Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, bở biển cạnh.

Kinh Nghê rốt cuộc nhịn không được, dò hỏi nam hài ngồi cạnh mình trên tảng đá : “ phụ thân của cháu tên gì?”

“ Đó là sư phụ của cháu, người không có tên, trước giờ cháu vẫn gọi người là sư phụ” Nhan Lộ chậm rãi đáp lời, mặc dù cùng sư phụ mình chung đụng đã lâu nhưng mà danh tính của sư phụ là gì, hắn cũng không rõ ràng.

“ Kiếm của sư phụ cháu rất đặc biệc” Kinh Nghê nhìn trên tay đứa bé chỉ thấy được một chuôi ngọc kiếm màu xanh, hoàn toàn không thấy rõ được thân kiếm dưới ánh mặt trời.

Nhan Lộ đáp : “ Sư phụ từng nói, kiếm tuy là hung khí, nhưng mỗi thanh kiếm lại khác nhau. Trên thế giới này cũng có những thanh kiếm không có giết người”

“ Kiếm không giết người” Kinh Nghê rơi vào mê man.

“ Sư phụ từng nói, thế gian này có rất nhiều điều tốt đẹp, đáng để dùng kiếm để bảo hộ” Nhan Lộ nói xong lại nhìn qua bên cạnh nữ tử, cất lời dò hỏi : “ cô đã nghĩ ra tên cho đứa bé chưa?”

Kinh Nghê không rõ đáp : “ Ta chưa từng nghỉ đến điều đó, thậm chí ta còn chẳng biết, nó có nên đến với thế giới này hay không?”

Nghe xong Lộ nói : “ Cháu tên là Lộ, cháu vẫn luôn nghĩ cái tên này quá đổi bình thường. Nhưng sư phụ nói đó là một cái tên hay, đời người như một chặng đường dài.Mỗi người lại có một con đường riêng, có người chặng đường đi trên sa mạc, vạn dặm trên đường cảnh quan như một. Có người lại đi qua ngày sáng đêm đen, có thể nhìn ngắm mặt trời mọc và trăng sao.Sư phụ nói tên là chúc phúc tốt đẹp nhất của cha mẹ dành cho con cái”

Quý Tiết kiếm thủ tình nguyện hy sinh mạng sống của mình, làm một việc mà rất nhiều người không ai dám làm. Hắn tình nguyện chết để đổi lấy ba sinh mạng khác, là đệ tử của hắn Nhan Lộ cùng với mẫu nữ sát thủ.

Đổi lại là người khác ai sẻ nguyện ý hy sinh mạng sống của mình đây, nhất là khi hắn có thực lực có thể giết chết sát thủ truy đuổi. Song với Quý Tiết mà nói, hắn lại hài lòng với kết quả này, một mạng của hắn lại đổi được ba sinh mạng khác như vậy đáng giá.

Mà cái chết của hắn quả thật tác động rất lớn đến Kinh Nghê, sâu thẳm trong nội tâm cho dù là sát thủ vô tình, từ nhỏ đả được huấn luyện trong môi trường khốc liệt, chỉ biết có nhiệm vụ và giết người.

Thì nàng vẫn là một nữ nhân, không là một mẫu thân đang mang trong mình hài tử.Bản năng làm mẹ thôi thúc nàng thử phản kháng một lần, không chết không dừng, Quý Tiết sư phụ đã hy sinh mạng sống để cho nàng hoàn thành nhiệm vụ.

Cách xa hai người vạn dặm.

“ Chi chi chi chi” một tiếng kêu nhỏ vang lên, chỉ thấy môt cái bóng trắng chạy xoẹt qua là một đầu cáo nhỏ từ dưới hồ nước bơi lội nhảy lên bờ hướng về thân ảnh thiếu niên mà đến, chỉ dài tầm một tấc hình thể thon gọn lông trắng như tuyết giờ phút này miệng nó đang ngặm lấy một con cá dưới hồ đang vùng vẩy muốn thoát khỏi hàm răng sắc bén.

“ Chỉ biết ăn, ngươi đúng là đồ vô dụng” Đế Thiên An cười mắng.

Đầu hồ ly nhỏ này chính là sủng thú mà Diễm Linh Cơ nuôi lớn, trong một lần săn bắt lại phát hiện ra đầu hồ ly nhỏ con này rồi đem về làm bạn bên mình, chính nhờ đó mà cuộc sống của Đế Thiên An trở nên bớt nhàm chán, dù sao không biết vô tình hay cố ý mà Diễm Linh Cơ thường thả đầu cáo này đến đầu sủng vật thỏ của Hồ San, khiến cho mỗi ngày đều có chuyện xảy ra cả.

“ Chi chi” cáo trắng bất mãn kêu lên tỏ vẻ kháng nghị, đem con cá lớn chỉ bằng một nữa nó vứt xuống mặt đất, bộ lông xù lên vung vẩy đi nước dính trên đó làm văng tung tóe khắp nơi.

“ Được rồi, cũng nên đi kiếm thêm một ít thức ăn nữa” Đế Thiên An cười nói, cất bước đi lại bờ hồ, trên tay cầm một thanh trúc dài ba cạnh.

Ngay khi đến gần dòng nước chi còn nửa mét phạm vi hai tay hắn đưa lên ngón trỏ và giữa thẳng lên còn các ngón khác co lại. Hai ngón tay phải đặt vào lòng tay trái, tâm thần câu thông điều khiển chakra trong người di chuyển xuống lòng bàn chân, dưới chân hắn các hạt bụi bị thổi đi khi một làn khí được xì ra.

Rồi sau đó một chân Đế Thiên An đạp lên mặt nước mà đi, gợn sóng liên tục xuất hiện, đáng nói là cả cơ thể của hắn lại không một chút chìm xuống, mặt nước lại như đất bằng để hắn di chuyển.

“ Phập” trúc thương nhanh chóng xỏ xuyên xuống mặt nước, xuyên thủng một đầu cá máu tươi nhiễm đỏ trong làn nước, theo Đế Thiên An rút lên một đầu cá tầm dài hai tấc vùng vẩy trong không khí.

Đế Thiên An đem Chakra phóng xuất ra số lượng vừa phải bao trùm tại bàn chân giờ chẳng khác nào là thạch sùng một dạng, lòng bàn chân hắn như mọc rể bám trên mặt nước, chakra không ngừng lan tỏa ra môi trường bên ngoài.

Vừa có thể luyện tập lại có thể thư giản, chẳng mấy chốc mấy chục đầu cá đã bị hắn xỏ xuyên quăng lên bờ, một bữa tiệc cá nướng nhanh chóng bắt đầu.

“ Chi chi” Tiểu hồ ly đột nhiên ngẩng đầu dường như cảm nhận được thứ gì.

“ Lo mà ăn đi” Đế Thiên An khóe môi nhích lên đọ cong, đem một đầu cá nướng quăng cho nó, hắn làm sao không phát hiện ra được có mười mấy cổ khí tức đang ẩn nấp gần đây, những kẻ này chính là vì hắn mà đến.

“ La Võng, tác phong đúng là nhanh” Đế Thiên An lẩm bẩm, chậm rãi đem miệng cắn lấy một đầu cá nướng ăn lấy.

“ Vù vù vù” Từng cái bóng đen nam tử, trên tay mang theo trường kiếm chậm rãi hiện ra, vây thành một trận hình trực tiếp phong tỏa đường ra của hắn, đồng thời lao đến.

“ Giết” Một tên dường như là thủ lĩnh lập tức ra lệnh, một bộ quỷ quái đỏ như máu mặt nạ ra hiệu cho thuộc hạ của mình.

“ Ngu xuẩn” Đế Thiên An lên tiếng, vẫn điềm nhiên ăn lấy thức ăn của mình, hoàn toàn không đếm xỉa gì cả.

Ngay khi mười tên sát thủ chỉ còn trong gang tấc, từng đường kiếm quang hiện ra thân thủ vô cùng mau lẹ, bốn phương tám hướng đều không một kẻ hở.

Đế Thiên An cho dù mọc cánh cũng khó thoát được, song khi mũi kiếm một tên chỉ còn cách hắn ước chừng ba tấc phạm vi, hắn liền mở ra nội thiên địa của mình.

“ Cái gì” Mười tên sát thủ cả kinh đồng tử co rút, sống lưng lạnh toát khi chứng kiến một màn khiến người kinh sợ như vậy.

Nam tử kia xung quanh không gian từ từ nứt vỡ, một cái động không gian xuất hiện bên cạnh bao trùm lên người hắn. Thân ảnh kia biến mất trong hắc động, mà bọn họ cũng không thoát được số phận khi bị hắc động này hút vào.

Ở bên trong nội thiên địa, Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, đợi đám người này đã vào hết vào bên trong, trực tiếp đóng lại cổng nội thiên địa.

Cùng với hỗn độn thông đạo đóng vào, mười tên sát thủ sau khi tiến vào nội thiên địa của Đế Thiên An, bọn họ liền ngây người khi cảnh vật phía trước như tiên cảnh.

Nhưng bọn họ không có thời gian mà trầm mê trong đó, khi bọn họ cảm thấy nơi này có một áp lực không thể diễn tả.

Chỉ thấy vô số sợi tơ vô hình mà mắt thường khó thể thấy được bao phủ khắp mười thân ảnh, giống như một tấm mạng nhện khổng lồ dệt ra vậy.

Mà hết thảy tạo ra đều từ một nữ tử, mười đầu ngón tay đung đưa, các sợi tơ vô hình càng ngày càng liên kết càng nhanh, khép lại một kiếm trận vô hình.

“ Giết người nơi này, không phải có phần tục khí sao?” Độc Chí mắt đẹp nhìn lấy thiếu niên kia, thân ảnh uyển chuyển gạt qua những cây tiên đậu.

“ Nàng từ lúc nào để ý mấy chuyện này chứ” Đế Thiên An cười nói.

“ Rắc rắc rắc” Từng tiếng xương vở không ngừng vang lên, kèm theo từng tiếng thống khổ thanh âm, thậm chí máu tươi cũng vương vãi ra ngoài, theo bàn tay của Độc Chí bóp lại các sợi tơ vô hình lập tức siết chặt đám người, xương cốt vở nát.

“Chém người như đay..Vô Tình Ti..ngươi…ngươi là Độc Chí” tên thủ lĩnh sát thủ cả kinh, cả cơ thể bị trói buộc cứng ngắc, không thể nào thoát được miệng phun ra một ngụm máu tươi.

“ Tú Nương dệt gấm đã không còn, bây giờ chỉ còn là Hắc Quả Phụ” Tú Nương uyển chuyển cất lời.

“ Xoẹt” máu tươi nhiễm ra, mười cổ thi thể sát thủ yết hầu liền bị từng sợi tơ vô hình giết chết, vươn vấn hồng phấn máu tươi nhiễm lên tơ nhỏ.

Đế Thiên An nhanh chóng khống chế nội thiên địa của mình cướp đoạt sinh mệnh tinh hoa còn lại trong mười người, từng chấm sáng không ngừng bốc ra khỏi cơ thể có thể, thấy được dung mạo đối phương như cỏ cây già úa nhanh chóng héo tàn, già nua khuôn mặt vết nhăn không ngừng hiện lên.

Độc Chí chứng kiến một màn này cũng không mấy quá nhiều rung động, khi trong thời gian này nàng chứng kiến nhiều thứ để cho nàng chết lặng lên.

Thiếu niên này để cho nàng không nhắc lên được tâm tư phản kháng. Người cứu nàng trong vạn quân lại chính là khó được quân vương, Bách Việt chi chủ Việt vương Đế Thiên An.

Đợi đến khi cướp đoạt hết tinh hoa sinh mệnh trong người, linh hồn cũng bị dị hỏa đánh vở Đế Thiên An đem vứt mười cổ thi thể này ra ngoài.

Về phần vũ khí thì giữ lại chất một chổ, sinh mệnh tinh hoa lẫn hồn lực của mười vị vỏ giả sát thủ này tương đương với hấp thu tinh hoa cỏ cây năm dặm. Giúp cho nội thiên địa của hắn mở rộng thêm 10 m2 nữa.

Từ khi phát hiện việc có thể hấp thụ tinh hoa sức mạnh của con người, người mới chết bị nội thiên địa cướp đoạt sẻ nhiều hơn, nếu đã chết quá lâu bên trong sinh mệnh tinh hoa sẻ tan biến, hay hòa vào thiên địa. Nhất là võ lâm cao thủ cho tinh hoa sinh mệnh càng nhiều, Đế Thiên An liền đánh chú ý lên đám người này.

Cho nên hắn bại lộ hành tung để cho La Võng phát hiện, rồi chờ bọn họ đến rồi giết đi, Lữ Bất Vi phát hiện có người cướp đoạt hai thanh vô hình chi kiếm, làm sao có thể bỏ qua cho hắn đây.

Trong La Võng hắn bây giờ chính là trọng điểm phái giết mục tiêu, có điều chặng đường đi đến Tề quốc này La Võng sát thủ bị hắn làm thịt không ít.

Vì sao chạy đến Tề quốc, là hắn muốn tìm kiếm Kinh Nghê hạ lạc, hốt du mỹ nhân này cho mình.

Nếu được thì hốt luôn Nhan Lộ, Quý Tiết lấy nốt hắn Hàm Quang kiếm, bởi vì hắn từng xem qua anime biết được Kinh Nghê sẽ đuổi theo Quý Tiết kiếm khách, rồi tại bờ biển thất thủ, cuối cùng nảy sinh phản kháng tổ chức khi người này nguyện hy sinh thành toàn cho nàng, để nàng khơi dậy một lần vì mình mà sống.

Cho nên hắn không có vội vả đuổi theo Kinh Nghê mà trước đến cứu Độc Chí, rồi một đường di chuyển đến Tề quốc. Cho dù không tìm được thì hắn căn cứ vào việc sau này Điền Ngôn là đại tiểu thư của Nông Gia, đi một chuyến Nông Gia chờ đợi là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK