Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gian phòng này thực ra chỉ là một cái giả bảo khố để đánh lạc hướng của những kẻ đi vào nơi này lấy đồ.

Khi vượt qua trùng trùng nguy hiểm mà vào được, nhìn thấy nơi này chất chứa tài bảo ắt hắn nhiều kẻ tin tưởng mình đã đến được chổ mà Dương Tố phí công.

Còn bảo khố thật chính là thông đạo ẩn sau các gian bảo khố giả.

Đường dẫn vào dài thêm ba trăm mét, Thiên Trạch đến cuối thông dạo thì dẫn vào một cái gian phòng hình vuông rộng khoảng hai mươi trượng, không khí lưu thông rất tốt, làm người cảm giác đã tới khu vực cần tìm.

Trong phòng có hai bức tường tương hỗ với nhau, phân chia hình chữ thập thành hai khu qua trục Tây-Nam và Đông-Bắc, trục Tây-Nam không phải là cửa vào mà để đánh lừa người khác. Thiết kế này đích xác đã đánh lừa người đến mức lâm ly tận trí.

Hai phiến hoạt bích này cần có hai người đồng thời khởi động thì mới mở được.

Vô luận là bức tường này hay bức kia đều trơn tru nhẵn bóng, cho dù là ai đến đây cũng chỉ có một cách duy nhất là đẩy vào trong.

Nhưng phải là hai người cùng đẩy mới có thể đi vào được.

Phó Quân Sước cũng từng đến nơi này, nàng ta cũng chỉ dừng lại ở giả bảo khố. Chỉ là khi đi vào chỉ một người, không thể phân thân cùng đẩy hai khối đá này, cho nên không có chân chính đi vào trong Dương Công bảo khố.

“ Quân Sước! Nàng một khối, cùng ta đẩy vào” Thiên Trạch chậm nói : “ nghe ta lời”

Phó Quân Sước gật đầu, nghe theo đến một khối đá, đem tay đẩy.

Diễm Linh Cơ đến bên cạnh Thiên Trạch.

“ Đẩy”

Khi Thiên Trạch ra hiệu, cùng lúc hắn và Phó Quân Sước vận lực, đem hai tấm hoạt bính đẩy mạnh vào, hai tấm hoạt bích thụt nghiêng vào trong phát ra tiếng kêu “rạo rạo”.

Thiên Trạch cùng Diễm Linh Cơ; Phó Quân Sước đi qua, rất nhanh tấm hoạt bích phát một tiếng “Rầm”, bức tường đóng hẳn lại, xảo diệu tới mức không thể tin nổi.

Vẫn là một đường hầm dài, cuối đường chính là ánh sáng của Dạ Minh Châu.

Nếu khác thì đó là mặt đường hầm được làm từ hai loại vữa và gạch khác nhau về màu sắc đậm nhạt, khác với đường hầm trước đây.

“ Hóa ra, cần phải hai người mới đẩy được” Phó Quân Sước ngở ngàng nói, nàng không nghĩ đến còn có huyền cơ như vậy.

“ Này cơ quan chế tạo theo thuyết tung hoành, Phó tỷ chỉ đến một người làm sao có thể mở ra được chứ” Diễm Linh Cơ nói ra mình phán đoán.

“ Phía trước có cơ quan, để tránh đạp trúng cơ quan, Quân Sước, Linh Cơ hai nàng lại đây ta mang cả hai đi qua” Thiên Trạch vừa nói đã đem tay luồn qua eo Diễm Linh Cơ và Phó Quân Sước không cho cả hai phản ứng.

“ Tên lưu manh” Phó Quân Sước thầm mắng khi kẻ này lại đụng chạm thân mật.

Thiên Trạchdùng Độn Không Thuật trực tiếp bỏ qua việc đạp nhầm cơ quan trên đó.

Đến cuối đường hầm thì hiện ra.

Một cánh cửa không có vòng sắt, chỉ có một núm lớn hình tròn, xung quanh khắc đầy những con số tổng cộng bốn mươi chín số, ở phần tường phía trên nút tròn có khắc một điểm tròn màu hồng.

Đây là khoá số, một phát minh của Lỗ Diệu Tử.

Trên vòng tròn có khắc độ số, gọi là “Khoá Thiên Địa”, quay sang trái là thiên, quay sang phải là địa, gặp phải khoá này, người không tinh thông cơ quan thuật sẽ không tài nào có thể mở ra được.

Cấu tạo bên trong khoá này tất phức tạp xảo diệu phi thường, Bất quá không phải là không có dấu vết gì để lần theo. Khi xoay đến con số chính xác để mở khóa thì sẽ phát ra âm thanh khác biệt với những số khác.

Nếu như không mở được Khóa Thiên Địa mà dùng cường lực mở ra, ắt hắn sẽ khởi động cơ quan phá hủy, khiến cho người xông vào nơi này chôn cùng với mộ, tài bảo bên trong cũng bị phá hủy.

Thiên Trạch muốn lấy ra buộc phải tìm đúng mật mã, bằng không cường mở sẽ khiến cơ quan phát động hoặc tự hủy.

“ Có ý tứ” Thiên Trạch thốt lên, sau đó vận dụng Không Thức Giới Thần Lực suy diễn.

Không Thức Giới Thần Lực là một loài thần lực đa dạng, khai phá đại não tăng trưởng thông minh, nhìn thấu tương lai.... Thiên Trạch đã đem loại thần lực này đẩy gần đến cực hạn, trí tuệ của hắn tất nhiên sẽ không thấp.

Cấu tạo bên trong Khoá Thiên Địa phức tạp xảo diệu phi thường, bất quá không phải là không có dấu vết gì để lần theo. Khi xoay đến con số chính xác để mở khóa thì sẽ phát ra âm thanh khác biệt với những số khác.

Thiên Trạch bằng thần lực thôi diễn rất nhanh tìm ra được phương pháp mở khóa, đó là theo quy tắc Thiên nhất Địa nhị’, trước xoay sang trái số lẻ thì Thiên xoay sang trái số chẵn thì Địa xoay sang phải.

“ Ầm! ầm”

Cửa sắt theo tay dịch chuyển vào trong, xuất hiện một tiểu thất rộng chừng mười trượng.

Trung tâm có một giếng nước, trên giếng có một trục cuốn lớn, trên trục có một sợi xích sắt to như cánh tay người.

Đây là gian phòng cơ quan khống chế toàn bộ Dương Công Bảo Khố.

Thiên Trạch cùng một lúc thông qua thần lực khống chế chuyển động trục cuốn, xích sắt kéo lên từ từ.

“Cạch!”

Xích sắt và trục cuốn dừng chuyển động.

Một lúc sau, sâu trong lòng đất dưới chân truyền tới tiếng động ầm ầm như sấm rền.

Tiếng kẽo kẹt liên tục vang lên.

Cơ quan mở cửa bảo khố cuối cùng cũng khởi động.

Hai bức hoạt bích liên toả phân cách trục Tây-Nam và trục Đông-Bắc đồng thời mở rộng, xuất hiện mật đạo đi tới khu Đông của bảo khố.

Diễm Linh Cơ; Phó Quân Sước và Thiên Trạch lại xuyên qua hành lang dài, tới một thạch thất hình tròn, ở giữa có một chiếc bàn đá, tám ghế đá, trên mặt bàn có khắc một tấm bản đồ chỉ dẫn tường tận bảo khố, hiển thị rõ ràng liên quan giữa bảo khố và mặt đất bên trên của thành Trường An.

Thiên Trạch quan sát thật kỹ bản đồ chỉ dẫn, hiểu rõ hơn Dương Công Bảo Khố.

Có thể xây dựng những kiến trúc ngầm như thế này, quả thật tiêu tốn nhân lực cùng công sức rất lớn.

Bất quá, nếu lúc đó không phải một người quyền khuynh Bắc Ly như Dương Tố toàn lực chi trì, đồng thời Trường An lại là một thành thị đang xây dựng, ai có thể nghĩ đến việc thần bất tri quỷ bất giác xây dựng một bảo khố dưới lòng đất như thế này.

Dương Tố đua tranh quyền lực cuối cùng thất bại, lại vì con Dương Tố là Dương Huyền Cảm chết đi, từ đó Dương Công Bảo Khố trở thành một truyền thuyết mơ hồ.

Không hiểu tại sao bí mật này lại truyền được tới Cao Lệ. Phó Quân Sước phụng sư mệnh đến Bắc Ly nhiều khả năng là tiên phong đi dò thám với mục đích chiếm lấy binh khí tài bảo trong Dương Công Bảo Khố bí mật chuyển về Cao Lệ.

Có thể Phó Quân Sước đã tiến nhập vào bảo khố ở trục Tây-Nam, nhìn thấy tình trạng giả khố đương nhiên vô cùng thất vọng, thuận tay lấy một số trân bảo, hy vọng gây ra đại loạn trong giang hồ Bắc Ly, hoặc mượn tin tức này để cho các thế lực hoặc các nước khiến Bắc Ly họa loạn mà ngư ông đắc lợi.

“ Nơi này mới chính là bảo khố thật sự!” Diễm Linh Cơ quan sát không gian nơi này, hài lòng mà nói.

“ Ân” Phó Quân Sước cảm xúc phức tạp, khi đi qua hai tấm hoạt bích kia nàng đã biết mình thua cược rồi, bây giờ đến nơi này thì càng rõ.

Địa thất hình tròn này có bốn cửa gỗ thông thường, đi vào bốn gian bảo thất.

Bốn toà thạch thất, mỗi toà rộng hơn trăm trượng, hai toà chứa binh khí, một toà chứa quân lương, một tòa chứa tài bảo chủ yếu là hoàng kim giá trị ước lượng lên đến 5000 lạng vàng, bằng với quốc khố của Bắc Ly trong 5 năm thu thuế.

Binh khí được bảo quản trong các bao tẩm dầu đặc chế để tránh rỉ sét, đựng trong hơn mấy vạn thùng gỗ kiên cố.

Tính sơ sơ, chỉ riêng cung cứng đã có trên mười vạn bộ, tên nhiều không đếm xuể.

Ngoài ra, áo giáp, đao, thương, kiếm kích các loại đến hàng vạn chiếc, có thể trang bị cho cả mấy vạn quân đầy đủ mà vẫn còn dư.

“ Cả thảy có bốn địa đạo là cửa vào bốn giả bảo khố, ngoài ra có một đường hầm dẫn thẳng ra bên ngoài thành.” Diễm Linh Cơ quan sát trên bàn đá mở miệng.

Nàng nói xong, đi đến một tòa thạch thất, sau đó, chiếc giới chỉ của nàng đã sáng lên rồi thoát ly, nó trôi nổi ở hư không sau đó bắt đầu hút lấy tài bảo cùng binh khí của bảo thất này.

Thiên Trạch đi đến một tòa thạch thất khác tham dự vào trong đem nơi này dọn sạch sẽ.

“ Dụng tâm thật chu đáo, chỉ là tiếc thay mưu kế bị phá sản” Thiên Trạch trong lúc dời đồ phát hiện ra vài thứ, cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK