Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều Cơ Vô Dạ nào biết được, hoàng cung Hàn quốc kinh biến đêm nay chỉ là do một cái thân ảnh làm ra. Thậm chí cả quốc khố nước Hàn bị bứng đi cũng là cùng một người làm ra mà thôi.

Chờ hắn đuổi đến được vị trí quốc khố, chỉ còn lại một cái xác rỗng đang bốc cháy mà thôi. Về phần đồng đãng mà Cơ Vô Dạ phán đoán đã sớm rời đi.

“ Hàn An ta trước thu hắn một khoãn nợ, bây giờ là đến ngươi rồi Cơ Vô Dạ!” Đế Thiên An ở trên không trung ngựkhông rời khỏi hoàng cung Hàn quốc, trong đêm lại đổi một cái mục tiêu khác.

“ Mấy năm nay ngươi lớn mạnh Dạ Mộ, tích xúc không ít đi! Mặc dù không thể so bằng nhiều năm sau, nhưng ta cũng vui lòng nhận lấy” Đế Thiên An nhìn bên dưới phủ đệ lầu các to lớn, khóe miệng nhích lên độ cong, phóng nhanh xuống bên dưới phủ đệ.

Cơ Vô Dạ có nằm mơ cũng không ngờ được, hắn đang bận tối mặt mày ở trong hoàng cung. Vây bắt đồng đảng của Bách Việt Đế Thiên An thì hung thủ gây án rời khỏi hiện trường, một đường lại chạy vào phủ đệ của hắn.

“ Chờ ngươi trở về hắn là rất kinh hỉ đi” Đế Thiên An nhếch môi nhìn quần thể lầu các bên dưới, lập tức từ cao phóng xuống bên dưới tòa điện các lớn nhất, cũng là nơi mà Cơ Vô Dạ thường ngày nghỉ ngơi.

“ To gan! Kẻ... phốc!!”

Lời còn chưa dứt, gã binh sĩ phủ tướng quân ở hành lang phát hiện ra một cái thân ảnh đột ngột xuất hiện tại vị trí mình canh giữ, còn chưa nói hết cả thân hình đả bị văng về sau, thân thể đóng đinh trên thân gỗ bởi Vấn Thiên kiếm.

“ Dời đi không ít quân sĩ rồi nhỉ! Tốt lắm để ta làm thịt luôn các ngươi một lần” Đế Thiên An cười nói, mấy ngày nay hắn cũng quan sát phủ đệ Cơ Vô Dạ, hiện tại dưới đôi nhãn đồng của mình để hắn biết được trong phủ bố trí canh giữ so với thường ngày mỏng manh hơn rất nhiều.

Đế Thiên An không quá ngạc nhiên với kết quả này, dù sau ngày hôm nay hắn gây ra động tĩnh tuyệt đối không nhỏ.

Cơ Vô Dạ muốn truy bắt hắn tất phải huy động binh sĩ trong thành lẫn quân sĩ trong phủ tham dự vào. Chỉ để lại một ít thủ hạ bảo vệ phủ trạch của mình.

“ Sưu!!”

Vấn Thiên kiếm lướt nhanh trên không trung, tại không gian để lại một vệt thanh quang mang, lướt nhanh đến những sĩ binh trong phủ Cơ Vô Dạ, một nhát đoạn hầu.

“ Keng!!”

Binh khí rơi ra khỏi tay, thân thể đổ ập xuống, khôi giáp va chạm tạo nên thanh âm đinh tai, kèm với đó máu tươi đỏ thẫm từ cơ thể bắt đầu đổ ra.

Những binh sĩ trong phủ trạch của Cơ Vô Dạ hoàn toàn không có sức chống cự trước Đế Thiên An, thực lực hai bên quá chênh nhau.

Đế Thiên An giết đi mười lăm tên binh lính canh giữ trên hành lang tại điện các của Cơ Vô Dạ, dẫm nhẹ chân lướt vào bên trong,cười nói : “ Cơ Vô Dạ đại lễ ta dành cho ngươi, ngươi phải tốt dùng lấy đấy”

Ưu tiên hàng đầu của Đế Thiên An khi dạ tập vào nơi này, trước là đem tài sản của Cơ Vô Dạ tích góp thu. Sau là đem thủ hạ của hắn hao tổn, cuối cùng là đem phủ đệ của hắn như hoàng cung Hàn quốc đốt cháy.

Mọi việc đều hết sức thuận lợi, với đôi mắt của mình Đế Thiên An liền nhìn thấu và phát hiện được mật thất.

Cơ quan che dấu là một cái thẻ tre đựng trên một cái tủ lớn, nhẹ xoay một cái cái tủ lập tức nứt đôi để lộ gian phòng bên trong.

Ở cuối gian phòng đó là châu báo tiền vàng chất thành đồi núi, toàn là những thứ xa hoa đắt tiền mà Cơ Vô Dạ tích góp nhiều năm nay.

“ Đúng là tích súc không ít, bằng tài sản này còn nhiều hơn Thương Ly Quân, hẳn mấy năm nay thông qua Dạ Mộ thu về không ít thứ tốt” Đế Thiên An đưa mắt nhìn đồng tài sản phía trước, thầm ước tính cũng lên đến ba vạn lượng.

Giống như quốc khố Hàn quốc, Đế Thiên An thu lấy song tài bảo của Cơ Vô Dạ xong liền châm một mồi lửa đem nơi này kiến trúc thiêu đốt mà đi ra.

“ Cháy!! Cháy rồi!!”

Ở xa phủ các của Cơ Vô Dạ, một vài tên sỉ binh thấy được trong đêm chổ nghĩ dưỡng của đại tướng quân, lại như ngọn đuốc bốc cháy mà kinh hoảng hô lên, lần lượt bỏ rơi vị trí của mình mà chạy gấp đến muốn dập lửa.

Đại tướng quân phủ bên ngoài, ước chừng hơn ba ngàn mét khoảng cách, tại một cái nóc lâu cao lớn phía trên.

“ Cháy! Làm sao có thể!” Ngột Tựu cả kinh khi thấy được trong đêm tối, phủ các của đại tướng quân Cơ Vô Dạ bốc cháy, đây là một điều bình thường tuyệt đối không thể xảy ra được, đại não cấp tốc phân tích trong giây lát, sau đó hắn tung người rời đi.

Bách Điểu tổ chức lấy chim làm tên, các thành viên đều có ngoại hiệu là một loài chim chóc. Cũng thuộc về Dạ Mộ thế lực, nhưng khác biệc đây là tổ chức sát thủ trực tiếp nằm dưới trướng nhận lệnh từ Cơ Vô Dạ.

Bách Việt Đế Thiên An trong thành đại náo rồi rời khỏi Tân Trịnh, đại lượng nhân thủ của Dạ Mộ cũng đều được Cơ Vô Dạ huy động truy tìm tung tích của y.

Bách Điểu hơn một nữa tổ chức đả ra ngoài thành phụ trách truy tung, chỉ một ít ở lại trong thành giám sát và tìm kiếm đồng đảng của Bách Việt Đế Thiên An.

“ Phủ đại tướng quân bị cháy, lẽ nào là có người phóng hóa, không xong!” đồng dạng như Ngột Tựu đứng trên một cái nóc lâu khác, đeo mặt nạ chim ưng không lộ rõ dung mạo, thân ảnh nam tử cũng cả kinh khi phát hiện ra, lập tức tung người nâng lên khinh công di chuyển nhanh về vị trí phủ đại tướng quân Cơ Vô Dạ.

Càng nhiều các Bách Điểu thành viên trong Tân Trịnh ở lân cận phủ đệ Cơ Vô Dạ từ xa phát hiện ra được sự việc bất thường mà đổ về phủ đệ của chủ tử mình.

Mà không chỉ Bách Điểu, những binh sĩ tuần tra ở các tuyến đường lân cận cũng phát giác ra được biến cố trong phủ tướng quân. Từ bên trong vọng ra thanh âm chém giết cùng bạo tạc mà nối đuôi nhau đuổi đến.

“ Ầm ầm ầm ầm!!”

Phủ trạch Cơ Vô Dạ bên trong, vang lên đinh tai nhứt óc các thanh âm, bạo tạc liên tiếp nổ ra theo từng quả cầu mang màu sắc bất đồng từ vị trí Đế Thiên An phóng xuất. Bay đến các kiến trúc trong phủ trạch mà phá hủy.

Lầu đình sụp đổ, toái vở phát sinh từng cơn bụi mù trong phủ trạch hiện ra.

“ Được rồi!” Đế Thiên An lúc này đứng tại một cái bức tường ở hậu viện phủ trạch rộng lớn, ánh mắt quan sát các kiến trúc đổ vở, khóe môi nhích lên độ cong nhỏ, lẩm bẩm một tiếng rồi tung người nhảy xuống con đường phố mà rời đi.

Trên người mặc lên khôi giáp, mặt đeo mặt nạ kim loại, tay cầm một ngọn giáo. Nhìn chẳng khác gì những gả quân Hàn khác trong thành, tận dụng hỗn loạn và đôi mắt của mình ưu thế mà rời đi.

Tân Trịnh càng trở nên hỗn loạn vô cùng khi các toán quân đội nhỏ lẻ bị Đế Thiên An tập kích rồi ẩn trốn vào các nhà dân lân cận. Như u linh thoát ẩn thoát hiện, khiến cho đô thành trong đêm gà bay chó chạy.

Nửa tiếng đả qua, Hoàng cung nước Hàn, quốc khố nơi.

“ Ngươi nói cái gì?” Cơ Vô Dạ con mắt bên trong hiện lên tơ máu, một tay nắm lấy cổ một tên quân sĩ, đem hắn lôi lại, thanh âm tràn đầy giận dữ bạo ngược và phẫn hận.

Tên binh sĩ bị nắm giữ, da đầu tê rần khi cảm nhận được sát khí khổng lồ đè ép lên người mình, thân hình có chút run, nhưng cố gắng bình tĩnh, cất lời : “ phủ.. phủ tướng quân bị đốt cháy, phản nghịch tập kích trong phủ cùng ở các tuyến đường trong thành”

“ Bành!!”

Cơ Vô Dạ nhịn không được một cước đem binh sĩ đang nắm giữ đạp văng đi, trên tay vung lấy chiến đao bị hư hao của mình, đao khí kinh hồng bắn ra đem phía trước một cây cột cháy đánh gảy.

“ Bách Việt Đế Thiên An!!!” Cơ Vô Dạ gầm lớn, điên tiết phẫn hận, đao khí lại bắn ra tàn phá phía trước kiến trúc.

Bất lợi liên tục bất lợi xảy ra với hắn, trong đêm hoàng cung xảy ra kinh biến, phản loạn vào trong cung phóng hỏa. Hắn triển khai đại lượng quân sĩ vây bắt, nhưng đến cả một cái góc áo còn không bắt được hung thủ.

Lại thêm tài bảo trong quốc khố Hàn quốc không cánh mà bay đi, hắn đối mặt với Hàn vương sẽ giải thích như thế nào đây?

Nhưng càng làm cho hắn phẫn hận hơn, đó là khi hắn ở nơi này vây bắt hung thủ không thành. Phủ đệ của hắn lại bị lọt vào tập kích, một đêm này hắn bị Bách Việt Thiên Kỳ hung hăng tát mặt, bị nắm mủi dắt đi.

Cơ Vô Dạ thu đao, kìm lại lửa giận trong lòng, đại não bắt đầu phân tích đưa ra ứng đối phương án, một hồi lạnh rên : “ Đại quân tập trung vây bắt phản nghịch, phàm là kẻ chống cự, giết không tha”

“ Vâng!!!” đám binh sĩ ở gần, lập tức quỳ xuống cung kính nhận lệnh.

Hiện giờ tình thế hết sức bất lợi cho hắn, nếu như không bắt được hung thủ quy án, chỉ e cái chức vị của hắn cũng khó mà yên được với Hàn vương. Cho nên bằng mọi giá hắn cũng phải đem loạn đảng Đế Thiên An cầm xuống.

“ Ngươi! Lại đây” Cơ Vô Dạ quay mắt sang một tên thân binh của mình, ra lệnh.

Tên binh sĩ lập tức đi đến, kề tai sát vào.

Cơ Vô Dạ tàn nhẫn nói : “ Thông tri Bách Điểu, diệt đi Kim Ưng Đường, Lang Nha Cốc”

“ Vâng!” gã sĩ binh cung kính đáp, sau đó vội vả rời đi.

Kim Ưng Đường và Lang Nha Cốc chỉ là một thế lực giang hồ trong thành Tân Trịnh, Cơ Vô Dạ muốn tiêu diệt cái tổ chức giang hồ thấp bé này. Chính là đề phòng trường hợp xấu nhất đến với hắn, đó là như lần truy bắt Đế Thiên An thất bại tay trắng mà về.

Cho dù có vây bắt được đồng đảng của Đế Thiên An, nhưng với hậu quả đến hiện giờ mà nói. Chỉ một vài tên đả không thỏa mãn được cái lửa giận của Hàn vương, cũng năng lực quản lý đô thành trị an trong Tân Trịnh,

Cho nên Cơ Vô Dạ cần phải chuẩn bị kẻ chết thay cho mình, mà hai bang phái thế lực giang hồ kia, nhân thủ cũng không nhỏ. Lên đến gần ngàn người, thích hợp làm con dê thế tội cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK