Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Sắt cũng nắm Vô Cực Côn: "Không là. Ngươi là ai ? Vì sao sẽ ở chỗ này?"

Cửa sắt trong nháy mắt bị khép lại, sáu tên Thiết Diện Quan khoanh tay đứng, lạnh lùng nhìn hắn.

"Sư phụ ta đâu?" Tiêu Sắt lại lập lại một lần, nhưng tóc trắng người vẫn trầm mặc đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Tiêu Sắt bỗng nhiên hướng phía trước nhảy một cái, Vô Cực Côn xuất ra, hướng về phía tóc trắng người ngay đầu nện xuống.Một đóa côn hoa, trong nháy mắt múa ra trăm đóa ngàn đóa.

Tóc trắng người cũng chợt xuất thủ, trong tay trường côn xuất ra, nện xuống.Cùng Tiêu Sắt giống như là một mặt trong gương, hai cái tương tự người vậy.Trường côn huy rơi.Hai người đều thối lui một bước.

Tiêu Sắt nhìn trong tay hắn trường côn, thấp giọng nói: "Vân Khởi Côn, ngươi từ nơi nào cầm tới? Ngươi tại sao phải giả mạo sư phụ?"

"Ta chưa nói qua ta là Cơ Nhược Phong." Quỷ diện người rốt cuộc nói chuyện, nhưng là thanh âm hư hư thật thật, tựa hồ dùng cái gì kỳ quái võ công đem mình đổi giọng.

"Chỉ là ngươi đi vào nhà của ta, nhưng vẫn hỏi ta vấn đề." Quỷ diện người tiếp tục nói.

Tiêu Sắt trường côn nhắc tới: "Lôi Vô Kiệt, động thủ!"

Tâm Kiếm lên tiếng đáp lại, có điều hắn vừa định động thủ liền dừng lại, Tiêu Sắt cau mày lên mà đồng dạng phía sau sáu vị Thiết Diện Quan đồng dạng, nhìn về một thanh niên hết sức bình phàm có mặt chặn lấy trước người Lôi Vô Kiệt.

Y xuất hiện một cách đột ngột, như từ không trung nứt ra vậy, hoa lệ y phục bắt mắt ngoại hình, không lẫn vào đâu được, là quan tuyệt thiên hạ Đế Thiên An.

Chỉ thấy thân ảnh Đế Thiên An nhanh như chớp đả xuất hiện bên cạnh, tay luồn vào eo ôm lấy, đồng thời bàn tay vươn ra hướng về chiếc mặt nạ kia mà đến, môi nhích lên độ cong khi thấy bàn tay của nàng huy chưởng đập đến.

“ Bành” vang dội thanh âm vang lên trên người Đế Thiên An trong ánh mắt kinh ngạc của sáu người lẫn nữ tử này, Đế Thiên An không một chút biến sắc lẫn lay động gì.

Tấm mặt nạ quỷ cũng nhanh chóng bị lấy xuống, lộ ra quỷ diện dưới gương mặt.Da thịt trắng như tuyết, mi mắt giữa mang theo mấy phần đẹp lạnh lùng linh động, một đôi tròng mắt trung mang vài tia mị ý.Lại là cái tuyệt sắc cô gái.

Tiêu Sắt sửng sốt một chút, do dự nói: "Cơ Tuyết?"

Quỷ diện người nhìn thân ảnh bình phàm tầm thường kia, đại não xoay chuyển lạnh giọng nói : “ Đế Thiên An”

“ Bẹp” Đế Thiên An cúi người xuống hôn lên má nàng , cười nói : “ xem ra đi một chuyến này lựa chọn thật chính xác đâu, sáu lảo già các ngươi yên tâm, ta là thương hoa tiếc ngọc hạng người, xinh đẹp như vậy ta nào nở hạ thủ đây”

“ Buông ra” Cơ Tuyết tức giận lên tiếng, bàn tay không cách nào dời ra khỏi ngực hắn như dính chặt một dạng, gò má có chút phiếm hồng thoáng lên, đem chân dậm xuống chân hắn : “ khi dể một nữ tử tính gì là anh hùng”

“ Bẹp” Đế Thiên An lại hôn thêm nàng cái nữa, ngả ngớn nói : “ Ta có nói ta là anh hùng đâu, hơn nữa bản lĩnh lớn nhất của ta nàng còn không biết là khi dể nữ tử sao, Tuyết Nhi”

“ Vô sỉ” Cơ Tuyết như con mèo nhỏ xù lông lên.

“ Hahaha” Đế Thiên An cười lên

“ Vô song công tử, Đế Thiên An” Sáu tên Thiết Diện Quan trong lòng hô lên, đồng thời đem tay thu lại lui về sau, nếu như là người này bọn họ lao lên chỉ có chết mà thôi, hơn nữa Cơ Tuyết nhất định sẻ không một chút nguy hiểm nào, bởi vì tên này chính là phong lưu háo sắc bụi hoa công tử một trong.

Lúc này Tiêu Sắt cũng quay sang giải thích cho Lôi Vô Kiệt, nói :" là sư phụ ta con gái độc nhất, Cơ Tuyết....Ngươi xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ ngươi thừa kế Bách Hiểu Đường vị trí Đường chủ? Sư phụ kia chứ ?"

"Chết." Cơ Tuyết lớn giọng giận giữ nhìn cơ thể mình lấy lại kiểm soát, nhìn nam tử ngả ngớn kia tiếu ý nhìn mình, quát lớn : “ dâm tặc, nhìn cái gì”

“ Nhìn mỹ nhân, tính tính thật nóng nảy đây, lạnh như tuyết đọng ngàn năm nhưng bên trong là liệt diễm hừng hực, Tuyết Nhi làm nữ nhân ta đi” Đế Thiên An vươn ngón tay đến mặt nàng.

“ Mơ tưởng” Cơ Tuyết mặt đỏ bừng hét lớn, trên tay trường côn huy lên hóa thành trăm thanh hư ảnh, khí thế kéo lên Bách Hiểu Đường đều cơ hồ rung một chút.

“ Sao lại không đây, ta võ công đệ nhất thiên hạ vô song, tài hoa trác tuyệt , dung mạo tuấn mỹ đây, hơn nữa thân thể cũng cường tráng nha, Tuyết Nhi nàng nếu đánh xuống khà khà ta liền bá vương ngạnh thương cung, cho dù nàng có tự vẫn cũng không được nha” Đế Thiên An cười tà đi đến.

“ Ngươi...ngươi ngươi... đồ vô lại” Cơ Tuyết run run tay tức giận hét lớn.

“ Được rồi, đùa với nàng một chút mà thôi, mỹ nhân chớ giận” Đế Thiên An cười lên, thân ảnh dời mắt đi.

Tiêu Sắt nhìn một màn ngả ngớn khinh bạc nữ tử hắn đả quen với việc này rồi, tên này cứ gặp mỹ nhân xinh đẹp là trêu chọc, nào có một bộ tiên nhân đạo cốt như Mạc Y đâu chứ, nhìn Cơ Tuyết phập phồng tức giận hỏi : "Hắn bây giờ ở đâu? Ta phải đi gặp hắn."

Cơ Tuyết lông mày nhíu lên, quyết định bơ đi người này dù sao chưởng quản tình báo nàng cũng biết tính cách của hắn, nộ giọng xả lên Tiêu Sắt nói: "Ngươi phải đi gặp hắn? Ngươi biết tự có nhiều nguy hiểm không? Ngươi đã hại chết hắn một lần, chẳng lẽ còn muốn hại hắn thứ hai lần sao?"

"Ta có một ít chuyện cũng muốn hỏi hắn, chỉ có hắn có thể cho ta câu trả lời." Tiêu Sắt trịnh trọng nói.

Cơ Tuyết thấy Tiêu Sắt trịnh trọng biểu tình, hung hãn "Phi " một chút.

Tiêu Sắt ngây ngẩn, Lôi Vô Kiệt thật là muốn vỗ tay khen hay: "Một tiếng này, phi thật tốt a!"

"Ngươi muốn hỏi năm đó là ai muốn giết ngươi, là ai bị ngươi như vậy nhiều năm trở thành một tên phế nhân. Muốn biết năm ấy Lang Gia Vương mưu nghịch án sau lưng, hay không còn có những người khác làm việc. Muốn biết ngươi phụ hoàng, là thật ngoan hạ tâm giết Lang Gia Vương, vẫn bị vội vã làm hoặc là bị gian nhân che đậy. Đúng không?" Cơ Tuyết hỏi.

Tiêu Sắt gật đầu: "Không sai."

"Cơ Nhược Phong biết, ta đều biết." Cơ Tuyết chậm rãi nói.

Tiêu Sắt khẽ cau mày: "Vì sao?"

"Vì sao?" Cơ Tuyết cười lạnh một chút: "Ngươi cho là ta tới Thiên Khải, chỉ là coi như Bách Hiểu Đường Đường chủ?"

Nói xong lời này sau, Cơ Tuyết tháo xuống bên hông một tấm lệnh bài, ném về phía Tiêu Sắt. Tiêu Sắt nhận lấy lệnh bài, hơi kinh hãi.

Lôi Vô Kiệt cũng là cả kinh, bởi vì hắn có một khối giống nhau như đúc lệnh bài, chỉ không là hắn tấm lệnh bài kia thượng là một cái đằng vân lên Thanh Long, mà Cơ Tuyết trên lệnh bài, là một con hướng lên trời gầm thét Bạch Hổ.

Cơ Tuyết nói : "Ta tới Thiên Khải thân phận là, Thiên Khải tứ thủ hộ, Bạch Hổ. Hàng tây phương vị."

Thiên Khải tứ thủ hộ.Đông phương vị Thanh Long Sử, Lôi Vô Kiệt.Nam phương vị Chu Tước Sử, Tư Không Thiên Lạc.Tây phương vị Bạch Hổ Sử, Cơ Tuyết.Bắc phương vị Huyền Vũ Sử, Đường Liên.

Bốn vị Thiên Khải tứ thủ hộ truyền nhân, rốt cuộc toàn bộ đều hiện thân. Năm đó Lang Gia Vương tập kết bốn vị tuyệt thế cường giả hợp thành Thiên Khải tứ thủ hộ, giúp Minh Đức Đế lên ngôi, sau trước khi chết từng cùng tứ thủ hộ bí mật ước định, bọn họ truyền nhân gặp nhau bảo vệ mới ngôi vị hoàng đế người thừa kế, mà đương thời hắn lựa chọn thí sinh liền là Tiêu Sắt.

Sau đó Lang Gia Vương bởi vì mưu nghịch án ở tù, cuối cùng tự vận với pháp trường trên, tứ thủ hộ lần lượt rời đi Thiên Khải Thành, nhưng là ước định này, hắn nhưng cũng không nhớ.

Cơ Tuyết lên tiếng : "Ngươi muốn hỏi vấn đề, ta bây giờ là có thể nói cho ngươi. Liên quan tới một đêm kia chuyện xảy ra."

"Một đêm kia chuyện xảy ra?" Lôi Vô Kiệt không nhịn cười được một chút.

Nhưng Tiêu Sắt lại tựa hồ như không hề muốn lái đùa giỡn: "Nói đi, rốt cuộc là ai."

Cơ Tuyết gật đầu một cái: "Ngươi rời Thiên Khải thời gian vốn là là cái bí mật, nhưng là vẫn bị người dò xét được tin tức. Bạch Vương Phủ mời ra năm đại Kiếm Tiên một trong Nộ Kiếm Tiên Nhan Chiến Thiên giết ngươi, ngươi thật sự thiếu chút nữa chết ở hắn trên tay. Nhưng là phụ thân cuối cùng còn là chạy tới, lấy Nhan Chiến Thiên năm đó thực lực, vào Quan Tuyệt bảng bốn giáp cũng có chút miễn cưỡng. Ta phụ thân năm đó võ lực hơn hẳn, Nhan Chiến Thiên không là hắn đối thủ, hai người tỷ thí rất lâu, cuối cùng Nhan Chiến Thiên bị đánh lùi. Nhưng vừa lúc đó, thứ hai người chạy tới."

Tiêu Sắt nói :"Ta lúc ấy không địch lại Nhan Chiến Thiên, rất nhanh liền bị đánh ngất xỉu. Cho nên đêm hôm đó, ta chỉ thấy được Nhan Chiến Thiên, cũng không thấy thứ hai người."

Cơ Tuyết nói :" Ừ. Thứ hai người xa so với Nhan Chiến Thiên còn đáng sợ hơn. Hắn đoán được thời cơ, cũng biết Nhan Chiến Thiên sẽ đến, ta phụ thân cũng tới. Ngay tại Nhan Chiến Thiên bị đánh lui, ta phụ thân khí lực đã kiệt thời điểm, hắn xuất hiện. Lúc ấy cả cái Thiên Khải trung, có thể ngăn cản người kia rất ít, ta phụ thân có lẽ có thể coi như một người , nhưng là đã đấu qua một vòng hắn, có thể miễn cưỡng giữ được mình cùng ngươi không chết, đã rất khó."

Tiêu Sắt lắc đầu:"Ai? Thiên Khải Thành trong không hẳn còn có như vậy cường giả. Quốc sư Tề Thiên Trần? Không thể nào, tuyệt đối sẽ không là hắn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK