước khách sáo chào hỏi.

Lý Tư khách sáo đáp lại : “ Không dám, chúng tôi không mời mà đến mong Phục Niệm tiên sinh đừng trách”

Phục Niệm khách khí : “Có bạn từ xa đến còn gì vui hơn. Hôm nay đại nhân còn dẫn theo bao nhiêu hảo bằng hữu thế này, khiến Nho Gia như nhà tranh bừng sáng”

Lý Tư một tay đưa ra sau giới thiệu : “ để ta giới thiệu, vị này là Công Tôn tiên sinh của Danh gia”

Công Tôn tiên sinh là cái béo dáng người, mặc y phục nữ tử, tay cầm một cái mặt nạ bạc che lấy trước mặt.

“Tiểu nữ tử Công Tôn Linh Lung gặp qua Nho Gia các vị.” Công Tôn Linh Lung nói

“Công Tôn Linh Lung, Danh gia truyền nhân Công Tôn Linh Lung, hiệu xưng thiên tài ngụy biện chi đạo, không nghờ lại là một nữ tử.” Nhan Lộ giật mình nhìn lấy Công Tôn Linh Lung thầm kinh ngạc.

Danh gia cùng Nho Gia đều là Tề quốc Chư Tử Bách Gia, chỉ bất quá Danh gia so sánh Nho gia kém quá xa, nhưng mấy năm gần đây Danh gia đầu nhập vào Đại Việt trở thành một trong những nhà phát triển mạnh mẽ.

Mà Công Tôn Linh Lung cũng đánh ra không nhỏ danh tiếng, bằng tài Ngụy biện của mình khiến nhiều vụ án tội trạng nặng nhẹ thay đổi.

“Danh gia là môn phái gì thế?” Đạo Chích không rõ hỏi.

Bào Đinh nói : “ Danh gia, tiền bối khai sơn của họ là Huệ Tử cùng với Khổng Mạnh của Nho gia, Lão Trang của Đạo gia, tổ sư Mặc gia của chúng ta là những nhân vật tề danh, có điều mấy trăm năm sau tư tưởng càng xa lệch, đệ tử càng ngày càng ít đi. Mãi khi nương nhờ vàoĐại Việt mới lấy lại, hiện giờ là bọn người mưu sinh nhờ miệng lưỡi”

Phục Niệm khách sáo nói : “Công Tôn Gia nổi danh thiên hạ, nếu Công Tôn tiên sinh đã đến bái phỏng sao không lấy chân diện mục tương kiến”

“Nam nhân trong thiên hạ vừa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, thì sẻ nảy sinh lòng hươu dạ vượn. Nếu Nho gia đã coi trọng ‘ nam nữ thụ thụ bất tương thân’ lại nói cái gì mà ‘trái lể pháp không quan tâm’. Ta làm thế này không phải là nghĩ cho các ngươi ư. Nếu Phục Niệm tiên sinh yêu cầu, tiểu nữ không nghe theo thì thật bất kính”

Công Tôn Linh Lung vừa nói, từ từ đem che tại mặt nạ trên mặt cầm xuống dưới.

“ Bà béo này để xem thử dung mạo đẹp cở nào chứ?” Cũng đuổi đến Tiểu Thánh Hiền trang ẩn tàng đối diện Bào Đinh, Đạo Chích; Như Sương muốn nhìn một chút Công Tôn Linh Lung đến cùng đẹp đến mức nào, đã vậy còn quá khoe khoang, mỗi một cái nam nhân nhìn thấy nàng đều tâm viên ý mã.

“A!” Đợi đến Công Tôn Linh Lung chân diện mục lộ sau khi đi ra, tất cả mọi người trợn tròn mắt kinh ngạc, một bầu không khí im lặng.

Một trương bầu bĩnh khuôn mặt, đó là nói dể nghe. Khó nghe chính là hơi béo mặt. Cũng không tính là xinh đẹp gì, cộng thêm vóc dáng béo của mình khiến Công Tôn Linh Lung giống như một cái đại thẫm đã sinh con xong được vỗ béo.

Cái đáng nói đó là cái dung mạo như vậy cũng vóc dáng, lại tự tin nói mình xinh đẹp, còn để nam nhân tâm viên ý mã khi gặp. Đây chính là cở nào tự tin chứ?

Mấy cái binh sĩ cũng thất thần đem binh khí rơi xuống.

Ấy vậy mà Công Tôn Linh Lung hồn nhiên còn cho Phục Niệm một cái hôn gió.

“ Thế nào bị người ta nói trúng rồi phải không?” Công Tôn Linh Lung cười hỏi, đưa tay một bộ quở mắng : “ai da, lũ các ngươi cũng thật là...”

“ Khụ khụ khụ” Sở Nam Công ho khan đề điểm tiểu bối một hai.

“Công Tôn tiên sinh, đúng thật là... không tầm thường” Lấy Phục Niệm đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, nhất thời nửa khắc cũng chỉ có thể nghĩ tới đó để hình dung Công Tôn Linh Lung.

Trương Lương khi nghe được sư huynh mình liền muốn cười nhưng rất nhanh ngậm miệng lại.

“Trương Lương tiên sinh cũng thật là, cũng đâu cần nhìn chằm chăm người ta như thế, người ta xấu hổ mà.” Công Tôn Linh Lung lại đưa ánh mắt chuyển dời đến Trương Lương trên thân, Tề Lỗ tam kiệt mặc dù đều dáng dấp không sai, nhưng vẫn là Trương Lương đẹp trai nhất.

Trương Lương thân sĩ trả lời : “Thất lễ rồi xin lượng thứ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK