Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đạo năng lượng vô hình lặng yên khuếch tán ra, xuyên ra khỏi thạch thất, xuyên qua thạch điện, chậm rãi bao phủ chân trời phía trên ngọn sơn phong.

“Ầm” theo dòng năng lượng này khuếch tán, thiên địa quanh ngọn núi bỗng nhiên sôi trào dữ dội.

Đột ngột xuất hiện thiên địa bạo động cũng khiến cho tất cả ma thú trên núi chú ý, nhưng đối với chúng mà nói, lại có chút hư vô mờ mịt.

Ngoại trừ một số ít cao giai ma thú cực mạnh có thể mơ hồ nhận thấy mặt ngoài thiên địa khác thường đang dao động

Đỉnh núi thạch điện, Hùng Chiến cũng vì biến cố bất thình lình này làm cho cả kinh, ánh mắt đảo qua rồi dừng tại thạch điện ở sâu trong chỗ Đế Thiên An đang bế quan, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

“Nghe nói loại linh khí này chỉ có một ít Bát Phẩm Luyện Dược Tông Sư mới có thể hấp thu… " ánh mắt Hùng Chiến hơi lóe ra, tuy nhìn hắn có vẻ thô thiển, nhưng kiến thức không thấp, dù sao năm đó Đan Giới này cũng coi như đại bản doanh của Đan Tháp, chẳng qua bây giờ suy bại mới từ từ rút khỏi.

"Không ngờ đại nhân nói không giả, ngài thật sự là bát phẩm" Hắn lẩm bẩm nói

Hùng Chiến đột nhiên đứng dậy, một tiếng gầm vang vọng không dứt truyền khắp sơn mạch: “Tất cả lũ nhãi con nghe lệnh, phương viên trăm dặm quanh đây, có bất kì dấu hiệu xuất hiện nào đều đuổi ra ngoài”

Nghe mệnh lệnh của hắn, vô số ma thú ở Vạn Dược Sơn nhất thời sôi trào, nhất thời tiếng gầm không ngừng vang vọng, bắt đầu đuổi mấy người dự thi đang xông lung tung vào trong dãy núi.

“ Đuổi làm gì, cái tên đần này, phải để cho bọn chúng đến, ta mới cướp đồ được” Tử Nghiên ngồi trên cái vương tọa gần đó, đung đưa chân nhỏ.

“ Ách” Hùng Chiến gương mặt cứng đờ khi nghe bà cô trẻ kia lên tiếng, gãi đầu thần sắc lúng túng : “ cô trẻ, để ta gọi bọn nó lại...”

Tử Nghiên trừng mắt, tiếp tục lấy ra đan dược mà ăn : “ thôi đi, đám người này hắn cũng không có gì đồ tốt, đợi ca ca đi ra, vào Đan Khố một chuyến”

Hùng Chiến đổ mồ hôi lên khi nghe được, yếu ớt nói : “ cô trẻ, Đan Khố là trọng địa của Đan Tháp, canh giữ rất sâm nghiêm”

“ Đồ vô dụng như ngươi thì biết gì” Tử Nghiên nhai nuốt đan dược, nuốt xong : “ thời gian trước Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa không phải là bị ca ca lấy mất sao? Đan Khố có lợi hại hơn không?”

“ Ực” Hùng Chiến nuốt một ngụm nước bọt, thì thào : “ cô trẻ, ngươi nói Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa ở Tinh Vực là bị đại nhân lấy đi rồi”

“ Có gì lạ lắm sao?” Tử Nghiên nói :

Hùng Chiến cạn lời, hắn ở nơi này làm sao mà không biết Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa uy danh chứ, cho dù 3 đại cự đầu của Đan Tháp cũng không thể đem nó hàng phục, mà chỉ có thể phong ấn giam giữ nó, cũng đủ biết đóa Dị Hỏa này hung hãn đến nhường nào.

Bây giờ lại nghe được đóa Dị Hỏa tồn tại không biết bao nhiêu năm kia, lại bị lấy mất, hơn nữa là đại nhân nhà mình, bảo hắn không rung động mới lạ.

Lúc này, theo tinh thần Đế Thiên An tản phát ra linh khí trong toàn bộ Đan Giới không ngừng được hội nhập kéo về tẩm bổ cho linh hồn của hắn.

Theo mảnh thiên địa đang dao động, linh khí từ phía trên trào ra càng ngày càng nhiều, cuối cùng đều bị hút vào trong đại điện.

Xa xa trên bầu trời, một đạo hào quang vô hình trôi nổi.

Linh hồn lực lượng bàng bạc mênh mông như cơn thuỷ triều lấy nơi này làm trung tâm nhanh chóng từ bốn phương tám hướng thổi quét qua.

Giờ phút này cả một mảng bên trong dãy núi, ngoại trừ một ít cao giai ma thú cực kỳ cường hãn ra, đám ma thú còn lại đều cảm nhận được mội loại uy áp cực kỳ mãnh liệt từ linh hồn.

Uy áp bậc này làm cho thân thể bọn nó không nhịn được có chút run rẩy.

Linh Hồn lực lượng như thuỷ triều khuếch tán, kéo dài mấy phút đồng hồ sau mới từ từ dừng lại.

Hào quang tan đi, mơ hồ hiện ra một đạo thân ảnh. Cẩn thận quan sát, rõ ràng là Đế Thiên An.

Linh Hồn đối với thời đại này mà nói quả thực là quá mức mờ ảo. Linh Hồn lực lượng cũng là vô sắc vô hình, rất khó phòng bị.

Có thể đem Linh Hồn cô đọng thành hình người, hơn nữa rất lâu không tiêu tan thì cho dù là cường giả cấp bậc Đấu Tôn cũng khó có thể làm được.

Đế Thiên An mặc dù linh hồn lực cường đại, song chưa bao giờ hắn thử dùng linh hồn của mình thử cô đọng một thân ảnh khác cả.

Bởi từng tại thế giới của Cửu Thiên Huyền Nữ hắn có thể thông qua Âm Dương Gia công pháp mà Dịch Hồn Đại Pháp rời thân có thể dễ dàng thoát khỏi thân xác mình, cho nên cần gì phải cô đọng một thân hình khác bằng linh hồn.

Một phân thân khác trong những loại phân thân của hắn, hoàn toàn khác biệt với ngủ đại phân thân cấp cao là Phong, Lôi, Thủy, Hỏa, Thổ thì phân thân mà hắn muốn tạo ra bây giờ- Linh Hồn phân thân.

Hay ở Thiếu Niên Ca Hành đạt đến Thần Du Huyễn Cảnh có thể đem linh hồn ngao du vạn dặm, tách biệc bởi thân xác, cộng thêm nhãn lực sức mạnh mạnh mẽ trong người, hắn chưa từng làm qua, ngày hôm nay hắn chính là muốn đem linh hồn của mình lực lượng ngưng tụ thành một thân ảnh khác.

Lúc này trên bầu trời Linh Hồn Đế Thiên An di chuyển trở về thân ảnh của hắn, rồi hóa thành một đốm sáng vô hình nhỏ bằng lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng dừng lại ở trên mi tâm của thân thể, chợt loé lên liền biến mất không thấy nữa.

Khi linh hồn lại một lần nữa tiến vào mi tâm thì thân thể cũng khẽ run lên. Loại Linh Hồn áp lực tràn ngập xung quanh lúc này cũng tiêu tan.

Hai tay đột nhiên kết động thủ ấn, Linh Hồn lực lượng mênh mông từ vị trí mi tâm nhanh như chớp khuếch tán ra.

Cuối cùng chỗ biến ảo thủ ấn đã ngưng tụ thành một quyền ấn Linh Hồn vô hình.

Khóe môi nhích lên độ cong đem ấn giải đi, thế giới này chủ tu Linh Hồn lực lượng cũng cường đại không kém đấu khí.

Giống như Dược Trần chỉ còn làLinh Hồn trạng thái bằng Linh Hồn lực của hắn lại có thể ngạnh kháng cả Đấu Tông cường giả.

Đồng thời Đế Thiên An còn biết rõ linh khí tẩm bổ linh hồn, mà thế giới này chỉ khi nào là bát phẩm Luyện Dược Sư đạt đến Linh cảnh linh hồn mới có thể hấp thu linh khí trong trời đất cho linh hồn mình tẩm bổ.

Vừa khéo đó là linh khí thứ này nội thế giới của hắn không thiếu, đám nữ nhà Đế Thiên An lại càng không, chỉ việc mở ra nội thiên địa cướp đoạt năng lượng đất trời, thiên địa linh khí hay sinh mệnh tinh hoa...đều bị nội thiên địa mở ra mà hội tụ vào trong đó cả.

Thân ảnh chậm rãi rời khỏi thạch thất, vừa mới đi ra đả thấy một cái bóng ảnh tím biếc lao nhanh đến người hắn, chính là loli Tử Nghiên, liền nghe : “ ca đồ ta đâu?”

Lấy ra một khỏa bình ngọc đem cho Tử Nghiên, nói : “ đây”

Tử Nghiên liền nhảy khỏi người hắn, đem tay bắt lấy bình sứ, không hài lòng : “ sao chỉ có một bình”

Đế Thiên An cho nàng một cốc nhẹ : “ trước mắt chỉ có vậy thôi”

Tử Nghiên ngay lập tức mở nắp rồi uống cạn, ngay khi vào người thân thể run lên nhè nhẹ, một cảm giác cực kỳ thư sướng, giống như lần trước ở Huyết Đàm tiềm tu, nhưng bây giờ còn thư sướng đến tận linh hồn, để cho nàng say mê.

“ Coi như đặt chân vào Tiên cảnh linh hồn đi” Đế Thiên An cười, từ bên trong nội thiên địa rút ra linh khí cũng như hồn lực quán chú vào mi tâm của Tử Nghiên, trợ giúp nàng đem linh hồn đề thăng lên một cảnh giới.

Lại trôi qua nửa tiếng, từ trong cảm giác thư sướng tuyệt diệu không nói nên lời tỉnh lại, Tử Nghiên thân hình run nhè nhẹ, bờ môi liếm liếm, reo lên : “ quá sung sướng, mỹ vị này quá mê người, ca ca đem ra đây, nhất định là người còn giấu Tử Nghiên”

“ Cốc” Đế Thiên An lại cho nàng một cốc, cất bước đi : “ cái đồ tham ăn này”

Tử Nghiên vội vả đuổi theo, tay bám lây tay hắn làm nũng : “ ca ca, đi mà, cho Tử Nghiên một lọ nữa đi”

Đế Thiên An lắc đầu : “ thứ này quá quý hiếm, muội bây giờ ăn thêm không có ích, hơn nữa ca còn phân cho người khác”

“ Hẹp hòi” Tử Nghiên liền buông tay ra, miệng nhỏ vểnh lên mất hứng.

Đế Thiên An lại cho nàng thêm một cốc nhẹ: “ đi thôi, đến Đan Tháp, nơi đó có nhiều đan dược cho muội ăn, tiếc là Đan Hội còn chưa bắt đầu nếu không ta cũng thử đi một chuyến cho biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK