Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Phong bỗng thấy Mộ Dung Phục bước ra khiêu chiến, không khỏi kinh ngạc, vòng hai tay ôm quyền tương kiến nói: “Đã từng nghe anh danh qua, hôm nay gặp được cao hiền, quả là thỏa nguyện bình sinh.”

“ Biểu ca!” Tại tường thành trên, Vương Ngữ Yên nhìn thấy biểu ca đi ra ứng chiến mà tràn đầy lo lắng.

Vô luận là Thiên Trạch, Đoàn Dự hay Kiều Phong, Hoàng Tuyết Mai thì Vương Ngữ Yên rõ biểu ca của mình không phải là đối thủ, bởi nàng đã thấy qua được bọn họ lực lượng, thậm chí hai gả Từ Khấu kia biểu ca cũng chưa nhắc định sẽ thắng.

Cho nên biểu ca mình lại khiêu chiến Kiều Phong để nàng có phần bất an, phải biết trong đoạn thời gian này Kiều Phong cùng Đoạn Dự công lực tăng trưởng không ít, nàng cũng nếm qua mấy quả đào thần kỳ cùng rượu quý kia càng biết được Thiên Trạch đáng sợ nhường nào.

“ Biểu ca cũng tham dự vào ư?” Thăng Long trong một cái nữ tử xinh đẹp nhìn Mộ Dung Phục đứng ra lo lắng, nàng cũng họ Mộ Dung- Mộ Dung Thu Địch.

Theo Đạo Thánh thân phận lộ ra, Cô Tô Mộ Dung đối với Thiên Trạch mập mờ thái độ, đích xác là Thiên Trạch có thể hổ trợ lớn cho bọn họ, thế nhưng Thiên Trạch hiện giờ lại là địch nhân của rất nhiều thế lực, là ba nước phái cùng giang hô phải trừ mục tiêu.

Nếu vì Thiên Trạch mà liên lụy vào với Cô Tô Mộ Dung mà nói là chuyện có hại không lợi, thậm chí còn bồi táng thế lực gầy dựng nhiều năm.

Nhưng nói từ bỏ Cô Tô Mộ Dung cũng không hẳn.

Mộ Dung Thu Địch lấy cá nhân thân phận đến Thăng Long, tùy cơ mà ứng biến, nếu Thiên Trạch có lực đẩy lùi quần hào thì nàng dùng Cô Tô Mộ Dung thế gia ra hợp tác, nhưng nếu thất bại nếu có thể nàng không tiếc hết thảy bảo trụ Thiên Trạch nhất mạng.

Hơn nữa Mộ Dung Thu Địch biết Thiên Trạch không phải là kẻ lổ mãng, hắn dám hé lộ thân phận tất có hậu chiêu phía sau. Mà thực tế khi nàng đến Thăng Long đã rõ được, dưới trướng của y cao thủ không hề thiếu.

Có điều nàng không nghĩ đến, thiếu chủ của Cô Tô Mộ Dung lại nhảy ra.

“ Cô Tô Mộ Dung Phục!” Diễm Linh Cơ nghiền ngẫm nói, ánh mắt lại hướng về một đoạn gần đó nhóm người Mộ Dung Thu Địch tràn đầy ngoạn ý.

Khi nhóm người Mộ Dung Thu Địch đến một ngày trước, nàng cũng biết bọn họ tính toán gì, chỉ là hiện giờ Mộ Dung Phục nhảy ra?

Lẽ nào là muốn hai bút cùng vẻ ư?

“ Sở quốc có câu nam Mộ Dung bắc Kiều Phong. Hai người tỷ đấu rất thú vị” Công Tôn Lan nói.

Diệp Linh hiếu kỳ nói : “ Đấu Chuyển Tinh Di và Hàng Long Thập Bát Chưởng vốn là hai tuyệt học trên chốn võ lâm, hôm nay ai phân cao thấp?”

“ Mộ Dung công tử” A Châu lo lắng nhìn, một bên đối với mình trước kia từng có chiếu cố, một bên lại là nam nhân của mình, hiển nhiên A Châu làm sao không bận tâm cho được?

Phía bên thành lại náo nhiệt nghị luận thì bên kia quần hào cũng nghị luận không kém.

Bên dưới chiến trường.

Thiên Trạch sáu người ứng chiến, Tiêu Phong đã có người chọn, trừ Thiên Trạch ra thì còn lại bốn người, trong đó Đoàn Dự thì dễ bắt nạt nhất, bởi y chẳng mấy thịnh danh gì, cho nên vài kẻ đã nhắm sẵn đến y.

“ Hoàng Tuyết Mai ta ở đây, kẻ nào có gan ứng chiến” hai cặp đã nhận chiến, Hoàng Tuyết Mai tâm cao khí ngạo không thua gì Mai Ngâm Tuyết, trực tiếp đem hạp gỗ mở ra một cây cầm bay ra ngoài, một tay gãy nhẹ dây cầm một luồng sóng kình bắn đến phía trước, cùng lúc, cao giọng mà nói.

“ Ầm!”

Sóng kình mãnh liệt mà bá đạo bay đến trước trăm mét hơn thì bị vài cái cao thủ hóa giải, đem kình khí lan tỏa.

“ Âm công bá đạo quá”

“ Công lực này....”

“ Cây cầm.... ta nhớ ra rồi....cầm mười dây.... chính là Thiên Ma Cầm....”

“ Thiên Ma Cầm!”

“ Lục Chỉ Cầm Ma”

“ Ta nhớ rồi Thiên Ma Cầm cùng Đạo Thánh cho can hệ”

“ Là ả ma đầu đất Tống”

“ Chính ả ta cùng Thiên Trạch đại sát Hàn Tốn phủ viện giết hại Lục đại môn phái nước Tống”

“ Chính là ả ma đầu kia”

Lục Tuyết Mai báo danh của mình cùng sở ra Thiên Ma Cầm, phía võ lâm quần hào lại sôi trào cả lên.

Mà phía Thiên Trạch người khi thấy Hoàng Tuyết Mai đem thân phận công bố cũng nghị luận không ít.

“ A di đà phật, lão nạp Huyền Từ chùa Thiếu Lâm xin được nghênh chiến Lục Chỉ Cầm Ma” Huyền Từ lúc này cũng đứng ra xin chiến.

Lão là người chủ trì lần này Trừ Ma đại hội không lý gì mà hô hào lại để cho người khác lên chiến thay cả. Bằng không thanh danh của chùa Thiếu Lâm mất hết, phía Thiên Trạch đã có Long Bố Thi nhận chiến, Tiêu Phong có thù với Thiếu Lâm tự cũng có Cô Tô Mộ Dung Phục đoạt, mà y lại là vãn bối mình cũng không thể đứng ra giành giật được.

Vừa lúc Lục Chỉ Cầm Ma báo ra thân phận, Huyền Từ xin ứng chiến. Bởi nữ ma đầu này gay hại võ lâm nước Tống, lão nghênh chiến thay võ lâm trừ hại cũng thích hợp.

“ Được” Hoàng Tuyết Mai liền nhận lời ứng chiến.

Thiên Trạch lúc này còn chưa ra tay với Long Bố Thi chờ các cặp đấu chọn xong, can dự vào : “ Bản Đế tưởng là ai hóa ra là tên đạo mạo chùa Thiếu Lâm. Tuyết Mai nàng chọn đối thủ khác đi Tiêu đệ, Mộ Dung Phục hãy để cho Đoàn Dự đối phó là được,đệ chiến Huyền Từ đi, ông ta chính là kẻ cầm đầu sau thảm kịch của đệ đấy”

“Vô liêm sỉ! ma đầu bịa đặt phỉ bảng Phật môn chúng ta”

"Lại dám nhục nhã chúng ta Thiếu Lâm phương trượng”

“Phương trượng nghiêm người luật kỷ, chưa bao giờ xúc phạm thanh quy giới luật, ngươi có thể nào như vậy sỉ nhục?”

“A di đà phật, Huyền Từ đại sư của Thiếu Lâm là cao tăng đức độ, thí chủ giết hại người Phật môn lại phỉ bảng người trong Phật môn....”

“ Đồ vô sĩ”

“ Cái đồ man di không biết liêm sĩ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK