Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Song hắn tuyệt đối không thể để cho tên này còn sống có thể rời đi được, đứa con trai hắn không nở tổn thương lại bị tên kia đâm thủng chân, việc này hắn làm sao mà để yên cho được chứ.

Cộng thêm Huyết Thạch bị mất, kẻ này quyết không thể giữ lại được, bằng mọi giá phải đem hắn bài trừ. Nếu không sẻ lưu lại mầm họa cho sau này.

“ Thiên Binh Vạn Mã”

Theo Lý Tịnh gầm lớn, mấy chục nấm đấm to lớn ngưng tụ trên địa huyết rộng lớn phía trên, chừng cao hai trăm mét mang theo lực lượng bá đạo giáng xuống Đế Thiên An, không chỉ thế đám người Vũ Canh cũng nằm trong phạm vi công kích.

“ Đây... đây là cái gì thế!” A Kim sợ run người, ngồi bệch dưới mặt đất khi bị khí thế mạnh mẽ từ những đầu nắm tay lớn ép xuống.

“ Quá mạnh mẽ!” Vũ Canh thì thào.

Lưu Si gương mặt trắng bệch nhìn : “ cái này mà đánh xuống chúng ta thì...”

“ Chết” Khương Thượng tiếp lời, ánh mắt của hắn nhìn những nấm đấm mạnh mẽ kia rơi xuống, rồi lại chuyển dời đến vị đại ca thần bí cường đại của mình, nhìn thấy y vẫn thong dong trấn định hắn biết đối phương đủ sức chống đở.

Nhưng mà còn bọn họ đây chứ? bọn họ chỉ là người phàm mà thôi! Liệu rằng một lần nữa y sẻ cứu bọn họ chăng?

“ Đây chính là Luyện Khí thuật ư” Bạch Thái đem đôi mắt nhìn những nấm đấm to lớn phía trên, nàng không sợ hãi bởi nàng tin tưởng Đế Thiên An sẽ đem nguy cơ hóa giải.

“ Lại đây?” Phục Hy cũng thôi giả ngủ, thân hình đứng dậy nhảy đến chổ đám người Vũ Canh tùy thời có thể đem thần lực ra bài trừ những nấm đấm rơi xuống người cái đám này.

Vũ Canh nghe được, liền đi lại gần ông ngoại mình.

“ OANH!!!

Cả tòa huyệt động rung chuyển, tiếng nổ lớn vang lên, kình khí không ngừng bạo liệt mà ra, từng tảng đá lớn trên vách núi bị kình khí tỏa ra chấn vở.

Mấy chục đạo nấm đấm to lớn xích hồng oanh kích lên người Để Thiên An đã bị cản lại bởi một cái hư ảnh to lớn giống hệt hắn như đúc.

Cái hư ảnh này còn bao trùm lên đám người Bạch Thái để cho bọn họ không chịu ảnh hưởng trước lực lượng của Lý Tịnh.

“ Ba ba ba”

Mặt đá dưới chân vang lên từng tiếng nổ nhỏ, lớp dung nham nguội dưới kình lực vở thành từng mảnh lớn.

Cả thảy bốn mươi cái nắm đấm bị hư ảnh cản lại, kình khí tản mát mạnh mẽ giằng co với cái hư ảnh của Đế Thiên An.

“ Phía sau còn nhiều lắm” Lý Tịnh quát lớn lên, khí trong người không ngừng thoát ly ra ngưng tụ thành vô số các khỏa nắm đấm rơi đánh vào cái hư ảnh kia.

Mặc dù đối phương có thể đem khí ngưng tụ thành một cái hư ảnh để bạo vệ mình, thủ đoạn này cũng để hắn kinh ngạc. Không ngờ đối phương cũng có thể biết Luyện Khí thuật, nhưng chỉ chút bất ngờ mà thôi.

“Ầm!!!”

Mặt đá dung nham dưới chân Đế Thiên An đám người liên tục vở nát, khi những cái nắm đấm kia oanh kích rơi xuống, cái sau chồng lên cái trước, mang theo kình lực lẫn trải trọng khiếp người đè nén lên.

Khiến cho mặt đá dung nham không chịu nổi được áp lực gánh tải mà vở nát.

“ Trò vặt! chỉ có chút bản lĩnh đó thôi ư?” Đế Thiên An không một chút để ý, nhàn nhạt nói : “ nếu như ngươi hôm nay chỉ có như thế, con trai của ngươi mạng xong rồi”

Lý Tịnh nghe xong lửa giận bốc lên ngàn trượng, thân hình dẫm một cái mang theo con trai mình nhảy lên không trung hai trăm mét phía trên, tay phải vung quyền khí trong người điên cuồng bành trướng.

“ Thái Sơn Áp Đỉnh!!”

To lớn khổng lồ nắm đấm, so với những cái nấm đấm trước còn gấp mấy chục lần mang thép áp bách khiếp người ngưng tụ, ở một đầu nắm đấm chính là những sợi xích sắc được Lý Tịnh tay phải nắm lấy.

Theo đó nắm đấm to lớn khổng lổ di chuyển, trong quá trình đi đem không khí ép ra ngoài, trực tiếp to lớn nắm đấm bàn tay rơi xuống bến dưới.

Gần trăm cái nắm đấm nhỏ hơn giàng co với hư ảnh của Đế Thiên An, chúng xếp chồng lên nhau, giờ đây đang càng ngày càng gần với cự đại nắm đấm. Tùy thời sẻ bị cự đại nắm đấm đóng xuống.

“ Rầm”

Mặt đá dung nham dưới chân đám người Bạch Thái lần nữa sụp xuống, lần này so với trước còn nhiều hơn, phút chốc đả hảm sâu dưới ba mét.

Toái vở đá dung nham cùng với bụi mù bốc lên không ngừng, cái cự đại nắm tay vẫn không ngừng đem hư ảnh to lớn cao đến mười mét của Đế Thiên An đem ấn sâu dưới mặt đá.

“ Tiểu tử Lý Tịnh lại tài Luyện Khí đúng là không tồi” Phục Hy tán thưởng, rồi cười lớn nói : “ thế nào? có muốn lão phu ra tay giúp hay không?”

“ Chúng ta không sao cả! cái này cũng quá lợi hại đi” A Kim kính sợ nói.

A Thạch gãi gãi đầu, nói : “ đều là nhờ đại ca cả”

Khương Thượng nói : “ nhân loại có thể có được sức mạnh như vậy ư ? sức mạnh này có khi nào giết được Thần không?”

“ Ca ca!” Bạch Thái lo lắng nhìn.

Lý Tịnh ở trên không, không ngừng đem khí của mình thả ra, ép hư ảnh kia càng hãm sâu vào đại địa bên dưới, phút chốc chỉ còn lại một nửa cái hư ảnh.

“ Ta tiếp ngươi nhiều chiêu như vậy, ngươi cũng đở lấy một đòn đi” Đế Thiên An nói xong tay phải vương ra, từ người một luồng màu vàng năng lượng thoát ly.

Một thanh trường kiếm sắc lạnh to lớn ngưng tụ dần ra, cái hư ảnh của Đế Thiên An một tay cầm lấy chuôi kiếm đó vung lên.

Thái Hư Cổ Long nhất tộc cấm kỵ đấu kỹ, chỉ dành riêng cho Long Hoàng tu luyện- Đồ Long kiếm.

“ Xoẹt!”

Ánh kiếm như điện lóe lên, dưới kiếm mọi thứ đều bị cắt đứt lìa.

Đến cả không gian cũng bị chém đứt ra, từng cái nắm đấm dưới một kiếm này bị hủy diệt, đường kiếm đi qua không gì có thể cản được.

Cự đại nắm đấm cứng rắn vô bì cũng khác biệt gì, trở nên yếu ớt như tàu hủ một dạng bị chém đứt lìa đôi ra.

“ Ầm ầm ầm!!”

Từng tảng đá vở vụn rơi xuống trên mặt đất, phát ra cơn địa chấn nhỏ.

“ Tên này rốt cuộc là ai? Luyện Khí thuật của hắn uy lực lại lớn như vậy” Lý Tịnh cả kinh nhìn cự đại nắm đấm của mình bị cắt lìa đôi rơi xuống đất, nếu không phải hắn có thân thủ tốt kịp chạy, chỉ e bị cắt lìa bởi nhát kiếm kia.

Thân hình vừa mang theo con trai mình rơi xuống đất, bàn tay phải lập tức vươn ra đập xuống lòng đất, từ người hấp lực tản ra.

Những nắm đấm như kim loại do hắn ngưng luyện bị cắt đứt kia lại như sương khói tan rã đi, rồi bị hút về cơ thể hắn.

Lý Tịnh một tay Luyện Khí đại sư, hiếm có nhân loại nào có thể đạt được thành tựu như hắn. Thậm chí bằng hắn thực lực cũng có thể đồ thần, lực lượng của hắn có thể xếp ngang với các Đại Thần trong Thiên Gian Lục Bộ.

Khí của Lý Tịnh luyện là khí của trời đất, đem nó thu nạp vào cơ thể rồi tinh luyện chúng, thông qua tu luyện lại biến những cái bên ngoài thành của mình lực lượng.

Đến cảnh giới như hắn hiện giờ, khí vĩnh cữu không vô hạn không hề tan biến, hình thành từ sự hoàn mỹ từ khí lực đến chiêu ý. Không khác gì bảo vật, thiếu một chút hay thừa một chút đều không được.

Uy lực cường đại vô cùng.

Có thể thu phát tùy tâm, hơn nữa cho dù những binh khí ngưng luyện bị hư hao trong quá trình chiến đấu cũng có thể thu lại về người, ảo diệu vô cùng.

Đế Thiên An khóe môi nhích độ cong nhỏ, nói : “ muốn hấp ư? vậy ta xem thử ngươi hấp như thế nào đây”

Lời dứt thân hình của hắn đã lắc mình rời khỏi hư ảnh, chân đạp hư không đứng trước cái thanh cự đại nắm đấm bị chém đứt lìa kia, hai bàn tay duỗi ra.

Trong sát na, ở hai lòng bàn tay mở ra con mắt màu vàng, tại con mắt trong đó là những vòng tròn đồng tâm, một trong những con át chủ bài của hắn.

Theo đôi Rinnegane mở ra, một hấp lực khổng lồ điên cuồng từ lòng bàn tay hắn tỏa ra, điên cuồng hấp nạp Khí của Lý Tịnh vào người, nháy mắt đem từng cái nắm đấm như do Luyện Khí ngưng tạo hấp thụ sạch sẽ.

Những cái nắm đấm như kim thiết cứng rắn, dưới hấp lực lại phân rã thành những vi hạt nhỏ rồi như sương khói theo khổng lồ hấp lực tỏa ra mà hội tụ về, dung nhập vào lòng bàn tay của hắn, lực lượng của Lý Tịnh bị chuyển hóa thành lực lượng của hắn .

“ Cái gì!” Lý Tịnh cả kinh lên khi chứng kiến một màn này.

Luyện Khí thuật bị hấp thụ chuyện này không phải là hắn chưa từng kiến qua, hắn từng tại một nơi học được Luyện Khí thuật. Tại nơi đó có những kẻ có thể hấp thụ binh khí ngưng tụ từ Luyện Khí của kẻ khác ngưng luyện ra.

Biến chúng thành năng lượng cho mình, nhưng những người đó sẻ không rời đi nơi của họ được. Mà cái gả nam tử đằng trước hình dạng lại khác biệc hoàn toàn với những tộc dân nơi Lý Tịnh học được Luyện Khí Thuật.

“ Ngươi là người của Cừ quốc!!” Lý Tịnh bật thốt lên, ôm lấy đứa con trai mình vội nhảy lùi về sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK