Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Tuyết Ly chết.

Danh truyền thiên hạ Thánh Sứ Thông Thinh tháp, Vong Xuyên gia chủ cứ như vậy chết ởĐại Việt Đế Cung trong, đối với Mộ Vương Thành mà nói là một cái cực lớn tổn thất.

Bọn họ hối hận, nếu như không phải vì kiếm mặt mủi vậy thì Mộ Vương Thành cũng không mất đi một cái cao thủ như Mộc Tuyết Ly.

“Thiên Trạch!” Lúc này, Mộc Tuyết Nhu ôm lấy thi thể của tỷ tỷ mình lại ngẩng đầu mà gọi : “ xin chàng! thiếp xin chàng, cứu sống tỷ tỷ thiếp”

Thiên Trạch là cọng rơm cứu mạng của nàng hiện giờ.

Y vượt qua phàm nhân lực lượng, đem cả cái Đại Việt cùng Đế Cung thay đổi, cũng chỉ có hắn giờ phút này mới để cho nàng trông cậy.

Cũng là nàng hy vọng duy nhất.

“ Như nàng mong muốn!”

Từ bên trên không trung một đạo thanh âm uy nghiêm tràn đầy từ tính vang lên.

Không lâu sau một cái thân ảnh nam tử từ cung điện phiêu bồng ở không trung, đạp không mà đứng.

Song long uốn lượn quanh người, đôi mắt như chúa tể thương sinh cao ngạo nhìn xuống bên dưới đại địa.

Chỉ một cái ánh mắt quét qua, đám người Mộ Dung Diệp ngước lên nhìn lấy cũng bị đạo ánh mắt này sở nhiếp.

Thiên Trạch từ khi mở ra được Thần Ma Thái Cực Đồ mà khôi phục thần lực tiêu hao.

Đã không còn như lúc mới tiếp nhận thân xác Thiên Trạch, mà hắn lúc này lực lượng nếu xét ở Vũ Canh Kỹ thế giới cũng xem như là một gã Hư Thần cấp bậc cường giả, lẽ thường lực lượng này đã không thể tiếp tục ở thế giới này.

Tuy nhiên Thần Ma Thái Cực Đồ lại giúp Thiên Trạch giấu đi lực lượng đó, thành ra Thiên Trạch tiếp tục ở tại nơi này.

Lúc này đây, lực lượng đó đang sở tràn ra ngoài.

“Trường Sinh Giới Thần Lực!”

Chỉ thấy kim quang bao phủ toàn bộ đảo nổi tại miệng rộng phía trên, tựa như mặt trời chói sáng từ cơ thể Thiên Trạch phát ra.

Kim quang bao phủ lại tràn đầy ấm áp cũng sinh mệnh chi lực, kim quang như hạt cát không ngừng lấm tấm bay đi.

Một màn khiến cho đám người Mộ Vương Thành chết lặng hiện ra.

Cơ thể bị đứt, sinh mệnh đã tàn cơ thể bị cắt đứt của Mộc Tuyết Ly chuyển biến, theo càng nhiều kim quang dung nhập vào, sinh cơ tiêu thất được đền bù.

Thậm chí cơ thể bị đao ảnh cắt đứt cũng được nối liền lại.

Mấy giây trước đã bước vào Quỷ Môn quan Mộc Tuyết Ly chỉ trong ngắn ngủn được kéo về lại.

“ Ta.... ta không chết” Mộc Tuyết Ly cảm nhận cơn đau không còn, sinh cơ bừng bừng cơ thể, đứt đi nhục thân cũng nối liền, có chút không chân thật.

Đám người Mộ Dung Hiển tuy ở xa nhìn không rõ, song cảm nhận được khí tức của Mộc Tuyết Ly từ suy yếu đến bình thường như cũ, càng thêm rung động với thủ đoạn của Thiên Trạch bày ra.

“ Tỷ tỷ” Mộc Tuyết Nhu ôm lấy tỷ tỷ mình nghẹn ngào khóc lên, thân hình run rẩy.

Đi qua sinh ly tử biệc, cái gì đố kỵ còn quan trọng ư?

Cha mẹ chết đi thế gian này chỉ còn một cái thân nhân là tỷ tỷ, từ nhỏ đã thương yêu, đến chết cũng không nguyện chiến. Mộc Tuyết Nhu còn đố kỵ nữa ư? Còn muốn cạnh tranh với tỷ tỷ mình nưa ư?

Nếu như không có Thiên Trạch nàng đã vĩnh viễn mất đi tỷ tỷ mình, âm dương lưỡng biệt, cả đời còn lại chỉ sống trong hối hận.

“ Tỷ tỷ! Tuyết Nhu sai rồi! Tuyết Nhu sai rồi” Mộc Tuyết Nhu như hài tử ôm lấy tỷ tỷ mình nhận lỗi.

Xúc cảm truyền lại, muội muội thương tâm khóc lớn để cho Mộc Tuyết Ly biết được đây là thật, mình là chân thật chết đi sống lại, không phải là mơ.

“ Đừng khóc!” Mộc Tuyết Ly trấn an muội muội.

Nhưng trấn an này như phản ngược một dạng, càng làm cho Mộc Tuyết Nhu khóc càng lớn hơn.

Mộc Tuyết Ly chỉ đành ôm lấy muội muội vỗ về thương yêu.

Đột ngột, Mộc Tuyết Ly quay đầu, con mắt mở lớn lên nhìn một cái thân ảnh.

Không như nàng gặp ở Cốc Tử mộ, Đại Việt chi chủ lúc này như thần linh trên chín tầng trời, song long lượn lờ một bên chân thật để nàng như chết lặng.

“ Ta đã nói với nàng binh khí không phân thiện ác, lực lượng không phân đúng sai, người ngự binh không phải binh ngự người. Mấy ngày trước nàng còn nói sẽ không cho ta thất vọng. Bây giờ lại để ta tiêu hao thần lực chỉ để cứu mạng tỷ tỷ nàng” Thiên Trạch chậm rãi cất lời, thanh âm chế nhạo trong đó.

Mộc Tuyết Nhu đang thương tâm nghe được mấy lời này, bất giác nhớ lại trước đây lấy ra Tà Linh Ly Hồn Câu mình từng nói thế nào, cảm xúc đan xen thêm chút xấu hổ.

Thiên Trạch nói: “ có người còn muốn làm Nữ Hoàng, ta xem trọng nàng quá rồi. Đây có lẽ là Nữ Hoàng yếu đuối nhất đi, khóc thương tâm như vậy còn đòi chém đòi giết”

Mộc Tuyết Nhu lúc này lại như hài tử giận dỗi một dạng : “ chàng đi đi, không mượn chàng quan tâm!”

Thiên Trạch nhẹ lay đầu, nói : “ Nếu ta không quan tâm lại phí thần nguyên cứu tỷ tỷ nàng ? Nàng bây giờ là Đế Phi một nước, khóc lóc om sòm ở đây không ngại mất mặt mủi hết rồi.”

Thần nguyên là thứ căn nguyên của thần tộc, cũng là chính yếu của Thiên Trạch nguyên thần hiện giờ, hiển nhiên cứu sống lại Mộc Tuyết Ly cũng để hắn tiêu tốn không ít.

Mộc Tuyết Ly không phải bình thường phàm nhân, sinh mệnh lực mạnh gấp 5 lần người thường. Với Thiên Trạch trước khi mở ra Thần Ma Thái Cực Đồ mà nói là một việc nan giải, nhưng khi có thể đi vào Thần Nguyên Chi Hải tự do hấp thụ thần nguyên, cứu một mệnh của nàng ta không lớn.

Thật ra Thiên Trạch còn có thể cứu Mộc Tuyết Ly bằng Sinh Mệnh Nguyên Tuyền, chỉ là Thiên Trạch lại lựa chọn cái việc tiêu phí lực lượng của mình kia.

“Còn không phải do bệ hạ làm ra. Bệ hạ rõ ràng có năng lực cản lại được thiếp, là do bệ hạ nếu không thiếp có mất mặt ư?” Mộc Tuyết Nhu đi ra khỏi lồng ngực tỷ tỷ mình, đem tay lau đi nước mắt hờn giỗi nói.

“ Nàng!” Thiên Trạch bị nàng điêu ngoa một bộ này cùng vừa tức vừa muốn cười, nhẹ nhàng phiêu bồng trở về chổ cũ.

Mộc Tuyết Ly giương mắt nhìn người kia rời đi, lần nữa tái kiến y đã cao không cách nào chạm tới, mà nàng chỉ có thể giống như sâu kiến đứng bên dưới ngước nhìn.

Mộc Tuyết Nhu thấy hắn rời đi lòng đầy áy náy và cả vui sướng, dù gì chuyện này là do nàng mà ra, Thiên Trạch lại thân phận cao quý, mà nàng vô lý làm mình làm mẩy, đổi lại quân vương khác đã sớm bị định tội rồi.

“Tỷ tỷ, thật xin lỗi” Mộc Tuyết Nhu có Thiên Trạch xuất hiện cũng thu liễm lại tính tình, hướng bên cạnh tỷ tỷ mình xin lỗi.

Mộc Tuyết Nhu lắc đầu : “ muội là muội muội duy nhất của ta, cho dù muội có làm gì thì tỷ cũng không trách muội”

Mộc Tuyết Nhu đáy lòng sinh hổ thẹn, muốn dời đi chủ đề này, hỏi : “ tỷ lần này đến là muốn lấy đi Tà Linh Ly Hồn Câu”

“ Là” Mộc Tuyết Ly trả lời : “ thật ra chúng ta đến cũng không ôm nhiều hy vọng mang thứ vũ khí này trở về, chỉ là bây giờ nó là binh khí của muội muội, thứ vũ khí này sát khí quá nặng, rất dễ ảnh hưởng....”

Mộc Tuyết Nhu không vui, nói : “ tỷ, binh khí không phân thiện ác, lực lượng không phân đúng sai. Quan trọng là kẻ ngự binh người, Tà Linh Ly Hồn Câu muội có thể đưa cho tỷ, nhưng mà Thủ Mộ phái có dám đem về hay không thôi”

Mộc Tuyết Ly nghiền ngẫm mấy lời của muội muội : “ là người kia ư?”

“ Trong mắt chàng ấy, đừng nói tỷ cả cải Mộ Vương Thành chỉ là sâu kiến bé nhỏ mà thôi. Cự long đối mặt với giun dế khiêu khích thì sẽ làm gì?” Mộc Tuyết Nhu chậm rãi nói cho tỷ tỷ mình rõ : “ Tà Linh Ly Hồn Câu là chàng ấy lấy ra, Thủ Mộ phái muốn đem về chẳng khác nào là khiêu khích uy nghiêm của chàng. Tuy nhiên nếu như tâm tình chàng ấy tốt cũng xem như không thấy”

Mộc Tuyết Ly im lặng nghe, rồi hỏi : “ tâm tình tốt ư?”

“ Chàng ấy tiêu hao lực lượng cứu tỷ, lại bị muội chọc tức. Tốt nhất chớ đề cập đến vấn đề này” Mộc Tuyết Nhu dặn dò.

Mộc Tuyết Ly nhẹ gật đầu, rồi hỏi : “ những thứ này đều là do y làm ra ư?”

“ Ân!” Mộc Tuyết Nhu nhẹ gật đầu.

Mặc dù đã có chuẩn bị nhưngchính miệng nghe muội muội mình xác nhận, Mộc Tuyết Ly cũng không khỏi rung động.

“ Y lẽ nào đã thành tiên!”Mộc Tuyết Ly kinh sợ dò hỏi.

Mộc Tuyết Nhu lắc đầu : “ tiên hay không muội không rõ, nhưng chỉ biết dưới gầm trời này không có ai có thể cản được cũng như làm khó được chàng ấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK