Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chừng mười phút qua đi, không cách nào thoát ra khỏi chín đầu Long Xà Tỏa trận, Lâm lão minh chủ đành chỉ có thể buông bỏ mặt mủi của mình mà đi ra. Nhưng rất nhanh nét mặt của hắn liền thay đổi khi thấy được một cái thân ảnh.

“ Cầu Hoàng nha đầu, ngươi không sao chứ?” Lâm lão minh chủ vội đi đến trước, dò hỏi.

Dù sau trên người Cầu Hoàng còn có nước Tà Linh à, hiện tại thấy Cầu Hoàng không giống như bị điểm huyệt lại nhìn không giống khi phát tác, song hắn cũng không an tâm hỏi một câu.

Cầu Hoàng gương mặt rối rắm phức tạp đáp : “ đa tạ Lâm lão minh chủ cứu giúp ”

“ Không có gì, không có gì” Lâm lão minh chủ xua tay đáp lại.

Đế Thiên An một bên chen lời vào : “Ta nghe Cầu Hoàng nổi danh giang hồ, xinh đẹp hiếm có hôm nay được gặp quả là đại khai nhãn giới. Không biết đã có hôn ước hay chưa? Để ta còn biết đập chậu cướp hoa.”

“ Xích Mi Long Xà!” Cầu Hoàng phu nhân một bên nghe vừa thẹn vừa giận, nàng mặc dù ở Thiên Bộc Nhai trên nhưng cũng không phải cô lậu quả văn, nhất là danh dương thiên hạ tài trí yêu nghiệt, trực tiếp công phá hai tòa Mộ Vương Chi Vương của Thủ Mộ phái làm sao mà không rõ chứ.

“ Tên hoa tâm khốn kiếp” Lâm Thủy Dao lại nhịn không được giận dổi, tay lại đem ra trảo hông hắn vặn.

Hàn Thiên Lạc nhẹ mắng : “ bại hoại, chàng có đứng đắn nghiêm chỉnh không?”

“ Tiểu tử thối nha đầu Cầu Hoàng ngươi cũng dám trêu chọc, đúng là sắc đảm thao thiên, đến cả tuổi tác bằng mẹ ngươi cũng không tha” Lâm lão minh chủ một bên cũng góp lời.

Có điều lời này vừa ra để cho Cầu Hoàng gương mặt càng băng sương giá lạnh hơn, nữ nhân chính là đối với tuổi tác kiêng kỵ à, bản thân đối với Lâm thị một nhà đã không hảo cảm, nay lại nghe được hảo cảm như tuột dốc không phanh.

“ Ông đúng là không hiểu phong tình, nữ nhân chính là kỵ nhất tuổi tác đấy” Đế Thiên An xem như không có chuyện gì xảy ra, cất lời nói : “ lòng yêu cái đẹp ta tất nhiên là có, Cầu Hoàng nhìn so với Lạc Lạc và Dao Dao nhà ta có kém bao nhiêu đâu. Hơn nữa ta để ý dung mạo của nàng ấy với Dao Dao nhà ta có mấy phần giống nha, chín phần là thân thích rồi”

“ Hả?” Lâm Thủy Dao chút cảm xúc hờn ghen cũng bị mấy lời cuối của Đế Thiên An cho tỉnh ra, giờ này nàng mới để ý một chút nữ nhân này khi cởi mạn che xuống quả thật giống mình à, hơn nữa không lâu trước lại nghe được gia gia mình là cha mình phong lưu nợ, còn cả khi nữ nhân này tỉnh lại ánh mắt phức tạp nhìn mình đây.

“ Hừ! Ai là thân thích với nữ nhân không biết xấu hổ kia” Cầu Hoàng nghe được giận nói, lại quay sang Lâm Thủy Dao mắng lấy : “ hừ, quả thực giống hệt nữ nhân đó thời trẻ, giống mẫu thân ngươi đều là tướng yêu tinh”

Mặc dù Lâm Thủy Dao cùng nàng muội muội Quy Phượng quá giống, khi tỉnh lại nàng nhìn một cái là biết ngay chính là con gái của muội muội mình. Có điều cảm xúc tác quái không nguyện thừa nhận mà thôi.

“ Bà dựa vào đâu mắng mẫu thân ta?” Lâm Thủy Dao nghe được tính khí táo bạo nổi lên, không nhịn được mắng lại : “ cái lão thái bà quái dị xấu xí thổ thiển đáng ghét này”

“ Ai!!!” Lâm lão minh chủ nghe được mà thở dài một hơi.

Cầu Hoàng đã nhịn không được, tức giận mắng lại: “ ngươi dám nói ta xấu? tìm chết”

“ Bà dám mắng mẫu thân ta, vậy ta cũng không cần khách khí với bà nữa” Lâm Thủy Dao vừa nói xong huy quyền đến đánh Cầu Hoàng.

Nhưng một quyền đánh xuống không được, Cầu Hoàng như ảo ảnh dời hình, trong nháy mắt lại phân ra mấy cái phân thân, mặc cho Lâm Thủy Dao đánh đến đều như đánh vào vải bông một dạng.

“ Huyền Mặc thần công?” Lâm Thủy Dao chứng kiến một màn này kinh ngạc lên.

Cầu Hoàng thu lại phân thân khi thấy nha đầu kia không còn muốn đánh nhau nữa, phất tay hừ lạnh mà nói : “ nha đầu thối, thiên hạ không phải chỉ có Huyền Mặc thần công mới có thể ảo ảnh di hình. Hôm nay ta không đánh mặt ngươi thì không được mà. Đến lúc đó xem hai chúng ta ai xấu”

“ Cầu Hoàng nha đầu, ngươi dám dánh Dao nhi nhà ta lão phu cũng không khách khí” Lâm lão minh chủ nghe được cũng nóng nảy lên tiếng.

Có điều có người còn nhanh hơn cả lão, Đế Thiên An bóng hình đã xuất hiện ở hai người,
khóe môi nhích lên độ cong, nhãn đồng thay đổi chuyển sang một màu trắng, Bạch Nhãn.

“ Trắng đồng tử, Long Nhãn! Dâm tặc, dời đôi mắt chó ngươi ra” Cầu Hoàng nhìn được đôi mắt kia thay đổi, đại não sực nhớ đến kẻ này thần công truyền ra trên giang hồ, giận dữ mà mắng lấy, tay xuất chưởng đánh lên.

Đế Thiên An thật ra chỉ làm màu trêu chọc một chút, tay bắt lấy eo của Lâm Thủy Dao dịch thân né đòn, cười nói : “ dung mạo lại giống, huyết mạch có mấy phần tương cận. Xem ra là tỷ muội của mẫu thân đã khuất của Dao Dao, trên đời này không ai vô cớ yêu lại vô cớ hận. Xem ra cha vợ của ta cũng không thành thật lắm ông nhỉ”

“ Tiểu tử thối, ngươi…” Lâm lão minh chủ vốn định mắng một câu, nhưng cuối cùng lại bị nghẹn một hồi, sau đó như quả bóng xì hơi thở dài.

“ Hức hức!” Lâm Thủy Dao lúc này lại bất giác thương tâm, nước mắt ngấn ra : “ mẹ ta cũng mất lâu rồi, bà còn muốn mắng bà ấy, đại lừa gạt... chàng là tên khốn kiếp hoa tâm”

“ Dao nhi đừng khóc, đừng khóc” Lâm lão minh chủ đã động thân đến gần, nhìn cháu gái mình thương tâm khóc, trước thì ôn hòa dổ dành cháu gái sau thì quay sang cháu rể nạt nộ lấy : “ đều tại ngươi, tiểu tử khốn kiếp, xem ngươi làm cháu gái ta khóc, lão phu hôm nay phải đánh tên khốn kiếp ngươi”

Cầu Hoàng nghe chính cháu gái mình nói ra, thần sắc thay đổi thân hình lảo đảo, nghữ khí không tin được : “ Quy Phượng! Quy Phượng chết rồi sao?”

Trước kia người khác nói muội muội nàng đã chết, nàng không tin, toàn bộ Bí Ảnh cốc người cũng không tin lấy. Nhưng giờ đây chính miệng con gái của muội muội mình nói ra, nàng còn cho đó là nói dối được ư?

“ Người khác nói ngươi đi rồi, ta không tin, Nhưng giờ con gái ngươi nói ngươi đi rồi, ta không thể không tin” Cầu Hoàng thương tâm ngồi xuống đất, oán hận nhiều năm với nàng giờ đây chả còn gì nữa.

“Quy Phượng Cầu Hoàng Ý, Liêu Liêu Bất Phục Văn ( Ý phượng cầu hoàng xưa, nay không còn nghe lại nữa”

“Quy Phượng Cầu Hoàng Ý, Liêu Liêu Bất Phục Văn”

“ Ai!” Lâm Cánh Duyên thở dài lần nữa, than thở : “ oan nghiệt”

Đế Thiên An phân ra một phân thân đi đến bên cạnh Cầu Hoàng, từ tốn nói : “ tình một chữ này thật đúng là khó giải. Người đã chết cũng không thể sống lại, oán hận nhiều năm cũng nên đến thời điểm chấm dứt. Nàng hẳn không biết Quy Phượng cái chết, Dao Dao cũng không rõ mình còn ngoại thích, chi bằng nàng bớt bi thương, cùng chúng ta an ổn trò chuyện”

Cầu Hoàng đôi mắt tràn đầy buồn bã cùng khỗ sở, trầm ngâm một hồi gật đầu, nhìn một cái thân ảnh giống nhau như đúc, cũng là một cái giống như Huyễn Mặc Thần Công cùng Bí Ảnh Thần Công phân thân, nhưng giờ phút này với nàng cũng không còn quan trọng.

“ Mẫu thân cô rốt cuộc vì sao mà chết?” Cầu Hoàng đi đến vị trí cũ, nhập tọa cùng đám người, sau một hồi rốt cuộc mở miệng nhìn Lâm Thủy Dao hỏi lấy.

Lâm Thủy Dao cũng từ cảm xúc thương tâm tỉnh lại, nàng cũng nghe rõ ràng mấy lời của nam nhân mình, ngẫm nghĩ một cái hồi đáp : “ khi đó ta chưa được hai, ba tuổi, đệ đệ Vũ Côn vừa mới ra đời không lâu, mẫu thân đột ngột phát bạo bệnh qua đời rồi”

“ Đột phát bạo bệnh, không thể nào” Cầu Hoàng nghe xong lập tức phủ nhận : “ Quy Phượng từ nhỏ đã có thiên tư kỳ cốt, bách bệnh bất xâm. Đừng nói là bệnh nặng, dù là bệnh vặt cũng chưa từng thấy. Còn nữa vì sao lúc Quy Phượng chết, giang hồ không thấy tin báo tang”

Nói đến đây Cầu Hoàng đem mắt hướng về Lâm lão minh chủ, mà không chỉ nàng còn lại người cũng đem ánh mắt nhìn về. Dù sau lúc đó Lâm Thủy Dao còn quá nhỏ tuổi, Lâm lão minh chủ lại là cha chồng không lý nào không rõ được.

“ Hài!!” Lâm Cánh Duyên thở dài một hơi, buồn bã nói : “ Năm xưa lão phu đến Bí Ảnh cốc cầu thân. Vốn là nha đầu Cầu Hoàng ngươi, nhưng Thanh Phong làm ra hồ đồ nhất kiến chung tình với Quy Phượng. Sau này Quy Phượng buồn bực không vui. Lúc lâm chung dặn dò sau khi mình chết giấu không ai biết, chính là sợ sau khi mình chết người của Bí Ảnh cốc không ai đến, làm mất mặt Lâm gia. Để người ngoài xem thường, cho nên mới không có phát tang”

“ Là vậy ư!” Cầu Hoàng nghe xong cũng đã rõ hết thảy mọi chuyện, muội muội là vì chuyện của mình mà trăn trở dẫn đến tâm bệnh, để rồi âm dương chia cắt.

Lâm Thủy Dao một bên cũng đã rõ lý do, hơn nữa càng rõ hơn vì sao Cầu Hoàng phu nhân lại oán hận mẫu thân mình như vậy. Nàng không nghĩ đến năm xưa phụ thân và mẫu thân mình còn có một đoạn nhân duyên như vậy.

Đế Thiên An một bên chen lời, quở trách : “ chuyện đã qua nhiều năm, nương của Dao Dao cũng đi rồi. Cầu Hoàng nếu còn oán hận năm xưa chuyện, ta nguyện ý thay Dao Dao gánh lấy. Nhân sinh có bao dài lâu, Cầu Hoàng chỉ cần bước ra được hồ nước đọng liền thấy được bầu trời rộng lớn.”

“ Ukm!” Lâm lão minh chủ vuốt râu đồng ý, khuyên bảo : “ Cầu Hoàng nha đầu, tiểu tử thối này nói không sai. Chuyện đã qua rồi cứ để cho nó qua đi”

Đế Thiên An nói tiếp : “ không sai, quá khứ đã qua không thể níu kéo, chi bằng trân quý hiện tại. Cầu Hoàng nhìn qua giống như Thiên Lạc cùng Dao Dao nhà ta đại tỷ tỷ vậy, có khác gì cô nương hai mươi đâu chứ. Mỹ nhân như vậy lại bị Lâm Thanh Phong tai họa đúng là thiên tru mà.”

“ Ngậm miệng!” Cầu Hoàng cảm xúc lẫn lộn, thương tâm với cái chết của muội muội lại bị hắn nói hươu nói vượn cho xấu hổ.

“ Tiểu tử thối, ngươi so với Thanh Phong còn tai họa gấp trăm lần” Lâm lão minh chủ trợn con mắt quát mắng lấy.

Hàn Thiên Lạc tay lại đem hông hắn vặn một cái, ngay sau đó liền hồng thấu mặt khi bị hắn đem tay ôm bế vào lòng, thẹn thùng xấu hổ muốn trở ra : “ buông ra, nơi này còn có hai vị tiền bối”

“ Eo của ta cũng chịu không nổi trước ngọc thủ của nàng, hơn nữa ở đây đều là người nhà cả” Đế Thiên An không cho nàng chạy ra, quay sang Cầu Hoàng cười nói : “ trên người nàng độc nước Tà Linh vẫn còn chưa trừ hết. Ta giúp nàng giải độc, không biết Cầu Hoàng có thể....”

Lời còn chưa hết đã bị Lâm Thủy Dao cánh tay vươn ra đem da thịt trên cánh tay vặn một cái, hung hăn nói : “ Bại hoại, đến đại di của ta chàng cũng dám trêu chọc, chàng muốn chết như thế nào?”

“ Đại di, ta lại thấy hai người giống như tỷ muội nha.” Đế Thiên An đem tay kéo lấy Lâm Thủy Dao vào người, đùa giỡn nói : “ về phần chết như thế nào, nàng còn không rõ ta ư? Chính là chết dưới hoa mẫu đơn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK