Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người hắn cao lớn vẻ mặt nghiêm nghị, lưng vẫn ngay thẳng. Hàm râu của hắn và mái tóc cứng như sắt vẫn đen sì, chỉ những nét nhăn trên mặt vừa dày vừa sâu.

Ai có nhìn lên mặt hắn mới phát giác ra hắn là một lão già.

Y nắm một chuôi kiếm so với chuôi kiếm thường lớn hơn một ít, thân kiếm cũng vừa dài vừa rộng khác thường.

Tai kiếm bằng đồng vàng, đánh sáng bóng. Vỏ kiếm đã cũ, trên mặt khảm hình Bát Quái nhỏ. Chính là tiêu chỉ trên thanh bội kiếm của chưởng môn phái Nga Mi.

Y chính là Độc Cô Nhất Hạc cao thủ vang danh trên giang hồ, nguyên môn Thất Thất Tứ Thập Cửu Thức về Đao Kiếm Song Sát của lão cũng đủ khiến cho rất nhiều cao thủ cúi đầu, thậm chí Lục Tiểu Phụng ưa sen vào chuyện người khác cũng không muốn dây vào.

Theo lời đồn thì trong các chưởng môn bảy phái lớn, bản lãnh của lão là đáng sợ hơn hết, vì ngoài môn kiếm pháp phái Nga Mi lão đã luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa, trong mình lão còn mấy công phu rất bá đạo mà cho đến nay chưa một ai nhìn thấy lão thi triển.

Lúc này một gian phòng khác, tại khung cửa sổ có thể nhìn thấy bên dưới tiểu lầu, có hai nữ tử đứng ở cạnh quan sát.

Một người là thị nữ hết sức bình thường, trên tay là một đôi đoản kiếm ở chuôi có sợi tơ hồng, đi một đôi giày đỏ.

Ở sau nàng lại chính là Thượng Quan Phi Yến thần sắc ngưng trọng vô cùng.

“ Đại tỷ” Thượng Quan Phi Yến hít sâu một ngụm, rồi nói : “ ta muốn rời khỏi Hồng Giày”

Thị nữ phía trước này chính là người mà cách đây không lâu Đế Thiên An trêu chọc, Hùng mỗ mỗ bán hạt dẻ rang đường, là lảo đại của Hồng Giày tổ chức.

Công Tôn Lan nghe xong gật đầu nói : “ Châu Quang Bảo Khí Các và Thanh Y Lâu của cải, số tiền đó cũng đủ khiến người đỏ mắt, hiện giờ chỉ e đại tỷ này ngươi cũng không coi vào mắt.”

Thượng Quan Phi Yến nắm tay siết chặt, rồi nói : “ ta không muốn phải đi cướp bóc, tiền vất vả lại dâng ra nữa, bây giờ có tài bảo khổng lồ này, ta muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý. Đây là hắn cho ta, đại tỷ ngươi muốn lấy cứ việc lấy.”

Công Tôn Lan cười cười, nói : “ ngươi cho rằng hắn sẻ vì ngươi ư, tên khốn kiếp kia phong lưu đa tình, ngươi chỉ là một trong vô số nữ tử khác mà thôi.”

“ Ân” Thượng Quan Phi Yến gật đầu, rồi nói : “ nhưng hắn so với nam tử khác lại khác biệc, đại tỷ không phải rõ hơn sao!”

Công Tôn Lan mặt lại phiếm hồng lên nghe được tỷ muội mình nói, đại não lại nhớ lại cách đây không lâu nàng thua thiệt dưới tay y, còn chưa đòi lại được.

Công Tôn Lan giờ phút này lòng xoắn xuýt vô cùng, việc Thượng Quan Phi Yến muốn thoát ly khỏi Hồng Giày, nàng cũng không quá đuổi tận giết tuyệt.

Nhưng nàng lại giống như Thượng Quan Phi Yến là sợi chỉ đầu ngọn, còn có kẻ ở sau nắm giữ lấy ở đầu ngọn.

Hồng Giày tổ chức hàng năm giết người cướp của gom lấy thiên văn tài sản, nhưng thực chất đám các nàng giữ được chỉ có một ít.

Còn lại trôi vào tay đại lão phía sau, thế lực lớn đến nổi cho dù Công Tôn Lan cũng không nguyện ý đắc tội.

Việc Thượng Quan Phi Yến nhờ cầy Lục Tiểu Phụng và Đế Thiên An làm đại tỷ nàng làm sao không biết.

Cũng hiểu rõ cái tính cách của tỷ muội mình, nàng cũng đả khuyên qua lòng tham của nàng sẻ bị hại chết.

Nhưng Đế Thiên An xuất hiện để cho nàng thay đổi, giao thủ với y nàng khắc sâu rõ ràng độc dược đối với y vô dụng, đao kiếm khó mà tổn thương.

Trên giang hồ từ trước đến nay nổi danh là Diệu Thủ lảo bản Chu Đình, nhưng giờ đả bị Đế Thiên An độc bộ thiên hạ cơ quan thuật xóa tên.

Lại thêm y hội Ngự Kiếm Thuật, để cho nàng lòng lại sinh ra dị tâm, bởi vì thế gian này lại có một người như Đế Thiên An, y đa tình phong lưu chỉ cần mỹ nhân hợp mắt nhờ vả liền không chút dơ dự nhận lời.

Chẳng phân hắc bạch, y tài hoa trí tuệ bây giờ hiện ra vũ lực để cho nàng giống như Thượng Quan Phi Yến rục rịch tâm tư

“ Thế gian người như rồng như phượng, trên đời chỉ có một Đế Thiên An, nghe danh đả lâu, hôm nay gặp gỡ, lảo phu mới biết được lời đồn không ngoa.”

Độc Cô Nhất Hạc thân ảnh xuất hiện trên tiểu lầu gần đó bức tường, ánh mắt thoáng qua quan sát nam tử tuấn lãng hắn cũng thoáng qua thất thần.

Ánh mắt dời qua thấy được bốn đệ tử của mình mặt đỏ bừng đang khoanh chân tọa thiền, ánh mắt của hắn có tất nhiên là có, lại cộng thêm mùi rượu nồng nàn lan tỏa, cất lời : “ rượu này, ta có thể uống một chung”

Đế Thiên An gật đầu, lăng không rót rượu, một tay phát mạnh chung rượu ngọc bay nhanh đến phía Độc Cô Nhất Hạc, nhìn thấy y đem trường kiếm điểm ra tiếp lấy chung rượu, nói : “ lảo không sợ trong rượu có độc?”

Độc Cô Nhất Hạc cười nói : “ cho dù là độc, chung rượu này cũng đáng uống”

Hắn có mặt ở nơi này, chính là Thượng Quan Phi Yến đi lên núi Nga Mi mang chiến thiếp gởi cho hắn, kết thúc ân oán.

Khi nhận thiếp cũng để cho hắn bất ngờ khi thấy được Hoắc Hưu và Diêm Thiết San theo sau, lạnh cả người khi thấy đả từng đồng bạn bây giờ là khôi lỗi con rối một dạng.

Cũng biết là ai làm ra, bởi vì người hạ chiến thiếp so kiếm với hắn tại Châu Quang Bảo Khí Các chính là thiên hạ vô song công tử Đế Thiên An.

Ngự kiếm thuật trong truyền thuyết tái hiện nhân gian, để cho hắn cũng vô số võ lâm cao thủ, hắc bạch hai đạo các thế lực lớn nhỏ trong giang hồ nhất lên sóng gió.

“ Rượu ngon, tuyệt thế rượu ngon” Độc Cô Nhất Hạc uống xong chung rượu nhắm mắt lim dim, con mắt khó mà tin được khi cảm nhận cơ thể mình thư sướng, nội lực trong người lại tăng trưởng một chút, tinh thần so với trước lại thêm minh mẫn.

Trong cuống họng còn đọng lại mùi vị mê người, khi rượu vào cả người mê say thu sướng. Như gió nhẹ bồng bềnh, tươi thuần thanh xuân một dạng, để hắn kinh sợ đó là đối với cơ thể rất tốt, đem mắt liếc qua bốn ái đồ của mình đang tỉnh tọa.

Cất lời than thở : “ thế gian đều nói công tử một tay chế tửu có một không hai, bây giờ ta đả hiểu vì sao đến cả đại sư trong chùa nghe được cũng phá giới rồi.”

Đem chung rượu hất mạnh, ly rượu ngọc bay trở về tiểu lâu, rồi nhìn qua hạo kiếm của hắn, chậm rải rút ra chuôi kiếm của mình, cất lời : “ cảm tạ công tử khoản đải, lảo sống cả đời, cho dù có chết dưới Phi Kiếm cũng đáng lắm”

“ Được” Đế Thiên An cũng không dài dòng, mang theo Vô Song Kiếm Hạp tung người nhảy lên mái tiểu lầu, nói : “ Trong 13 chuôi phi kiếm, sát khí lăng lệ ảnh hưởng tâm trí người là Đại Minh Chu Tước, cẩn thận rồi”

Chữ “rồi” vừa hết, Vô Song Kiếm Hạp lâp tức phát ra cơ quan, hạp kiếm mở ra ngay lập tức 12 chuôi phi kiếm lập tức ra khỏi vỏ.

Sau cùng chuôi Đại Minh Chu Tước như thần điểu phóng người lên cao, cất lên kiếm minh sát khí lăng lệ lan tỏa.

“ Ngự Kiếm, tiên nhân ngự kiếm, truyền thuyết ngự kiếm chi thuật” Công Tôn Lan ánh mắt say mê nhìn về chuôi kiếm đỏ hồng toát lên hư ảnh thần điểu bay lượn trên không trung.

“Vô Song kiếm hạp, 13 chuôi phi kiếm, trên đời ai có thể bại được y” Thượng Quan Phi Yến lẩm bẩm, đôi mắt tràn đầy say mê.

Lúc này Nga Mi Tứ Tú đôi mắt đẹp cũng dần mở ra, con mắt gắt gao nhìn trên bầu trời phi kiếm bay lượn, sau đó xếp an vị lấy chuôi kiếm hỏa hồng kia làm chủ, phân đều hai bên.

Giờ phút này đám người giang hồ chạy đến quan chiến cũng chết lặng, đôi mắt trừng trừng, mở to theo dõi trên bầu trời 13 chuôi phi kiếm.

Là truyền thuyết đồn thổi trong giang hồ, là dân gian câu chuyện cổ tích. Ngày hôm nay bọn họ tận mắt nhìn thấy, để cho bất cứ ai rung động kinh sợ lẫn say mê.

“ Ngự kiếm thuật, tốt 13 thanh phi kiếm, tốt một thanh Đại Minh Chu Tước” Độc Cô Nhất Hạc mặc dù đả chuẩn bị nhưng cũng bị rung động trước 13 chuôi phi kiếm toàn bộ xuất vỏ.

“ Kiếm khởi” Đế Thiên An ngón tay giơ lên nói, ngay lập tức mười ba chuôi kiếm tỏa ra kiếm khí của mình, rồi uốn lượn trong không trung vây bọc lấy Độc Cô Nhất Hạc, tạo thành một kiếm trận.

“ Đây là...” Lục Tiểu Phụng ngập ngừng hô lấy.

Tây Môn Xuy Tuyết đả nhảy ra khỏi cửa sổ đứng lên vách tường, tay cầm chặt bội kiếm của mình, cất lời : “ Kiếm trận”

Đế Thiên An lên tiếng : “ Thế gian này để cho ta xuất 13 chuôi phi kiếm tính ra chưa đủ một bàn tay. Nếu không phải nhìn mỹ nhân, lảo còn chưa đủ tư cách để ta bày kiếm trận. Vân Thoa, Khinh Sương”

Độc Cô Nhất Hạc cũng không vì đó mà bất mãn, hơn ai hết là người trong tràng cho nên nhận biết được hung hiểm đáng sợ của Kiếm Trận.

Sát cơ vô hình có mặt khắp nơi, lông tơ dựng đứng, mồ hôi tràn ra vả ướt cả vai áo, thậm chí đầu lưỡi cũng bị hắn cắn nát để giử lấy tỉnh táo.

“ Cheng”

Chói tai lanh lảnh vang lên, trong chớp mắt Độc Cô Nhất Hạc sử xuất ra mình kiếm, tay nhanh như thiểm điện, thân kiếm chếch ngang đâm xuống, sống kiếm chặn đứng hai mũi phi kiếm bắn nhanh đến vị trí cổ và trái tim của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK