Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày lại qua đêm lại đến.

Đêm nay từ cổng thành bắc Đế Thành nghênh đón một vị khách đặc biệc.

Bất cứ ai gặp gỡ hắn cũng đều bị chú ý.

Hắn nhìn qua đã tuổi quá một giáp, đầu đầy tóc bạc, trên mặt viết đầy tang thương, thân thể cũng là hơi hơi còng xuống, phảng phất chỉ là một cái bình thường lão giả, gần đất xa trời đồng dạng.

Thế nhưng hai con ngươi lại là tinh quang lóe lên, mỗi một đạo ánh mắt, đều giống như thực chất kiếm quang.

Liền từ người hắn không ngừng phun ra nuốt vào kiếm khí.

Cả người hắn giống như một thanh kiếm sắc bén đã ra võ, thân thể mỗi bộ phận đều có thể là một thanh kiếm.

Hắn mỗi một bước đi ra, dấu chân thật sâu lưu lại trên thềm đá, giống như từng đạo vết kiếm lưu lại.

Hắn đã dừng lại trước cổng vào Đế Thành, ánh mắt xuyên qua đám người, phảng phất có thể xuyên thủng thế gian hết thảy trở ngại, ánh mắt ấy nhìn thẳng về một nơi, Thổ Long đầu bên trên.

“Lão già này…”

“ Cả người như kiếm!”

“ Thật là đáng sợ!”

“ Lão là ai thế!”

“ Người này…”

“ Trời ơi! Lão nhân này… không phải ta nằm mơ đó chứ”

“ Gia gia nhìn kìa! Lão nhân kia kỳ lạ quá”

Cổng thành Đế thành mỗi ngày đều có rất nhiều người tụ họp, có là người mới đến bị tình cảnh ngoài thành cho chú ý, hoặc là võ lâm nhân sĩ nán lại khi thấy di thể của tiền bối nhà mình bị hại, hoặc là những người dân Bách Việt tìm đến…

Thành ra sự xuất hiện của lão khiến cho những người ở cổng thành chú ý mà bàn tán.

“ Người kiếm hợp nhất, lão nhân này là ai mà bá đạo như vậy?” Diệp Khiếu Ưng vẫn như thường lệ làm việc của mình, ở ngoài cổng thành vị trí cho nên hắn phát hiện được cái lão già này.

“ Người này ít nhất cũng đạt đến Thần Du Huyễn Cảnh rồi!” Tiêu Nhược Phong nói.

Cơ Nhược Phong nhíu mày quan sát, đại não tìm tòi nhân vật phía trước, nghĩ một lúc liền nói : “ nếu ta đoán không lầm, đêm nay chúng ta lại xem một trận tỷ đấu đặc sắc”

“ Cơ huynh! Vị tiền bối này là ai thế?” Diệp Khiếu Ưng nghi hoặc hỏi.

Cơ Nhược Phong nhẹ nhàng nói : “ Độc Cô Kiếm Thánh!”

“ Độc Cô Kiếm Thánh!” Cơ Diệp hai người kinh thốt lên.

Không phải bọn hắn ngạc nhiên, mà là Độc Cô Kiếm Thánh bốn chữ này, chính là một cái truyền kỳ.

Độc Cô Kiếm Thánh họ kép Độc Cô tên một chữ Kiếm, sau khi sinh ra đã có kiếm tâm, nhờ thế mà linh ứng với bảo vật chấn thành của Vô Song thành là Vô Song kiếm.

Năm tuổi học kiếm, bảy tuổi giỏi hơn thầy, chín tuổi thành danh, và năm Độc Cô Kiếm mười ba tuổi đã trở thành lừng danh thiên hạ, cái tên cũng bị người đời quên đi mà trở thành Kiếm Thánh.

Năm mười ba tuổi cũng là lúc Độc Cô Kiếm sáng tạo ra kiếm pháp cho riêng mình, , lúc đó Kiếm Thánh đã đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm hợp nhất,toàn thân trở thành kiếm,kiếm khí tự thân phát ra như hào quang hộ thể, kiếm thế Thánh Linh Nhị Thập Nhất thức đã thi triển thì biến hoá vô cùng,liên miên bất tận , khống chế địch thủ vào trong lưới kiếm, không ai có thể đến gần quá một thước.

Nhưng sự đời thường không như người ta vẫn nghĩ, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.Vả lại, thiên ngoại hữu thiên , nhân ngoại hữu nhân.Khi Kiếm Thánh đạt đến tột đỉnh oai danh , được võ lâm các phái ngưỡng vọng thì thiên ý vô tình trêu ngươi sắp đặt cho thiếu niên anh hùng Vô Danh xuất hiện, với tuyệt học Mạc Danh kiếm pháp đánh bại vô số cao thủ lừng danh tên tuổi, Vô Danh trở thành một đoạn huyền thoại chốn võ lâm.

Cuộc đời bôn tẩu chốn giang hồ của kiếm khách Vô Danh thật ngắn ngủi , chỉ như ngôi sao băng trên trời kia, loé lên huy hoàng trong giây lát rồi chợt tắt,nhưng ảnh hưởng tới võ lâm cực lớn.Trong dòng chảy bất tận đó,bại tướng dưới tay Vô danh nhiều không kể xiết, kể cả Kiếm Thánh.

21 thức kiếm tuyệt học của Kiếm Thánh thất bại trước sự ảo diệu của Mạc Danh kiếm pháp của Vô Danh.

Kiếm Thánh sau khi thất bại lập tức quy ẩn giang hồ, chuyên tâm nghiên cứu Kiếm Đạo,trong lúc quy ẩn đã ngộ ra cấp độ tối cao của Thánh Linh Nhị Thập Nhất thức - thức thứ 22 TUYỆT TÌNH TUYỆT MỆNH- là cực đỉnh kiếm thuật của cả đời Kiếm Thánh.

Thế nhưng cứ ngở rằng phá quan xong bằng chiêu kiếm vừa ngộ ra có thể đánh bại Vô Danh, Kiếm Thánh lại bại rất nhanh sau đó.

Mà người đánh bại Kiếm Thánh lại là một cái so với Vô Danh còn cường còn đáng sợ, là thế nhân hiện giờ người công nhận Thiên Hạ Đệ Nhất Nhân- Việt Đế Thiên Trạch.

Ngày Độc Cô Kiếm Thánh phá quan ra, vốn định đi tìm Vô Danh để so tài cao thấp một phen. Nhưng khi đi tìm Vô Danh quyết đấu thì Độc Cô Kiếm Thánh lại tình cờ gặp phải Thiên Trạch, không đúng hơn là khôi lỗi của Thiên Trạch mang theo Tuyệt Thế Hảo Kiếm và Bại Vong Chi Kiếm gây náo động trên Sở quốc.

Một cuộc quyết đấu diễn ra lấy phần thua về Độc Cô Kiếm Thánh, và sau cuộc đấu này Kiếm Thánh từ kẻ đánh bại mình biết được kiếm 22 còn chưa tận cùng, Độc Cô Kiếm Thánh lại trở về bế quan khai phát ra chiêu kiếm lợi hại hơn.

Đây cũng là lý do mà Trừ Ma Đại Hội tuy có mặt Độc Cô Thành nhưng lại vắng đi Độc Cô Kiếm Thánh.

Và sau gần hai năm bế quan, Độc Cô Kiếm Thánh lại phá quan mà ra, hắn sau khi tiếp thu thông tin liền tìm đến Thăng Long, giờ phút này đây khi có mặt tại Đế Thành, chứng kiến vĩ lực của Việt Đế chiến ý của y chỉ tăng chứ không giảm.

“ Tốt! Có như vậy người mới xứng kiếm 23 của lão phu” Độc Cô Kiếm Thánh già nua thanh âm lẩm bẩm, ánh mắt lãnh mang nhìn về Thổ Long phía trên cao, hắn bắt đầu thả ra khí thế của mình.

“Độc Cô thành, Độc Cô Kiếm, đến vấn kiếm Việt Đế!”

Độc Cô Kiếm Thánh hét dài một tiếng, sóng âm càng là hóa thành thực chất kiếm khí, trong nháy mắt đem phía trước đám người cưỡng ép tách ra.

“Ta không có nghe lầm chứ? Hắn nói, hắn là Độc Cô thành, Độc Cô Kiếm....”

“Độc Cô Kiếm Kiếm Thánh! Là Độc Cô Kiếm Thánh!”

“Nam Vô Danh, bắc Kiếm Thánh, cũng là thần thoại một dạng nhân vật a”

“Nhưng là Độc Cô Kiếm Thánh tiền bối đi nữa có thể là Việt Đế đối thủ?”

“Hừ! Đừng nói là Kiếm Thánh dù Thiên Kiếm cũng chết với bệ hạ!”

“ Từ đâu tới tên ngông cuồng lại dám khiêu khích bệ hạ”

“ Độc Cô Kiếm là ai thế? Tên này không biết chữ chết thế nào à!”

“ Trên đời còn có kẻ dám mạo phạm bệ hạ ư?”

“ Truyền thuyết người này, trời sinh kiếm si, năm tuổi tập kiếm, chín tuổi thành danh, mười ba tuổi đã lĩnh ngộ kiếm khí đỉnh phong, chư phái dùng kiếm trên võ lâm trung nguyên từng bị Kiếm Thánh đánh bại”

“ Nghe nói tại y đỉnh cao thời kỳ đụng phải Thiên Kiếm Vô Danh mà quy ẩn, sau này phá quan mà ra gặp phải bệ hạ”

“ Cái gì! y gặp bệ hạ rồi ư?”

Theo Độc Cô Kiếm Thánh báo danh tính của mình, người trong thành nghe được mà nghị luận sôi trào.

Liền sau đó, hàng loạt các thân ảnh nhanh chóng cướp đến chổ Kiếm Thánh, binh sĩ lẫn thủ hạ dưới trướng Việt Đế hoặc là thế lực chuẩn bị nương nhờ vây lại, bọn họ không muốn để cho tên này khiêu khích vị kia.

“ Ngươi đã ngộ ra kiếm 23 rồi?”

Tại đám người nghị luận sôi trào về Độc Cô Kiếm Thánh, một đạo thanh âm từ xa mà truyền đến tai đám người, thanh âm này vừa vang lên lập tức át đi tất cả tiếng nói.

Độc Cô Kiếm Thánh ánh mắt hiện lên lãnh mang : “ đã ngộ ra!”

“ Vậy thì đến đi!” Thái Cực ở Long Điện phía trên đáp lời lại, lời vừa dứt thân hình đã cướp ra bên ngoài Đế Cung xuất hiện tại một tòa cao lớn nóc lâu.

Độc Cô Kiếm Thánh chỉ chờ có thế lập tức thân hình tiêu thất.

“ Trời ạ!”

“ Bệ hạ vậy mà nhận lời ước chiến rồi!”

“ Mau! Chạy nhanh đến!”

“ Dù rằng Kiếm Thánh thua chắc rồi, nhưng không thể không xem! Đây là Kiếm Thánh cùng Việt Đế à”

“ Trời ơi! Hôm nay thật kích thích”

“ Bệ hạ ra tay rồi!”

Rất nhanh tòa thành sôi trào lên khi Việt Đế lại nhận lời ước chiến, bọn có thân thủ rất nhanh cướp đến lân cận Long Môn, nơi mà tràn tỉ đấu sắp xảy ra mà quan chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK