Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy thân hình Đế Thiên An bị đẩy lui về sao, không một chút thụ thương gì khi trên người hắn là Vô Song giáp đón nhận, hai thanh đoản thương nhanh chóng ráp lại hóa thành trường thương lao nhanh đến đối phương, cả người như du long lao đến.

“ Ầm ầm ầm” Ba thanh âm vang dội vang lên, theo ba lần va chạm từ hai người sóng kình tỏa ra mãnh liệt khí thế, lúc này hai mũi thương giao nhao trên không trung hai người nắm lấy chui thương so lấy khí lực.

“Vây khốn Lôi Vân Hạc, đọ kiếm Kiếm Tiên, đối thương Thương Tiên không rơi vào hạ phong, y xưng thiên hạ vô song công tử, quả không hư danh” Lý Phàm Tùng bên dưới lẩm bẩm, trong lòng hiện giờ đả là khiếp sợ không thôi, mà không chỉ hắn mà tất cả người dân trong thành lẫn đệ tử cùng trưởng lão đều rung động.

“Uỳnh Uỳnh” Hai tiếng nổ vang dội vang lên, chỉ thấy trên không trung thân ảnh Đế Thiên An và Tư Không Trường Phong bị đẩy lui phát sinh ra vụ nổ, mà vụ nổ còn lại chính là phát sinh từ Lôi Vân Hạc khi mà hắn thành công phá đi vây khốn trận pháp thoát ra.

“ Ong ong ong” Lúc này Thiên Tịch, Địa Hạ cũng từ thiên không quay về trước người Đế Thiên An ,khi bị Lý Hàn Y đem kiếm bức đi bay về.

“ Ha ha ha ha” Đế Thiên An ngửa đầu lên trời cuồng tiếu, đem Thiên Tịch bắt lấy ngay lập tức máu huyết trên người của Lý Hàn Y vươn ra chuyển hóa thành lực lượng cho Đế Thiên An sử dụng lấy.

“ Thiên hạ vô song quả không nói ngoa, lảo phu bội phục” Lôi Vân Hạc nhìn thân ảnh Đế Thiên An cả người trong khôi giáp hồng quang lượn lờ, phía sau áo bào từ khôi giáp tung bay trong lòng kính nể.

“Hừ” Lý Hàn Y hừ lạnh một tiếng,lạnh giọng : “ không biết trời cao đất rộng, cho rằng mình ngươi có thể cùng ba người chúng ta giao chiến”

“ Xuy xuy xuy” Lúc nàu 24 chuôi binh khí tạo thành Địa Trạch Thập Nhị Tứ cũng đả trở về bên cạnh Đế Thiên An.

Thực ra không phải Lôi Vân Hạc phá trận được mà là năng lượng do Đế Thiên An cung cấp đả suy yếu, lại chịu Lôi Vân Hạc dẫn lôi thuật không ngừng công kích sớm muộn liền phá, hắn chủ động giải trừ tụ họp.

Đế Thiên An nhếch môi đem trường thương lăng không, một kiếm một thương một đao lại tạo thành tam tài thế trận vây bọc lấy người Đế Thiên An hai tay hắn bắt đầu kết ấn từ người chân khí bắt đầu ngưng tụ ẩn ẩn long ngâm hiện ra, lớn giọng nói : “ Ta còn một chiêu gọi là Cửu Long Tranh Châu, ba người các ngươi có dám tiếp?”

“ Cửu Long Tranh Châu” Ba người thốt lên ánh mắt co rút khi nhìn từ người Đế Thiên An toát ra các luồng chân khí với chín màu sắc khác nhau, hình bóng mơ hồ long ảnh ngưng tụ.

“ Ong ong ong ong” Lúc này Thiên Vấn từ dưới đất bỗng nhiên run lên kịch liệt sao đó lao vào thương khung đến chổ Đế Thiên An hội nhập vào màu xanh biết lá xanh hình thành một đầu mộc long, mà những thanh vũ khí kia cũng đồng dạng hội nhập vào những dòng khí chakra này.

“ Ngaooooo” Long ngâm vang vọng khắp cả bầu trời Tuyết Nguyệt trong ánh mắt khiếp sợ của đám người, từ thân ảnh Đế Thiên An chín đầu long ảnh bắt đầu hình thành rồi ngưng tụ ra càng ngày càng lớn hơn.

“ Đến đi” Lôi Vân Hạc, Tư Không Trường Phong, Lý Hàn Y lớn giọng lên tiếng trên người khí thế cũng bắt đầu ngưng tụ, một trận chiến này bọn họ không thế né cũng chẳng có lý do để né.

Đế Thiên An bày ra thực lực để cho ba người động dung đến cảnh giới như bọn họ thiên hạ chỉ có vài người phân cao thấp, mà nam tử trước mặt này kinh tài tuyệt diễm để cho ba người rung động.

Chỉ thấy không gian quanh bốn người vốn cuồng bạo đột nhiên ngưng lại, không còn tiếng rít gào lẫn long ngâm. Đám người quan chiến lẫn giao chiến đều biết rõ đây chỉ là phút yên bình ngắn ngủi chờ đợi cơn giông bảo phía sau.

“ Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao” Chín tiếng long hống vang vọng khắp cả bầu trời, khí tức cường đại tỏa ra đè ép xuống bên dưới.

“ Đi” Đế Thiên An quát lên một tiếng nội lực đẩy ra hết cở, cả người không còn một chút sức lực, ngay sau khi tiếng quát lớn của hắn chín đầu long ảnh thoát ly, lấy ba đầu long ảnh tổ hợp làm một lao đến công kích một người, đồng thời thân ảnh của Đế Thiên An cũng rơi xuống bên dưới mặt đất.

Lúc này từ bên dưới nơi đám người Tiêu Sắt đang đứng, ngay khi thấy thân ảnh Đế Thiên An rơi xuống Tiêu Sắt đang định lao lên đón tiếp thì Tiểu Hưu Hưu vổ đôi cánh nhỏ của mình bay lên không trung, hướng về bầu trời nơi Đế Thiên An ngã xuống miệng há ra cắn lấy áo bào của hắn đem thân hình hắn giữ lại chậm rãi hạ xuống.

“ Phốc” Đế Thiên An vừa tiếp đất đả phun ra một ngụm máu, từ trong áo lấy nhanh ra một viên đan dược nhanh chóng phục dụng, ánh mắt gắt gao nhìn về thương khung bên trên chiến trường.

“Bại hoại, ngươi không sao chứ?” Tư Không Thiên Lạc thân ảnh xuất hiện, ánh mắt có phần lo lắng đem tay đở lấy thân hình của Đế Thiên An, thấy hắn lắc đầu ánh mắt cũng nhìn về bên trên.

Lúc này đám người quan chiến trong thành đều căng mắt hết cở chiêm ngưỡng cảnh thiên nhân này, đêm nay đối với bọn họ mà nói là một đêm khó có thể quên được. Khi mà một cuộc đại chiến khoáng thế cổ kim ở Tuyết Nguyệt Thành, một thiếu niên kinh tài tuyệt diễm hiện ra.

“ Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh” Chín tiếng sấm động vang lên như kinh thiên phích lịch chấn động khắp màn nhĩ đám người, chỉ thấy trên không trung chín đầu long ảnh quang mang đại thịnh sau đó nổ tung, trên bầu trời một khung cảnh diễm lệ hiện ra, những đóa hỏa diễm băng tinh toái vụn, lẫn xanh biếc lá cây rơi xuống bên dưới đại địa.

“ Ầm ầm ầm ầm” Bốn thanh âm vang dội vang lên, chỉ thấy bốn thanh vũ khí của Đế Thiên An từ trên bầu trời rơi xuống bên dưới, cắm phập vào mặt đất bên dưới tỏa ra quang mang.

Từ trên bầu trời Lý Hàn Y, Tư Không Trường Phong, Lôi Vân Hạc rơi xuống bên dưới nhưng không có chạm đất, một tiếng hạc kêu vang lên đầu vàng hạc của Lôi Vân Hạc bay đến tiếp lấy thân ảnh của Lôi Vân Hạc bay lượn trên không trung, Lý Hàn Y ngự kiếm mà đứng, Tư Không Trường Phong chân đạp trường thương.

“ Vù vù vù vù vù” Lúc này những trưỡng lảo của Tuyết Nguyệt Thành đồng loạt xuất hiện, tung người nhảy lên các nóc nhà vây kín lấy thân ảnh Đế Thiên An, ánh mắt ngưng mục nhìn về thân ảnh thiếu niên kinh tài tuyệt diễm kia.

“ ong ong ong ong” chỉ thấy bốn chuôi vũ khí của hắn rung lên kịch liệt sau đó nhổ lấy mặt đất rồi lao về trên tay hắn, phiêu phù trước mặt.

Đế Thiên An nắm lấy Thiên Tịch, Địa Hạ một kiếm chỉ thiên một đao hoành ngang lớn giọng nói : “ lên hết đi, đến bao nhiêu bản công tử cũng chiến cả”

“ Aii, cùng lắm là chết mà thôi, dù sao ta cũng chết qua một lần, được Tiêu Sắt ta cũng muốn thử” Tiêu Sắt đi đến từ trong tay áo nắm lấy Nhân Diệt thương đang lơ lửng ở phía trước Đế Thiên An.

“ Còn có Lôi Vô Kiệt ta nữa” Lôi Vô Kiệt cất lớn giọng thanh âm như sấm vang lên, thân hình nhảy vọt lại hai người Đế Thiên An trên tay Sát Bố trường kiếm hiện ra.

Lúc này đứng sau lưng Đế Thiên An thư sinh Lý Phàm Tùng trên tay kiếm gỗ lấy ra cất bước đi đến ba người, nói : “ núi Thanh Thành Triệu Ngọc Chân môn hạ, Lý Phàm Tùng tới thăm viến Tuyết Nguyệt Thành, mong các vị tiền bối chỉ điểm”

Đám người trưởng lão đều nhìn về bốn thân ảnh thiếu niên phía trước hào khí can vân tỏa ra, trong lòng rung động không thôi. Nhưng không có ai ra tay cả ánh mắt nhìn về thân ảnh đám người bên dưới trầm tư.

Lôi Vô Kiệt lấy ra Sát Phố trường kiếm cao giọng quát lên: "Lôi Gia Bảo Lôi Oanh tọa hạ đệ tử Lôi Vô Kiệt, hỏi kiếm với Tuyết Nguyệt Thành.Cầu kiến Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên Lý Hàn Y”

"Hô cái gì kêu? Ồn ào chết." một cái quần áo trắng u tối cân che mặt người, Lý Hàn Y thả người đặt chân lên đầu con cơ quan điểu to lớn, đứng ở Lôi Vô Kiệt trước mặt, nổi giận nói:"Hỏi kiếm Tuyết Nguyệt Thành? Dựa vào cái gì, chỉ bằng ngươi chuôi này giết heo kiếm?"

"Là Sát Phố Kiếm. . ." Lôi Vô Kiệt nhỏ giọng nói.

"Cút!" Trong tay người kia trường kiếm vung lên, một cái nhà gần đó ở một kiếm kia dưới, bị vén lên, mái ngói cuồng bay.

Cũng may đám người gần đó đả sớm bị Tư Không Trường Phong cho người điều đi chổ khác, nếu không chỉ e đả bị dư chiến của hai vị đại thần đánh nhau vạ lây chết không ít người bình thường.

"Lý Hàn Y ngươi khốn kiếp!" Tư Không Trường Phong đau lòng giận mắng.

Lôi Vô Kiệt bị một kiếm đánh bay đụng vở nhà gỗ phía sau, vội đứng dậy. Hắn nhắc tới cả người chân khí, sau lưng Già Lâu La ảo ảnh lại lần nữa hiện khởi, lại trực thăng tới kia Hỏa Chước Thuật Già Lâu La cảnh! Chân hắn nhọn hơi một chút, nhảy đến tiếp cận lần nữa.

"Hỏa Chước Thuật, Già Lâu La cảnh? Loại này đùa bỡn lấy ra làm gì? Xấu hổ mất mặt!" Lý Hàn Y cầm trường kiếm khẽ cau mày, trường kiếm nữa huy, cả cái nhà gỗ đều bị sụp đôr Lôi Vô Kiệt còn không có đứng vững, lại đi xuống té rớt.

"Núi Thanh Thành Triệu Ngọc Chân môn hạ, Lý Phàm Tùng. Tới thăm viếng Tuyết Nguyệt Thành, hỏi kiếm Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên Lý Hàn Y" Thư đồng người sau lưng đeo chuôi này kiếm gỗ đào rốt cuộc ngất trời ra, thư sinh Lý Phàm Tùng nhảy lên một cái, nắm chuôi này kiếm gỗ đào hướng về phía Lý Hàn Y bay thẳng lên.

"Không sai, có Triệu Ngọc Chân phong thái!" Tư Không Trường Phong thở dài nói.

Lôi Vô Kiệt xoay người mặt đầy phẫn uất: "Xông các là ta, ngươi muốn hỏi Kiếm Tiên, cũng từ tầng thứ nhất đăng khởi a."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK