Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Thiên Trạch đưa mắt nhìn một chỗ to lớn trên trụ đá, Nghịch Lân xuất hiện, nhìn xuống bên dưới hắn.

Nghịch Lân đứng ở thạch trụ đỉnh, duỗi tay ra chỉ thấy vô số mảnh vỡ bay đi, hóa thành một cái cổ điển hắc sắc cổ kiếm, phía trên tựa hồ còn có rất nhiều vết rạn nứt, phảng phất là tàn kiếm mảnh vỡ ngưng tụ thành một loại, nhưng lại uy thế vô song.

“ Chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn lại ta! Vọng tưởng” Thiên Trạch khinh thường nói, tinh thần điều động, song long lực lượng tinh thần hình thành rồi lao đến Nghịch Lân công kích.

Song long há miệng chặn lấy Nghịch Lân kiếm.

Một kiếm này, lực lớn thế chìm nhưng song long mạnh mẽ kháng lại, sắc bén răng nanh bao phủ sức mạnh linh hồn muốn chấn nát kiếm.

Nghịch Lân trong nháy mắt hóa thành thân kiếm, rồi như pha lê vở nát tán loạn mà thoát khỏi song long cắn xuống, kịp thoát đi.

Nghịch Lân vừa thoát đi tiếp theo lại là một kiếm tập tới.

“ ĐANG!”

Một kích bất ngờ song Thiên Trạch đã khinh thân rời đi, song long điều động trực tiếp chấn văng đi Nghịch Lân.

“ Grao!”

Song long gầm vang, thần lực gia trì hung hãn công kích, song long giảo sát như cuồng phong bảo vũ từ hai hướng kẹp lại.

Ngay khi song long xâu xé Nghịch Lân, Nghịch Lân lại là trong nháy mắt tại chỗ biến mất, tiếp theo lại bỗng nhiên xuất hiện ở Thiên Trạch phía sau, lại là một kiếm chém.

“ Ầm”

Thiên Trạch không một chút né, song quyền vung ra, nắm tay gia trì thần lực đánh văng đi lợi kiếm, bức lui Nghịch Lân.

“ Vù vù!”

Ngay sau đó, song long thu về kẹp thành vòng vây, trực tiếp đem Nghịch Lân cắn chặt, đem Nghịch Lân chấn vở thành từng mảnh.

“ Xuy xuy!”

Những đoạn kiếm lơ lửng không trung, rung lắc dử dội sau đó như thiểm điện lao nhanh đến Thiên Trạch, để lại không khí một vệt tàn ảnh xanh lè, nhưng một chiêu này Thiên Trạch đã biết trước ma né đi.

Công kích không thành, từng đoạn mủi kiếm nhanh chóng tổ hợp tái tạo lần nữa, thân kiếm không ngừng xoay tròn tái tạo rồi thân hình kiếm linh lần nữa hiện ra. Quang mang xanh rực hiện ra rồi biến mất.

Thiên Trạch ngẩng đầu nhìn trên trên.

Lúc này, vô số tàn kiếm mảnh vỡ, lần nữa hợp lại cùng nhau, hóa thành một nói bóng người, hiện lên ở không trung phía trên, uy thế dọa người.

Trong phút chốc, bóng người lại biến mất, hóa thành vô số mảnh vỡ. Lại xuất hiện, lại là tại Thiên Trạch bên người, trực tiếp một kiếm đánh xuống, uy thế vô song.

Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng, song long lại công kích.

Nhưng Nghịch Lân lại là không chút quan tâm, một cước quét ngang qua tới.

Càng quá phận là, Nghịch Lân một kích này trên, còn mang theo nóng bỏng hỏa diễm, hoàn toàn là hỏa thuộc tính công kích.

“ Bành!”

“ Bành!”

Song long bị cước kình đánh lui nhưng không có hề hấn gì.

“Ầm”

Thiên Trạch không để ý khống chế song long tiếp tục công kích, lần này trực tiếp đem Nghịch Lân đánh lùi.

Nghịch Lân lần nữa hóa thành vô số tàn phiến né đi, sau đó trọng tố lại kiếm linh ở trên không trung, hai tay đưa ra.

Lập tức kiếm khí ngưng tụ thành nhiều vòng kiếm luân, kiếm ý mãnh liệt đè ép bao phủ toàn thân Thiên Trạch.

Cuối cùng, Nghịch Lân một chỉ rơi xuống, tất cả lợi kiếm, toàn bộ hướng về Thiên Trạch vị trí chỗ ở, gào thét mà tới.

“Oanh! Oanh! Oanh”

Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, Thiên Trạch vị trí chỗ ở, đều thành phế tích.

Liên miên kiếm khí không ngừng trút xuống, không có dấu hiệu dừng lại.

Tại hứng chịu công kích của Nghịch Lân trong, Thiên Trạchdùng tinh thần chi hỏa đốt sạch hết thảy kiếm đến.

“Hừ!” Thiên Trạchhừ nhẹ một tiếng, sau tiếng hừ song long bốc lên hỏa diễm màu xanh, là tinh thần chi hỏa được thiêu đốt.

Chỉ trong nháy mắt nóng bức nhiệt lượng bao phủ ra ngoài, cả không gian của Nghịch Lân như muốn sụp đổ, song long như cuồng phong bảo vũ khí thể không gì cản được, mạnh mẽ đánh vở hết thảy kiếm khí lao đến công kích.

Cả phiến không gian lay động kịch liệt.

“ ẦM!”

Nghịch Lân tại không trung bị đánh văng đi.

Cả không gian trắng xóa này cũng nhanh tan biến đi.

Trở về thực tại thần lực phá đi lao tù như cơn bảo quét qua bốn phương tám hướng.

Thiên Trạch cùng Nghịch Lân chi chiến hơn mười phút nhưng ở nơi này chỉ là một cái sát na ngắn ngủi mà thôi.

“ Keng!”

Mà Nghịch Lân dưới một chiêu của Thiên Trạch bị thương, tàn phá cổ kiếm lần nữa lao đến hộ chủ cho mình trước song long, nhờ thế mà kịp ngăn Hàn Phi thoát khỏi thảm cảnh phân thây.

Hàn Phi cùng Nghịch Lân kiếm bị đẩy trượt một đường lui mười mấy mét dừng lại trước cửa lớn Tử Lan Hiên.

“Chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn lại ta ư? vô tri sâu kiến! Niệm ở ngươi tu hành khó khăn mới thành Kiếm Linh tat ha cho một mạng” Thiên Trạch xem thường nói.

“ Thanh kiếm này” Hàn Phi nhìn Nghịch Lân kiếm lao đến trên tay mình, mày nhíu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK