Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tháng này trăng tròn là một ngày đặc biệc, đặc biệc đến nổi làm cho võ lâm lớn nhỏ, cho dù vẫn đóng cửa không ra thanh sơn tiềm tu các đại lão giang hồ, cho dù là rửa tay gác kiếm nhân sỉ cũng động thân mà ra.

Còn có cả triều đình các lộ nhân mã, đến cả Bình Nam vương phủ người, hay cả là Vệ vương đều bị sự kiện đêm trăng tròn chú ý đến.

Rất nhiều lộ nhân mã đều đả lên đường đến U Lâm Tiểu Trúc tại đất Ba Thục chỉ để dự cuộc quyết chiến có một không hay giữa đương thời Kiếm Tiên và Thiên Hạ Vô Song công tử.

Diệp Cô Thành là kiếm khách đứng đầu thiên hạ, khó một ai có thể vượt qua được hắn là thế gian công nhận người.

Nhưng từ khi Đế Thiên An mang theo một hạp kiếm vì Kim Bằng công chúa đòi lại công đạo, mở ra cho giang hồ lẫn triều đường biết được, trong truyền thuyết Ngự Kiếm Thuật vậy mà tồn tại.

Một mình y đả bại giang hồ thành danh cao thủ, từ chưởng môn phái Nga Mi, nghe mà kinh sợ Thanh Y Lâu chủ Hoắc Hưu, Diêm Thiết San, Hoắc Thiên Thanh.

Còn cả Vạn Mai sơn trang Tây Môn Xuy Tuyết, Hoa Gia thất thiếu Hoa Mãn Lâu và lãng tử Lục Tiểu Phụng, gần nhất vạch trần Thêu Hoa Đại Đạo chính là quy ẩn giang hồ 7 năm trước, khó ai ngờ được là Kim Cửu Linh thanh danh hiển hách.

Sự tích truyền ra làm cho giang hồ võ lâm kinh sợ, lớn nhỏ các nơi bàn tán không ngừng, mỗi câu chuyện của y đều được rất nhiều người quan tâm, nhất là mấy cô nương trong giang hồ thì càng chú ý.

Càng để cho võ lâm lẫn triều đình sợ hãi thán phục khi giờ này mới hiểu được y tự phụ dám xưng hô “ thiên hạ vô song” bốn chữ là như thế nào.

Võ công siêu quần trí tuệ như yêu, tinh thông vu cổ, chế tạo cơ quan, nhưỡng rượu... lại là người phầm định chia võ công thế gian, mở ra cho rất nhiều người giang hồ biết được một tầng thứ mới.

U Lâm Tiểu Trúc trở thành tâm điểm của chú ý, mặc dù còn chưa đến ngày quyết chiến nhưng dòng người đổ về đây đả rất nhiều, đặc biệc là nữ nhân.

Bởi vi ai cũng biết rõ công tử Đế Thiên An đối với nữ nhân lưu tình, cho nên đám nữ nhân đều muốn đến trước nơi này, kiếm được ít quả ngon cho mình, may mắn đạt từ công tử này một lần sở cầu.

Lòng đất bên dưới, một cái hang động do nhân công tạo thành dài không thấy điểm cuối, u ám không gian lại vang lên tiếng “ vù vù” xé gió.

Thì ra trên mặt đất là một khung ray sắt, từ phía xa một đầu một khung toa hình thoi cơ quan lướt nhanh trên khung ray di chuyển.

“ Thật thần kỳ, cơ quan quá tinh diệu, lảo Chu lảo có biết cơ quan này hoạt động như thế nào không?” Lục Tiểu Phụng giống như rất nhiều người mò đến trước U Lâm Tiểu Trúc.

Hắn may mắn hơn rất nhiều người không bị lạc đường trong tiểu trúc rồi tìm đến được lối vào bên trong.

Người gọi là lảo Chu vóc người khá béo lại có một đôi tay này mười phần trắng nõn, đôi tay này hết sức xinh đẹp, thậm chí so một chút nữ tử tay xinh đẹp hơn, có thể thấy được đôi tay này chủ nhân đối với mình đôi tay này tương đương bảo vệ.

Y là Chu Đình là Lỗ Ban môn nhân, cơ quan thuật quan thuật thiên hạ vô song, không người có thể so sánh. Chu Đình trước nay chưa từng làm một nghề gì mà cũng không mở điếm.

Hắn nhận thấy bất luận làm nghề gì hay mở quán mở tiệm cũng khó tránh khỏi có ngày thua lỗ nên không bao giờ hắn mạo hiểm.

Thực ra Chu Đình không buôn bán gì cũng còn có lý do là bao giờ hắn có đủ tiền để hành nghề.Thế mà ngoại hiệu hắn kêu bằng lão bản.

Chu Đình là người rất hiểu hưởng thụ và đối với bất cứ ai cũng tỏ ra sáng suốt.Hai nguyên nhân này khiến cho thịt trong người hắn mỗi ngày một tăng.

Con người béo mập bao giờ cũng lộ vẻ có nhiều phước khí. Người phước khí thì thành lão bản.Vì thế nhiều người kêu hắn là lão bản.

Sự thực Chu Đình là người có nhiều phước khí. Hình dáng Chu Đình tuy chẳng có gì khác biệt, nhưng được mụ vợ rất khôn ngoan và sắc sảo.

Suốt đời hắn chưa làm được việc gì ra trò mà được ở phòng ốc rất khoan khoái, mặc toàn quần áo được nghiên cứu kỹ lưỡng, uống những thứ rượu ngon nhất.

Hắn còn có điều cao ngạo hơn nữa là lười hơn cả Lục Tiểu Phụng.

Cứ coi cái ghế thái sư của hắn vừa rộng vừa lớn, vừa êm ái cũng đủ biết một khi hắn ngồi vào ghế rồi thì trên đời ít có việc gì khiến hắn phải đứng lên.

Hắn cho là bất luận việc gì ở đời lúc sắp làm cũng nên dừng lại để suy nghĩ. Suy nghĩ thông tỏ thì rồi thì bất cứ việc gì trên đời cũng làm được.

Hắn tướng mạo tuy nhiên phổ thông, lại có cái vô cùng đẹp lão bà. Đời này của hắn bên trong làm một kiện chuyện đứng đắn.

Lại luôn có thể ở thoải mái nhất nhà, mặc coi trọng nhất y phục, uống rượu ngon nhất, còn cưới một cái cực đẹp lão bà.

Cho đến ngày hôm nay hắn vẫn hưởng thụ sung sướng, vì hai bàn tay hắn tinh xảo phi thường, có thể làm nên nhiều chuyện kỳ quái.

Ai đã nghĩ ra sự vật gì là hắn có thể làm đúng như ý nghĩ.

Một hôm Chu Đình đánh cuộc với người khác là có thể làm một cây gỗ biết đi.

Kết quả đưa đến hắn được năm mươi bàn vây cá thượng hảo hạng, mười hũ rượu ngon lâu năm. Vụ này đã khiến thịt trong người hắn nặng thêm năm cân.

Hiện giờ hắn đang nghiên cứu cách chế tạo một cái diều giấy có thể đưa người lên trời.Trước kia hắn đã nghĩ đến coi sự vật dưới đất, ngày nay hắn lại muốn đưa người lên trời.

Cho đến khi hắn nghe được tin có người chế tạo ra một cái cơ quan xe có thể di chuyển còn nhanh hơn cả xe ngựa, làm cho hắn hứng thú.

Sau đó không lâu hắn lại nghe được khung cơ quan xe này lại có thể biến hình thành chìm chở người bay lượn lên bầu trời, càng làm cho hắn không cưỡng được quan tâm.

Cuối cùng mang theo vợ mình chạy đến U Lâm Tiểu Trúc để dự cuộc quan chiến, hắn mục đích khác hoàn toàn với nhiều người, hắn là vì cơ quan thuật tinh diệu vô song của vị công tử vô song kia mà đến.

Mà lúc này đây Chu Đình như đứa trẻ tò mò đôi tay không ngừng sờ mó cái bóng đèn tròn phía trên tỏa ra cường quan.

Sau đó đem tay vặn lên cái chuôi, “ tạch” một cái gian phòng liền tối đi.

“ A a a “ Chu Đình hét lớn một cái, khi mà hắn nghịch dại tò mò, trong đầu thầm hô thần kỳ, sau đó đem tay tràn chọt vào dây đồng dẫn điện, thành thử cả người hắn ngay lập tức bị dòng điện giựt lấy.

“ Lảo Chu” Lục Tiểu Phụng đứng gần vội hô lên, sau đó đem tay bắt lấy người y kéo ra, rất nhanh hắn liền hối hận với hành vi của mình, cả người hắn lập tức chịu cảnh tê dại khắp cả người.

“ Bành” Cả hai lập tức bị một người khác cách không đẩy chưởng chấn văng đi, là Võ Đang chưởng môn Mộc đạo nhân.

“ Lão Chu, ông không sao chứ” lảo bản nương tiến đến bên cạnh chồng mình quan tâm dò hỏi.

“ Tà môn, quá tà môn” Lục Tiểu Phụng hô lên.

Mộc đạo nhân tay hấp lấy khỏa bóng đèn, con mắt quan sát một hồi trong ánh đèn u ám, nói : “ cơ quan của vị công tử này diệu thủ vô song, nó hoạt động được là nhờ một nguồn năng lượng khác”

“ Ân” Hoa Mãn Lâu cười nói, một bên nhàn nhã uống trà, hắn có mặt ở đây chính là cùng đám người Lục Tiểu Phụng kết bạn mà đi vào U Lâm Tiểu Trúc, sau đó trên đường lại tình cờ gặp gỡ nhiều người.

Chu Đình thở hổn hển, nói : “ bất cứ cơ quan nào cũng cần có động lực, động lực này quá khác biệc, ta không nghỉ ra được, vừa rồi giống như là bị sét đánh, cũng may cũng may”

“ Đã nói rồi, thiên hạ vô song công tử, cơ quan thuật đương nhiên hơn lão xa rồi” lão bản nương nhìn thấy chồng mình không sao cả, cười mắng.

“ Xoạt” một cái bóng lóe lên, khỏa bóng đèn trên tay Mộc đạo nhân không còn, là một nam tử thanh niên dáng người ngả ngớn, y phục tầm thường, y đôi mắt quan sát một hồi, sau đó đi đến chổ cũ của Chu Đình cần thận đem chuôi đèn tròn lắp vào, sau đó vặn ngược chuôi.

“ Sáng lại rồi” y thốt lên, đắc ý nói : “ chưa gì ta đả thấy ngứa ngáy cả rồi”

Mộc đạo nhân cười nói : “ trộm vương ngứa ngáy là đúng rồi, công tử Đế Thiên An kỳ nhân thiên hạ, tinh thông luyện đan, chế rượu, cơ quan xảo diệu, binh khí đúc là thần binh trong thiên hạ, họa kỹ có một không hay... mỗi một món đều là ngàn kim không có được à”

Hoa Mãn Lâu cười cười, nói tiếp : “ nhưng mà công tử Đế Thiên An khinh công siêu phàm nhập thánh, 13 chuôi phi kiếm lại tuyệt diệu vô song, chưa kể bên trong sơn trang nhất định sẻ không như U Lâm Tiểu Trúc, trộm vương cho rằng có thể lấy được đồ của công tử ấy đem đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK