Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Cái Bang là đại bang phái của Sở quốc, việc Kiều Phong bỏ lại bang chủ chi vị rời đi không phải là chuyện nhỏ.

Hơn nữa gần đây Kiều Phong cũng là nhân vật tâm điểm của giới giang hồ Sở quốc.

Y là Tần quốc người, một chuyện rất nhiều người khó tin nhưng cũng không phải không chấp nhận được. Dù sau Kiều Phong nổi danh hiệp nghĩa, người Tần cũng không thiếu du sĩ nghĩa hiệp, không ít kẻ chịu ơn huệ của Kiều Phong nên đối với y là người Tần cũng không để ý gì nhiều.

Nhưng......

Những việc gần đây xảy ra khiến cho ai nấy hoang mang hoài nghi, Trí Quang đại sư tiền bối đức cao vọng trọng đến vạch trần thân phận Kiều Phong bỏ mạng, hơn nữa có người thấy được Kiều Phong ra tay sát hại.

Không dừng lại ở đó dưỡng phụ dưỡng mẫu vợ chồng Kiều Tam Hòe cũng bị y giết, ân sư Huyền Khổ dạy võ cho y cũng bị y giết, nhiều sư tăng chùa Thiếu Lâm đứng ra làm chứng, nhất thời Kiều Phong trở thành trở thành người người thóa mạ.

Trong lúc đó, một sự kiện diễn ra, một thế gia võ lâm đất Sở đứng ra phát thiệp mời, khiến cho các võ lâm đồng đạo mỗi lúc một đông, ai ai nhận thiếp cũng đi phó yến tại Tụ Hiền Trang.

Lần hội yến này rất đột ngột, thiếp mời không đề tên khách, tất cả nhân vật võ lâm đều được hoan nghênh. Người nào nhận được thiếp cũng phi ngựa suốt ngày đêm, hoặc ngự binh không ngừng chuyển giao cho bạn bè quen biết, người nọ truyền người kia, mới một ngày một đêm mà thiếp mời đã truyền đi thật xa.

Thế nhưng vì quá cấp bách, phần lớn những người đến Tụ Hiền Trang chỉ ở trong chu vi vài trăm dặm quanh chùa Thiếu Lâm. May mà ngoài người bản địa, nhân vật võ lâm ở khắp bốn phía nghe được tin này cũng lên đường đi ngay, thành ra số người tham gia cũng không ít.

Anh Hùng Yến lần này do Du Thị Song Hùng của Tụ Hiền Trang liên danh với Diêm Vương Địch Tiết Thần Y cùng mời.

Du thị Song Hùng Du Ký, Du Câu giàu có, hào hiệp, giao du rộng rãi, võ công cao siêu mà tiếng tăm cũng vang dội, mặc dù là thế gia nhưng không đủ thể lực, cũng không thể coi là đức cao vọng trọng để có thể mời được bấy nhiêu anh hùng hảo hán.

Thế nhưng Tiết Thần Y lại là người mà ai ai cũng muốn kết giao.

Ta nên biết người tự phụ võ công cao cường thì nhiều, còn người tự xưng thiên hạ vô địch thì ít, mà thiên hạ vô địch cũng không dám chắc suốt đời không bệnh tật hay bị thương. Nếu kết giao được với Tiết Thần Y thì giữ được tính mạng vững chắc, chỉ cần còn sống mà đưa đến, bất luận bệnh nặng thế nào ông ta cũng chữa được.

Do đó mà Anh Hùng Thiếp của Du Thị Song Hùng cùng Tiết Thần Y, ngoài việc làm vinh dự cho người nhận còn có giá trị như một đạo bùa hộ mệnh.

Những nhân sĩ võ lâm sinh sống bằng nghề đao kiếm không ai dám chắc giữ mình được yên lành suốt đời, hôm nay có dịp làm quen với Tiết Thần Y, đến khi sơ sẩy lẽ nào ông ta lại bỏ mặc không thèm chữa?

Trên danh thiếp ngoài ba cái tên Tiết Mộ Hoa, Du Ký, Du Câu còn chua thêm một hàng chữ nhỏ: “Du Ký, Du Câu trình bày thêm, Tiết Mộ Hoa tiên sinh được người đời gọi là Tiết Thần Y”.

Nếu không có hàng phụ chú đó, người nhận được thiếp chắc ít ai biết Tiết Mộ Hoa là cao nhân phương nào, số người đến Tụ Hiền Trang mười phần có lẽ chưa được hai ba.

Tụ Hiền Trang nơi.

Lúc này ba cái nhân sĩ võ lâm đi đến Tụ Hiền Trang cổng, ba kẻ này lần lượt là Bào Thiên Linh, Kỳ Lục, Hướng Vọng Hải, Du Câu lão nhị ra nghênh tiếp, vào nhà đại sảnh thì thấy đã đầy tân khách.

Bào Thiên Linh chỉ quen biết chừng một nửa, nhưng y vừa bước chân vào là bốn phía đã nhao nhao lên, ai cũng: “Bào lão gia có phát tài không?”

“Bào huynh! Mấy bữa nay làm ăn khá chứ?”

Bào Thiên Linh luôn tay thi lễ, hỏi thăm khắp lượt. Y thật không dám sơ suất chút nào, trong chỗ đông đảo nhân vật giang hồ thế này không thiếu kẻ hẹp hòi. Chỉ cần sót một cái gật đầu đáp lễ, hay thiếu một nụ cười chào hỏi là có thể xảy ra chuyện lôi thôi, nếu có mất mạng thì cũng không phải là chuyện lạ.

Du Câu dẫn y đến chỗ chủ vị phía đông, Tiết Thần Y liền đứng lên nói: “Bào huynh, Kỳ huynh, Hướng huynh ba vị đại giá quang lâm, thực chẳng khác gì nạm vàng lên mặt lão hủ. Lão hủ thật là cảm kích!”

Bào Thiên Linh vội vàng đáp lễ, nói: “Tiết lão gia đã có lệnh gọi, Bào Thiên Linh này dù có ốm liệt giường cũng phải cho người khiêng đến.”

Du Ký lão đại cười nói: “Nếu quả như Bào huynh bị bệnh liệt giường thì lại càng cần cho người khiêng đến gặp Tiết lão gia”

Mọi người nghe thế, ai nấy cười ha hả.

Du Câu nói: “Ba vị đường xa nhọc mệt, xin mời vào hậu sảnh dùng điểm tâm.”

Bào Thiên Linh đưa tay ngăn lại nói: “Việc điểm tâm thong thả một chút cũng không sao. Tại hạ có việc muốn hỏi, lần này Tiết lão gia tử và hai vị Du lão gia mời khách, có mời Kiều Phong không?”

Tiết Thần Y và Du Thị Song Hùng nghe thấy hai chữ “Kiều Phong” liền biến sắc mặt.

Du Ký nói: “Lần này phát, thiếp vô danh, ai đến cũng đón tiếp. Sao Bào huynh lại đề cập đến Kiều Phong? Phải chăng Bào huynh và gã cũng có chút giao tình?”

Bào Thiên Linh đáp: “Tiểu đệ nghe gã nói là sẽ đến Tụ Hiền Trang để tham dự Anh hùng đại yến.”

Y vừa nói ra, quần hùng đều sửng sốt. Mấy chục người trong đại sảnh đang cao đàm khoát luận rất là huyên náo cũng đột nhiên dừng lại, im phăng phắc.

Những người ngồi xa không nghe Bào Thiên Linh nói gì, thấy mọi người im lặng cũng ngừng nói chuyện để lắng nghe.

Chỉ giây lát, trong đại sảnh không còn một tiếng động, đến nỗi tiếng người đang ăn uống dưới hậu sảnh cũng vọng lên tận nhà trên.

Tiết Thần Y hỏi: “Làm sao Bào huynh biết được là Kiều Phong sẽ đến?”

Bào Thiên Linh đáp: “Chính tai tại hạ cùng hai vị Kỳ huynh, Hướng huynh đều nghe thấy. Nói ra lại xấu hổ, đêm qua ba người chúng ta bị một vố ê chề.”

Hướng Vọng Hải liên tiếp đưa mắt ra hiệu cho Bào Thiên Linh đừng thuật lại câu chuyện xấu hổ ấy.

Nhưng Bào Thiên Linh là người khôn ngoan, hiểu rõ Tiết Thần Y cùng Du Thị Song Hùng cố nhiên rất tinh ý, mà trong đám anh hùng đây những người tài trí cũng không phải ít. Mình chỉ giấu giếm một chút cũng đủ cho người ta phải nghi ngờ. Đây là việc vô cùng hệ trọng, mình đã bị lôi cuốn vào thì sơ ý một chút là đi đến chỗ thân bại danh liệt ngay. Y chậm rãi tháo cây nhuyễn tiên ở thắt lưng ra, mảnh giấy có viết bốn chữ “Kiều Phong bái kiến” kia vẫn còn dính nơi đó.

Y liền hai tay đưa cho Tiết Thần Y, nói : “Kiều Phong nhờ ba người bọn tại hạ báo tin, hôm nay y sẽ tới Tụ Hiền Trang.”

Sau đó y kể lại đã gặp Kiều Phong ra sao, đối đáp những gì nhất nhất thuật lại không giấu một mảy, không đổi một từ.

Hướng Vọng Hải đứng bên cạnh liên tiếp dậm chân, mặt mày thẹn đỏ lên.

Bào Thiên Linh kể xong xuôi, sau cùng mới nói: “Gã Kiều Phong kia là giống chó dại Tần quốc, dù y có nhân nghĩa chúng ta cũng phải diệt đi, huống chi tính ác đã lộ ra, gây họa càng ngày càng lớn. Nếu mà y xa chạy cao bay thì khó mà tầm nã được, quả là lòng trời run rủi, y lại tự đâm đầu vào bẫy.”

Du Câu trầm ngâm đáp: “Ta thường nghe Kiều Phong trí dũng song toàn, đủ tài để làm việc đại ác chứ không phải kẻ thất phu liều lĩnh. Lẽ nào y dám đến Anh Hùng đại yến?”

Bào Thiên Linh đáp: “Chỉ sợ y có gian mưu, ta phải đề phòng cẩn thận. Có câu lắm người nhiều kế, tất cả chúng ta đây phải cùng nhau bàn thảo tính toán xem thế nào. Chưa kể y còn một cái bằng hữu là Đạo Thánh”

Đạo Thánh ba chữ này vừa ra khiến cho đại điện càng trầm lặng thêm, Đạo Thánh tung hoành Hàn quốc, gần đây lại đại phá Cốc Tử mộ của Mộ phái, hành tung bí ẩn nhưng thanh danh vang vọng.

Kiều Phong thực lực thế nào không ít người rõ, lại thêm Thiên Trạch một kẻ so với y mạnh mẽ không kém, khi đến Anh Hùng Yến, ai mà không kinh sợ chứ?

Trong khi đang nói chuyện, phía ngoài lại có vô số anh hùng hào kiệt mới tới, trong đó có cả Thiết Diện Pháp Quan Đơn Chính cùng năm con, vợ chồng Đàm công Đàm bà cùng Triệu Tiền Tôn.

Lát sau hai vị cao tăng chùa Thiếu Lâm là Huyền Nạn, Huyền Tịch cũng tới nơi. Ai ai cũng được Tiết Thần Y cùng Du Thị Huynh Đệ hoan nghênh khoản đãi.

Quần hào ngồi nhắc lại những tội ác của Kiều Phong, mọi người đều hết sức phẫn nộ.

Bỗng nhiên gã quản gia lật đật chạy vào bẩm: “Từ trưởng lão ở Cái Bang suất lãnh các trưởng lão Truyền Công, Chấp Pháp cùng Tống Hề Trần Ngô đến bái trang.”

Mọi người ai nấy rùng mình, Cái Bang là bang hội lớn nhất giang hồ, thanh thế quả thật đáng gờm.

Hướng Vọng Hải nói: “Bọn Cái Bang kéo hết đến đây, chắc hẳn là để viện trợ cho Kiều Phong.”

Đơn Chính nói: “Kiều Phong đã ra khỏi Cái Bang, không còn là bang chủ nữa. Chính mắt tại hạ trông thấy bọn họ trở mặt với nhau rồi.”

Hướng Vọng Hải nói: “Tình nghĩa cố cựu không phải dễ quên được ngay đâu.”

Du Ký nói: “Các vị trưởng lão Cái Bang ai cũng là nam tử hiên ngang khẳng khái, chẳng lẽ lại không phân biệt, phải trái, bảo vệ kẻ thù? Nếu họ đến đây để giúp Kiều Phong, chẳng hóa ra biến thành Sở gian bán nước hay sao?”

Mọi người gật đầu khen phải, cùng nói: “Dẫu có là người không ra gì cũng chẳng ai cam tâm làm Sở gian bán nước.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK