Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghịch Lân thả người nhảy lên, lơ lửng ở không trung phía trên, phía sau đúng là một vòng trăng tròn, hai tay đưa ra.

Thiên Trạch sắc mặt biến hóa, vừa mới chuẩn bị đứng lên phản kích, lại cảm nhận được một trận kịch liệt đau đớn, tức giận lạnh rên: “ Lại vào đúng lúc này”

Vừa lúc là Huyết Y Hầu tại hắn thân trên dưới cổ chủng bắt đầu cắn trả.

Mà Nghịch Lân thân lăng không trung, chung quanh kiếm khí ngưng tụ thành nhiều vòng kiếm luân, toàn diện mặt ngó Thiên Trạch.

Cuối cùng, Nghịch Lân một chỉ rơi xuống, tất cả lợi kiếm, toàn bộ hướng về Thiên Trạch vị trí chỗ ở, gào thét mà tới.

“Oanh! Oanh! Oanh”

Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, Thiên Trạch vị trí chỗ ở, đều thành phế tích.

Mà trên cao Nghịch Lân, phát ra đại chiêu xong, cũng hóa thành tàn phiến, biến mất rời khỏi nơi này, đồng thời không gian trắng xóa này cũng nhanh tan biến đi.

"Chủ nhân, trong cơ thể ngươi ...." Khu Thi Ma nhìn thấy Thiên Trạch tức giận nhìn về cánh tay của mình, lo lắng nói.

" Im ngay" Thiên Trạch lạnh lùng nói, lại là hít sâu một cái, nhìn về phía trước,đãthấymột thân ảnh nam tử trẻ tuổi khác xuất hiện kịp thời cứu đi Hàn Phi, đem hắn thoát khỏi một cương thi binh lính xông đến cắn hắn.

“Nghịch Lân, thật cường đại linh hồn lực” Đế Thiên An trong đầu hô lên, ánh mắt nhìn về Thiên Trạch bàn tay.

Từ khi Nghịch Lân xuất hiện đám người xung quanh này ngoại trừ hắn cùng với Thiên Trạch ra, lại không cách nào cảm nhận được.

Hơn nữa một màn Nghịch Lân đại chiến với Thiên Trạch, hắn dường như bị kéo vào bên trong không gian khác một dạng, thời gian bên trong trôi qua bên ngoài dường như không ảnh hưởng.

“ Thật giống như kiếm 23 của Độc Cô Kiếm Thánh phong tỏa không gian lực lượng”

Hắn kiến thức phong phú cái gì lĩnh vực kiếm vực trước kia hắn đọc không ít đây, một màn lên sàn của Nghịch Lân cùng Thiên Trạch choảng nhau, làm hắn nhớ lại Độc Cô Kiếm Thánh trong Phong Vân đại chiến với Thiên Hạ Hội bang chủ Hùng Bá.

Chính là sử dụng kiếm 23 chính là cuối đời ngộ ra skill cuối, dùng nguyên thần làm đại giới phong tỏa thiên địa lực lượng, nếu không có Bộ Kinh Vân đem thân hình hắn đánh văng đi thì Hùng Bá đả tạch mẹ rồi.

“ Lần này coi như các ngươi may mắn” Thiên Trạch lên tiếng, thân ảnh chậm rãi rời đi trở về đường cũ mang theo Khu Thi Ma.

Đồng thời đám cương thi binh lính kia từ người chúng một con bọ xanh nhanh chóng thoát ra lao xuống mặt đất biến mất, để lại một làn khói xanh, sau đó những cổ thân thể này lập tức ngã xuống chết đi.

“ Đã thế rồi hắn còn nói ta may” Hàn Phi ánh mắt nhìn về Tử Nữ như tỏ ý là hắn thắng.

Lúc này thân ảnh Vệ Trang vốn ở phủ thái tử lại xuất hiện phía sau Hàn Phi, bằng thực lực của hắn làm sao không nhìn ra Thiên Trạch cơ thể bị nội thương, trên cơ thể hắn không có vết tích của Liên Xà lẫn vết thương do Dược Thiên Sầu, chỉ bằng mấy tên lính quèn này muốn tổn thương Thiên Trạch, mơ đi.

Mà lúc này một cái 13, 14 tuổi nữ hài cầm trên tay lồng đèn từ hướng Thiên Trạch chạy đến, làm cho hắn chú ý chính là công chúa nước Hàn, viên minh châu trong bàn tay của Hàn Vương An.

“ Ca ca” Hồng Liên dừng lại thấy đám người phía trước thì môi hồng vui vẻ lên, thân ảnh đi đến.

“ Hồng Liên” Hàn Phi cả kinh lên khi nghe được âm thanh đó.

Thiên Trạch môi nhếch lên, lục đạo Trấn Hồn Tỏa một cái trong đó lao nhanh đến,hóa thành một đầu màu đen cự mãng, hướng về nữ tử đang đến.

“ Sưu!”

Đứng tại Tử Nữ bên cạnh Vệ Trang thấy vậy, trong mắt lãnh quang lóe lên, vung trong tay Sa Xỉ thẳng đến Thiên Trạch mà đi, muốn đem Hồng Liên cứu lấy.

Vệ Trang tốc độ mặc dù nhanh vô cùng, nhưng mà cách Thiên Trạch có trăm trượng xa, đợi đến hắn sắp tiếp cận Thiên Trạch lúc, Thiên Trạch đã dùng Đằng Xà Tỏa cuốn lấy Hồng Liên về người.

Vệ Trang có thể tiếp tục công kích, nhưng Hồng Liên trong tay Thiên Trạch mạo hiểm cường công chỉ gây nguy hiểm cho nàng ta. Hắn cũng chưa đủ tự tin tại Thiên Trạch lấy người an toàn rời đi.

Chính lúc này, Khu Thi Ma thi triển Vu thuật chặn lại một làn khói xanh rực xuất hiện, bụi mù ngăn chẳn tầm mắt.

Đến khi lần nữa lộ ra thì thân ảnh ba người kia đã biến mất lấy.

“ Cũng nên đi rồi!” Đế Thiên An từ xa chứng kiến mọi chuyện phát sinh, hắn cũng không nán lại quá lâu, cùng với phân than Dược Thiên Sầu thoát ly khỏi nơi này, cũng chẳng có ý định ra tay cứu giúp.

Đám người Vệ Trang lập tức đuổi theo Thiên Trạch đi đến phủ thái tử, thì đã thấy binh lính khắp nơi nằm trên mặt đất, máu tươi nhiễm đầy mặt đất.

“ Vệ Trang huynh, huynh thâm nhập phủ thái tử có tìm được gì không” Hàn Phi đem thi thể người lính buông xuống lên tiếng.

“ Ngươi đã từng nghe qua Thương Long Thất Túc” Vệ Trang nhớ đến trong phủ thái tử nghe được Ngột Tựu lên tiếng.

Hàn Phi đứng dậy nhìn về phương xa, cất lời :“ Thương Long Thất Túc, thuật chiêm tinh của Âm Dương Gia”

“ Âm Dương Gia” Vệ Trang nhíu mày, hiển nhiên hắn biết được đấy, Tung Hoành gia chính là một trong Chư Tử Bách Gia.

“ Trời có 4 linh vật, mỗi vật ứng về một phía Đông- Thanh Long, Tây – Bạch Hổ, Nam – Chu Tước, Bắc- Huyền Vũ. Đông Phương Thất Tú ( 7 chòm sao phía đông)
Giốc- Cang – Đê – Phòng – Tâm – Vĩ – Ki còn được gọi là Thương Long Thất Tú” Hàn Phi lên tiếng trả lời cho câu hỏi của Vệ Trang

“ Lúc Thiên Trạch sử dụng Vu Thuật sử dụng Vu Thuật để tra hỏi Ngột Tựu- kẻ đã được phục sinh có nhắc đến 4 chữ này” Vệ Trang nghe được nói.

“ Ngột Tựu là thành viên của Đoạn Phát Tam Lang, lần này hắn xuất hiện chính là liên quan đến một kho báo của Hỏa Vũ Mã Não Bách Việt” Tử Nữ suy tư lên tiếng.

“ Vả lại Cơ Vô Dạ cũng đang tra tìm việc này, mục đích của Thiên Trạch sẽ không giống như Thiên Trạch hay Lưu Ý” Hàn Phi lên tiếng.

“ Cho nên Thương Long Thất Tú chính là câu đố để giải đáp cho một kho báu cực lớn” Vệ Trang liền nghĩ ra đáp án này.

“Có thể là nói như vậy. Có điều... lần này Thiên Trạch vu thuật đã chiếm ưu thế lại đột ngột rút lui thật kỳ lạ” Hàn Phi không hiểu được vấn đề này lên tiếng

“ Dường như hắn bị thứ gì khống chế, đây có lẽ là nguyên nhân mà Dạ Mộ dám thả kẻ thù không đội trời chung ra” Tử Nữ tiếp lời nói

“ Cho nên cho dù Thiên Trạch có mục đích gì thì việc đầu tiên vẫn phải nhất là phải thoát khỏi khống chế của Dạ Mộ, đó là một điểm yếu đáng để lưu tâm” Hàn Phi cất lời.

“ Còn điểm yếu của ngươi chính là Hồng Liên công chúa, đang ở trên tay hắn” Vệ Trang lên tiếng nhìn hắn.

“ Huynh biết Hồng Liên, huynh từng điều tra ư” Hàn Phi lập tức cau có nói

Tử Nữ thấy được, liền lại gần “ hai huynh muội thân mật như thế, còn cần điều tra sao”

“ Lần này quay về, trong đám mây đen trên bầu trời Hàn quốc, thì Hồng Liên chính là tia nắng vén kẻ mây bừng lên” Hàn Phi bước chậm nhìn về trăng tròn trong đêm, lời nói muôn phần cảm khái đắng chát lẫn bi ai trong đó.

“ Để lộ thứ mình quan tâm, sẽ khiến cho kẻ địch nhìn thấu nhược điểm của ngươi” Vệ Trang nhắc nhở.

“Đạp! Đạp! Đạp!”

Lúc này, từ nơi không xa truyền đến một hồi tiếng bước chân dồn dập, một cái người mặc trắng lục xen nhau thanh niên tuấn tú đi tới, Trương Lương vội vả nói : “ tình hình ở hoàng cung không ổn”

Hàn Phi nghe nói như thế, lòng cũng không khỏi chìm xuống, nếu như Hàn vương có ngoài ý muốn lời nói, Hàn quốc trên dưới sợ là sẽ phải rung chuyển một mảnh.

Hàn Phikhông nói chuyện, trực tiếp nhấc chân liền hướng hoàng cung bên kia đi đến.

Trương Lương thấy vậy đi theo sau, Vệ Trang và Tử Nữ mỗi người lại rời đi mỗi ngã.

Hai người Hàn Phi và Trương Lương đuổi đến hoàng cung liền bị binh sĩ ngăn cản không cho vào, tại cửa hoàng cung còn gặp Trương Khai Địa, thông qua Tướng quốc biết được không chỉ hai người mà ngay cả hắn nhiều lần triệu kiến cũng không được gọi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK