Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La Võng sát thủ chia làm tám cấp : Thiên, Sát, Địa, Tuyệt, Yêu, Ma, Quỷ, Quái.

Thiên tự cấp là cao thủ bậc nhất của La Võng, mỗi một kẻ đều sở hữu trên tay danh kiếm đất Việt, vốn đã là kiếm khách vang danh cầm trên tay Việt Vương Bát Kiếm chẳng khác nào như hổ mọc cánh.

Đáng nói là La Võng không chỉ có một cái Thiên tự sát thủ, dù Thiên tự sát thủ chiến lực không thể bằng Thiên Nhân cường giả, song quá khứ có không ít Thiên Nhân cường giả bị thích sát bởi Thiên tự sát thủ.

Càng là theo Kiều Phong biết, La Võng đằng sau còn một cái khổng lồ không thua kém gì tổ chức sát thủ này tổ chức. Cho nên Kiều Phong lo lắng việc Thiên Trạch thả hổ về rừng, bởi vì những sát thủ như La Võng mục tiêu không chết thì không dừng.

“ Thiên tự?” Giang Ngọc Yến không rõ nghi hoặc, nhưng nhìn sắc mặt của Kiều Phong có thể đoán ả sát thủ kia lợi hại.

“ Ta biết đệ lo lắng, chỉ là ta không quen giết mỹ nhân” Thiên Trạch cười nói.

Giang Ngọc Yến nhìn kẻ bên không biết nói sao cho phải, kẻ đến muốn lấy mệnh hắn lại bỏ qua cho, chỉ vì cái lý do kia.

“ Đại ca! sát thủ đến giết huynh, huynh còn nghĩ đến chuyện đó.” Giang Ngọc Yến có chút oán trách nói.

A Châu một bên quan sát nghe được cũng khá bất ngờ : “ mỹ nhân ư?”

Kiều Phong lúc này đem hồ lô rượu rót xong trả lại cho Thiên Trạch, đưa bình nhỏ qua cho A Châu, nói : “ không nghĩ đến huynh còn là người thương hoa tiếc ngọc đấy”

“ Bằng đệ ư? một đường săn sóc ân cần, so với Đoàn Dự cũng không kém đâu” Thiên Trạch cười nói.

A Châu mặt đỏ bừng lên xấu hổ, cầm trên tay bình sứ nàng biết rõ rượu bên trong quý giá nhờ Kiều Phong lưu lại một phần mà mình tính mạng được cứu chữa, nhưng bây giờ cầm trên tay bịnh sứ quý giá kia lại như cầm hòn đá nóng bỏng tay, cất lời : “ Đạo Thánh xin huynh đừng trêu đùa tiểu nữ.”

Kiều Phong vội nói : “A Châu cô nương bị thương, đệ cũng không thể thấy chết không cứu”

A Châu nghe được có chút thất lạc, đem tâm tình của mình ép xuống dời đi bầu không khí lúng túng này : “ tiểu nữ nghe nói Đạo Thánh đại phá Cốc Tử mộ, không biết ngài đến có gặp được Mộ Dung công tử nhà tiểu nữ không?”

Chủ đề này rất được Kiều Phong chú ý, tòa đại mộ kia hắn cũng biết đến.

Thiên Trạch uống rượu của mình, rồi nói : “ khi ta đến thì có rất nhiều thế lực bên ngoài Cốc Tử mộ, cũng chẳng để ý gì, có lẽ bây giờ Mộ Dung Phục còn đang định tranh đoạt Phá Mộ Lệnh đây?”

“ Phá Mộ Lệnh của Cốc Tử mộ là tín vật của Công Thủ hai phái, nhưng theo tổ chế của hai phái Lệnh Phá Mộ bị lấy ra không thể tiếp tục chiến đấu, tuy có liên quan đến kho báu núi Côn Lôn, nhưng Cô Tô Mộ Dung cũng là Thủ Mộ phái một phe, tranh đoạt Lệnh Phá Mộ việc này....” Kiều Phong suy nghĩ nhất thời còn chưa rõ.

Thiên Trạch nói : “ Cô Tô Mộ Dung luôn muốn tranh ngôi Mộ Vương, lần này Mộ Dung Diệp thủ mộ thất bại, Mộ Dung Hiển thí cha đoạt vị lòng người không thuận là một, một số quy cũ cũng bị hai cha con hắn phá, nhưng nếu như Cô Tô Mộ Dung thổi gió vào cộng thêm tứ đại gia tộc áp lực, nhẹ thì Mộ Dung Diệp bị nhốt vào Thông Linh tháp nặng thì cửu tử nhất sinh, mà muốn hạn chế bất lợi chỉ cần đoạt về Lệnh Phá Mộ, Mộ Dung Phục nếu chỉ ngăn, đệ nói thế nào?”

“ Thì ra là vậy” Kiều Phong hiểu ra vấn đề, nhưng lại thấy bên cạnh A Châu ở đây lại trước nhà người ta bàn chuyện này có phần lúng túng.

“Lệnh Phá Mộ đã được lấy ra, là phe Công Mộ thắng, Mộ Dung công tử chặn lại Mộ Vương là hợp với quy cũ không rơi mất thanh danh của Mộ Dung thị, vừa khéo tình lại đạt lý, hơn nữa lại có thể bức ép cha con Mộ Dung Hiển, là một việc song toàn” A Châu mở miệng bênh vực cho công tử nhà mình.

Lời này nói ra cũng không sai chút nào còn có đạo lý, Kiều Phong nghe liền tán đồng.

“ Thanh danh! Cô Tô Mộ Dung có tốt đẹp hơn ư?” Thiên Trạch ý vị sâu xa nói.

A Châu đáp lại : “ tiểu nữ biết lần trước để ngài hiểu lầm Cô Tô Mộ Dung cho nên có thành kiến”

Thiên Trạch cười nói : “Cô Tô Mộ Dung đã sớm bắt tay với thái tử Chích Viêm, tại trong mộ ta biết Thần Bộ môn cài người là Tần Tứ Hải của Phát Khâu Bang mang theo Nghịch Độc Đan vào, cùng với Linh Ma Thủ Hộ Sứ tầng 5 nội ứng, muốn giết Mộ Dung Diệp sau đó để Cô Tô Mộ Dung ngồi lên”

A Châu nghe được kinh ngạc.

“ Chuyện này....” Kiều Phong kinh ngạc, không nghĩ đến còn một chuyện khó người biết như vậy, kẻ khác nói không tin nhưng đại ca mình mở miệng từ Cốc Tử mộ đi ra sẽ là nói bậy nói bạ được ư?

Cộng thêm việc Đế vương tranh đoạt quyền vị thứ này hắn xa lạ ư? ngôi vị bang chủ hắn mất đi còn không phải là giống như vậy ư?

“ Đại Chu giờ suy yếu, kho báu núi Côn Lôn muốn mở cần có Lệnh Phá Mộ của Cốc Tử mộ, vì ngôi vị Mộ Vương kia, Cô Tô Mộ Dung làm sao không thể giống như cha con Mộ Dung Hiển đây?” Thiên Trạch chỉ ra mấu chốt vấn đề.

A Châu im lặng không nói, không biết đối đáp thế nào.

Nàng là gia nhân Mộ Dung thị cho nên rõ Cô Tô Mộ Dung mấy đời sở mong là gì, để đạt được Mộ Vương chi vị, trợ giúp Chu thiên tử cũng không phải không thể.

“ Hiện giờ các thế lực muốn mưu đoạt Lệnh Phá Mộ nhắm đến kho báu núi Côn Lôn không ít, nhưng muốn lấy ra cực kỳ khó khăn. Hắn bọn họ muốn để cho Công Thủ hai mộ lưỡng đấu trước, huynh hắn đoán ra được, cho nên không tranh chấp vào vũng nước đục này” Kiều Phong dời đi khó xử cho A Châu, đối với chuyện Lệnh Phá Mộ kia hắn cũng có chút kiến giải.

“Kiều đệ có ý định gì không?” Thiên Trạch dời đi đề tài này.

Kiều Phong hiểu ý đáp: “ đệ muốn tìm ra thủ lĩnh đại ca hại đệ, trả thù cho song thân”

Hắn thời gian này có ngu cũng biết có kẻ giở trò đổ oan cho hắn chịu tội thay, mà hắn nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thủ lĩnh đại ca kia làm ra mà thôi. Mà có thể biết được bí mật này chỉ có mấy người, khổ thay trong đại chiến đại ca hắn giết gần hết.

Trừ một cái đó là Mã phu nhân thấy loạn mà rời đi, hắn không tài nào tìm được để tra hỏi biết được thủ lĩnh đại ca.

“ Như thế cũng tốt!” Thiên Trạch nói.

Kiều Phong hỏi : “ còn đại ca thế nào?”

“ Đạo Thánh đại ca có phải định tham dự vào sắp đến đại mộ Hàn Thiết không?” A Châu chen vào theo phán đoán của mình nói ra.

Thiên Trạch nói : “ cả cái kho báu đó đã bị ta dời đi thì cần tham dự vào làm gì?”

“ Hả?” Cả hai người cả kinh lên.

Cốc Tử mộ bị phá đã là kinh ngạc rồi, mà nghe được lời kia bọn họ không chấn kinh mới lạ, đại mộ Hàn Thiết trăm ngàn năm nay chính là cối xoay thịt, bao nhiêu kẻ có vào mà không ra được.

Mà nào chỉ cả hai, đến cả bên cạnh Giang Ngọc Yến cũng bất ngờ.

“ Đại mộ Hàn Thiết trăm ngàn năm nay là thiên cổ hùng quan, dù là Thủ Mộ Nhân cũng nhận định đi vào là bước vào Quỷ Môn quan” A Châu mở miệng lấp lửng : “ nhưng hiện giờ Hàn Thiết đại mộ vẫn không có động tĩnh gì, chuyện này......”

Kiều Phong tán đồng.

“ Ta phát hiện một bí đạo, sau đó thẳng xuống, tiếp đến bứng sạch rồi rời đi” Thiên Trạch thản nhiên nói

Lời ít nhưng mà hai người nghe cũng ngẩn người ra.

“ Chuyện này tốt nhất đừng có nói ra, ta bây giờ chú ý cũng nhiều rồi, thêm Công Thủ hai phái thì rất là phiền hà” Thiên Trạch lại nói.

Kiều Phong than thở : “ huynh quả là bậc kỳ nhân, hai tòa Mộ Vương Chi Vương muôn đời bất phá lại giống như tấm lụa mỏng, đệ bội phục, bội phục”

A Châu tròn mắt quan sát nhìn thật kỹ cái nam nhân này, trong lòng cũng đối với y làm ra chuyện kính phục không thôi.

“Hiện giờ ta chuẩn bị về trọng chấn lại Bách Việt, đêm nay uống thỏa thích sau đó ngày mai chúng ta phân tách” Thiên Trạch lại dời đi chủ đề mà nói.

“ Đạo Thánh đại ca, huynh là Bách Việt người ư?” A Châu đối với Đạo Thánh thân phận cũng như rất nhiều người hiếu kỳ, nay nghe được y lời liền dò hỏi.

“ Có tin đồn nói huynh ấy là Xích Mi Quân! Lẽ nào huynh ấy thật là” Kiều Phong từ lời của đại ca mà thầm đoán.

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, đem tấm mặt nạ vàng cởi xuống.

Nhìn thấy Kiều Phong cùng A Châu khó mà rời mắt được.

Đạo Thánh hoành không xuất thế, vơ vét tài bảo trên Hàn quốc vào cung thích vương, tiếp đến phá Cốc Tử mộ làm ra từng chuyện khiến võ lâm quần hùng lẫn triều được kinh sợ, lai lịch cùng thân phận chi mê của hắn là điều mà nhiều kẻ muốn biết.

Bất quá Đạo Thánh hành tung xuất quỷ nhập thần, thực lực lại cao cường cho nên đến nay, trừ hắn chủ động cởi tấm mặt nạ vàng kia xuống còn lại không ai rõ ràng.

Trong các suy đoán về thân phận của y, thì Xích Mi Long Xà Thiên Trạch là một phán đoán, cũng có người nói y là một cái Bách Việt hoàng thất khác, hoặc là một vương tử của một quốc gia nào đó.

Bây giờ tấm mặt nạ kia cởi xuống, chân thật dung mạo có thật như những lời đồn thổi của thế nhân không? không chỉ là A Châu mà bản thân Kiều Phong cũng tò mò muốn biết đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK