Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trưa hôm sau.

“Nhoằm! Nhoằm! Nhoằm”

“ Grecc”

“ Cà ồm!”

“ Tránh ra mau!!”

“ Ngon quá đi, ta còn chưa ăn được món ngon như vậy”

“ Cái tên này đây là đồ của ta đó”

“ Trả lại ta mau!!”

“ No thật đấy!”
Nhà gỗ phía trước ồn ào cùng náo nhiệt vang lên. Cùng với đó là mùi hương rượu, thức ăn thơm lừng vươn vấn trong không gian nơi này. Mười mấy cái thân ảnh, đa phần là bé con đang hưởng thụ một bữa tiệc lớn.

“Tên đần đó vẫn không về, thật kỳ lạ mọi khi đến giờ ăn hắn đều có mặt” cách nhóm trẻ một đoạn ngồi tại bên cạnh Đế Thiên An, Phù Dung vẫn không thấy hình bóng Hàn Phi Quang mà cất lời.

“ Có khi là đang cùng cô gái nào hú hí rồi” Đàm Hoa Liên tiếp lời, dựa theo bản tính của Hàn Phi Quang nàng tin tưởng là rất lớn khả năng.

Đế Thiên An nghe xong bồi vào : “ Không đâu, hôm qua cậu ấy bị ta chèn ép cho nên tự ái hẳn đang tìm một chỗ gặm nhấm đi”

“ Tự ái, người như vậy cũng biết tự ái vì một câu nói ư?” Đàm Hoa Liên thầm nghĩ, Hàn Phi Quang mặt dày không biết xấu hổ thường hay ỷ mạnh hiếp yếu và dựa vào thế lực phía sau chèn ép, mặc dù hôm qua Đế Thiên An có chèn ép y một chút nhưng cũng không tính nghiêm trọng à.

“ Có lẽ chúng ta hơi quá đáng với cậu ấy.” Lưu Tứ có phần tự trách : “Ta không nên đối xử căng thẳng để đến mức cậu ấy giận mà…”

“ Huynh đừng nói vậy, một kẻ kiêu ngạo như hắn thì phải nói thẳng như thế may ra mới biết điều hơn” Đàm Hoa Liên vội nói

Phù Dung gật đầu đồng ý : “ lần này, nhờ có tướng công mà hắn đã biết thế giới này rộng lớn nhường nào rồi. Hy vọng hắn thông minh hơn một chút, bằng không ta cho hắn ăn đòn thêm một ít”

“ Đúng!” Tiểu Hương đang ăn gần đó cũng gật đầu, Hàn Phi Quang cái tên này thường hay cướp đồ ăn của nàng cho nên với cái tên này nàng cũng tồn tại không ít oán khí.

“ Nhưng cậu ta là bạn đường của mọi người” Lưu Tứ quay sang nhìn sư muội mà nói.

Đàm Hoa Liên nhắc đến liền xụ mặt : “ trong khi muội vất vả đi tìm ông thì hắn chỉ mải ăn chơi có giúp được gì đâu.”

Lại nhìn sư huynh mình, cười tươi nói : “ mà giờ đã có huynh, muội không còn lo gì nữa. Huynh mà đi cùng muội thì còn gì bằng, phải không?”

Nói đến đây Đàm Hoa Liên có chút ngại ngùng : “ thế nên, chắc chắn sẽ không sao đâu, dù chỉ còn một mình...”

“ Sao lại một mình, không phải chúng ta cùng lên đường đi tìm ông của tỷ sao?” một bên không hiểu phong tình Tiểu Hương nghi hoặc hỏi.

“ Lo mà ăn đi, Hoa Liên tỷ của muội di tình biệt luyến. Thấy sư huynh liền quên âu yếm lang quân rồi.” Đế Thiên An một bên bày ra một bộ thất tình.

“ Ngươi… ngươi lại ăn nói linh tinh rồi hả?” Đàm Hoa Liên nghe lại xấu hổ, lớn tiếng quát tháo.

Đế Thiên An thở dài, rồi ngâm nga : “Là ta tự đa tình, tự thương rồi tự nhớ.
Là tự ta can cớ, chuốt muộn phiền cho ta.”

Đàm Hoa Liên nghe y ngâm nga, thân có chút run lên, quay đầu đi chổ khác, ngập ngừng mà nói : “ ngươi cũng biết, tên trăng hoa háo sắc, đáng đời”

“ Mấy lời này nghĩa là gì?” A Sam một bên ăn nghe vị tiên sinh đáng kính cùng thầy của mình trò chuyện, nghi hoặc nhỏ giọng nói.

“ Ai biết, quá thâm ảo, ta nghe không hiểu gì cả?”

“Hay là hỏi thầy cùng tiên sinh đi”

“ Chủ ý hay à!”

Đế Thiên An nghe cái bọn nhỏ này, quay sang nạt : “ ăn xong rồi thì mau đi đi, chuyện yêu đương của người lớn. Bọn nhóc tỳ các ngươi thì biết cái gì, mau nghỉ ngơi rồi chuẩn bị công khóa chiều nay đi”

Đám nhỏ tuy tiếp xúc ít cũng biết sơ qua cái tính cách của vị này, giống như thầy giáo mình cũng rất tốt. Mà nghe xong bọn nó nhìn nhau một lát, rồi cũng rối rít chào lễ phụ giúp đem một ít chén dĩa thức ăn mà bọn chúng dùng xuống bếp.

“ Trong mắt Tướng công chỉ có Hoa Liên muội muội, thiếp thật thương tâm đấy” Phù Dung ai oán nói.

Dù biết nam nhân mình đa tình, tài hoa xuất chúng, nữ nhi mến mộ hắn tuyệt không chỉ mình nàng. Nàng biết rõ đem lòng yêu cái tên này đúng là tự tìm đường phiền não mà, song lại trầm mê không dứt ra được.

Đế Thiên An liền đáp: “ để mỹ nhân buồn phiền là lỗi của ta rồi, nàng thích ta tự phạt một chung hay là tối nay ta đem mình tới để nàng phạt”

Phù Dung nghe mà mặt có chút nóng, nhỏ giọng nói : “ cái này thiếp sẽ nói sau cho chàng biết”

“ Đồ lưu manh” Đàm Hoa Liên một bên nghe hai người trò chuyện, nhỏ giọng oán trách

Đế Thiên An nghe được nói : “ Ta chỉ có chút yêu cái đẹp, ukm háo sắc một ít mà thôi”

“ Tin ngươi mới lạ, ngươi so với Hàn Phi Quang đều như nhau cả” Đàm Hoa Liên có chút hờn dỗi nói.

“ Sai hoàn toàn” Đế Thiên An phản bác : “ thứ nhất, ta đẹp trai hơn hắn. Kiến thức uyên bác, tài hoa xuất chúng. Vô luận mặt nào đều là hơn hắn mấy ngọn núi. Thứ hai, ta tuy háo sắc nhưng có phẩm vị. Không như Hàn Phi Quang ai cũng trêu chọc cả.”

“ Hàn Phi Quang khi biết nàng đối với sư huynh mình mến mộ. Hắn trẻ con gây khó dễ, sinh sự vô cớ. Bởi so với ta mà nói, sư huynh nàng cho hắn uy hiếp nhẹ hơn. Có thể xem là quả hồng mềm để bóp đi.” Đế Thiên An lại tiếp tục chỉ ra hai người khác biệc : “ còn ta mà nói, sư huynh nàng căn bản không nhấc lên uy hiếp. Nói câu khó nghe ta chưa từng đặt huynh ấy vào trong mắt cả.”

Lưu Tứ một bên nghe vẫn sắc mặt như thường không chút nóng nảy nào, bởi những lời kia hắn nói là thật. Nam nhân trước mặt quả thực là quá ưu tú, hắn so không được.

“ Cho dù Tứ huynh không so được với ngươi, ta cũng không chọn ngươi đâu” Đàm Hoa Liên cố gắng chống chế.

Đế Thiên An cười : “ chuyện tương lai không nói trước được đâu. Ta nói cho nàng biết so với võ công, đoạt phương tâm nữ tử ta càng giỏi. Nàng không cần dối lòng, thời gian này chung đụng, ta đã chen một chân vào phương tâm nàng rồi. Khoảng cách đoạt được mỹ nhân vào lòng chỉ còn một khoảng thời gian nữa thôi”

“ Ai… nói bậy… ăn nói linh tinh… Lưu Tư huynh, huynh đừng nghe hắn” Đàm Hoa Liên xấu hổ lớn tiếng, sau đó đứng dậy vội dời đi chổ này.

“ Mỹ nhân thẹn thùng, còn hơn cả ngàn vò rượu, ôi say lòng, say tâm” Đế Thiên An lại trêu đùa vẫy muội, mà theo hắn nói Đàm Hoa Liên lại chạy nhanh hơn khiến hắn nhìn mà cười lớn : “ ha ha ha ha”

Lưu Tư quan sát hai người rồi nói : “ Phù Dung cô nương, cô có thể để cho chúng tôi một chút không gian không, tôi có chuyện nói cùng với cậu ấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK