Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung điện không lớn, chỉ so với các tòa lầu các bên dưới tương đối lớn một chút mà thôi.

Không hề có bất cứ binh sĩ nào canh giữ, bên trong vẫn còn tản ra ánh đèn nến, theo ánh đèn chiếu sáng hiu hắt đem một thân ảnh cái bóng in lên vách tường gỗ.

Ngồi ở bên trong, là một cái màu lam nhạt nho sam nam tử.

Đột ngột, đôi mắt nhắm lại liền mở ra, cất lời : “Các hạ, xin mời hiện thân đi.”

Lời vừa rơi xuống, từ bên ngoài một cái thân ảnh chậm rãi đẩy cửa đi vào.

“ Đây!! Là hắn” Nho sam nam tử trông thấy một nam tử bắt mắt đi vào, con mắt hắn liền mở lớn khi nhìn được dung mạo của y.

Tuy là lần đầu gặp gỡ, song hắn nhận ra được cái đôi song đồng kỳ dị kia là ai? Chính là hiện giờ chấn kinh trung nguyên các nước. Vũ lực mạnh mẽ một cách đáng sợ, có vạn quân chi địch, Việt vương Đế Thiên An.

“ Quả nhiên là hắn!” Đế Thiên An thầm nói, thân ảnh nam tử phía trước hoàn toàn không khác biệc gì khi trước kia hắn thấy trên màn ảnh, là kiếm khách vô danh sở hữu vô hình chi kiếm Hàm Quang, sư phụ của Tề Lỗ Tam Kiệt sau này- Nhan Lộ.

Đế Thiên An chủ động lên tiếng : “ Bách Việt Đế Thiên An, không mời mà đến, mong tiên sinh thứ lỗi”

Hắn sớm đã đoán ra, nhưng nghe y báo danh càng khẳng định hơn, sam y nam tử cũng nhanh hồi thần đáp lễ lại : “ Nho Gia, Quý Tiết.”

Nho Gia là Bách Gia Chư Tử một trong, hiện nay là hai đại học thuyết lớn nhất trung nguyên, có danh vọng rất lớn tại các quốc gia và giang hồ.

“ Nho Gia người!” Đế Thiên An nghe y báo danh cũng khá bất ngờ khi biết được, đại não bắt đầu ngẫm nhưng trong ký ức của mình tìm lấy thông tin về Quý Tiết, nhưng thời gian đi qua cái tên này không cho hắn ấn tượng gì cả.

Nho gia đệ tử vô số, Quý Tiết cái tên này lại không có danh tiếng gì, tựa như vô danh hạng người vậy. Nhưng Đế Thiên An biết hắn tuy bình đạm vô danh, nhưng tuyệt đối không phải là người bình thường.

“ Hàn xá đơn sơ, tiếp đón không chu toàn” Quý Tiết cất lời, đưa tay mời lễ.

Nho gia trong Chư Tử Bách Gia thực sự là cực trọng quy củ, lễ nghi. Mặc dù người đến địch hữu chưa rõ, nhưng Quý Tiết cũng không mất lễ số.
.
“ Đó!!” Đế Thiên An thầm hô một câu, khi ánh mắt của hắn đột nhiên bị thu hút về tay phải của Quý Tiết.

Nắm trong tay là một cái màu xanh lam ngọc, dài tầm một gang tay chạm trổ tinh xảo, nhưng không phải vì ngọc mà hắn thấy được loáng thoáng ánh kiếm hiện ra dưới ánh trăng dịu nhẹ chiếu vào.

Đế Thiên An cười nói : “ kiếm này phải chăng là Hàm Quang?”

Quý Tiết nghe được, cũng không quá ngạc nhiên rung động khi y đoán ra danh kiếm của mình. Mặc dù bản thân hắn biết rõ trong thiên hạ có thể biết được danh kiếm trên tay hắn tuyệt đối không nhiều.

“ Đúng vậy!” Quý Tiết thừa nhận, tay áo khẻ vẫy nhẹ, đem chuôi ngọc chếch một góc 45 độ với thân hình.

Chỉ thấy dưới ánh trăng êm dịu từ ngoài cửa chiếu vào, cẩn thận ngắm nhìn, Đế Thiên An có thể nhìn thấy trừ ngọc lam xanh đang ở trong tay Quý Tiết ra, còn hiện lên một cái lưỡi kiếm trong suốt mờ nhạt.

“ Nhìn mà không thấy, sờ mà không biết, xuyên qua vật thật mà không phát giác. Uy lực vô biên. Cùng với Tiêu Luyện, Thừa Ảnh là tam thanh vô hình chi kiếm, còn gọi là Khổng Chu tam kiếm” Đế Thiên An gật gù khen lấy.

Quý Tiết nghe được gật đầu, đối với y hiểu biết về Khổng Chu tam kiếm hắn đã sở liệu trước, đồng thời trong đầu cũng đã suy đoán mục đích của y đến, trầm mặc một hồi, cất lời dò hỏi : “ không biết Việt vương đến đây là?”

Đế Thiên An đi thẳng vào vấn đề, nói : “ Đông Chu khí số cũng đã gần hết. Tần quốc Lữ Bất Vi sắp đem 10 vạn binh mã diệt Đông Chu. Ta đến đây là muốn thu Khổng Chu tam kiếm cho mình dùng.”

Quý Tiết mày nhíu lại, Đông Chu diệt vong hắn cũng đã lường tính được.

Khi mà Tần quốc quân chủ Tần Chiêu Tương vương tuổi già chết đi, Tần Hiếu Văn vương kế vị chỉ trong 3 ngày liền mất, Tần Trang Tương vương kế vị. Nhận thấy nước Tần mất đi hai vua trong một năm, Đông Chu công lại cho người qua các nước hợp tung mưu cầu phạt Tần.

Việc này theo Quý Tiết nhìn nhận thì không khả thi, Tần quốc mặc dù mất đi hai vương nhưng Tần quốc thế mạnh. Bảy năm trước Tây Chu cho sứ thần qua các nước mưu đồ hợp tung đánh Tần.

Nhưng hợp tung như đống cát, dễ hợp mà dễ tan, chưa đánh Tần trận nào ra trò mà hợp tung lại tan rã vì quân các nước khác không tới. Cuối cùng Tây Chu bị diệt, mặc dù Tần quốc chết đi hai vương nhưng không hề dao động quốc lực nước Tần.

Đối mặt với đại quân nước Tần đánh sang, một nhỏ yếu Đông Chu làm sao có sức mà chống cự được hổ lang Tần quốc. Diệt quốc là đương nhiên, chỉ là thời gian sớm muộn.

“ Khổng Chu tam kiếm” Quý Tiết khẽ nói, ánh mắt nhìn chăm chú về thân ảnh nam tử phía trước.

Đối phương đã nói rõ ý đồ của mình đến, mục đích là đấy đi trên tay hắn kiếm cùng hai thanh kiếm báu khác của Đông Chu. Đối với kiếm khách mà nói, khó mà chấp nhận được việc để mất đi danh kiếm của mình.

Ý đồ đến đã rõ, tất nhiên cũng sẽ không có ý định tay trắng mà về. Mặc dù chưa từng giao thủ, nhưng Quý Tiết có thể cảm nhận được kẻ phía trước có năng lực để trên tay hắn lấy kiếm. Một khi hai người giao đấu hắn chưa chắc có thể đem y đả bại.

“ Thứ cho Quý Tiết khó mà đáp ứng được” Quý Tiết đáp lấy.

Đế Thiên An nghe xong vẫn bình thường, nói : “ đã vậy chúng ta một trận định thắng thua, thắng kiếm về bản vương, thua bản vương rời đi không bao giờ có ý định đến Khổng Chu tam kiếm.”

“ Điện hạ đã nói như vậy, Quý Tiết không còn gì để nói, mời” Quý Tiết gật đầu đáp ứng, một tay đưa ra thủ thế.

Tú Nương nghe xong hiểu ý tự động nhảy lùi ra xa, nhường chổ cho hai người tỷ thí.

“ Kiếm này gọi Vấn Thiên, một ngàn ngày đêm đúc do trong thành dân chúng ký thác sở cầu mới đúc thành. Sắc bén vô song” Đế Thiên An chậm rút ra bên hông bội kiếm, một bên nhắc nhở cho Quý Tiết.

“ Vấn Thiên” Quý Tiết một bên nghe cẩn thận ghi nhớ lấy danh kiếm, quan sát thân kiếm, đối phương mặc dù đến lấy kiếm nhưng hành vi quang minh lỗi lạc,hắn thân là Nho gia người đối với lễ tiết chú trọng.

Đã đối phương mở miệng nhắc nhở, hắn cũng lên tiếng : “ Hàm Quang vô hình phong mang giấu ở thân kiếm, kiếm có hai đầu, chỉ nhìn rõ dưới ánh sáng”

“ Quân tử vô tranh, Tọa Vong tâm pháp, Hàm Quang vô hình, ba thứ này lại cùng ở trên một người, thật là khéo” Đế Thiên An cất lời tán thưởng, sau đó cổ tay khẻ lắc một cái Vấn Thiên nhanh chóng lao đến.

“ Đang!!”

Quý Tiết nhìn thân kiếm lao nhanh như sét đánh, hắn dậm chân lùi thân về sau, tiếp đến Hàm Quang tế ra trực tiếp đánh lên thân kiếm, chói tai kim thiết va chạm cùng hoa lửa bắn ra nhanh sau đó.

Nhưng lực đạo của Đế Thiên An rất mạnh, hai kiếm tương giao một lát trong sát na liền mạnh mẽ đẩy lùi Hàm Quang lại. Mà trong ngắn ngủi chi gian Quý Tiết cũng biết được lợi hại, mà khinh thân nghiêng người né qua.

“ Xuy”

Vấn Thiên kiếm lại truy theo Quý Tiết.

Nhìn thế công lại đến, Quý Tiết lại chém ra một kiếm.Một kiếm này rất nhanh, thậm chí ngay cả kiếm quang cũng không có.

“Keng”

Vô Danh một kiếm này lại xảo diệu đánh bật đi thế đến của Đế Thiên An, đồng thời khinh thân tung người mượn lực nhảy lên không trung.

Chỉ thấy Quý Tiết cùngkiếm ngừng ở giữa không trung, đôi mắt hắn nhắm lại sau đó chợt mở, nháy mắt quanh thân hắn hiện lên một vòng kiếm luân, đều trong như nước kiếm khí ngưng ảnh.

Đồng thời trong nháy mắt ánh sáng phát ra từ các đạo kiếm ảnh, khiến cho người nhìn không nhịn được phải khép mắt lại.

Đồng dạng Đế Thiên An vì bất ngờ cũng bị xạ quang chiếu vào, khiến đôi nhãn đồng phải khép lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK