Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xích Mi Long Xà thực lực thế nào nàng tận mắt thấy rõ, hắn một người có thể diệt một thành, Hàn Y dù thiên tư tốt nhưng có thể bằng tên yêu nghiệt này chứ?

Thiên Trạch nói : “ Tâm Nguyệt! Ta cũng không phải là hung thần ác sát, lại là thương hoa tiếc ngọc người. Tâm Nguyệt làm như ta ăn thịt người không nhả xương vậy”

Lý Tâm Nguyệt thầm mắng cái tên này.

Mà lúc này Lý Hàn Y đã nóng nảy xông đến, Thiết Mã Băng Hà chém đến.

Thiên Trạch vận dụng thần lực đem kiếm khí hàn băng ập đến phá, dẫn đến kình khí tứ tung trong khôn trung.

Phá xong hắn một tay ngoắc ngoắc.

“ Kiếm ngươi đâu?” Lý Hàn Y nóng nảy chiến ý kéo lên.

Thiên Trạch nghe đáp : “ ta nếu dùng kiếm, mỹ nhân bại càng nhanh”

“ Ngươi khinh thường ta” Lý Hàn Y giận dữ, sau đó hai kiếm huy.

Lý Trường Sanh là trung nguyên Thiên Nhân cảnh cường giả một vị, cũng là đương đại Kiếm Thánh một trong, hơn nữa là một tay song kiếm Kiếm Thánh.

Chỉ Thủy Kiếm Pháp vang danh thiên hạ, chia làm ba tầng cảnh giới.

Tầng thứ nhất: thấy núi là núi, thấy nước là nước.

Tầng thứ hai: thấy núi không phải núi, thấy nước không phải nước.

Tầng thứ ba: thấy núi vẫn là núi, thấy nước vẫn là nước.

Ba tầng một tầng so với một tầng cao, luyện đến tầng cuối cũng là nhập bước Thiên Nhân cảnh, Lý Hàn Y bái Lý Trường Sanh làm sư tôn học lấy chân truyền Chỉ Thủy Kiếm Pháp còn luyện một tay song kiếm thuật.

Nàng dù mới dừng lại ở tầng thứ nhất Chỉ Thủy Kiếm Pháp nhưng từ trước đến nay có thể để nàng dùng hay tay kiếm, đồng bối người trong trừ đại sư huynh cùng Triệu Ngọc Chân ra còn chưa có người thứ 3.

Một tay Thính Vũ khiến cuồng phong khắp nơi ập về.

Thiết Mã Băng Hà kiếm thế cuồn cuộn như hàng ngàn kỵ binh đạp tan đồng bằng lao tới nam tử trước.

“ Kiếm Lưu Tinh!”

Đối mặt với thế công của Lý Hàn Y, Thiên Trạch bình tĩnh sử ra Luyện Khí Quyết.

Luyện Khí Kiếm nhanh ngưng tụ, từ trời cao rơi xuống, xỏ xuyên qua kiếm thế kiếm khí của Lý Hàn Y.

Kiếm thế của Lý Hàn Y đột nhiên tiêu tan, cô cầm kiếm ngây ra tại chỗ: “ Luyện Khí kiếm ư?”

Nàng có nghe qua Luyện Khí Chi Kiếm ảo diệu, hôm nay tận mắt thấy mới rõ được nó thần kỳ.

“ Luyện Khí Thuật, lấy khí trong thiên địa cùng chân khí của ta hòa hợp, luyện cái vô hình thành hữu hình, ý càng mạnh kiếm càng có uy lực” Thiên Trạch từ tốn nói

Lý Hàn Y nghe liền trầm mặt một lát, sau đó đem hai kiếm nâng lên hai kiếm đồng thời chém ra, lập tức bổ thành một rãnh dài.

“ Đang! Đang....!!”

Luyện khí kiếm lại hiện rơi xuống Lý Hàn Y chổ, Lý Hàn Y vung song kiếm đánh văng.

Mưa kiếm lại trút xuống, liên miên không dứt.

Lý Hàn Y hay tay không ngừng vung kiếm, giọt mưa không lọt phòng thủ.

“ Thế nào đã nhận thua chưa?” Thiên Trạch một bên khống kiếm cười nói.

Lý Hàn Y nghe mà càng tức giận, giận mắng : “ thua cái rắm”

Lý Tâm Nguyệt nghe con gái mình thô tục mắng như vậy cũng ngẩn người.

“ Lá gan cũng lớn đấy, dám mắng cả ta” Thiên Trạch ngữ khí không vui nói, bàn tay vung lên các thanh kiếm rơi xuống bắn đầu đổi quỷ tích.

Xoay tròn quanh trên đầu Lý Hàn Y tạo thành một cơn lốc kiếm.

“Ngươi có thể tạo vạn kiếm, ta liền hủy vạn thanh”

Vừa dứt lời, Lý Hàn Ysong kiếm đưa lên đầu, gắng gượng chĩa vào kia lốc kiếm.

Xung quanh cuồng phong đem lá cây cùng bụi đất bay tán, Lý Hàn Y lại một kiếm ra.

Lúc này đã là màu thu, Lý Hàn Y một kiếm này nhưng đưa tới sương lạnh bay vẩy, tay nàng cầm danh kiếm Thiết Mã Băng Hà cùng Thính Vũ, rốt cuộc bước chân vào mình Chỉ Thủy kiếm pháp đệ nhị cảnh, thấy núi không phải là núi, thấy nước không phải nước.

Trường kiếm của Lý Hàn Y chém mạnh lên, vòng lốc kiếm rơi xuống bị nàng một kiếm đánh tán lạc không ít, non nữa kiếm luân bị nàng đánh văng ra ngoài.

Âm thanh đinh tai hoa lửa không ngừng cũng dừng lại, gió như ngừng lại.

Lý Hàn Y cầm song kiếm mà đứng, xung quanh cắm đầy đại kiếm, ánh mắt ngạo nghễ nhìn về Thiên Trạch tựa như muốn nói một kiếm của ngươi bị ta đánh nát rồi, ngươi còn gì nữa không?

“ Nàng trông rất tự tin?” Thiên Trạch cười hỏi.

Lý Hàn Y cau mày nghi hoặc, sau đó biến sắc, bởi phát hiện ra kiếm rơi xuống tựa như kết thành một cái trận pháp, đem nàng vây nhốt vào trong, mà những thanh kiếm kia còn tản ra khí đen.

“ Nếu ta không phải thương hoa tiếc ngọc, nàng đã sớm hương tiêu ngọc vẫn rồi, nãy giờ chỉ là chơi đùa với nàng mà thôi” Thiên Trạch cười nói.

Như bị chọc giận một dạng, Lý Hàn Y giận giữ : “ ngươi là xem thường ta”

Thiên Trạch không nói trực tiếp hành động, một tay giơ lên Lý Hàn Y cả người bị một luồng kim quang bao phủ bay đến trước hắn.

Lý Hàn Y cả kinh, nàng vậy mà dùng hết thảy lực lượng đều không thoát được.

“ Hàn Y nhất thời nóng nảy, xin Việt Đế bỏ qua” Lý Tâm Nguyệt cướp đến trước nói.

Thiên Trạch nhẹ phất tay, đem tấm mặt nạ hái xuống.

Dung mạo đến tám phần giống Lý Tâm Nguyệt, thanh xuân thiếu nữ căng tràng sức sống toát ra, từ người toát ra một cổ người lạ chớ gần, mà lúc này thiếu nữ tuyệt sắc gương mặt thoáng lại đỏ lên.

Bởi gương mặt nàng bị kẻ nào đó vuốt ve thân mật.

“ Khốn kiếp! Ngươi muốn chết” Lý Hàn Y giận giữ mắng.

Lý Tâm Nguyệt nhìn thấy nữ nhi bị khinh bạc, mặt trầm xuống : “ Việt Đế là quân vương một nước, sao lại làm chuyện vô lễ như vậy, há không phải là để cho thiên hạ cười chê ư?’

Thiên Trạch buông tay, nói : “ lòng ưa cái đẹp ta cũng có, nữ nhi nàng mắng ta là tội không nhỏ rồi, hơn nữa ta chỉ nhẹ chạm mà thôi, cũng đâu có mất miếng thịt nào đâu”

“ Ngươi!!” hai nữ không ngờ Thiên Trạch lại mở ra lời lưu manh như vậy, nhất thời á khẩu không nói nên lời.

Thiên Trạch lại trêu : “ Đại Việt hoàng thất hiện giờ chỉ còn lại ta, hậu cung cũng đang trống ra, bên cạnh lại một đôi mẫu nữ mỹ nhân, ta nên chọn ai đây hay là cả hai cũng thu đây”

Cả hai nghe vừa giận vừa thẹn.

“ Việt Đế tuy vũ lực mạnh mẽ, hai mẫu nữ ta đích thật không bằng song cũng không phải tùy ý khinh nhục” Lý Tâm Nguyệt quyết tuyệt đáp lại : “ cùng lắm thì ngọc đá cùng tan”

Thiên Trạch thu lại Không Thức Giới Thần Lực thả ra Lý Hàn Y, nói : “ chỉ đùa giỡn một lát thôi, hai tù binh mỹ nhân chớ giận”

“ Tù binh” Lý Hàn Y phẫn hận nói.

Thiên Trạch nói : “ nàng muốn cứu Tâm Nguyệt bị ta đánh bại lẽ nào không phải tù binh, lẽ nào cho rằng đô thành ta muốn đến là đến muốn đi là đi, ngoan ngoãn ở lại đây làm việc cho ta ba năm”

Lý Hàn Y nghe mà càng giận, âm trầm : “ nếu ta không đồng ý”

“ Nàng không đồng ý là một chuyện, ta muốn là chuyện khác” Thiên Trạch không chút để ý tính khí Lý Hàn Y, chậm rãi xoay người bước đi : “ ta tuy nói đùa nhưng cũng có thể làm thật đấy!”

“ Ngươi dám” Lý Hàn Y phẫn hận nói.

Thiên Trạch thoắt cái tiêu thất, đã xuất hiện ở bên Lý Hàn Y đem tay bế lấy eo phong tỏa huyệt đạo của nàng, sau đó dẫm chân một cái mang người lên không.

“ Việt Đế xin bớt giận” Lý Tâm Nguyệt vội hô rồi đuổi theo, thầm mắng cái nữ nhi của mình tính khí nóng nảy, năm lần bảy lượt cứ thích chọc cái tên sát tinh này.

Những ngày ở đâyThiên Trạch không có gây khó dễ gì nàng ,song một màn hắn đến Thiên Khải làm sao nàng quên được, lại thêm thông tin mà nàng thu thập ở đây càng biết y đáng sợ thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK