Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tháng bảy, đêm mồng 1.

Đại Việt đô thành, Đế Cung.

Long điện phía trước, Thiên Trạch nằm dài nhìn một cái nữ tử huy vũ.

Rất nỏng bỏng cùng câu dẫn người.

Vũ cơ trên người mặc một bộ nhân thú y phục, nửa kín nửa hở cực kỳ lớn mật vượt quá thời đại có thể có y phục.

Thiên Trạch an lặng nhìn vũ, yên lặng nhìn vũ điệu câu hồn khiến nam nhân nổi lên dục vọng kia.

Nếu Loan Loan chính là hồ ly tinh, vậy Vô Dung ở bên hầu hạ cho hắn là một cái thỏ nữ, không có ma mị mê hoặc lòng người như Loan Loan nhưng cũng hấp dẫn nam tính dáng vóc.

Cách hắn một đoạn mấy mét, cầm cơ gãy đàn cũng xinh đẹp không kém.

Lộng Ngọc chuyên tâm gãy đàn, y phục vẫn như trước đây không có nữa phần bại lộ cùng táo bạo.

“ Sưu! Sưu!”

Nhẹ nhàng xao động, mấy cái thân ảnh từ không trung nhẹ nhàng đáp xuống.

“ Hừ! Hồ ly tinh không sai chút nào!” Lâm Thủy Dao trước mở lời, giọng nói có mấy phần tức giận, tràn đầy chua ngoa đi đến phá hỏng bầu không khí này.

Cầm dứt vũ dừng.

“ Nô tỳ tham kiến các vị nương nương” Khúc Vô Dung nhìn thấy người đến liền dừng lại nhẹ nhàng thi lễ.

“ Lộng Ngọc tham kiến các vị nương nương” Lộng Ngọc cũng đứng lên thi lễ, nàng mặc dù được Thiên Trạch bắt về có khinh bạc cùng trêu ghẹo, nhưng danh phận so với mấy vị trước thì hơi đặc biệc, đó là nữ nhi của Hồ Oánh.

Loan Loan thì không mấy sợ hãi : “ Loan Loan gặp qua mấy vị tỷ muội”

“ Bệ hạ mấy ngày này thật tiêu dao, đem công sự vứt cho chúng thiếp một mình thì cùng mỹ nhân chơi đùa” Diễm Linh Cơ tiếp theo mà nói, ánh mắt có mấy phần u oán.

“ Hồ ly tinh, thỏ tinh! Bệ hạ ngài đúng là biết chơi đấy! Hai cái xinh đẹp như vậy chả trách bệ hạ hồn quên lối về” Công Tôn Lan tiếp lời vào

Thiên Trạch cũng không đứng dậy mà đem song long cuốn hết mấy cái nữ tử kéo lại.

“ Xinh đẹp, Loan Loan chỉ có chút tư sắc, làm sao so với các vịtỷ muội chứ” Loan Loan khiêm tốn nói.

Thiên Trạch lúc này cũng mở miệng : “ nữ nhân của ta không chỉ xinh đẹp ai nấy cũng có bản lĩnh cả, ta lại nhiều năm chịu khổ trong tù ngục, các nàng không cho ta hưởng thụ một ít sao?”

Diễm Linh Cơ ý vị sâu xa : “ Đại Việt mới dựng nhìn phong quang vô hạn nhưng trăm ngàn chổ thủng, cột chống vững chắc nhất vẫn là chàng, tân chính có quá nhiều thứ bọn thiếp không tài nào rõ, khi thi hành thì cản trở đủ điều, bọn thiếp không ứng phó được”

Đại Việt mới lập không chút sàng lọc chọn người, hiển nhiên gián điệp hoặc người tư lợi tràn vào không ít.

Lại thêm việc Thiên Trạch mở ra tân chính, để nữ tử được lợi mà đám Diễm Linh Cơ lại đi tiên phong, một số chính sách biến pháp các nàng dù hiểu nhưng khi áp dụng lại không thông, hoặc không sâu giải.

Chỉ có Thiên Trạch mới tinh tường, hơn nữa hắn lực hiệu triệu lại mạnh hơn.

Sự việc sẽ không có gì để nói, nhưng khi Loan Loan xuất hiện trở thành thiếp thân thị nữ của Việt Đế, đã năm ngày nay Việt Đế ở tại Long Cung không thiết bàn đến sự vụ trong triều.

Một mực nghe đàn xem múa, các nàng hiển nhiên không lo việc Thiên Trạch bị nữ nhân kia mê hoặc, mà lo tình trạng này kéo dài càng nhiều dư luận đồn ra, việc nữ tắc vào triều càng bịảnh hưởng.

Mà thực tế trong thành đã xuất hiện một ít lời đồn thổi.

“Ba người các ngươi mê hoặc tên háo sắc này, lẽ nào chúng ta không đủ xinh đẹp, ngươi cái tên hoa tâm háo sắc”Lâm Thủy Dao thì trực tiếp hơn đem tay đánh lên long thân, ánh mắt trừng một cái nhìn ba nữ tử kia.

“ Được rồi! được rồi” Thiên Trạch cười nói : “ qua ngày mai ta sẽ bắt tay vào triều sự”

“ Bệ hạ mở ra thiên cổ vương triều, không chỉ chúng thiếp mà còn rất nhiều người muốn theo thấy, Tuyết Nhu không muốn nam nhân mình lựa chọn lại bị thứ tầm thường kéo xuống” Phó Quân Sước uyển chuyển nói cũng cảnh cáo bên cạnh một cái không an phận nữ tử.

Thiên Trạch nói: “ ta là người từ địa ngục đi ra, hơn mười năm chịu cổ độc tra tấn dày vò, các nàng nghĩ rằng ta sẽ bị nữ nhân lung lạc mất ư?”

“Không phải ư! chàng háo sắc thiên hạ đều biết, gần đây nhất còn đem cả cái hậu cung Hàn An cướp về, ai đưa mỹ nữ có thấy chàng từ chối không?” Lâm Thủy Dao giận nói.

“ Linh Cơ không phản đối việc bệ hạ nhiều nữ nhân, khai chi tán diệp cho Đại Việt cũng là một chuyện đại sự. Nhưng mà bệ hạ không sợ lật thuyền trong mươn?” Diễm Linh Cơ khéo léo mở miệng.

Loan Loan im lặng một bên hứng thú theo dõi.

“ Còn nàng, Thiên Lạc nàng có ý nghĩ gì cứ nói đi?” Thiên Trạch quay sang Hàn Thiên Lạc hỏi.

Hàn Thiên Lạc nói : “ Thiên Lạc không nghĩ nhiều, chỉ là có chút lo lắng, mấy ngày nay Thiên Lạc cũng tham dự cùng các tỷ tỷ, mới phát hiện ra có quá nhiều thứ chấn kinh thế tục, bọn thiếp là người bên cạnh bệ hạ còn như thế, vậy bình thường dân chúng tiếp nhận thế nào?”

Thiên Trạch gật gù, nói : “để các nàng bận lòng”

“ Xem như chàng có lương tâm” Mộc Tuyết Nhu tiếp lời.

Thiên Trạch cười nói : “ ngày may sẽ tọa trấn cùng các nàng quản lý sự vụ, có điều đêm này các nàng đến phá hỏng nhã hứng của ta, phải bồi lại”

Lời dứt, Thiên Trạch kết ấn, câu thông trận pháp trên đảo, đem nơi này cầm cố.

“ Ahh!”nhiều cái nữ tử thét chói tai đỏ mặt quay đầu đi, bởi bọn họ thấy được Thiên Trạch đem Kỹ Yên Nhiên bắt đến, tay luồn vào y phục của nàng âu yếm.

“ Ngô” Kỹ Yên Nhiên khẻ rên một tiếng, gương mặt đỏ hồng, xấu hổ nói : “nơi này còn có người, bệ hạ”

“ Nơi này đúng là có người, nhưng không phải đều là tỷ muội của các nàng sao? Trước sau gì các nàng cũng là nữ nhân của ta cả, hơn nữa Yên Nhiên biết rõ phương diện đó của ta hơi lợi hại, một mình nàng liền không đủ” Thiên Trạch cắn nhẹ lên vành tai nàng.

Diễm Linh Cơ khẽ run lên.

“ Chàng! bại hoại, chàng mau thả ta ra, đại hôn sắp đến....ta....” Lâm Thủy Dao ngượng ngùng xấu hổ muốn chạy khỏi nơi này.

“Hôm nay tỷ muội các nàng một người cũng không chạy được.” Thiên Trạch dục hỏa kéo lên tà ý mênh mông.

“ Bệ hạ, chàng đợi đến đại hôn được không? nơi này còn người.... muội, muội” Hàn Thiên Lạc cũng quẩn bách, nàng da mặt mỏng như Lộng Ngọc không muốn cùng các tỷ muội một chổ chiến đấu.

“ Đêm dài lắm mộng, hơn nữa sắp tới thêm không ít cái nữ nhân vào cung, ta phải bồi dưỡng tình cảm các nàng trước. Lại thêm Chân Long Thể của ta một tháng nữa là thành rồi, không tích cực cùng các nàng giao lưu, khi đại thành khó mà hoài thai sinh hạ tân thần” Thiên Trạch chậm nói : “ nếu như các nàng chờ đại hôn, hoài thai ta không đảm bảo, các nàng muốn như vậy ư?”

Loan Loan nghe được ánh mắt lóe lên quang mang khác thường.

“ Chàng miệng lúc nào cũng đầy lừa dối, gạt chúng ta không ít” Lâm Thủy Dao có chút không tin nói.

“ Chàng không lừa chúng ta chứ?” Mộc Tuyết Nhu bán tín bán nghi.

Thiên Trạch đáp : “ thời gian sẽ cho các nàng câu trả lời”

Rất nhanh sau đó, theo một tiếng chói tai thét lên kinh hô của Lâm Thủy Dao bầu không khí trước Long điện trở nên xấu hổ vô cùng, từng tiếng khiến nam nữ đỏ mặt tía tai không ngừng vang lên.

Cả những thanh âm đau đớn thống khổ xen lẫn trong đêm.

Thời gian đúng cho đám nữ câu trả lời, trước mắt đáp án mà bọn họ nhận được đó là bị ai đó ăn hết, một người cũng không thể chạy được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK