Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng sau, Mặc Gia cứ điểm.

“ Vất vả cho hai vị rồi”

Cao Tiệm Ly vừa nói xong Đạo Chích liền nói : “ với ta là chuyện nhỏ, gã Cái Nhiếp này mới oai phong. Trước đây ta vẫn không ưa thích gả này, nhưng mà tối nay ta phục rồi. Một mình án ngử ở đó kìm chân toàn bộ đội quân tinh nhuệ Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh và Mông Điềm, khiến bọn chúng không dám động đậy”

“ Thật à, tên Mông Điềm đó lâu nay vẫn cuồng ngạo vô cùng, thế mà cũng có ngày hôm nay” Đại Thiết Chùy tâm trạng vui vẻ cất lời.

“ Nếu như sau đo không có tên nhóc quái đản Tinh Hồn gì đó ra tay thì Cái Nhiếp tiên sinh của các người đả kề kiếm tận cổ Mông Điềm rồi”

“ Ai da, đáng tiếc thật” Đại Thiết Chùy tiếc nuối.

Cao Tiệm Ly tiếp lời : “ mục tiêu lần này của chúng ta là cứu A Trung chứ không phải thích sát Mông Điềm. Mông Điềm không chết Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh sợ ném chuột vở bình, không dám loạn động. Nếu sát Mông Điềm ngược lại cục diện khó mà loạn động”

“ Sự thực thì lúc đọ cũng giết không nổi y” Cái Nhiếp lên tiếng : “ Âm Dương thuật của Tinh Hồn có thực lực khá mạnh. Y và Mông Điềm trước sau hợp kích, tại hạ có thể thoát thân cũng coi như may mắn rồi”

“ Tên Tinh Hồn đó lợi hại thế sao?” Đại Thiết Chùy dò hỏi.

Đạo Chích liền nói : “ trên tay mọc ra một thanh kiếm phát quang, hơn nữa kiếm nào kiếm nấy đều chí mạng”

Cao Tiệm Ly gật đầu, nói : “ Tụ Khí Thành Nhận của Âm Dương gia. Không ngờ gã Tinh Hồn này trông có vẻ trẻ con, mà tu vị Âm Dương thuật lại thâm hậu đến thế”

“ A Trung đã được cứu rồi, tạm thời tìm không được hành tung của chúng ta. Nhưng có thể tưởng tượng, thất bại của hành động lần này, ắt sẽ chọc giận Lý Tư và Phù Tô. Bọn họ sẽ phát động cuộc truy lung có quy mô lớn hơn”

Cùng thời gian, Tướng quân phủ.

“ Công tử, là sơ suất của mạt tướng trúng phải kế giương đông kích tây của phần tử phản nghịch” Nghe xong Mông Điềm nhận tội, Phù Tô một tay vươn ra cản lại, nói : “ Mông tướng quân bất tắc tự trách nữa”

Phù Tôchậm đứng dậy, tiếp tục nói : “ bất cứ lần này có tra được sào huyệt của phần tử phản nghịch hay không. Nhưng trọng phạm số một mà đế quốc truy tìm đả lâu là Cái Nhiếp đã bị bức bách phải hiện thân. Hơn nữa chuyện mạo hiểm phải lộ diện, đã chứng minh một việc”

Mông Điềm tiếp lời : “ Tên phạm nhân dẫn đường này đã tiếp cận rất gần sào huyệt cũa lũ phản nghịch”

Phù Tô lại nói : “ vậy căn cứ manh mối mà Tinh Hồn pháp sư đã dùng Độc Tâm Thuật có được, chúng ta có thể thu hẹp phạm vi truy lung từ trăm dặm vuông trước kia xuống còn mười dặm vuông vùng núi Tây Nam thành Tang Hải”

“ Công tử nói rất đúng” Mông Điềm cất lời, lần này tuy thất bại song phạm vi lại thu hẹp hơn, so với trước kia phân tán quân lực dò xét thì bây giờ đã biết được nơi của phản nghich phạm vi rõ ràng hơn.

“ Mông tướng quân, tướng quân phải điều động quân đồn trú xung quanh Tang Hải thành, tiến hành truy lung triệt để khu vực này, không được bỏ sót ngọn cây gốc cỏ”

“ Mạt tướng tuân lệnh” Mông Điềm vội nói

Phù Tô nói : “ Lần này không thể có sai sót nữa, nếu không gộp chung với tội thất bại lần trước tội tăng thêm mộ bậc”

“ Vâng” Mông Điềm đáp

Lý Tư hơi khẽ nâng lên đầu, nhìn xem Phù Tô thần sắc, nói: "Công tử phần tử phản nghịch đã lấy được Hắc Long quyên trục. Cơ Quan Tỏa mà Công Thâu gia tộc thiết kế tuy rắng tinh vi, song Mặc Gia cũng tinh thông cơ quan thuật”

Phù Tô gật đầu : “ trong lúc này, bọn chúng có lẽ đả giải khai được cơ quan trong đó rồi”

"Công tử có thể yên tâm,lủ phản nghịch có giải khai cơ quan khóa, nếu không có Thiên Cơ đỉa đồng cũng vô pháp nhìn trộm Hắc Long nội dung chân thật." Mông Điềm cất lời.

“Bí mật sinh ra chính là vì bị phá giải” Phù Tô lạnh giọng nói : “Mông tướng quân, thời gian tới tăng cường Thiên Cơ Lâu phòng ngự”

"Vâng, cẩn tuân công tử chi lệnh" Mông Điềm cùng Lý Tư cùng kêu lên đáp.

Mặc Gia chổ ẩn cư.

"Làm sao lại biến thành dạng này" Từ Phu Tử sầm mặt lại trừng mắt Thiên Minh hỏi.

Ánh mắt mọi người nhìn lại, biểu lộ đều phi thường đặc sắc, nguyên lai Thiên Minh xúc động Hắc Long quyển trục bên trong cơ quan, từ đó khởi động axit mạnh độc dịch, toàn bộ Hắc Long quyển trục đã bị ăn mòn không còn hình dáng.

"Được . . . Được. . . Đều là ta sai, ta sai, các ngươi muốn làm sao phạt ta đều có thể!" Nói chuyện một mặt bi thiết, phảng phất gia hình tra tấn trận.

"Ban Đại Sư, ngươi không phải đã giải giải cơ quan khóa sao?" Tiểu Cao hỏi.

"Đúng vậy a, Cơ quan khóa là giải khai, Hắc Long hồ sơ cũng đã được đến!"

Nói tới chỗ này tất cả mọi người là tâm nhất định, Thiên Minh lại là lập tức nhảy dựng lên, con mắt trừng căng tròn "Ngươi đã được đến quyển trục này bên trong đồvật!"

"Vậy thì thế nào?" Ban Đại Sư vừa trừng mắt, râu trắng lắc một cái lắc một cái.

Thiên Minhlập tức nổi giận lớn tiếng nói: "Vậy ngươi ân sao không nói cho ta, còn để cho ta cho là mình xông đại họa, hại ta áy náy thời gian dài như vậy!"

"Ngươi là xông đại họa, chính mình chính mình còn không biết!"Ban đại sư nói

"Ta hủy đi bất quá là hủy đi cái vỏ, thế nào làm xông đại họa nha!" Thiên Minh vẫn như cũ hỏa khí rất lớn.

"Thiên Minh!" Cái Nhiếp trầm giọng nói ra.

Thiên Minh rốt cuộc an tĩnh lại : "Đại thúc rõ ràng là Ban lão đầu hắn khi dễ ta."

"Thiên Minh, tối nay là Ban Đại Sư cứu ngươi nhất mệnh, ngươi làm sao không lễ phép như vậy.Cái kia quyển trục cất giấu rất mạnh độc dịch, liền xem như thanh đồng cũng sẽ bị ăn mòn!" Cái Nhiếp đương nhiên là nhìn ra được căn nguyên.

"A" Thiên Minh chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, một con quạ chậm rãi bay qua, liền hướng Ban Đại Sư xin lỗi .

Một hồi lộn xộn xuống dưới Tiểu Cao hay là hỏi vấn đề mấu chốt bên trên vấn đề:" Ban đại sư, Hắc Long quyển trục bên trong, đến là cái gì tình báo?"

"Chính các ngươi nhìn" Ban Đại Sư từ trong tay áo xuất ra một cái tiểu xảo quyển trục.

Mọi người xem xét phía dưới, lại phát hiện chỉ là một số không có quy luật chút nào chữ, tại làm mọi người không có một cái nào có thể phân biệt nó quy luật.

“ Nhiều chữ quá, thật đau đầu” Đại Thiết Chùy mắt có chút hoa lên nói.

“ Viết đầy chữ, những chữ này sắp xếp chẳng theo quy luật nào cả, bất luận nhìn dọc hay xem ngang. Đều không thể kết nối, hoàn toàn không nhìn ra được ý nghĩa gì, chuyện này là sao?” Đạo Chích vuốt cằm mình lên tiếng.

Ban lão đầu quay mắt sang Cái Nhiếp, dò hỏi : “ Cái tiên sinh”

Cái Nhiếp đã từng là Doanh Chính bên người cận thần, biết rất nhiều bí mật, xong đáp lại chỉ là cái lắc đầu, nói rõ hắn cũng không biết cơ mật như vậy, có thể thấy được Hắc Long quyển trục tầm quan trọng.

“ Tiêu rồi, đại thúc cũng không biết, khẳng định không có ai biết!" Thiên Minh nói

"Có lẽ còn có người biết!" Cái Nhiếp trầm ngâm nói.

Một câu nói kia, đem tất cả mọi người ánh mắt đều hấp dẫn tới.

Thanh Y Lâu sơn trang.

“ Nhiều như vậy, Nho Gia Tàng Thư Lâu thật khiến người ta sợ hãi” Đế Thiên An có chút giật mình khi nhìn mười cổ xe ngựa di chuyển vào bên trong sơn trang. Dời đi Tàng Thư Lâu chính là Đế Thiên An chủ ý, thay vì để cho Doanh Chính đốt thì hắn đem cho hắn đem về cất bên trong Đại Thư Viện đi.

Từ khi có giấy trắng ra đời thì những tấm thẻ tre cũng được dần dần thay thế cất đi. Song Nho Gia vẫn lưu giữ lại cho đệ tử sử dụng, lần này có Trương Lương đứng ra cho người sao chép lấy kinh thư sách vở. Việc này trong bóng tối đã có Hàn Phi thông não cho Tuân Huấn rồi, hắn cũng bị tên đệ tử này hốt du mời chào đến Bách Việt.

Nho Gia Tàng Thư Lâu, cứ việc trải qua hai mươi năm trước hỏa hoạn, sách vẫn là như vậy phong phú. Ngay cả Quỷ Cốc nhất phái Cái Niếp, Vệ Trang nhấc lên Nho Gia đều có chút kính trọng, tất cả đều là bởi vì mười vạn sách Tàng Thư.

Học phú ngũ xa, tài trí hơn người, đây là hình dung một người tri thức rất phong phú từ, tại sao phải như thế hình dung, vì vì là cái thời đại này thư, toàn bộ là thẻ tre, Luận Ngữ, tại hiện đại khả năng chỉ là một bản sách nhỏ thật mỏng, mà ở thời đại này, là cần đại lượng thẻ tre, mới có thể ghi chép xong một bộ Luận Ngữ.

Tri thức chính là tài phú cùng lực lượng, Nho Gia cầm giữ có như thế Tàng Thư, cũng không có giậm chân tại chỗ, mà là Chư Tử Bách Gia những người khác tại lấy được chứng minh về sau, liền có thể từ tàng mượn sách nhìn.

Cho nên rất nhiều Chư Tử Bách Gia người, đều đến đến tàng nhìn qua thư, ở thời đại này, sách vở liền đại biểu cho lực lượng, Nho Gia có thể có như thế phong độ, mặc dù cái kia chứng minh, có chút phiền phức, nhưng là vẫn có một số đông người mỗi ngày tới, mượn Nho Gia thư nhìn.

Dạng này, những người này liền nhận Nho Gia tình, nghe nói năm đó mới từ Quỷ Cốc đi ra Cái Niếp, đã ở tàng nhìn qua thư, dưới tình huống như vậy, mặc dù lý niệm khác biệt, đồng dạng không có người nào khó xử Nho Gia, tương phản Nho Gia gặp nạn, ngươi trả lại giúp.

Giống như năm đó Hàn Phi tại sao tới đến Tiểu Thánh Hiền Trang, nguyên nhân rất lớn, chính là vì Nho Gia Tàng Thư.Nho Gia Tàng Thư bao la vạn tượng, cũng không phải là chỉ có Nho Gia điển tịch.

“ Hắc Long quyển trục đã giải khai, tiếp theo hắn là Thiên Cơ Lâu rồi” Đế Thiên An bàn tay phiêu phù, chakra thoát ly theo đó một con hồ điệp nhanh chóng thành hình, rồi vổ cánh bay đi khỏi nơi này hướng về một nơi mà đến.

“ Sắp thu lưới rồi” Hồ Mỹ Nhân đi lại bên cạnh, trên tay bưng lấy một chung rượu nói.

Đế Thiên An gật đầu : “ ván cờ này đã chôn xuống nhiều năm, chỉ đợi Doanh Chính rời Hàm Dương hốt gọn một mẻ”

“ Doanh Chính có nằm mơ cũng không được rằng, Đại Tần của hắn từ lâu đã bịBách Việt cắn nuốt rồi” Hồ Mỹ Nhân cười nói : “ từ triều đình đến giang hồ, quan lại, các quận huyện trong mọi tầng lớp đều có người của chúng ta”

“ Chỉ cần đợi gió đông đến, lôi đình một kích cho dù là Đại Tần đế quốc cũng yếu ớt như dả tràng xây cát, có điều trước khi sụp đổ cứ để nhà chúng ta xem một tràng kịch vui” Đế Thiên An cười nói.

“ Màn kịch này, thật đúng là đặc sắc” Mỹ Nhân tiếp lời, thân ảnh dựa sát vào lòng nam nhân mình ngắm nhìn trời đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK