Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, Tử Lan Hiên vị trí.

“ Người của Huyết Y Hầu không đuổi đến sao?” Lộng Ngọc nhìn phía trước Tử Nữ dò hỏi, có điều vị tỷ tỷ mình không đáp lại đưa mắt nhìn qua một phương.

Lộng Ngọc hiểu ý, liền đưa mắt dời qua thấy Vệ Trang đang đứng bên khung cửa sổ, nàng nhanh hiểu ra vì sao Huyết Y Hầu người không đuổi đến. Bởi lưỡi kiếm Sa Xỉ vẫn còn vươn vấn máu tươi, bằng võ công của Vệ Trang hẳn đã đem những người kia giết.

Nửa tiếng trước đây, ngay khi vào một con hẻm nàng khẩn trương không thôi khi gặp hai tên nam tử đội mũ vành tay cầm theo bội kiếm.

Nhưng thoáng qua quan sát nàng thở phào nhẹ nhõm, khi không phải là người của Huyết Y Hầu, ngay lập tức nàng tận dụng thân pháp linh xảo thoát khỏi hai người.

Mà đối phương cũng không có ra tay với nàng chạy đi, để nàng bất ngờ lẫn vui mừng chính là không xa chính là thân ảnh Vệ Trang đang cùng một lão già trò chuyện.

Ngay sau đó nàng liền theo một khung xe ngựa này cùng với Đường Thất trở về.

“ Ta đã bảo Lộng Ngọc ở hiền gặp lành, chắc chắn sẽ không có mệnh hệ gì?” Hàn Phi nhận được tin từ Tử Nữ liền vội trở về nơi này, cất bước đi vào bên trong lên tiếng.

“ Còn nói nữa ở đây là huynh lo âu nhất” Tử Nữ cười nói.

Lộng Ngọc ngồi dậy từ bên eo của mình lấy ra lọ nhỏ bên trong cất giấu cổ mẫu : “ công tử, Lộng Ngọc không phụ sứ mệnh”

Hàn Phi đem tay bắt lấy chiệc lọ nhỏ quan sát hỏi : “ chiếc bình nhỏ này chính là thứ khống chế Thiên Trạch sao?”

Lộng Ngọc gật đầu chậm rãi cất lời, cũng đem toàn bộ mọi chuyện nàng phát hiện lẫn trải qua trong cung kể ra.

Triều Nữ Yêu lại chính là Minh Châu phu nhân cũng là biểu muội của Bạch Diệc Phi, những nữ tử được tuyển chọn được đưa đến Hầu Phủ trở thành vật ôn dưỡng cho cổ mẫu cũng như hàng trăm con huyết điệp.

Mà nàng hiểm cảnh đào vong thông qua mật đạo tìm được rồi thoát đi, cho đến hiện giờ có mặt tại Tử Lan Hiên.

“ Mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của huynh ấy cả, thật để cho Hàn Phi sợ hãi trong lòng mà” Hàn Phi lắc đầu cảm thán khi nghe xong Lộng Ngọc kể lại.

Trương Lương gật đầu lên tiếng : “ Nghĩ lại thì từ Quỷ Binh một án cho đến Lưu Ý án mạng rồi đến bây giờ đều có bàn tay của huynh ấy phía sau, Lưu Sa lẫn Dạ Mộ đều không một hay biết đều nằm trong bố cục của huynh ấy. Không một kẻ hở lẫn sai sót, mọi người bất tri bất giác đều nằm trong ván cờ của huynh ấy cả”

Hàn Phi lại nói : “ Huyết điệp truy tung ta vẫn không hiểu lời huynh ấy có nghĩa là gì, cho đến bây giờ qua lời Lộng Ngọc mới hiểu được, dường như huynh ấy đều biết trước”

Tử Nữ ánh mắt thoáng qua quang mang, nhìn Lộng Ngọc nhu tình ánh mắt tràn ngập ái mộ oán trách nói : “ khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, từ Tề quốc công chúa đến Triệu quốc vũ cơ, rồi Ngụy quốc tài nữ, Tần quốc quả phụ đến cả thái hậu Tần, Sở, cho đến Bách Việt, muội đó chỉ có mấy ngày tâm cũng bị người khác đoạt đi rồi.”

“ Tỷ tỷ” Lộng Ngọc mặt đỏ thẩm xấu hổ, thẹn thùng lên khi nghe bên cạnh Tử Nữ nhắc nhở cho mình.

“ Ngươi cho rằng là vậy ư? Ván cờ này do người kia bày trí, đến bây giờ mục đích thật sự của y là gì? Còn không ai rõ ràng” Vệ Trang nhàn nhạt cất lời.

Người trong này đều là người thông minh, hiển nhiên nghe hiểu những gì Vệ Trang muốn ám chỉ. Dược Thiên Sầu là Bách Việt vương huynh trưởng, hắn bố trí thế cục ai biết có phải đứng sau là Việt vương hay không? Hoặc là hắn tính toán của mình riêng không?

Thiên Trạch thân phận cực kỳ mẫn cảm, nếu như là người cần lãng quên thì Việt vương sẽ nhắm mắt làm ngơ. Nhưng một khi không phải thì lại là một khía cạnh khác, hơn nữa một Thiên Trạch thoát khốn gông xiềng là một mối bận tâm lớn

“ Cái vấn đề này thì hỏi ngài ấy không phải rõ hơn sao?” Hàn Phi cười cười, tỏ ra bí hiểm cất lời.

Đám người khó hiểu đưa mắt nhìn Hàn Phi.

Có điều Hàn Phi cũng không giải đáp vấn đề này, mà cười nói : “ cũng nên chuẩn bị đi gặp vị khách của chúng ra rồi”

Thời gian lại qua đi thêm một ngày, có được cỗ mẫu trong tay Hàn Phi cũng chuẩn bị bước tiếp theo của mình kế hoạch. Thông qua Vệ Trang tìm đến Thiên Trạch mà hẹn lấy một cái địa điểm làm nơi giao dịch.

Đêm tối buông xuống, ánh trăng mông lung bao phủ bầu trời.

Tân Trịnh phía tây ngoại thành hơn mười dặm bìa rừng, chính là nơi giao dịch mà Hàn Phi đề ra cho Thiên Trạch. Từ sớm Thiên Trạch đã sớm cho thuộc hạ tra xét bốn phía, phát hiện không có phục binh liền nhận lời xuống thời gian giao dịch địa điểm.

“Không thèm đem theo trợ thủ, coi bộ ngươi rất tự tin” Thiên Trạch âm thanh lên tiếng, ánh mắt nhìn về Hàn Phi và Trương Lương thân ảnh đang bước chậm mà đến trên con đường đất.

Không có mang theo Vệ Trang, lại càng không đem theo binh sĩ hộ vệ, chỉ mang theo một tên thư sinh đi cùng. Đối với Hàn Phi tự tin, không lo sợ đối phương lấy đồ xong lại ra tay đối phó, Thiên Trạch cũng rất hiếu kỳ.

“ Ta là chìa khóa giúp ngươi tháo bỏ gông xiềng, nếu đối đầu với ta, sẽ chỉ khiến cho xiềng xích trên người ngươi càng bám càng chặt mà thôi” Hàn Phi trang bức mà nói, kỳ thực trong lòng đã có dự tính nói, tuyệt không lo lắng Thiên Trạch sẽ đối với hắn ra tay.

Thiên Trạch con mắt khinh thường, hiển nhiên hắn cũng không phải kẻ ngu si, ai biết Hàn Phi có đem đúng món đồ hắn cần hay không, nghi vấn nói : “ làm sao chứng minh được chiếc chìa khóa trong tay ngươi, chính là chiếc ta cần?”

“ Ngươi không gánh nổi rủi ro mất đi chiếc chìa khóa này. Ngươi chỉ có thể tin ta. Thái tử và Hồng Liên ở đâu” Hàn Phi mở tay ra để lộ chiếc bình cất giữ cổ mẫu.

Cổ mẫu trong tay hắn, quyền chủ động từ hắn nắm giữ, Thiên Trạch muốn thoát khỏi gông xiềngtrói buộc, ném chuột sợ vở bình tất nhiên trong lòng có kiêng kị, tại không có nhận được cổ mẫu phía trước, tuyệt đối sẽ không làm chuyện mạo hiểm.

Thiên Trạch nghe nói như thế trầm mặc lại, xác thực cổ mẫu quá mức quan trọng với hắn là thứ duy nhất để hắn thoát khỏi gông xiềng mà địch nhân trói buộc.

Trong lúc nhất thời Đoạn hồn cốc bên trong triệt để yên tĩnh trở lại, từng cơn gió nhẹ thổi qua xung quanh lá cây, truyền ra xào xạt gấp gáp âm thanh.

“ Hừ...Hai người... ngươi chỉ có thể đem đi một người” Thiên Trạch nhếch môi lên tiếng, hiện giờ hắn có đến hai con tin trong tay, nằm ở cửa trên đây không ép giá đối phương chờ đến khi nào.

Hắn đảm đương không nổi mất đi cổ mẫu phong hiểm, Hàn Phi đồng dạng đảm đương không nổi Hàn Cảnh cùng Hồng Liên xảy ra chuyện phong hiểm.Cả hai dưới so sánh, trong tay hắn thẻ đánh bạc ngược lại càng nặng một chút.

“ Ta cần cả 2” Hàn Phi tay nắm lấy bình nhỏ xiết chặc lấy lòng bàn tay mình.

Thiên Trạch người xoay lại lên tiếng : “ một thẻ bài e rằng không thể cùng lúc đổi lấy hai món hàng”

Giấu ở hai bên thái tửHàn Cảnh cùng Hồng Liên công chúa nghe vậy biến sắc, cả hai đều nghe rõ được Thiên Trạch lời nói. Trong cả hai chỉ có một người, như vậy bọn họ một trong hai tiếp tục bị Thiên Trạch giam giữ.

Nhất là Hàn Cảnh, hắn so với Hồng Liên càng tỏ ra sợ hãi, thân hình không ngừng run rẩy. Hắn lo sợ Hàn Phi sẽ chọn Hồng Liên, bởi trong hai người Hồng Liên có quan hệ cực kỳ sâu đậm. Lại thêm Hồng Liên được phụ vương yêu thích, hơn nữa vị trí thái tử tuy quan trong nhưng nếu hắn chết rồi, liền có kẻ ngồi lên thay.

Nếu như Hàn Phi chọn Hồng Liên, đến lúc đó hắn liền thành vô dụng thẻ đánh bạc, Thiên Trạch nói không chừng trở tay liền sẽ giết chết hắn.

“ Ngươi không sợ ta sẽ chọn cho ngọc đá cùng vở sao” Hàn Phi âm thanh lạnh lùng vang lên ánh mắt sắc lạnh nhìn về Thiên Trạch.

“Ngươi cũng không thể chịu nổi rủi ro nếu đánh mất 2 thẻ bài nguy hiểm này. Ngươi lộ ra nhược điểm chí mạng này quá sớm. Hai thẻ bài có trong tay ta đối với ngươi cái nào cũng quan trọng” Thiên Trạch thanh âm vang lên, ánh mắt hứng thú mong chờ Hàn Phi đưa ra đáp án.

Thái tử quan hệ đến quốc gia xã tắc, nếu là xuất hiện một ngoài ý muốn, Hàn Phi phải gánh vác thất trách tội.Mà Hồng Liên cùng Hàn Phi quan hệ muốn hảo, lại là Hàn vương hòn ngọc quý trên tay, nếu là xuất hiện một ngoài ý muốn, Hàn Phi cũng tương tự đảm đương không nổi.

Cho nên mặc dù Hàn Phi nắm trong tay hắn quan trọng đồ vật, đồng dạng Thiên Trạch cũng giữ lại hai thứ quan trọng với hắn. Hơn nữa hai món này đều không hề nhẹ.

“ Ca ca ngươi rốt cuộc sẽ chọn ai đây?” Thủy Vân Du cúi đầu xuống gần bên tai Hồng Liên lên tiếng, tràn đầy hứng thú hỏi.

Hồng Liên ở lâu thâm cung, đối với những thứ này âm mưu quỷ kế, căn bản vốn không cái gì hiểu rõ. Nhưng nàng rõ ràng, trong các chư vị ca ca tỷ tỷ chỉ có mỗi Hàn Phi là chân tâm đối đãi nàng, còn những người khác đều có mục đích lẫn mưu tính riêng.

Cho đến bây giờ tình thế, nàng cũng rõ ràng Hàn Phi ở trong tình cảnh khó xứ. Cuộc đàm phán đến tột cùng như thế nào quan trọng. Đồng thời nàng cũng muốn biết, trong lòng cửu ca của nàng sẽ lựa chọn ra sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK