Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm nhanh qua.

Địa chấn hoàn toàn bao phủ khắp cả người dân Bách Việt sinh sống trong đô thành tàn phá, hai mươi lăm vạn binh lính Bắc Ly đô hộ Bách Việt đều đã chết.

Phế Thái tử Thiên Trạch, Xích Mi Quân, Xích Mi Long Xà.

Cái tên oanh động gần đây trên bốn nước Hàn; Bắc Ly; Ngô và Sở, lấy nhất nhân chi lực mà tung hoành bốn nước thời gian qua, y đã quay về đô thành Bách Việt, cũng chính là người tàn sát Bắc Ly binh sĩ.

Tin tức này như cơn sóng thần quét qua khắp nơi, kéo lên từng đợt nghị luận không ngớt của tộc dân sinh sống trong thành.

Có kẻ vui, kẻ mừng, nghi hoặc, không rõ, hoài nghi...... trước thông tin này.

Mặc kệ là tâm tình gì, chỉ cần có chút gan lớn người muốn kiểm định thực hư liền xốc lên dũng khí tìm đến hoàng cung đổ nát Bách Việt.

Vì sao lại chạy đến hoàng cung Bách Việt? Bởi, chính tại đêm qua thanh âm người tự xưng là Bách Việt thái tử đã tuyên cáo, vào chính ngọ hôm nay sẽ bái tế vong linh Bách Việt đã chết tại chính hoàng cung.

“ Trời ơi, đều là Bắc Ly người”

“ Thây chất như núi! Thây chất như núi”

“ Thật kinh sợ, chỉ một đêm lại diệt hết Bắc Ly quân!”

“ Sợ cái gì! đều đã chết cả rồi!”

“ Có phải là thái tử không?”

“ Người rốt cuộc trở về rồi!”

“ Ta nhớ lần trước ngài xông vào đất Sở giải thoát chúng ta, cũng chém giết toàn bộ Sở quân”

“ Bọn họ là thủ hạ của thái tử ư?”

Mấy cái gan lớn người dân đuổi đến hoàng cung đổ nát, chứng kiến quân sĩ Bắc Ly chất thành từng đống tựa như đồi núi, lại bắt đầu nghị luận không ngớt.

Chỉ là không ai dám vào, một phần là sợ đám thây người chồng chất kia, một phần là có mấy ngàn cái thân ảnh canh giữ tại đó.

Đổ nát hoàng cung một cái trống trãi sân trống, một cái tảng đá lớn phần trên dường như bị vật sắc bén gì cắt phẳng lỳ, phía trên bày rượu trái cây cùng lư hương, và cả hai cái thủ cấp người chết.

Cả hai người đều có địa vị cùng danh vọng không nhỏ, một cái so với một cái cao.

Đầu tiên là Bắc Ly quốc Trấn Nam Quân chi đệ, trên giang hồ có danh Địa Kiếm, trên danh nghĩa gần đây là người quận chủ cai quản lãnh thổ Bách Việt về tay Bắc Ly, Tống gia ngủ kiệt một trong Tống Trí.

Người cuối cùng chính là thống lĩnh lâm thời 30 vạn quân lính trong thành Gia Lãm, ở Bắc Ly trong quân có danh Tam Thần Tướng- Thương Vương- Vương Bách Xuyên.

“ Ba!”

Canh giờ đã đến, mặt trời lên đỉnh, Thiên Trạch thân ảnh như nứt ra từ không gian xuất hiện phía trước đá tảng.

Hai đầu song long đã thu hồi, bất quá thần binh bảo giáp thì vẫn còn, thần lực lưu chuyển trên các món vũ khí càng trông hắn chẳng khác nào như tiên thần hàng lâm, khí chất bễ nghễ thiên hạ thương sinh lại bày ra.

Lập tức, đám người ở gần đó vội cúi đầu thi lễ khi thấy Thiên Trạch xuất hiện.

Thiên Trạch không để ý đến trước tế đàn.

“Hồn hề, hồn qui lai
Núi cao nay lấp thành hào
Hồn thiêng hóa xác non sông
Dấu xưa mây phủ bụi mờ....

Hồn hề, hồn phiêu diêu
Đã ai thăm chốn u thành
Rượu hoa lưu luyến nhân gian
Cố hương đâu nẻo đường về....

Hồn hề, hồn oan than
Chiến binh ca khúc bi hùng
Thành cao xương máu tan hoang
Mã thây ôm lấy thi hài......”

Bài hát rất thiêng liêng, từng câu chữ đều thấy hết dáng vóc uy nghi, hùng dũng của người đã khuất.

Thanh âm như lan tỏa khắp cả chốn đô thành, ai nấy nghe được, dù không tinh thông âm nhạc cũng nghe ra được vừa tang thương vừa bi tráng.

Chiêu Hồn Ca, là khúc nhạc mà trước khi chuyển sinh Thiên Trạch đã nghe, tại Võ Canh Kỹ hắn dùng qua chiêu tế trong tộc chiến sĩ chết đi, bây giờ lại dùng ra tế lấy anh linh những con dân tộc Việt đã chết.

“ Hức hức!”

“ Một khúc bi tráng mà hào hùng!”

Ca hết lời dừng, người nghe được nhất là những người có thân nhân chết đi trong chiến hỏa càng không kìm được nước mắt, dù không có cũng bị lời ca bi tráng cho thổn thức.

“ Năm xưa Bách Việt nội loạn, Thiên Trạch tin lời kẻ gian mời Hàn quốc cử binh dẹp loạn, dẫn hổ vào nhà để Bách Việt con dân họa hoạn, Bách Việt thổ địa bị Hàn; Sở; Bắc Ly, Ngô thôn tính, đây là tội.”

“ Năm xưa phát giác thì đã muộn, dưới cơn tức giận mang theo các thuộc hạ vào bắt lấy Hàn vương, song thất bại giam vào ngục tối. Ta không chết, vượt qua cổ độc dày vò tra tấn phá ngục đi ra”

“Nợ quốc thù nhà, thâm thù đại hận há thể bỏ qua. Cho nên ta hỏa thiêu hoàng cung Hàn quốc, lấy một tay Hàn vương sau diệt Bắc Ly quân sĩ, hôm nay dùng tính mệnh kẻ thù tế bái vong linh tộc Việt đã mất”

Nói đến đây, Thiên Trạch đem ba cây nhan đốt lên.

Diễm Linh Cơ đứng bên cung kính tiếp nhận lấy ba cây hương phiêu phù đến trước một cái lư hương, cắm trên lư hương, sau đó đem tay bắt lấy chung đồng có ba chân cao nhấc lên, đem rải nước rượu xuống mặt đất, hoàn thành nghi thức buổi lễ.

Làm xong hắn xoay người, thân hình dẫm nhẹ đã lơ lửng ở hư không, thanh âm như sấm lan tỏa không gian :

“ Từ ngày hôm nay, ta Thiên Trạch sẽ chấp chưởng Bách Việt, từ tro tràn Bách Việt sẽ dục hỏa trùng sinh. Nợ của Bách Việt cùng con dân Bách Việt ta sẽ đòi lại, tuyệt sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào!”

Đám người dân Bách Việt ngơ ngác ngây người nhìn thân ảnh trên cao. Đa phần người dân Việt trong thành đuổi đến hoàng cung, đều là dân Việt được Thiên Trạch cứu giúp trong thời gian qua mượn tài nguyên.

Bọn họ đều nhận ân tình của hắn, lại thêm hiện giờ bị hắn làm cho lay động. Cho nên khi nghe hắn tuyên cáo, có kẻ vui có kẻ mừng cũng kẻ hưởng ứng lấy.

Dù sau làm nước chiến bại, con dân nước đó có thể bình yên được ư? Những kẻ còn sống thì bị bắt làm nô lệ, hoặc là chịu cảnh cống nạp cho Ngô quốc, hoặc là bị các thế lực khác xâu xé, chiếm đất bắt người…

Thiên Trạch trở về có tuyệt thế vũ lực muốn đòi lại nợ cũ, những kẻ từng chịu khổ kia làm sao không có tâm trả thù chứ? Chỉ là bọn họ không có năng lực làm điều đó, nhưng nếu có kẻ có thể làm được trả thù cho bọn họ đây?

“ Tham kiến đại vương!”

Lấy Diễm Linh Cơ dẫn đầu mà quỳ xuống thi lễ, sau đó lần lượt các nữ nhân và thủ hạ của hắn làm theo.

“ Tham kiến đại vương”

Liền sau đó vô số thân ảnh trong hoàng cung quỳ bái tung hô.

Bách Việt tuy còn nhưng phụ thuộc vào Ngô quốc, Việt vương Câu Tiễn vẫn còn tại vị cũng là ngôi chính thống hiện giờ. Việc Thiên Trạch muốn chấp chính có phần không danh chính ngôn thuận.

Nhưng đa phần người có trong hoàng cung Bách Việt đều là con dân Việt quốc được Thiên Trạch cứu về. Đối với hắn có ân cứu mệnh không nghĩ đến cái chuyện không chính không thuận kia, khi bọn họ chịu khổ bên nước khác làm nô lệ là ai cứu bọn họ cơ chứ?

Thiên Trạch dù bị phế nhưng hiện giờ y có được lực lượng tuyệt thế, cả Long Tường bị y đoạt lại chỉ trong một đêm. Có lẽ y chính là người thay đổi tình cảnh hiện giờ của Bách Việt.

Có người quỳ bái, những cái con dân khác đuổi đến hoàng cung, không biết ai dẫn đầu làm theo, từng cái khác ngơ ngác rồi cũng quỳ bái theo. Tuy nhiên cũng có không ít kẻ không thụ lễ mà quan sát.

Đối với mấy chuyện đó Thiên Trạch không mấy để ý.

Tế bái vong linh qua đi, Thiên Trạch qua loa phân phó mệnh lệnh cho một vài người.

Chủ yếu là đem đem lương thực trong quân doanh phân phát cho bánh tính, sửa sang lại các tuyền đường, đem các thi thể Bắc Ly hắn giết vương vãi trên đường phố tập trung lại một chổ để hắn xử lý.

Trước mắt chỉ có như vậy, nhưng cũng tiêu hao gần một ngày thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK