Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Quan Thành bên ngoài, liên miên trùng điệp sơn thủy, cao ngạo trên vách núi có hai người có mặt ở nơi này, theo tầm mắt của họ thấy được một tòa núi lớn đang dần dần vở nát đổ xuống, khói mù không ngừng hiện lên sụp đổ.

Một thành thục nữ tử tóc tím bới lên cao trên đầu những thanh trâm cài giống như một chiếc quạt nhọn, hai bên má thả xuống hai lọn tóc tím dài, một dải lụa nhạt che lấy cặp mắt của nàng, phía sau trên y phục là một mảnh đồ hình trăng khuyết.

Người này chính là Hộ Pháp của Âm Dương Gia Nguyệt Thần- Cơ Tố Ảnh.

Bên cạnh là một bé gái một bộ hồng y phấn điêu ngọc trát, Yên Đan nữ nhi Cao Nguyệt .

“Linh Y Ngọc Bội, Nhất Âm Nhất Dương, La Sinh Đường Hạ, Thu Lan Trường Sinh” Nguyệt Thần chậm nói.

Lời này chính là dành cho hai cái thân ảnh nữ tử vừa cướp đến phía sau.

Đứng sau bên phải, thiếu nữ lấy quần áo lấy màu tím làm chủ. Tuổi của nàng thoạt nhìn dường như gần giống như chỉ mười bảy mười tám, khuôn mặt bị một tấm màu trắng vải thưa che lại, như ẩn như hiện để cho người không thấy rõ, một đôi mắt không hề bận tâm, phảng phất là bình tĩnh ngàn năm không có biến hóa chút nào mặt nước, có thể trong suốt phản chiếu ra mắt thấy người trong lòng cái bóng.

Nàng nửa người trên mặc trang phục không có vấn đề, xa hoa lộng lẫy, có thể nửa người dưới nhưng là liên thể váy ngắn, trên chân đạp màu tím giầy đế bằng, mặc màu tím nhạt có dấu hoa văn trù tất cùng làn váy tạo thành một cái tuyệt đối lĩnh vực, lộ ra một mảnh trắng tinh như tuyết da thịt, ở nơi bàn tay phải cổ tay một đóa hoa lan trắng ngần trên đó nở rộ - Âm Dương Gia trưởng lão Mộc bộ Thiếu Tư Mệnh.

Bên trái, một bộ y phục màu đỏ đen tương xứng, ôm lấy toàn bộ đường cong trên cơ thể, toát ra một loại khí chất già dặn. Y phục bó sát xẻ tà lộ ra đường cong lả lướt, cũng lộ ra một loại khí tức thành phục mà nguy hiểm.

Vóc dáng khá cao nữ nhân, là một cái tuổi tác tầm hai mốt hai hai thiếu nữ dáng vẻ ưu mỹ, đường cong gợi cảm, cũng làm vốn là thượng cấp bề ngoài càng thêm diêm dúa động lòng người, núi xa lông mày, hẹp dài mắt phượng, mũi rất cao, đan hồng như máu đôi môi, những thứ này ưu tú vị trí chung nhau tạo thành một tấm xinh đẹp khuôn mặt, nhưng là làm nữ nhân này lộ ra diêm dúa lẳng lơ nguy hiểm, phảng phất như là một đóa mang độc anh túc, xinh đẹp nhưng lại trí mạng.

Càng là làm người để ý, là nàng có một đôi còn như ngọn lửa đỏ thẫm hai tay, mặt ngoài hiện ra kỳ dị màu bạc hoa văn, móng tay đen nhanh như mực, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị - Âm Dương gia Đại Tư Mệnh.

“Tất cả đều đã thực hiện theo kế hoạch “ Đại Tư Mệnh hơi cúi đầu xuống, xem như hành lễ với Nguyệt Thần.

500 năm trước, Âm Dương gia thoát ly Đạo Gia tự thành một phái, theo đuổi Thiên Nhân cực hạn, sáng chế ra rất nhiều uy lực to lớn chiêu thuật, đời đời cũng có tuấn kiệt xuất hiện lớp lớp.

Âm Dương Gia trên có tam tông Nhật-Nguyệt-Tinh, dưới có ngủ bộ Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ, xuống dưới còn có Ngũ Linh Huyền Đồng đệ tử, tầng chót chính là Âm Dương Gia khôi lổi đệ tử.

Lấy Đông Hoàng Thái Nhất chưởng quản Nhật Tông đứng đầu dưới có Đông Quân, sau có lưỡng vị hộ pháp là Nguyệt Tông chi chủ Nguyệt Thần cùng với Tinh Tông chi chủ Tinh Hồn.

Tiếp theo là Ngũ Đại Trưởng Lão theo thứ tự là chưởng quản Ngũ Hành đệ tử.

Chưởng quản Kim hệ Vân Trung Quân, chưởng quản hỏa hệ Đại Tư Mệnh, chưởng quản mộc hệ Hắc Bạch Tư Mệnh, chưởng quản Thổ hệ Thuấn Quân, chưởng quản Thủy hệ Tương Quân; Tương Phu Nhân.

Lấy địa vị của Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh tất nhiên phải nghe lệnh của Nguyệt Thần, hành lễ không có gì là quá đáng.

“Tra rõ bọn họ thân phận rồi chứ” Nguyệt Thần hỏi thăm

Đại Tư Mệnh nói : “Dạ, Nho Gia Đạo Gia, Thiên Địa Hội đều có tham dự vào”

“Quả nhiên không ngoài dự liệu của Đông Hoàng các hạ” Nguyệt Thần phảng phất sớm có sở liệu.

Đại Tư Mệnh nói : “Vâng”

“Nho Gia, Đạo Gia, Thiên Địa Hội phân biệt là ai?”Nguyệt Thần tiếp tục hỏi.

Đại Tư Mệnh nói : “Nho Gia là Trương Lương Tử Phòng!”

“Gia tộc của y tuy là Tướng quốc năm đời vua nhưng Nho Gia còn chưa tới lượt y làm chủ, còn Đạo Gia ?” Nguyệt Thần chậm nói.

Đại Tư Mệnh nói : “Nhân Tông Tiêu Dao Tử!”

“Ta cũng nghĩ là y, tuy có danh hào là Tiêu Dao nhưng là so với các huynh đệ là Thiên Tông y vẫn chưa được xem là Tiêu Dao!” Nguyệt Thần nhàn nhạt bình luận.

Đại Tư Mệnh cất lời : “Bảo kiếm trấn môn của Đạo Gia là Tuyết Tễ, hiện giờ đang nằm trong tay y”

Nguyệt Thần chậm nói : “Tuyết Tễ do hai phái của Đạo Gia thay phiên nắm giữ đã nói rõ hết thảy”

Đại Tư Mệnh nói : “Nếu như Đạo Gia, Nho Gia, Mặc Gia bọn họ liên thủ đây...”

“Có thể như vậy sẻ càng tốt hơn cho chúng ta” Nguyệt Thần khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt ý, nếu như Đạo Gia và Nho Gia cũng bị cuốn vào thì càng tốt khi đó Âm Dương Gia cũng mượn tay Bách Việt diệt luôn đi hai môn phái lớn mạnh đó chiếm chỗ ngồi lên, trở thành trung nguyên môn phái mạnh mẽ nhất.

“ Còn Thiên Địa Hội người đến?” Nguyệt Thần hỏi.

Đại Tư Mệnh đáp : “ là tổng đà chủ Trần Cận Nam”

Nguyệt Thần nói : “ Thiên Địa Hội là một trong các thế lực phản nghịch với đế quốc, hắn xuất hiện không lấy gì lạ”

“Đây chính là con bé đó” Đại Tư Mệnh trả lời xong thấy Nguyệt Thần không dò hỏi, nàng đem ánh mắt nhìn qua Nguyệt Nhi một bên hỏi.

Nguyệt Thần nói : “Các ngươi vất vả, ta sẽ hướng Đông Hoàng các hạ bẩm báo”

“Vâng!” Đại Tư Mệnh lâu dài đợi tại Âm Dương gia, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, liền hành lễ cùng với Thiếu Tư Mệnh rời đi.

Đột ngột, một vệt kim quang từ xa mà đến, là một người ngự kiếm đến.

Nguyệt Thần, Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh đưa mắt nhìn, sau đó đồng tử hơi mở lớn khi thấy ngự kiếm người kia đã cướp đến bọn họ vị trí.

“ Tham kiến Việt Đế” Nguyệt Thần, Đại Tư Mệnh cúi đầu khom người thi lễ.

Thiếu Tư Mệnh không nói nhưng làm lễ theo.

Người đến chính là Thiên Trạch, thật ra khi hắn nhận được tin tức Cái Nhiếp đã đến Cơ Quan thành thì đã bí mật lên đường, theo hắn ẩn giấu khí tức từ xa vẫn luôn quan sát kịch tình trong Cơ Quan thành.

“ Lâu ngày không gặp, Tố Ảnh vẫn xinh đẹp như xưa” Thiên Trạch cướp xuống chổ Nguyệt Thần cười nói.

Nguyệt Thần đáp : “ cảm tạ Việt Đế tán thưởng”

Thiên Trạch nói : “ Âm Dương gia quả là nơi mỹ nữ đông đảo, hai mỹ nhân này là”

“ Hồi bệ hạ, thần là Đại Tư Mệnh, còn đây là Thiếu Tư Mệnh” Đại Tư Mệnh cung kính trả lời.

Thiên Trạch nói : “ Tố Ảnh, sắc trời cũng sớm tối rồi, nàng có muốn cùng ta nghiên cứu một chút, nhân sinh dài ngắn hay không? vì sao hài tử của ta lại khác so với người thường hay không?”

Nguyệt Thần nghe hắn bởn cợt, lại thấy hắn đem khăn lụa kéo xuống, có chút thẹn cùng giận, lãnh giọng nói : “ bệ hạ, người hậu cung mỹ nữ như mây, sao lại còn trêu đùa Nguyệt Thần chứ?”

“ Thật đẹp đôi mắt” Đế Thiên An nhìn đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Thần lộ ra, nhìn đôi mắt xinh đẹp như câu hồn đoạt phách linh hồn, chậm rãi nói : “ thế nhân đều nói ta là cái háo sắc, mà nàng lại là em vợ của ta, em vợ cùng anh rễ làm bậy, không kích thích ư?”

Nguyệt Thần thầm mắng, nhưng vẫn như thường : “ ngài là chí tôn một nước, là thánh hiền chi quân, nếu bệ hạ muốn Nguyệt Thần tuân lệnh, nhưng xin bệ hạ đừng để Nguyệt Thần vào chốn hậu cung của người, Nguyệt Thần có chí riêng”

Thiên Trạch nói : “ được rồi, không trêu chọc Tố Ảnh nữa. Lần này đến là gặp nàng ta có một chuyện muốn nhờ”

Nguyệt Thần nhìn cái tên này miệng thì nói nhưng tay thì đem nàng eo kéo vào người, có chút u oán nói : “ đây là chuyện ngài muốn nhờ Nguyệt Thần ư?”

Thiên Trạch nói : “ ta muốn mượn Cao Nguyệt một thời gian”

“Nếu bệ hạ đã mở lời, Nguyệt Thần nào dám không tuân” Nguyệt Thần từ tốn đáp.

“ Ầm ầm!”

Chèo chống Mặc gia Cơ Quan Thành sơn phong, tại dưới ngọn núi xuất hiện một đạo quang mang phía dưới, biến thành phấn vụn, ngay sau đó một đạo cự đại bóng hình màu xanh lục, từ dưới ngọn núi bay lên, cơ quan Thanh Long rốt cuộc xuất hiện.

Cơ quan Thanh Long mang theo không ít cơ mật văn kiện cùng cơ quan thuật của Mặc gia rời đi, còn có cả không ít phản Việt thế lực.

“ Đó là...” Đại Tư Mệnh lấp lứng nói.

Nguyệt Thần tiếp lời : “ Thanh Long cơ quan”

Thiên Trạch đưa mắt nhìn, nói : “ Tố Ảnh, chuyển lời của ta đến Đông Hoàng Thái Nhất”

“ Nguyệt Thần xin nghe” Nguyệt Thần nói.

Thiên Trạch cúi người hôn lên má Tố Ảnh, nói : “ ngày ta lên Thận Lâu, muốn Nguyệt Thần vì ta nhảy một khúc, Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh ẩm rượu. Vũ ẩm một đêm, tìm hiểu nhân sinh chi đạo”.

Lời dứt mang theo Cao Nguyệt rời đi.

“Sắc long” Nguyệt Thần gò má hiện lên đỏ ửng, nhẹ nhàng mắng một câu.

Thiếu Tư Mệnh vẫn không có biểu tình gì, chỉ có Đại Tư Mệnh thì ánh mắt trong lóe lên tinh quang, hiển nhiên mấy lời cuối để nàng sinh ý định riêng.

Nàng hiện tại thân phận chỉ là Hỏa bộ trưởng lão địa vị còn dưới cả Tinh Hồn, Nguyệt Thần, nói chi là trên họ còn có Nam Công Đông Quân, trong tối còn có Ngủ Đại Ẩn Giả địa vị ngang bằng với lưỡng đại hộ pháp đây.

Tất nhiên nàng rõ ràng vị kia nữ nhân không thiếu, cho dù có cùng y một đêm cũng chưa chắc được y sủng ái. Nhưng chỉ cần trở thành nữ nhân y thôi, từ đây sinh mạng do mình chưởng khống, được hưởng tài nguyên rộng lớn của Bách Việt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK