Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ nữ tuyệt sắc vừa ra lại khiến cho chúng nhân sôi trào, nghị luận.

Có người tò mò có người hiếu kỳ thân phận?

“Mai Ngâm Tuyết” Long Phi nhìn thấy nữ tử này kinh hô lên, vạn lần không nghĩ đến mỹ nhân trong quan tài lại là dâm nữ mà chính tay Bất Tử Thần Long đã giết.

Mà không chỉ hắn những cái môn hạ Chỉ Giao sơn trang cũng nhận ra nữ tử nhận phó ước lên Cửu Hoa Sơn kia, trong đầu nhất thời không rõ vì sao nàng ta còn sống? không phải chính trang chủ đã giết rồi ư?

Làm sao lại có trong quan tài được trang chủ đem ra?

“ Nữ tử kia là ai vậy?”

“ Xinh đẹp như vậy lại cùng với Thiên Trạch quan hệ ư?”

“ Không hắn ta là muốn cướp mỹ nhân”

“ Đúng là hạng vô liêm sĩ”

“Mai Ngâm Tuyết, ả ta chính là Mai Ngâm Tuyết”

“ Ta nhận ra ả! Chính là dâm nữ Mai Ngâm Tuyết”

“ Chuyện này là thế nào? Mai Ngâm Tuyết lại ở trong đó vậy Long Bố Thi....?”

“ Mai Ngâm Tuyết còn sống?”

“ Bất Tử Thần Long nói như vậy... lẽ nào....”

“ A di đà phật! Long thí chủ, chuyện này là....”

Long Bố Thi lúc này lại lớn giọng : “ chư vị, người mà lão phu làm hại chính là Mai cô nương Mai Ngâm Tuyết”

Thanh âm càng nhốn nháo hơn, bởi không lâu trước giang hồ đồn rằng Đạo Thánh cùng đâm nữ Mai Ngâm Tuyết bắt tay nhau thảm sát không ít hào kiệt giang hồ, sau đó thì bị Bất Tử Thần Long giết chết trên Cửu Hoa sơn.

Bây giờ Mai Ngâm Tuyết còn sống và kết hợp với lời ông ta nói dấy lên nghị luận kịch liệt.

“ Long Bố Thi ngươi được xưng là đệ nhất dũng sĩ Hàn quốc, hành hiệp trượng nghĩa bấy lâu nay, lại vị ả dâm nữ này mà biện minh, còn lưu ả ta lại bên cạnh, uổng cho cái danh của ngươi”

Một cái nữ tử thanh âm cất lên từ trong đám người đứng quan kiến, là một cái nhìn qua chỉ mới ba mươi tuổi trở lại.

Một bộ hoàng y thêu hình chim phượng, dung mạo xinh đẹp vóc người đầy đà, bên hông mang một thanh kiếm chạm trỗ phượng ảnh, phía sau đứng không ít nam nữ mặc lấy y phục có hoa văn loài chim tung cánh, giống hệt với hoa văn trên y phục nữ nhân.

Nàng ta chính là chủ nhân của Phượng Hoàng trang Diệp Thu Bạch, người đã đẹp tuyệt mà võ công cũng cao đến cực độ, hơn nữa lại biết thuật trụ nhan, tuổi đã bốn mươi mà trông chỉ độ ba mươi nên giới giang hồ còn gọi là Bất Lão Đơn Phụng.

Hàn quốc võ lâm, nam lấy phương bắc ‘Đệ nhất dũng sĩ’ của Chỉ Giao sơn trang Bất Tử Thần Long Long Bố Thu làm đầu. Còn nữ lấy ‘Vô song hiệp nữ’ tài nghệ siêu quần của Phượng Hoàng trang Bất Lão Đơn Phụng Diệp Thu Bạch làm tiên phong.

Một người nam một người bắc, vừa là đối thủ cũng là lãnh tụ của võ lâm Hàn quốc, thanh uy vang vọng trong giới hào kiệt trung nguyên.

Diệp Thu Bạch nhiều năm cùng Long Bố Thi dây dưa vừa là đối thủ cũng có phương tâm yêu thích, nhưng tính khí thì hay ghen lại cao ngạo không chịu thua y, nhiều năm nay so đấu vẫn muốn tranh phong hơn y, thành ra nhiều năm qua cả hai vẫn giường đơn gối chiếc.

Bây giờ lại thấy Mai Ngâm Tuyết được Long Bố Thi giữ lấy, Diệp Thu Bạch không khí ư? không giận ư?

“Đúng! Long Bố Thi ngươi uổng cho mình là tiền bối danh túc nước Hàn, lại vì sắc đẹp của ả dâm nữ kia mà biện giải”

“Long Bố Thi ngươi cũng bị dâm nữ đầu hàng rồi”

“ Hỗn xược! tên nào nói như vậy bước ra đây, dám phỉ báng sư tôn ta”

“ Nếu không phải thế thì vì sao ông ta hẹn Mai Ngâm Tuyết lên núi sau đó lại bí mật lưu lại đây?”

“ Câm miệng, sư tôn ta bị tiểu nhân ám hại, há lại ra tay với người vô tội”

“ Ăn nói hàm hồ Long Bố Thi là kẻ nào? ông ta là hạng tham dâm hiếu sắc”

“ Ta tin ông ta”

Theo Diệp Thu Bạch vừa nói ra, lực hiệu triệu của nàng cực kỳ không nhỏ, vô số kẻ cũng góp lời náo nhiệt, thậm chí còn phỉ báng Long Bố Thi cùng với những kẻ tin Long Bố Thi náo động.

“Phanh!”

Một tiếng sấm nổ vang lên, chỉ thấy trăm mét trước Diệp Thu Bạch bị đánh trượt lùi , đẩy ngả không ít đệ tử, thậm chí còn chết mấy cái.

“ Này....” Diệp Thu Bạch kinh ngạc, sắc mặt ngưng trọng vô cùng, đưa mắt quan sát thì thấy Thiên Trạch một tay đưa ra, kim sắc tụ quanh.

Tuy Thiên Trạch đánh lén nhưng bản thân là Thiên Nhân cao thủ, ấy vậy mà lại bị y giữa đám người chấn lui, hơn nữa trước mặt còn không ít người, đây là cở nào cao thâm khống chế nội lực?

Diệp Thu Bạch cũng có thể cách không đánh người trong hàng ngủ, nhưng ra tay đánh một cái Thiên Nhân khác trong vô số người, có thể làm được ư?

“Khi Bản Đế thảm sát Tụ Hiền Trang rời đi, tình cờ gặp cái gọi là hiệp nghĩa chi sĩ Công Tử Kiếm Khách đâm sau lưng Tiêu Tương Đao Khách, hắn dùng Thôi Tình Đan lên nữ nhân của Bản Đế, còn đang định hưởng dụng thì bị Bản Đế phá đám! Y vì muốn mạng sống xin tha còn dâng ra tài sản của Diệp gia, nhưng Bản Đế ghét cái bọn tiểu nhân kia chỉ là để y chạy thoát. Vì lo sợ bại lộ chuyện xấu, Diệp Thần đem nước bẩn này hắt lên chúng ta. Bản Đế đối với mấy cái thanh danh này không chút để ý, chỉ là ngươi lại ở trước mặt Bản Đế nói nàng là dâm nữ, ngươi không biết liêm sỹ chút nào à Diệp Thu Bạch.”

Thiên Trạch khi phát hiện Mai Ngâm Tuyết trong quan tài đã dùng Không Thức Giới dò xét Long Bố Thi, từ đó biết được hết thảy mọi chuyện phát sinh cùng với dây dưa cùng hắn Diệp Thu Bạch.

Đồng thời hắn cũng thử dò xét xem thử Diệp Thần có mặt đi cùng với Phượng Hoàng sơn trang hay không, không tìm thấy y tại chổ đó lại tìm ra được Diệp Thu Bạch, cho nên khi nữ nhân kia vì cơn ghen mà nhạ ngôn hắn cũng không khách khí.

Diệp Thu Bạch nộ giọng : “ sĩ có thể chết bất khả nhục, đường đệ ta há lại giở trò hèn hạ như vậy?”

Lời này của nàng ra rất được người ở gần hưởng ứng.

“ Đúng là đồ ngậm máu phun người”

“ Ả dâm nữ kia cùng y một chổ làm việc xấu”

“ Đúng là hạng không biết liêm sỹ”

“ Công Tử Kiếm Khách là hạng tiểu nhân vô sĩ như ngươi ư”

“ Ai mà không biết Diệp Thần là chân quân tử, há lại là chuyện kia được”

“ Không sai, là tên man di kia cùng ả dâm nữ kia phỉ bảng thay đổi trắng đen”

Giữa một cái nổi danh hiệp nghĩa được rất nhiều kẻ tin tưởng, đi lại trên giang hồ được nhiều người nể trọng, và có đường tỷ là Phượng Hoàng sơn trang thống lĩnh quần hào nữ sĩ Hàn quốc Diệp Thu Bạch, Công Tử Kiếm Khách Diệp Thần làm ra đồi bại hành vi ai mà tin chứ?

Về phần Mai Ngâm Tuyết trước khi có danh dâm nữ thì lãnh huyết thủ đoạn, làm việc tàn nhẫn vô cùng. Lại cùng với Đạo Thánh ở chung, khi đó tiếng xấu đồn xa hiển nhiên không ai tin tưởng.

Bây giờ Thiên Trạch hung uy càng thịnh, cho nên việc của Mai Ngâm Tuyết càng rất ít người đồng tình. Tuy nhiên vẫn có không ít người nghi ngờ và tin lời Bất Tử Thần Long lúc nãy.

“ Vậy đường đệ của bà đâu rồi, gọi hắn ra đây đối chất với ta” Mai Ngâm Tuyết lúc nãy đã không nhịn được, lớn tiếng chất vấn.

Diệp Thu Bạch nghe được trầm mặc, bởi khi Thiên Trạch hiện ra hung uy khắp nơi nàng biểu đệ đã không rõ

Long Bố Thi lúc này lại vận âm công : “ những lời của Thiên Trạch và Mai cô nương lão phu có thể làm chứng, lão phu cả đời này quang minh lỗi lạc nhưng vì lầm tin mà khiến Mai cô nương chịu thương, lão phu khi nghe rõ được ngọn ngành vì đau khổ hối hận không để lương tâm cắn rứt mới này nỉ khẩn cầu cô ấy sống tiếp, lão phu nếu có nữa lời gian dối nguyện chết không thể siêu sinh.”

Ai cũng biết Bất Tử Thần Long ghét ác như cừu, cả đời này hành hiệp trượng nghĩa, lời của y rất có trọng lượng, y đã mở miệng còn thế độc hẳn chuyện này đã sự thật rồi.

“ Chuyện này....”

“ Là thật ư?”

“ Ta không tin Thiên Trạch nhưng ta tin Long Bố Thi”

“ Ông ta trước nay hành sự lỗi lạc, ông ta đã nói như vậy chính là như vậy rồi”

“ Diệp Thần, tên súc sinh này....”

“ Hắn ở đâu rồi! Diệp Thần ra đối chất”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK