Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó không lâu, tài bảo trong Dương Công Bảo Khố thật đều bị dọn sạch, thậm chí cả Dạ Minh Châu chiếu sáng cũng bị móc xuống.

“ Tại Đại Đường Song Long thì Tà Đế Xá Lợi chính là lưu trong cái bàn này, chỉ là tại thế giới này lại thay đổi” Thiên Trạch lại trở về chổ điều khiển cơ quan, hắn nhìn cái bàn mà thầm nói.

Theo hắn nhớ trong Đại Đường Song Long thì Tà Đế Xá Lợi chính là cất giấu ở nơi này, cái bàn còn ẩn tàng cơ quan khác, chỉ là tại thế giới này lại không giống, Tà Đế Xá Lợi thứ quý giá của Ma môn lại được cất giấu ở một nơi khác.

Thiên Trạch rất nhanh đi ra Tà Đế Xá Lợi vấn đề, tiếp đến khởi động cơ quan, phân tách hai khu Đông-Bắc và Tây-Nam, chỉ chừa lại duy nhất bức tường ở phía đông làm cửa ra vào thông giữa hai khu.

Sau đó cả ba chia nhau mà đi vài bí đạo thông ra ngoài thành, làm theo chỉ dẫn trên bàn đá để đến ba giả bảo khố khác...

Trên đường đi cả ba người móc sạch Dạ Minh Châu chiếu sáng, dù sau cũng đã xác định dọn sạch nơi này, mấy thứ giá trị này cũng không thể bỏ lại, thậm chí cả cơ quan ám khí bên trong cũng đào sạch sẽ.

“ Ầm! Ầm”

Khi dọn xong giả bảo khố của mình, Thiên Trạch lại thông qua Luyện Khí Chi Kiếm phá hủy cơ quan ẩn tàng xung quanh, đem thanh đồng bánh răng hay cơ quan ám khí ẩn tàng bứng hết.

Những thứ này không phải vô dụng, đối với tái thiết Bách Việt mà nói cũng là tài nguyên, bởi Thiên Trạch sẽ tiết kiệm không ít nhân lực tài lực trong việc khai thác đúc luyện, mà ở đây những bánh răng hay ám khí đã có sẵn.

Khi lấy về sau này cho công tượng sửa đúc là được.

“ Tiếp tục thôi” Thiên Trạch bước ra mật thất tiếp tục công việc giang dở.

Thiên Trạch không có phá hủy bừa bãi, hắn thông qua địa đồ cơ quan trung tâm điều khiển đã nắm rõ kết cấu của Dương Công Bảo Khố, cho nên hắn biết rõ mình phá hủy chổ nào mà không dẫn đến tòa cơ quan khổng lồ này sụp đổ.

Giống như một cây lớn, hắn chỉ lấy đi cành lá cùng hoa trái, chỉ chừa lại thân cây cùng rễ sâu dưới lòng đất mà thôi.

Thời gian lại lặng lẽ qua đi, thấm thoát lại qua bốn ngày.

Toàn bộ những thứ có giá trị của Dương Công Bảo Khố đều bị Thiên Trạch móc sạch, đã không còn giá trị, hắn mang hai nữ rời đi.

Cả ba ly khai theo địa đạo hướng ra kênh Vĩnh An.

Địa đạo này được thiết kế vô cùng xảo diệu, cửa ra đặt dưới lòng kênh, chỉ một đoạn đường ngắn cuối cùng là nằm ở dưới nước.

Dương Công Bảo Khố quả là một nơi khiến người ta phải tấm tắc khen tuyệt, trước khi khởi động cơ quan chỉ huy, tất cả các bí đạo đều được phong bế kỹ lưỡng, đảm bảo che dấu bảo khố một cách an toàn.

Có lẽ chỉ có đào hết lòng đất thành Trường An lên mới phát hiện được bảo khố, nhưng chắc không một ai có thể làm thế.

Bởi Trường An cực kỳ rộng lớn, cộng thêm dân chúng sinh sống. Nếu huy động sức người có thể làm được, nhưng tốn kém nhân lực tài lực và thời gian.

Một phần khác, Dương Công Bảo Khố nằm sâu dưới lòng đất năm mươi mét, toàn bộ hệ thống thông khí của bảo khố được kết hợp và che dấu vô cùng khéo léo, rất khó người có thể tìm ra được.

Khi cả bọn đi ra, sắc trời đã tối đen.

“ Phu quân, Quân Sước có chuyện muốn nói” Phó Quân Sước bước theo Thiên Trạch di chuyển trên con đường kín đáo, dò hỏi.

“ Phu quân à” Thiên Trạch dừng lại nhìn Phó Quân Sước.

Phó Quân Sước mặt đỏ lên, nói : “ Quân Sước đã là người của chàng, gọi phu quân không được ư?”

“ Tất nhiên là được rồi” Thiên Trạch đem tay hướng eo nàng bắt đến : “ chỉ là ta không nghĩ, Quân Sước nhà ta lại sớm gọi như vậy. Ta còn tưởng phải đợi thêm một thời gian nàng mới bằng lòng chứ”

Phó Quân Sước nói : “ta đã trao thân và quyết định gả cho chàng, tất nhiên là người của phu quân, hơn nữa ta đối với phu quân cũng không có nhiều bài xích, từ thực lực võ công đến thân phận, hơn nữa trải qua những chuyện gần đây, gả cho chàng có thể trợ giúp cho Cao Lệ, ta vì sao lại phản đối nữa chứ”

“ Ha ha ha” Thiên Trạch cười lên, hiển nhiên Phó Quân Sước quy tâm hắn hài lòng, cười xong rồi hỏi : “ chuyện nàng muốn nói là gì thế?”

“ Phu quân, thiếp không yên lòng tiểu Lăng và tiểu Trọng, Dương Công Bảo Khố đã lấy được rồi, chúng ta đi tìm bọn nó được không?” Phó Quân Sước dò hỏi.

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, nói : “ Dương Công Bảo Khố đúng là đã lấy được, song Trường An còn một chổ rất đáng giá. Làm xong nàng cứ đi trước tìm hai đứa nó, ta và Linh Cơ sẽ ở lại Trường An làm một vài chuyện”

Phó Quân Sước nghe xong vội giải thích : “ phu quân, hai đứa nó thiếp rất thích, đã nhận nó làm nghĩa tử, không có ý gì khác....”

Thiên Trạch cắt ngang, nói : “ an tâm, ta biết rõ, nàng không cần lo lắng. Ta và Linh Cơ muốn làm thịt đám quý tộc và phú thương trong thành trước, nàng trước truy tung hai đứa kia, ta có thể cảm ứng được khí tức của nàng mà truy theo sau.”

“ Ân” Phó Quân Sước nghe đến đây nhẹ gật đầu.

Thiên Trạch không nói thêm nữa, dùng Tiềm Thân Chú phủ lên cả ba, sau đó ngưng tụ một thanh đại kiếm cho ba người đứng, tiếp đến phi hành trên không.

Trên không qua lại, Thiên Trạch đã chọn được điểm đến của mình, phủ thành chủ.

“ Tốt! bắt đầu thôi” Thiên Trạch mang Diễm Linh Cơ tiếp cận phủ viện trong sắc chiều, sau đó đột nhập vào trong.

Thông qua che dấu như tàng hình đi vào, cả ba liễm khí, dễ dàng vượt qua tầng tầng binh sĩ canh gác mà xâm nhập vào trong phủ thành chủ.

Phó Quân Sước đã không còn quá kinh ngạc khi thấy thủ đoạn của Thiên Trạch nữa, dù sau nàng đã chứng kiến không ít thứ kinh thế hãi tục rồi.

Cả ba người thuận lợi vào trong, Thiên Trạch bắt lấy một tên thị nữ qua lại trên hành lang, thông qua Không Thức Giới Thần Lực liền từ đó biết được không ít bố trí trong phủ thành chủ.

“ Xem ra không tốn bao nhiêu công sức nhỉ” Thiên Trạch thuận lợi di chuyển vào nơi thư phòng thành chủ, lúc này còn chưa đến thời điểm nghỉ ngơi, nhưng trong phòng lại nghe không ít thanh âm đặc trưng của nam nữ.

Bên ngoài hành lang là binh sĩ canh gác, trước lẫn thị nữ canh giữ. Còn bên trong là hai thân ảnh, một trung niên có chút nho nhã là thành chủ Tiêu Văn Khải cùng tân thiếp mới thu Liễu Nhược.

Đột ngột, cửa lớn mở ra.

Thiên Trạch quỷ dị hiện ra trước cửa mà đi vào.

“ Đứng lại!! ngươi là kẻ nào!” mấy tên thủ vệ nhìn thấy Thiên Trạch đột ngột xuất hiện, bọn họ thất thần trong giây lát, sau đó vội hét lớn, binh khí nâng lên.

Nhưng liền sau đó cả bọn bất động đứng yên tại chổ, bởi Diễm Linh Cơ và Phó Quân Sước che dấu một bên đã phong bế huyệt đạo cả bọn, cũng như thị nữ đứng gác.

“ Người.... người đâu.... người....” Tiêu Văn Khải vội hô lên, hắn vốn đang cùng ái thiếp tình nồng ý mật, nhưng thấy kẻ kia xuất hiện bất ngờ, còn lo lắng chuyện này nữa ư?

Chỉ là hắn còn chưa nói hết, Thiên Trạch đã cướp vào, trực tiếp phong bế huyệt đạo của hắn, cả cơ thể cứng ngắc không thể động đậy, còn cả nữ tử y phục không chỉnh tề .

“ Nói thêm một câu, ta liền giết” Thiên Trạch lạnh nhạt nói.

Nữ tử bên cạnh mặt tái mét không còn giọt máu, nhưng nàng cũng như nhiều người không thể thốt thành lời.

“ Đại hiệp.... cần gì?” Tiêu Văn Khải cố trấn định lại hỏi

Thiên Trạch nói : “ ta muốn mượn một thứ của ngươi”

Nghe được Tiêu Văn Khải thận trọng hỏi : “ không biết đại hiệp cần gì?”

“Ta đang thiếu ít lộ phí muốn mượn một ít” Thiên Trạch cười nói.

Tiêu Văn Khải nghe được liền rõ y không phải đến lấy mạng mình mà muốn tài sản, thầm thưở phào một hơi, nói : “ được! được! tại hạ lập tức chuẩn bị! Không biết đại hiệp muốn bao nhiêu, tại hạ lập tức cung ứng”

Hắn làm thành chủ trong thành này, thu thuế hàng năm lẫn sản nghiệp trong thành có thể nói là sở hữu trong tay số tiền lớn. Bây giờ thân trong hiểm cảnh, kẻ đến muốn tiền hắn ngại gì không đưa chứ?

Tiền với hắn không quan trọng, mạng quan trọng hơn. Chỉ cần qua được một kiếp này, bằng hắn thân phận còn sợ không bắt được cái tên trộm to gan lớn mật này ư?

“Có bao nhiêu mượn bấy nhiêu” Thiên Trạch nói.

“ Vâng vâng! mời đại hiệp” Tiêu Văn Khải mở miệng đáp ứng.

Thiên Trạch hài lòng, giải huyệt cho hắn : “ dẫn đường đi”

Tiêu Văn Khải lập tức đứng dậy, mặc lấy y phục sau đó đi đến tủ gổ, tay sờ một cái bình ngọc liền mở ra cơ quan ẩn tàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK