Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba tiếng sau, Đế Cung Đại Việt.

Long điện bên trong.

Nhạc khí nổi lên vang vọng trong đại điện.

Hậu điện nơi, Ngọc Long Tọa trên Thiên Trạch chậm rãi thưởng thức đám nữ nhân của mình người chơi cầm kẻ khác thổi tiêu ca xướng....

“ Ah!”

Đột nhiên một đạo thanh âm vang lên, tiếng tiêu cũng dứt buổi ca múa trong đêm cũng bị dừng lại.

“ Tuyền nhi sao thế?” Thiên Trạch dò hỏi.

Thạch Thanh Tuyền không đáp chỉ đem mắt nhìn về cái bụng nhô cao của mình, cau mày nhíu chặt.

“ Hẳn là tiểu hỏa tử kia lại nghịch ngợm nửa rồi!” Diễm Linh Cơ tiếp lời.

Lâm Thủy Dao nói : “ tiểu hỏa tử của muội cũng nghịch ngợm, nhưng mà so với Thanh Tuyền thì không bằng, nếu mà được như Thiên Lạc; Cầu Hoàng; Ngữ Yên thì tốt biết mấy, so với muội thì yên phận hơn nhiều”

Nàng nói xong cũng dẫn đám tỷ muội ở gần lời ra tiếng vào một phen.

“ Đúng đó! trong bụng ta nhất định hẳn là tên tiểu tử nghịch ngợm, sáng hôm nay còn đạp ta mấy đạp” Mai Ngâm Tuyết nói, ngữ khí tuy oán trách nhưng thần sắc biểu hiện là thương yêu chờ mong với hài tử của mình sắp ra đời.

“ Tỷ lại trông phen hài tử nghịch ngợm một chút đây! đứa này chả náo động gì cả, lẽ nào là cái công chúa?” Cầu Hoàng tò mò nói

Bộ Bạch Tố Trinh xen vào : “ theo tỷ thấy thì hẳn là rồi, nghịch ngợm là con trai an tĩnh hẳn là con gái”

“ Đúng đó” Tuyết Duyên xen vào.

“ Thiên Trạch chàng thích con trai hay con gái?” Lâm Thủy Dao ngừng đàn, hỏi.

Gần một năm đi qua, theo Thiên Trạch từng một tháng mưa móc trong Nội Thiên Địa, đám nữ nhân được hắn tin tưởng cũng hoài thai, khi Thiên Trạch đi vắng quan hệ cũng tăng tiến không ít.

Thiên Trạch đã sớm ngả bài, đám nữ đều là người thông minh cho nên càng không có chuyện vì quyền vị mà hãm hại hài tử trong bụng kẻ khác. Lại thêm Bách Việt nam nữ đều có quyền thừa kế, Thiên Trạch trọng nữ nên đám nữ cho dù có sinh ra công chúa đi nữa cũng không thất lạc gì nhiều.

“ Ha ha!” Thiên Trạch cười lên, tâm tình hiển nhiên vui vẻ vô cùng, từ tốn nói : “ trai hay gái đi nữa cũng là kết tinh của chúng ta, các nàng không cần bận tâm”

Loan Loan nói : “ thiếp thấy là con gái, lấy cá tính chàng yêu chiều mỹ nhân hắn là cực kỳ mong đợi công chúa rồi, hai vị công chúa của Bách Việt không phải ư?”

Hồ Mỹ Nhân nói đùa : “ Loan Loan muội muội nói không sai, chàng ấy đều khác người mà, ai nha trong bụng ta nghịch ngợm không kém Tuyền muội hẳn là cái công tử rồi, sao này liền bị thất sủng”

Thiên Trạch nói : “ cái khác ta không biết, nhưng nàng cùng Lộng Ngọc, hoặc Hồ Oánh cùng Lộng Ngọc song phi hẳn rất khiến ta kích thích! thất sủng không được”

Lộng Ngọc, Hồ Oánh mặt đỏ bừng lên, nhẹ kêu : “ bệ hạ!”

“Còn có Cầu Hoàng, Thủy Dao nữa, chả trách chàng ấy lại đặc biệc thương yêu năm tỷ muội kia như vậy, mỗi một lần đều khiến Loan Loan cũng hâm mộ” Loan Loan lại chen vào, tao khí lan tràn.

Vân Cầu Hoàng, Lâm Thủy Dao một bên trúng đạn cũng xấu hổ khi nhắc đến mối quan hệ của cả hai, đối với Loan Loan dẫn lửa đến mình nhẹ mắng : “ hồ ly tinh”

Dì cháu quan hệ cùng gả cho một người, quan hệ khá là lúng túng nhưng tại thời đại này mà nói cũng không tính là gì cả. Nhiều quân vương hoặc quý tộc quan lại quyền quý, khi nạp thê nạp thiếp, nữ nhân trong cũng không thiếu loại này thân thích.

Mà tại hoàng thất trong thì chuyện này càng không ít, quân vương nếu muốn thậm chí là mẹ con cùng phu là chuyện bình thường. Các quốc gia lân cận cũng không thiếu chuyện này.

Mà chốn hậu trạch của Thiên Trạch có cả mẫu nữ cùng phu, chỉ là đều bị hắn giết qua rồi sống lại. Nhưng người ngoài lại không hay rõ, cho nên đây cũng là một trong những vấn đề mà Việt Đế bị phỉ nhổ.

“Ta cứ tưởng Loan Loan muội muội chỉ ưa thích gây hấn với Phi Huyên thôi chứ, làm sao lại đặc biệc nhắm đến ta rồi” Hồ Mỹ Nhân dời đi chủ ý nói.

Loan Loan cười nói : “ Loan Loan nào ưa thích gây hấn với Phi Huyên chứ, chúng ta tình cảm trước nay vẫn tốt, nhất là khi có ai đó muốn lấy thân trừ ma bây giờ cũng là nữ nhân của bệ hạ rồi, muốn gây hấn cũng không được”

Thiên Trạch cười lên : “ nàng cũng đừng gây rối nữa, Phi Huyên thời gian qua cũng đã tận lực không chiêu nàng rồi. Nàng cũng đã khi dễ nàng ta không ít, bây giờ còn muốn họa thủy đông dẫn sao?”

Loan Loan u oán nói : “ người ta khó dễ ư? còn không phải là lấy bệ hạ yêu thích, người ta rất là chán ghét đám Phật môn đây, vì bệ hạ mà cùng Phi Huyên muội muội một chổ cộng ẩm vu sơn, hơn nữa còn làm cái loại tương sinh tương khắc cho bệ hạ nhìn nữa, cuối cùng Đế ân lại để thánh nữ muội muội thừa hưởng”

Sư Phi Huyên cũng giống như rất nhiều nữ tử nhập Đế Cung trong, đây là nàng cũng như Từ Hàng Tĩnh Trai quyết định.

Bởi lẽ Việt Đế từ sau ngày rằm tháng năm ở Gia Lãm qua đi, đối với Phật môn không thích và trọng dụng Ma môn.

Đây là Phật môn không hy vọng nhìn thấy, chứng kiến sức mạnh như tiên thần của y, Từ Hàng Tĩnh Trai chưởng môn Phạn Thanh Huệ cũng quyết định để cho truyền nhân xuất sắc nhất của mình, Sư Phi Huyên tiến cung muốn học theo sư bá Bích Tú Tâm lấy thân trừ ma, dùng yêu cảm hóa Thạch Chi Hiên.

Mà không chỉ Sư Phi Huyên mà còn Tận Mộng Dao, Cơ Băng Vân nhận sư mệnh vào cung, chỉ là trừ ma không thành còn bị Thiên Trạch cho lắc lư, bắt gà không thành còn mất nắm thóc. Hiện giờ cũng là một trong những nữ tử hoài thai Long tử.

“ Ta nhớ là đối với hai nàng cũng yêu thương như nhau, Phi Huyên nàng cũng nói có đúng không?” Thiên Trạch chuyển hướng về thanh sắc y phục, chính là Sư Phi Huyên.

Nàng ba phần khí khái hào hùng, năm phần thiếu phụ thành thục khí chất, lại 2 phần thiếu nữ e thẹn xấu hổ. Đôi mắt đẹp giống như mặt trời mới mọc ráng mây, gương mặt càng là tú mỹ vô song.

“ Xin người đừng trêu chọc Phi Huyên” Sư Phi Huyên nhẹ nói, tuy nàng cũng đã là nữ nhân của người kia nhưng trọng lượng cùng lực ảnh hưởng thì không thể bằng được, cho nên khi y trở về nàng không có muốn làm y mất hứng mà chịu xa lánh, chỉ có để y ưa thích và tiến vào Đại Việt sâu khi đó mới lấy được nhiều lợi ích cũng như nàng sở muốn chuyện.

Trò chuyện thêm năm đến bảy câu, cả bọn lại im lặng, bởi tiếng khóc trẻ thơ lại vang lên, liền sau đó cả bọn trố mắt mà nhìn.

Thiên Trạch trong lòng là hai cái bé gái đang khóc ầm ĩ, hơn nữa còn đem Thiên Trạch y phục làm ướt, không phải khóc mà là tiểu ra.

“ Để thiếp” Diễm Linh Cơ và Hồ Oánh thấy vậy ở trái phải hai bên đưa tay ra oẳm lấy con gái của mình.

“ Trên đời này còn có người nào dám khinh nhục ta chứ, nhưng mà hai cái tiểu hỏa tử này đúng là lợi hại, làm một chuyện mà trăm vạn người không dám làm, giúp mẹ chúng báo thù à!” Thiên Trạch không để ý nước tiểu con gái, vận thần lực đem nó nhiễm lên đốt đi, cười nói.

Hắn lời ra cũng khiến đám nữ lại náo nhiệt nghị luận thêm một tràng.

Hai tiểu công chúa đầu tiên của Đại Việt về tay mẹ mình, ướt đẫm y phục cũng được thay bằng y phục nhỏ khác trong giới chỉ, rất nhanh chúng lại yên lặng lại theo hai nữ vỗ về mà ngủ tiếp.

“ Tính thời gian mang thai đến giờ, Nhan Doanh; Lan Trì! Quân Du! Quân Tường cũng sắp sinh rồi” Thiên Trạch dời sang đề tài khác hỏi.

“ Hai tỷ muội thiếp còn 1 tháng nữa thì tròn 20 tháng” Nhan Doanh nói.

Quân Du tiếp vào : “ muội thì còn 6 tuần mới đủ 20 tháng”

Thiên Trạch gật đầu : “ con của ta so với phàm nhân bình thường sẽ khác biệc, mỗi đứa đều phải hoài thai 20 tháng mới đủ tháng. Chúng có sinh mệnh cùng sức mạnh sẽ vượt trội hơn người thường. Vì thế phải phiền các nàng mang thai cũng không cần lo lắng hoang mang gì.”

Trong đám nữ hết tám phần đã biết về thông tin này, hai phần thì nghe ngóng dò hỏi hai vị Đế Hậu và Đế Phi mà biết thời gian hoài thai khác người. Bây giờ nghe được Việt Đế công bố chuyện này, nhiều kẻ cũng xao động lên.

“ Bệ hạ không hổ là thần nhân, đến cả hoài thai cũng khác biệc nữa, ban đầu thiếp thấy mình hoài thai khác người cũng lo lắng không yên” một cái mỹ nữ không kém gì đám hồng nhan của Thiên Trạch, Vân Ngọc Chân nói.

Nàng là bang chủ Cự Kình bang chiếm cứ ngoài biển Bắc Ly và hùng cứ thành Dư Hàng, Thiên Trạch tại hoành hoành Bắc Ly lúc cũng đem Cự Kình bang một trong năm bang phái lớn chiếm giữ vùng biển thu về túi.

Mỹ nhân Vân Ngọc Chân cũng bị hắn thu về dưới trướng, hoàn toàn không có như nguyên tác quy phục vào Độc Cô gia và làm tình nhân cho Độc Cô Sách, hiện giờ trở thành một trong những nữ tử có địa vị rất lớn ở Bách Việt.

Mà theo nàng trở thành nữ nhân mang Long tử của Việt Đế, Cự Kình bang cũng được mở rộng lên và chiếm được rất nhiều quyền lợi, đem Hải Sa Bang cũng quy phục dưới trướng Thiên Trạch sát nhập vào, và được đám nữ cùng Thiên Trạch quy hoạch lại tổ chức, thuận lợi làm ăn ở Đại Việt cùng như các nước lân cận.

“ Đúng đấy! thiếp cũng lo lắng một hồi! nếu không có Linh Cơ tỷ tỷ cho biết thì muội còn hãi hùng một thời gian” Tây Hạ công chúa Lý Mộng Lộ nói vào.

Thương Tú Tuần nói : “ ban đầu thiếp cũng bất ngờ, mẹ cũng bận tâm chuyện này”

“ Đến tận 20 tháng, chả trách thiếp thấy kỳ lạ, hóa ra là do bệ hạ khác người, hài tử xuất sinh sẽ mang sức mạnh giống người sao?” một cái không thua kém gì các mỹ nhân tuyệt sắc của Thiên Trạch, nàng một đôi mắt phượng tò mò lẫn nghi hoặc, tuy nàng cũng nghe được phong phanh nhưng chính miệng Việt Đế nói ra thì khác.

“ Điều đó là tất nhiên. Chúng sở hữu long huyết, trời sinh sẽ không ốm bệnh gì cả, hơn nữa đến thời điểm chúng thức tỉnh sức mạnh của ta. Chúng sẽ vượt trên vạn người, hài tử của ta chính là thiên địa này tôn quý nhất cũng là mạnh mẽ nhất” Thiên Trạch nhìn nữ tử mở miệng hỏi : “ Phượng nhi thời gian này mang thai cũng bớt đi đánh nhau rồi chứ?”

“ Phốc xuy” Vài cái nữ nhân cười lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK